Chương 7: Em không nhớ tôi sao ?

Phòng làm việc của Sở Bách Nhiên.

“ Sếp, em đã gửi mail cho anh rồi. Còn việc gì cần thì anh cứ gọi cho em.” Khoảng 45 phút sau, Hứa Văn gọi điện báo cáo công việc với Sở Bách Nhiên. Đây là lần đầu tiên Sở Bách Nhiên yêu cầu Hứa Văn điều tra về một người phụ nữ không phải thuộc trong phạm vi công việc, khiến Hứa Văn cũng có chút tò mò.

“ Được rồi, tôi cúp máy đây.”

“Sếp, sao anh lại điều tra cô Diệp thế ?” Hứa Văn làm việc cùng Sở Bách Nhiên tính đến nay đã được 8 năm. Đó giờ Sở Bách Nhiên cũng xem Hứa Văn như cậu em trai mà dạy cho rất nhiều kinh nghiệm. Nên Hứa Văn cũng rất thoải mái với anh. Thấy tò mò thì liền mở miệng hỏi.

“ Cậu Hứa này, có phải cậu chê lương quá nhiều rồi không ? Còn dám tò mò chuyện của anh sao ?” Sở Bách Nhiên cười cười trả lời.

“Anh Nhiên, em tò mò thật mà. Lần đầu tiên anh kêu em điều tra về con gái đấy. Đừng nói là anh bắt đầu yêu rồi đấy nhé.” Hứa Văn sau khi nghe câu nói đùa của Sở Bách Nhiên liền bắt đầu ngả ngớn đùa theo.

“ Đúng vậy đấy.”

“Gì cơ ? Anh nói sao ?” Hứa Văn chỉ nói chơi, không ngờ anh lại nhận thật khiến cậu sửng sốt.

“Anh mày nói là có lẽ anh mày nên kiếm chị dâu về cho mày rồi.”

“Thật hả anh ? Nhưng mà ... hình như ... ừm ... bạn gái cũ của Sở Tu Kiệt ?”

Nghe Hứa Văn dè dặt hỏi mình, Sở Bách Nhiên xoay xoay cây bút máy trong tay. Cười cười hỏi ngược lại.

“Thì sao ? Không phải bây giờ đã là bạn gái cũ rồi sao?”

Hứa Văn nghe thấy anh nói vậy thì thấy hơi bất ngờ. Không ngờ sếp mình còn tăm tia cả bạn gái cũ của em trai. Nhưng anh lúc nào cũng ủng hộ Sở Bách Nhiên vô điều kiện. Trai chưa vợ, gái chưa chồng thì có gì mà ngại. Huống hồ đã là bạn gái cũ rồi ?

“Được, em lúc nào cũng ủng hộ anh. Dù sao anh cũng đã có tuổi rồi, phải mau chóng kiếm vợ đi thôi.”

Nghe Hứa Văn chọc đến tuổi tác của anh, Sở Bách Nhiên bị chọc giận, cười khẩy một tiếng.

“Hứa Văn, cậu đang công tác ở thành phố Yên nhỉ ? Cậu ở đó thêm 1 tháng nữa đi.”

“Anh, em sai rồi. Anh là trẻ nhất. Không ai trẻ bằng anh.”

“Cúp đây.”

Không chờ Hứa Văn nói tiếp, Sở Bách Nhiên cúp điện thoại. Mở email ra xem thông tin của cô. Địa chỉ ở chung cư Uyển Linh ? Cách công ty khoảng 30 phút lái xe. Thực sự gần vậy sao ? Sở Bách Nhiên lại cầm điện thoại lên, bấm số.

“ Chú Thẩm, cháu là Sở Bách Nhiên đây ạ...Vâng...Chú à, cháu muốn mua một căn nhà ở chung cư Uyển Linh, tầng 8 ạ. Chú giúp cháu được không ?... Vâng ... Cảm ơn chú ạ.”

Vừa gọi xong, anh liền đứng dậy cầm cặp tài liệu sải bước đi về. Anh phải về mau mau chuyển sang nhà mới thôi. Diệp Châu Anh, lần này tôi sẽ không buông tay em đâu.

-----------------------

15 giờ chiều, mọi công việc đều đã hoàn thành. Diệp Châu Anh chuyển hết các file báo cáo cho trưởng bộ phận rồi gập laptop lại. Bụng cô đã kêu ọt ẹt từ trưa. Mỗi lần tập trung làm việc, cô đều đợi đến khi hoàn thành xong hết mới nhớ đến ăn uống. Thu dọn đồ đạc, Diệp Châu Anh tính đi ra tiệm mì hoành thánh đầu ngõ mua một phần về nhà ăn.

Sau khi mua đồ ăn xong, Diệp Châu Anh tản bộ về chung cư của mình. Chung cư Uyển Linh là một tòa chung cư nằm ở trung tâm thành phố. Giá thành không hề rẻ. Từ chất lượng nhà cửa đến an ninh đều được đầu tư rất tốt. Diệp Châu Anh có thể mua được căn nhà này là do ba mẹ cô lúc còn sống đã tiết kiệm được một số tiền khá lớn cho cô sau này.

Thang máy tầng 8 vừa mở ra, Diệp Châu Anh thấy căn nhà đối diện nhà mình đang được vận chuyển đồ đạc vào. Cô cảm thấy hơi kì quái, đây là căn nhà của một cậu sinh viên thuê, không lẽ cậu ta chuyển đi rồi sao ? Gấp gáp như vậy ư. Diệp Châu Anh cũng không quá để tâm, dù sao đó giờ cô cũng không quá thân thiết với các hàng xóm ở xung quanh. Cô đưa tay ra bấm mật khẩu để vào nhà, chợt nghe thấy một giọng nói trầm thấp êm tai vang lên.

“Được rồi mẹ, chung cư Uyển Linh cũng rất tốt, gần công ty của con. Vâng, vậy mẹ nghỉ ngơi đi ạ. Không cần lo cho con đâu.” Diệp Châu Anh tò mò quay đầu lại. Trước mặt cô là một người đàn ông dáng người cao lớn. Tóc được anh vuốt keo gọn gàng. Gương mặt góc cạnh lạnh lùng cùng cặp mắt xếch đào hoa giấu sau gọng kính bạc. Môi mỏng khe khẽ nhếch lên. Rất đẹp trai, cũng thật quen thuộc nhưng có vẻ độ tuổi đã tầm khoảng 30 mấy rồi, người đàn ông này cô đã từng gặp rồi sao ? Nhìn anh rất có khí chất, từ bề ngoài của anh toát ra một hương vị của người đàn ông trưởng thành đã từng trải. Ngẫm hết lại những người mà mình từng biết, Diệp Châu Anh cảm thấy mình không quen ai ở tầm cái độ tuổi này cả.

Sở Bách Nhiên thấy cô ngẩn người nhìn anh, anh phì cười một cái. Lên tiếng chào hỏi cô.

“Trùng hợp thật, Diệp Châu Anh. Em ở đây sao ?” Nghe thấy giọng nói êm ái vang lên, Diệp Châu Anh chợt bừng tỉnh. Chú ta biết cô à ?

“Chú biết tôi sao ?”

Giọng nói trong trẻo của cô vang lên, Sở Bách Nhiên lại hồi tưởng tới lần đầu tiên anh và cô gặp mặt. Vẫn như vậy, vẫn là tiếng gọi chú đó. Sau ba năm, cô vẫn chẳng thay đổi gì cả.

“Em không nhớ tôi? Cô nhóc. Chỉ có em gọi tôi là chú thôi.” Sở Bách Nhiên nhướng mày trả lời cô. Cô nhóc này được lắm. Người gặp qua anh một lần đều không thể quên. Thế mà cô lại không nhớ ra anh là ai. Được lắm, Diệp Châu Anh, em cứ đợi đó. Đợi tôi lừa được em về nhà rồi, sẽ tính sổ một lần với em.

“Tôi thực sự có biết chú sao ? Xin lỗi chú, tôi vẫn chưa nhớ ra được.” Diệp Châu Anh cười gượng trả lời anh. Dạo gần đây gặp nhiều vấn đề, đầu óc cô hơi rối loạn. Diệp Châu Anh hiện tại vẫn chưa nhớ ra được trong các mối quan hệ của mình lại có một người đàn ông trông ưu tú như thế này. Tuy nhiên, người ta nhớ mình mà mình lại không nhớ ra người ta là ai, thật là thất lễ. Diệp Châu Anh đưa tay vào túi mò mẫm một hồi, móc ra một cục kẹo nho cô thích ăn, chìa tay về phía anh.

Hot

Comments

Quỳnh búp bê

Quỳnh búp bê

Muốn rinh đc vk về thì cũng mất công tốn tiền quá hen

2024-01-03

3

chim cánh cụt

chim cánh cụt

nói dối trắng trợn có thấy thẹn với lòng hog Anh Văn

2023-12-22

2

#ngpduy😘

#ngpduy😘

Cho kẹo luôn à! Dthw théeee

2023-12-03

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chia Tay
2 Chương 2: Phân vân
3 Chương 3: Quán bar
4 Chương 4: Chú gì ơi, chú có sao không ạ ?
5 Chương 5: Kết thúc hồi tưởng
6 Chương 6: Điều tra
7 Chương 7: Em không nhớ tôi sao ?
8 Chương 8: Là em sao ?
9 Chương 9: Trực giác
10 Chương 10: Tai nạn nhỏ
11 Chương 11: Nấu ăn
12 Chương 12: Tôi sẽ đầu tư cho em
13 Chương 13: Đi biển
14 Chương 14: Bikini
15 Chương 15: Chuột rút
16 Chương 16: Để tôi đưa em về phòng
17 Chương 17: Khăn tắm
18 Chương 18: Anh trai hàng xóm của cậu
19 Chương 19: Tôi thực sự có ý với Châu Anh
20 Chương 20: Châu Anh ngoan lắm
21 Chương 21: Dừng tay
22 Chương 22: Tôi thích em, đã được ba năm rồi
23 Chương 23: Chú làm tôi sợ
24 Chương 24: Hâm nóng tình cảm
25 Chương 25: Kem chống nắng
26 Chương 26: Cảm ơn em
27 Chương 27: Công ty có việc gấp
28 Chương 28: Mua đồ tặng bạn trai
29 Chương 29: Anh nhớ em
30 Chương 30: Anh biết sai rồi
31 Chương 31: Tôi là bạn gái của Bách Nhiên
32 Chương 32: Nhìn cô bé có vẻ trêu sẽ vui
33 Chương 33: Có lẽ là đã muộn rồi
34 Chương 34: Tôi ổn
35 Chương 35: Sở Tu Kiệt, anh tỉnh táo lại đi
36 Chương 36: Dập thuốc
37 Chương 37: Tình yêu ba năm của Sở Bách Nhiên
38 Chương 38: Cảm động
39 Chương 39: Lý trí
40 Chương 40: Ngắm anh thay đồ
41 Chương 41: Ghen
42 Chương 42: Em không tiếc sao ?
43 Chương 43: Phát hiện
44 Chương 44: Sẽ sớm thôi
45 Chương 45: Mau ôm em
46 Chương 46: Em yêu anh
47 Chương 47: 01:15 khuya
48 Chương 48: Vì sao lại là anh họ của anh ?
49 Chương 49: Nhà của bạn gái anh
50 Chương 50: Nhường cô ấy cho em
51 Chương 51: Tớ có thai rồi
52 Chương 52: Đào hoa
53 Chương 53: Gặp phụ huynh
54 Chương 54: Giành con dâu
55 Chương 55: Yêu mỗi Sở Bách Nhiên
56 Chương 56: Sai lầm của em
57 Chương 57: Châu Vi
58 Chương 58: Lại liên quan đến Sở Tu Kiệt
59 Chương 59: Anh lập tức đi tìm em
60 Chương 60: 10 người tử vong
61 Chương 61: Anh không bảo vệ tốt cô ấy
62 Chương 62: Anh khóc thật xấu
63 Chương 63: Mình thật hạnh phúc
64 Chương 64: Lễ cưới (END)
65 Ngoại truyện: Bác Văn, Quân Dao
66 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Chia Tay
2
Chương 2: Phân vân
3
Chương 3: Quán bar
4
Chương 4: Chú gì ơi, chú có sao không ạ ?
5
Chương 5: Kết thúc hồi tưởng
6
Chương 6: Điều tra
7
Chương 7: Em không nhớ tôi sao ?
8
Chương 8: Là em sao ?
9
Chương 9: Trực giác
10
Chương 10: Tai nạn nhỏ
11
Chương 11: Nấu ăn
12
Chương 12: Tôi sẽ đầu tư cho em
13
Chương 13: Đi biển
14
Chương 14: Bikini
15
Chương 15: Chuột rút
16
Chương 16: Để tôi đưa em về phòng
17
Chương 17: Khăn tắm
18
Chương 18: Anh trai hàng xóm của cậu
19
Chương 19: Tôi thực sự có ý với Châu Anh
20
Chương 20: Châu Anh ngoan lắm
21
Chương 21: Dừng tay
22
Chương 22: Tôi thích em, đã được ba năm rồi
23
Chương 23: Chú làm tôi sợ
24
Chương 24: Hâm nóng tình cảm
25
Chương 25: Kem chống nắng
26
Chương 26: Cảm ơn em
27
Chương 27: Công ty có việc gấp
28
Chương 28: Mua đồ tặng bạn trai
29
Chương 29: Anh nhớ em
30
Chương 30: Anh biết sai rồi
31
Chương 31: Tôi là bạn gái của Bách Nhiên
32
Chương 32: Nhìn cô bé có vẻ trêu sẽ vui
33
Chương 33: Có lẽ là đã muộn rồi
34
Chương 34: Tôi ổn
35
Chương 35: Sở Tu Kiệt, anh tỉnh táo lại đi
36
Chương 36: Dập thuốc
37
Chương 37: Tình yêu ba năm của Sở Bách Nhiên
38
Chương 38: Cảm động
39
Chương 39: Lý trí
40
Chương 40: Ngắm anh thay đồ
41
Chương 41: Ghen
42
Chương 42: Em không tiếc sao ?
43
Chương 43: Phát hiện
44
Chương 44: Sẽ sớm thôi
45
Chương 45: Mau ôm em
46
Chương 46: Em yêu anh
47
Chương 47: 01:15 khuya
48
Chương 48: Vì sao lại là anh họ của anh ?
49
Chương 49: Nhà của bạn gái anh
50
Chương 50: Nhường cô ấy cho em
51
Chương 51: Tớ có thai rồi
52
Chương 52: Đào hoa
53
Chương 53: Gặp phụ huynh
54
Chương 54: Giành con dâu
55
Chương 55: Yêu mỗi Sở Bách Nhiên
56
Chương 56: Sai lầm của em
57
Chương 57: Châu Vi
58
Chương 58: Lại liên quan đến Sở Tu Kiệt
59
Chương 59: Anh lập tức đi tìm em
60
Chương 60: 10 người tử vong
61
Chương 61: Anh không bảo vệ tốt cô ấy
62
Chương 62: Anh khóc thật xấu
63
Chương 63: Mình thật hạnh phúc
64
Chương 64: Lễ cưới (END)
65
Ngoại truyện: Bác Văn, Quân Dao
66
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play