Chương 15: Chuột rút

Diệp Châu Anh hơi sửng sốt, không ngờ cô lại gặp Sở Bách Nhiên. Cô mỉm cười nhìn anh đáp.

“Chú Bách Nhiên, sao chú lại ở đây ? Chú cũng đi nghỉ dưỡng sao ?”

“Không, tôi có hẹn với một đối tác làm ăn tại đây. Em tới đây du lịch sao ?” Vừa nói Sở Bách Nhiên cũng vừa đi xuống hồ bơi, đứng cạnh cô.

“Vâng, em đi chơi với bạn. Cô ấy ngồi ở đằng kia. Chú, thật trùng hợp.”

Sở Bách Nhiên cong môi cười, nhướng mày nhìn cô.

“Phải, thật trùng hợp.” Diệp Châu Anh nhìn Sở Bách Nhiên, đột nhiên cô lại cảm thấy hơi ngại. Hôm nay lẽ ra cô không nên nghe lời Từ Giai Ý. Mặc bộ đồ hở hang thế này đứng trước mặt anh, cô cảm thấy hơi xấu hổ.

“Diệp Châu Anh, tôi không ngờ là em lại táo bạo như vậy đấy. Xém chút nữa là tôi đã không nhận ra em rồi.”

Không hiểu sao Diệp Châu Anh lại cảm thấy trong giọng điệu của Sở Bách Nhiên có một chút tức giận. Là ảo giác sao ?

“Là bạn tôi bắt tôi mặc đấy.” Thẹn quá hóa giận, vừa nghe anh nói thế, Diệp Châu Anh quay sang hơi cao giọng nói với anh. Sở Bách Nhiên thấy cô xù lông, đột nhiên lại thấy buồn cười. Anh nhếch môi cười nhẹ, đưa tay ra xoa xoa đầu cô.

“Tôi không có ý gì đâu, em đừng giận. Hôm nay em rất đẹp. Chỉ là lần đầu tiên thấy em như vậy nên tôi hơi bất ngờ thôi. Mà tôi nói này, sau này tốt nhất vẫn nên mặc kín đáo một chút, không phải ai cũng là người tốt như tôi đâu. Vậy em bơi đi nhé.” Sở Bách Nhiên thấy cô gái nhỏ có vẻ xấu hổ, không muốn chọc cô thêm nữa. Anh cười cười nói rồi bơi đi. Tuy nhiên, cả quá trình anh vẫn luôn theo dõi cô, sợ có người chạy tới bên cạnh vợ anh có ý đồ xấu.

Thấy anh bơi đi rồi, Diệp Châu Anh cũng thở phào nhẹ nhõm. Lấy lại bình tĩnh, cô cũng ngã theo dòng nước bơi đi. Vừa bơi được một đoạn, đột nhiên chân phải của cô lại giật một cái, đau nhức nhói. Lúc này Diệp Châu Anh mới nhớ, ban nãy do ngượng nên cô vẫn chưa khởi động trước khi xuống hồ bơi. Có lẽ là chân cô bị chuột rút rồi. Chân đau khiến cô không bơi tiếp được, cô chới với hoảng sợ vùng vẫy giữa mặt hồ. Đang trong cơn hoảng hốt, bỗng có một cánh tay rắn chắc ghì chặt lấy eo cô, ôm cô bơi vào thành bể.

Sở Bách Nhiên vẫn luôn chú ý quan sát động tĩnh của Diệp Châu Anh, đột nhiên thấy cô vùng vẫy giữa mặt hồ, anh liền biết ngay là cô có chuyện rồi. Lập tức bơi nhanh về phía cô, đưa cô vào gần thành bể. Vừa đến thành bể bơi, anh liền chống tay leo lên trên. Hai bàn tay to lớn luồn qua nách ôm cô ngồi lên thành bể.

“Khụ...khụ..”Diệp Châu Anh hoàn hồn. Ho ra mấy ngụm nước. Vừa rồi hơi hoảng nên nước chảy vào cả miệng và mũi cô. Một bàn tay thô ráp vỗ nhè nhẹ sau lưng cô.

“Em sao thế ? Bị chuột rút rồi ?”

Diệp Châu Anh quay sang nhìn Sở Bách Nhiên. Vừa ho xong nên hai mắt của cô hơi ửng đỏ, ngân ngấn nước. Nghe anh hỏi, cô gật gật đầu. Sở Bách Nhiên đỡ cô đứng dậy.

“Châu Anh, em đi được không ? Tôi bế em vào ghế ngồi nhé ?” Diệp Châu Anh nghe thấy anh nói vậy, ngượng ngùng từ chối.

“Khụ, tôi đi được. Chú đỡ tôi vào ghế là được rồi.” Nói rồi cô bước thử một bước, chân đau khiến cô ngã khuỵu xuống. Cũng may Sở Bách Nhiên đứng kế bên đã có phòng bị, vừa thấy cô khuỵu xuống anh đã dang tay ôm lấy cô. Sở Bách Nhiên không nói hai lời, cúi người xuống, vòng tay bế cô lên, sải bước đi đến chỗ ghế ngồi. Không cho cô cơ hội từ chối nữa.

Diệp Châu Anh bị bất ngờ. Cô “A” lên một tiếng. Hai tay theo phản xạ quàng vào cổ của anh để giữ mình không bị té. Cả người cô áp sát vào lồng ngực săn chắc rộng lớn của anh. Tim cô đập thình thịch, tiếp xúc cũng quá thân mật rồi đi. Sở Bách Nhiên thả cô ngồi xuống ghế. Khuỵu một chân xuống cầm lấy cổ chân cô lên xem xét. Từ xa, Diệp Châu Anh thấy Từ Giai Ý đang chạy tới bên này. Cô đưa tay vẫy vẫy cô bạn thân.

“Tiểu Anh, cậu không sao chứ ?” Từ Giai Ý ngồi xuống bên cạnh Diệp Châu Anh, lo lắng nhìn cổ chân cô hỏi thăm. Sở Bách Nhiên ngước lên nhìn hai người. Lúc này, Từ Giai Ý mới thấy rõ mặt anh.

“Anh trai hàng xóm ? Sao anh lại ở đây ?”

“Tôi đi công tác, trùng hợp gặp Châu Anh tại hồ bơi. Cô là bạn của Châu Anh sao, cô trông chừng Châu Anh nhé, tôi đi lấy thuốc sức cho em ấy.”

“Vâng vâng, để tôi trông Tiểu Anh cho. Anh đi đi.”

Nghe thấy vậy, Sở Bách Nhiên an tâm đứng dậy xoay người bước đi. Nhìn thấy bóng lưng Sở Bách Nhiên vừa khuất, Từ Giai Ý lập tức quay qua ôm mặt Diệp Châu Anh.

“Tiểu Anh Anh, sao anh ta lại ở đây hả. Ban sáng mình vừa gặp anh ta trước cửa nhà cậu thôi đó. Có phải anh ta theo dõi cậu không ? Anh ta thích cậu sao ? Tiểu Anh Anh của tớ, tớ hoàn toàn ủng hộ cậu đến với anh ta đấy. Không những đẹp trai, mà body cũng rất ngon nha.”

Diệp Châu Anh nhăn nhó gạt tay cô bạn ra.

“Đồ không có lương tâm, bạn của cậu suýt chết đuối mà cậu chỉ nghĩ tới trai thôi hả. Chân của tớ vẫn còn đau đây.” Diệp Châu Anh cúi xuống xoa xoa cái chân đau, giả vờ giận dỗi với Từ Giai Ý.

Hot

Comments

Nhi Yến

Nhi Yến

"k phải ai cũng tốt như tôi đâu " 😁 tốt thiệt k trời

2023-11-21

2

Đàm Tùng Vận

Đàm Tùng Vận

GY thấy trai là vên bn liền hà

2023-11-13

1

Bao Kim Nguyen

Bao Kim Nguyen

Thời tới cảm ko kịp 😊🥰

2023-10-11

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chia Tay
2 Chương 2: Phân vân
3 Chương 3: Quán bar
4 Chương 4: Chú gì ơi, chú có sao không ạ ?
5 Chương 5: Kết thúc hồi tưởng
6 Chương 6: Điều tra
7 Chương 7: Em không nhớ tôi sao ?
8 Chương 8: Là em sao ?
9 Chương 9: Trực giác
10 Chương 10: Tai nạn nhỏ
11 Chương 11: Nấu ăn
12 Chương 12: Tôi sẽ đầu tư cho em
13 Chương 13: Đi biển
14 Chương 14: Bikini
15 Chương 15: Chuột rút
16 Chương 16: Để tôi đưa em về phòng
17 Chương 17: Khăn tắm
18 Chương 18: Anh trai hàng xóm của cậu
19 Chương 19: Tôi thực sự có ý với Châu Anh
20 Chương 20: Châu Anh ngoan lắm
21 Chương 21: Dừng tay
22 Chương 22: Tôi thích em, đã được ba năm rồi
23 Chương 23: Chú làm tôi sợ
24 Chương 24: Hâm nóng tình cảm
25 Chương 25: Kem chống nắng
26 Chương 26: Cảm ơn em
27 Chương 27: Công ty có việc gấp
28 Chương 28: Mua đồ tặng bạn trai
29 Chương 29: Anh nhớ em
30 Chương 30: Anh biết sai rồi
31 Chương 31: Tôi là bạn gái của Bách Nhiên
32 Chương 32: Nhìn cô bé có vẻ trêu sẽ vui
33 Chương 33: Có lẽ là đã muộn rồi
34 Chương 34: Tôi ổn
35 Chương 35: Sở Tu Kiệt, anh tỉnh táo lại đi
36 Chương 36: Dập thuốc
37 Chương 37: Tình yêu ba năm của Sở Bách Nhiên
38 Chương 38: Cảm động
39 Chương 39: Lý trí
40 Chương 40: Ngắm anh thay đồ
41 Chương 41: Ghen
42 Chương 42: Em không tiếc sao ?
43 Chương 43: Phát hiện
44 Chương 44: Sẽ sớm thôi
45 Chương 45: Mau ôm em
46 Chương 46: Em yêu anh
47 Chương 47: 01:15 khuya
48 Chương 48: Vì sao lại là anh họ của anh ?
49 Chương 49: Nhà của bạn gái anh
50 Chương 50: Nhường cô ấy cho em
51 Chương 51: Tớ có thai rồi
52 Chương 52: Đào hoa
53 Chương 53: Gặp phụ huynh
54 Chương 54: Giành con dâu
55 Chương 55: Yêu mỗi Sở Bách Nhiên
56 Chương 56: Sai lầm của em
57 Chương 57: Châu Vi
58 Chương 58: Lại liên quan đến Sở Tu Kiệt
59 Chương 59: Anh lập tức đi tìm em
60 Chương 60: 10 người tử vong
61 Chương 61: Anh không bảo vệ tốt cô ấy
62 Chương 62: Anh khóc thật xấu
63 Chương 63: Mình thật hạnh phúc
64 Chương 64: Lễ cưới (END)
65 Ngoại truyện: Bác Văn, Quân Dao
66 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Chia Tay
2
Chương 2: Phân vân
3
Chương 3: Quán bar
4
Chương 4: Chú gì ơi, chú có sao không ạ ?
5
Chương 5: Kết thúc hồi tưởng
6
Chương 6: Điều tra
7
Chương 7: Em không nhớ tôi sao ?
8
Chương 8: Là em sao ?
9
Chương 9: Trực giác
10
Chương 10: Tai nạn nhỏ
11
Chương 11: Nấu ăn
12
Chương 12: Tôi sẽ đầu tư cho em
13
Chương 13: Đi biển
14
Chương 14: Bikini
15
Chương 15: Chuột rút
16
Chương 16: Để tôi đưa em về phòng
17
Chương 17: Khăn tắm
18
Chương 18: Anh trai hàng xóm của cậu
19
Chương 19: Tôi thực sự có ý với Châu Anh
20
Chương 20: Châu Anh ngoan lắm
21
Chương 21: Dừng tay
22
Chương 22: Tôi thích em, đã được ba năm rồi
23
Chương 23: Chú làm tôi sợ
24
Chương 24: Hâm nóng tình cảm
25
Chương 25: Kem chống nắng
26
Chương 26: Cảm ơn em
27
Chương 27: Công ty có việc gấp
28
Chương 28: Mua đồ tặng bạn trai
29
Chương 29: Anh nhớ em
30
Chương 30: Anh biết sai rồi
31
Chương 31: Tôi là bạn gái của Bách Nhiên
32
Chương 32: Nhìn cô bé có vẻ trêu sẽ vui
33
Chương 33: Có lẽ là đã muộn rồi
34
Chương 34: Tôi ổn
35
Chương 35: Sở Tu Kiệt, anh tỉnh táo lại đi
36
Chương 36: Dập thuốc
37
Chương 37: Tình yêu ba năm của Sở Bách Nhiên
38
Chương 38: Cảm động
39
Chương 39: Lý trí
40
Chương 40: Ngắm anh thay đồ
41
Chương 41: Ghen
42
Chương 42: Em không tiếc sao ?
43
Chương 43: Phát hiện
44
Chương 44: Sẽ sớm thôi
45
Chương 45: Mau ôm em
46
Chương 46: Em yêu anh
47
Chương 47: 01:15 khuya
48
Chương 48: Vì sao lại là anh họ của anh ?
49
Chương 49: Nhà của bạn gái anh
50
Chương 50: Nhường cô ấy cho em
51
Chương 51: Tớ có thai rồi
52
Chương 52: Đào hoa
53
Chương 53: Gặp phụ huynh
54
Chương 54: Giành con dâu
55
Chương 55: Yêu mỗi Sở Bách Nhiên
56
Chương 56: Sai lầm của em
57
Chương 57: Châu Vi
58
Chương 58: Lại liên quan đến Sở Tu Kiệt
59
Chương 59: Anh lập tức đi tìm em
60
Chương 60: 10 người tử vong
61
Chương 61: Anh không bảo vệ tốt cô ấy
62
Chương 62: Anh khóc thật xấu
63
Chương 63: Mình thật hạnh phúc
64
Chương 64: Lễ cưới (END)
65
Ngoại truyện: Bác Văn, Quân Dao
66
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play