Chương 3: Kẻ thứ nhất

Những kẻ đó nghe thế liền sững sờ một lúc. Thước Vi Nhi uống nhầm thuốc hay sao? Theo lẽ thường, cô phải sợ sệt cúi đầu, mắt rơm rớm sắp khóc, toàn thân run lên vì sợ hãi mới đúng chứ?

Nhưng người trước mắt lại bình thản, trong giọng nói không nghe ra được cảm xúc gì. Ánh mắt sâu thẳm, sát khí lẳng lặng bao trùm.

“Mày điên à? Có biết mình đang nói gì không?”

“Thước Vi Nhi, mày chỉ là người hầu cấp bậc thấp nhất. Là người hầu của người hầu! Đừng lên mặt ở đây.”

Thước Vi Nhi nhìn chòng chọc vào đứa đang liến thoắng. Trong đầu cô lại bắt đầu nghĩ vài cách khiến nó sống không bằng chết. Nhà họ Triều đúng là không biết cách giáo dục, từ con cái đến người hầu trong nhà, ai ai cũng vô lễ vô nghĩa. Rõ ràng không có thực lực nhưng lại thích lôi kéo nhau, ỷ đông hiếp yếu.

Không cho mấy đứa này một bài học, chúng nó lại tưởng cô nhu nhược như nguyên thân.

“Tao đang nói chuyện với mày, mày đi đâu đấy? Quỳ xuống cho tao!”

Cô ta tiến lên kéo tay Thước Vi Nhi, muốn ép cô quỳ ngay hành lang. Nhưng còn chưa kịp chớp mắt đã ăn một cú đá ngay đầu gối. Cô ta quỳ sụp tại chỗ, gào khóc đinh tai nhức óc.

Cú đá này chuẩn xác vị trí, sử dụng sức lực hợp lý, nhìn bề ngoài thì không có máu me gì cả nhưng khả năng cao đã tổn thương đôi chân nặng nề.

“Cứ đòi quỳ mãi vậy thì đời này khỏi phải đứng nữa.”

Hai cô gái khác nhìn cảnh tượng này, sợ đến mức không dám nhúc nhích, nước mắt đã ướt mi. Thước Vi Nhi khinh thường nhìn bọn họ: “Không đủ năng lực thì đừng học theo người khác bày trò bắt nạt.”

“Vâng, vâng.”

“Chúng tôi biết rồi. Sau này sẽ không động đến cô nữa.”

Thước Vi Nhi lấy được hòm sơ cứu, ngang nhiên về phòng sập cửa. Hoàn toàn không coi mấy đứa vừa bị mình dạy dỗ ra cái đinh gì.

*

Vết thương trên tay đau rát, máu ứa ra, đôi chỗ còn làm mủ. Nếu để lâu hơn chắc chắn sẽ có sẹo.

Lúc đi tắm, Thước Vi Nhi thử nhìn khắp thân thể này, chỉ có hai chữ thôi: Thê thảm.

Toàn thân đều là vết thương, sau lưng có vết roi đánh, trên cánh tay chằng chịt vết cào. Chân còn dấu bị chó cắn, có cả vết bỏng do thuốc lá gây ra trên vai và bắp đùi. Những vết thương chỉ xử lý qua loa, tuy đã liền lại nhưng vẫn thấy dấu vết mờ mờ. Chắc do tuổi còn nhỏ nên làn da của nguyên thân rất tốt, hồi phục cũng nhanh.

Thật ra thân thể của Thương Linh cũng không khá hơn là bao. Cô là cỗ máy giết người, bị thương hiển nhiên không tránh được. Song, bác sĩ của tổ chức không phải tay mơ, những loại thuốc họ điều chế ra đều có tác dụng vượt trội, trị thương cực kỳ nhanh chóng.

Đáng tiếc, cô không thể quay lại tổ chức trong hình hài này.

Thước Vi Nhi biết hôm nay cô đã gây chuyện, trên dưới Triều gia nhất định không buông tha cho cô. Thân thể này lại quá yếu, nếu đối chọi với vài cô gái thì vẫn được, nhưng lỡ đối mặt với gã vệ sĩ lực lưỡng nào đó thì xem như toi đời.

Trước mắt, phải tìm cách rời khỏi đây đã.

Nguyên thân viết về gia đình trong nước mắt, từ khi còn là đứa bé, cô ấy đã nhận ra mình không ưu tú bằng anh chị, cũng chẳng được gia đình yêu thương chở che như bảo bối. Bằng chứng là khi thằng con trai hai mươi sáu tuổi đầu gây ra đại hoạ, cả nhà bọn bọ lại đành lòng đẩy một thiếu nữ mới mười tám tuổi vào hố sâu tăm tối.

Thước Vi Nhi không được đến trường, bị bắt nạt, sỉ nhục, bỏ đói, chịu những đau khổ từ thân xác đến tâm hồn. Còn nhà họ Thước vẫn sống an nhiên vui vẻ, hơn một năm trôi qua mà chẳng có ý định cứu giúp cô ấy.

Người nhà như vậy, hiển nhiên không thể nương nhờ.

Muốn rời khỏi đây cần hai thứ: Tiền và giấy tờ.

Hiện cô không phải là sát thủ, nhất cử nhất động chẳng có tổ chức ở phía sau lót đường. Cô chỉ là một công dân bình thường. Nếu không vì vậy, đêm nay cô sẽ lẻn vào trộm hết tiền và giấy tờ, cứ thế bỏ đi xem bọn họ làm được gì.

Thước Vi Nhi nhắm mắt lại, cô bắt đầu tỉ mỉ lên kế hoạch trả tự do cho nguyên thân. Mục tiêu trong ba tháng nhất định phải thay đổi cục diện, chờ cô rời khỏi đây sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.

Từ trước đến giờ đều làm sát thủ, mơ ước nhỏ nhoi của cô là có thể sống cuộc đời bình dị, không có ân oán hận thù, làm một người không giàu có nhưng sống dễ chịu.

Ngoài trời mưa như trút nước, trong phòng bốc lên mùi khó chịu khiến cô khó dỗ giấc ngủ. Nhưng khi tiếng sét lóe lên, Thước Vi Nhi nghe rất rõ tiếng lạch cạch ngoài cửa sổ.

Nhà này nhiều người không muốn sống vậy sao?

Nếu là Thước Vi Nhi trước đây chắc không đời nào nghe ra âm thanh này. Nhưng Thương Linh quá nhàm chán với thủ đoạn cạy cửa lẻn vào phòng thế kia.

Tiếng bước chân truyền bên tai, cô đoán người này nhất định là nam. Bỉ ổi thật! Thủ đoạn đê hèn vậy mà cũng nghĩ ra được.

Thước Vi Nhi khéo léo giấu dây thép mà bản thân nhặt được ở nhà tắm vào ống tay áo. Cô thuộc nằm lòng phương châm làm việc của sát thủ: Luôn mang theo bên người ít nhất một vũ khí.

Dám lẻn vào phòng cô?

Vậy thì đừng mong lành lặn bước ra khỏi đây!

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Có khi là nhị thiếu gia nhà họ thiệu nhỉ

2023-12-30

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Không chết
2 Chương 2: Người hầu của người hầu
3 Chương 3: Kẻ thứ nhất
4 Chương 4: Kẻ thứ hai
5 Chương 5: Kẻ thứ ba
6 Chương 6: Mất trí?
7 Chương 7: Xin chào, nhị thiếu!
8 Chương 8: Phản kháng
9 Chương 9: Thân thế yếu đuối là giả vờ?
10 Chương 10: Dạy dỗ (1)
11 Chương 11: Dạy dỗ (2)
12 Chương 12: Tỉnh lại
13 Chương 13: Kế hoạch trốn thoát
14 Chương 14: Con đường phía trước
15 Chương 15: Cuộc thi tăng cấp
16 Chương 16: Tư cách Ba
17 Chương 17: Một chút thủ đoạn
18 Chương 18: Cố ý
19 Chương 19: Tư cách Hai
20 Chương 20: IQ khủng
21 Chương 21: Không tìm thấy?
22 Chương 22: Tư cách Một
23 Chương 23: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (1)
24 Chương 24: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (2)
25 Chương 25: Gặp lại
26 Chương 26: Uy hiếp
27 Chương 27: Gia đình “cực phẩm”
28 Chương 28: “Có cần tôi ra tay giúp không?”
29 Chương 29: Lựa chọn của Vi Nhi
30 Chương 30: Nhìn thấu
31 Chương 31: Tình trường hào môn
32 Chương 32: Nữ hầu ngọt ngào (1)
33 Chương 33: Nữ hầu ngọt ngào (2)
34 Chương 34: Trêu chọc
35 Chương 35: Bánh ngọt
36 Chương 36: Từng bước dụ dỗ (1)
37 Chương 37: Từng bước dụ dỗ (2)
38 Chương 38: Bỏ nhà ra đi
39 Chương 39: Vẻ ngoài vô hại (1)
40 Chương 40: Vẻ ngoài vô hại (2)
41 Chương 41: Quản gia tập sự (1)
42 Chương 42: Quản gia tập sự (2)
43 Chương 43: Trường Tư thục (1)
44 Chương 44: Trường Tư thục (2)
45 Chương 45: Mạch Thiên Tầm
46 Chương 46: Giác quan nhạy bén
47 Chương 47: Chung sống (1)
48 Chương 48: Chung sống (2)
49 Chương 49: Quan tâm
50 Chương 50: Ngại ngùng
51 Chương 51: Giữ khoảng cách
52 Chương 52: Cảm giác quen thuộc khó tả
53 Chương 53: “Các cô là ai?”
54 Chương 54: Dịu dàng (1)
55 Chương 55: Dịu dàng (2)
56 Chương 56: Hình như rung động
57 Chương 57: Câu lạc bộ Cờ vây
58 Chương 58: Sự sỉ nhục của gia đình
59 Chương 59: Cảnh cáo
60 Chương 60: Em thật đào hoa!
61 Chương 61: Vinh quang
62 Chương 62: Điều kỳ diệu trên đời
63 Chương 63: Sinh nhật (1)
64 Chương 64: Sinh nhật (2)
65 Chương 65: Chơi đùa một chút
66 Chương 66: Tai bay vạ gió
67 Chương 67: Nhẫn nhịn
68 Chương 68: Say rồi?
69 Chương 69: Muốn chịu trách nhiệm (1)
70 Chương 70: Muốn chịu trách nhiệm (2)
71 Chương 71: Mềm lòng
72 Chương 72: Dấu yêu
73 Chương 73: Chuyến công tác sóng gió (1)
74 Chương 74: Chuyến công tác sóng gió (2)
75 Chương 75: Chuyến công tác sóng gió (3)
76 Chương 76: Vạch trần (1)
77 Chương 77: Vạch trần (2)
78 Chương 78: Xuất thân chưa kể
79 Chương 79: Lắng nghe tình yêu
80 Chương 80: Quấn quýt (H)
81 Chương 81: Phòng tắm (H)
82 Chương 82: Không buông tha (1)
83 Chương 83: Không buông tha (2)
84 Chương 84: Trả lại cho cô tất cả (1)
85 Chương 85: Trả lại cho cô tất cả (2)
86 Chương 86: Ghen với chính mình
87 Chương 87: Ra mắt
88 Chương 88: Phòng sách
89 Chương 89: Chuyện tình của Doanh Diệp
90 Chương 90: “Thể loại anh trai gì vậy?”
91 Chương 91: Mang thai
92 Chương 92: Vạch trần thân thế
93 Chương 93: Chấp nhận
94 Chương 94: Món quà
95 Chương 95: Yêu (H)
96 Chương 96: Rời đi
97 Chương 97: Cuộc sống mới
98 Chương 98: Tiếu Tiếu ngây thơ
99 Chương 99: Sống có tốt không?
100 Chương 100: Lý do rời đi
101 Chương 101: Tiếu Tiếu cũng có ba
102 Chương 102: Thân phận tiểu thiếu gia (1)
103 Chương 103: Thân phận tiểu thiếu gia (2)
104 Chương 104: Nhiều năm sau (1)
105 Chương 105: Nhiều năm sau (2)
106 Chương 106: Đoạn kết
107 Ngoại truyện 1: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (1)
108 Ngoại truyện 2: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (2)
109 Ngoại truyện 3: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (3)
110 Ngoại truyện 4: Sa vào tình yêu (1)
111 Ngoại truyện 5: Sa vào tình yêu (2)
112 Ngoại truyện 6: Bên kia phép màu
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Không chết
2
Chương 2: Người hầu của người hầu
3
Chương 3: Kẻ thứ nhất
4
Chương 4: Kẻ thứ hai
5
Chương 5: Kẻ thứ ba
6
Chương 6: Mất trí?
7
Chương 7: Xin chào, nhị thiếu!
8
Chương 8: Phản kháng
9
Chương 9: Thân thế yếu đuối là giả vờ?
10
Chương 10: Dạy dỗ (1)
11
Chương 11: Dạy dỗ (2)
12
Chương 12: Tỉnh lại
13
Chương 13: Kế hoạch trốn thoát
14
Chương 14: Con đường phía trước
15
Chương 15: Cuộc thi tăng cấp
16
Chương 16: Tư cách Ba
17
Chương 17: Một chút thủ đoạn
18
Chương 18: Cố ý
19
Chương 19: Tư cách Hai
20
Chương 20: IQ khủng
21
Chương 21: Không tìm thấy?
22
Chương 22: Tư cách Một
23
Chương 23: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (1)
24
Chương 24: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (2)
25
Chương 25: Gặp lại
26
Chương 26: Uy hiếp
27
Chương 27: Gia đình “cực phẩm”
28
Chương 28: “Có cần tôi ra tay giúp không?”
29
Chương 29: Lựa chọn của Vi Nhi
30
Chương 30: Nhìn thấu
31
Chương 31: Tình trường hào môn
32
Chương 32: Nữ hầu ngọt ngào (1)
33
Chương 33: Nữ hầu ngọt ngào (2)
34
Chương 34: Trêu chọc
35
Chương 35: Bánh ngọt
36
Chương 36: Từng bước dụ dỗ (1)
37
Chương 37: Từng bước dụ dỗ (2)
38
Chương 38: Bỏ nhà ra đi
39
Chương 39: Vẻ ngoài vô hại (1)
40
Chương 40: Vẻ ngoài vô hại (2)
41
Chương 41: Quản gia tập sự (1)
42
Chương 42: Quản gia tập sự (2)
43
Chương 43: Trường Tư thục (1)
44
Chương 44: Trường Tư thục (2)
45
Chương 45: Mạch Thiên Tầm
46
Chương 46: Giác quan nhạy bén
47
Chương 47: Chung sống (1)
48
Chương 48: Chung sống (2)
49
Chương 49: Quan tâm
50
Chương 50: Ngại ngùng
51
Chương 51: Giữ khoảng cách
52
Chương 52: Cảm giác quen thuộc khó tả
53
Chương 53: “Các cô là ai?”
54
Chương 54: Dịu dàng (1)
55
Chương 55: Dịu dàng (2)
56
Chương 56: Hình như rung động
57
Chương 57: Câu lạc bộ Cờ vây
58
Chương 58: Sự sỉ nhục của gia đình
59
Chương 59: Cảnh cáo
60
Chương 60: Em thật đào hoa!
61
Chương 61: Vinh quang
62
Chương 62: Điều kỳ diệu trên đời
63
Chương 63: Sinh nhật (1)
64
Chương 64: Sinh nhật (2)
65
Chương 65: Chơi đùa một chút
66
Chương 66: Tai bay vạ gió
67
Chương 67: Nhẫn nhịn
68
Chương 68: Say rồi?
69
Chương 69: Muốn chịu trách nhiệm (1)
70
Chương 70: Muốn chịu trách nhiệm (2)
71
Chương 71: Mềm lòng
72
Chương 72: Dấu yêu
73
Chương 73: Chuyến công tác sóng gió (1)
74
Chương 74: Chuyến công tác sóng gió (2)
75
Chương 75: Chuyến công tác sóng gió (3)
76
Chương 76: Vạch trần (1)
77
Chương 77: Vạch trần (2)
78
Chương 78: Xuất thân chưa kể
79
Chương 79: Lắng nghe tình yêu
80
Chương 80: Quấn quýt (H)
81
Chương 81: Phòng tắm (H)
82
Chương 82: Không buông tha (1)
83
Chương 83: Không buông tha (2)
84
Chương 84: Trả lại cho cô tất cả (1)
85
Chương 85: Trả lại cho cô tất cả (2)
86
Chương 86: Ghen với chính mình
87
Chương 87: Ra mắt
88
Chương 88: Phòng sách
89
Chương 89: Chuyện tình của Doanh Diệp
90
Chương 90: “Thể loại anh trai gì vậy?”
91
Chương 91: Mang thai
92
Chương 92: Vạch trần thân thế
93
Chương 93: Chấp nhận
94
Chương 94: Món quà
95
Chương 95: Yêu (H)
96
Chương 96: Rời đi
97
Chương 97: Cuộc sống mới
98
Chương 98: Tiếu Tiếu ngây thơ
99
Chương 99: Sống có tốt không?
100
Chương 100: Lý do rời đi
101
Chương 101: Tiếu Tiếu cũng có ba
102
Chương 102: Thân phận tiểu thiếu gia (1)
103
Chương 103: Thân phận tiểu thiếu gia (2)
104
Chương 104: Nhiều năm sau (1)
105
Chương 105: Nhiều năm sau (2)
106
Chương 106: Đoạn kết
107
Ngoại truyện 1: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (1)
108
Ngoại truyện 2: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (2)
109
Ngoại truyện 3: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (3)
110
Ngoại truyện 4: Sa vào tình yêu (1)
111
Ngoại truyện 5: Sa vào tình yêu (2)
112
Ngoại truyện 6: Bên kia phép màu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play