Chương 8: Phản kháng

Triều Duy không phải thằng ngốc, hắn đã nhìn ra được bất thường của Thước Vi Nhi. Muốn ra tay với hắn? Ha! Phụ nữ thật khó hiểu quá! Mới mấy tháng trước còn mắt ướt đến tìm hắn, nói rằng trong tim cô có hắn vậy mà giờ quay ngoắt thái độ, lạnh lùng nhẫn tâm đã đành, còn định làm hắn bị thương?

Ai cho cô lá gan đó? Hay tưởng làm thế thì bản thân sẽ trở nên đặc biệt?

Nghĩ ra cách ngu ngốc như vậy chỉ có mỗi cô thôi!

“Em tránh xa vậy làm gì? Sợ tôi ăn thịt em à?”

Cô không trả lời, ánh mắt lướt theo từng cử chỉ của Triều Duy. Cô không dám lơ là, chỉ sợ giây tiếp theo sẽ bị hắn tấn công. Những người trước cô có thể dễ dàng ra tay là bởi chúng nó đều yếu ớt, chỉ có mấy thủ đoạn mèo cào. Nhưng cái tên đàn ông này cao lớn, thân thể khỏe mạnh, ánh mắt như sói rình mồi khiến cô không thể không đề phòng.

Nếu là thân xác của Thương Linh thì cô còn tự tin được bảy, tám phần thắng, nhưng thân thể của Vi Nhi hiện tại rất yếu, trải qua một đêm giày vò, vết thương trên tay chưa kịp lành lại bị rách ra, hiện tại hành sốt nhẹ. Khi nãy lúc dọn dẹp ở gác xép, cô đã thấy hơi choáng váng, cả người lừ đừ mệt mỏi rồi. Bây giờ còn một chọi một với tên này, chắc cô cũng nắm được bảy, tám phần.

Ừ, là bảy, tám phần thua!

“Thước Vi Nhi, tôi cho em một cơ hội cuối.”

“...”

“Lên giường với tôi. Tôi sẽ giúp em tăng cấp bậc, không cần làm người hầu của người hầu nữa. Thế nào?”

Cái tay kia lại không đứng đắn, tóm lấy cánh tay cô dùng sức kéo vào lồng ngực hắn. Thước Vi Nhi nhanh như cắt rút mảnh thủy tinh ra, kề lên cổ hắn chuẩn bị cắt ngay động mạch. Nhưng Triều Duy nào phải tay mơ, hắn nắm lấy cánh tay ấy, dùng sức bẻ lại khiến mảnh thủy tinh rơi ra. Vị trí nắm ngay vết thương trên cổ tay khiến cô đau nhói rên lên một tiếng.

Thước Vi Nhi nhấc chân muốn đạp vào chỗ hiểm, song, hắn cũng đã lường trước cô sẽ ra chiêu này nên dùng đầu gối chặn lại. Cả người cô như bị trói chặt trong vòng tay hắn. Triều Duy nhìn cô giãy giụa mà bật cười: “Phản kháng à? Vi Nhi không ngoan gì cả, không biết nắm lấy cơ hội cuối thì em thiệt thòi thôi.”

“Thằng lắm mồm!”

Cô thật oán hận cơ thể này! Mạnh mẽ lên, dứt khoát một chút không phải tốt sao? Bây giờ thì hay rồi, để hắn ta chiếm ưu thế, cô nằm đây chờ chết là được rồi!

Triều Duy vỗ mấy cái lên mặt cô, ánh mắt hắn đã tối lại báo hiệu chỉ chút nữa thôi hắn sẽ trút giận lên người cô: “Nữ hầu lại dám nói chuyện thế với chủ nhân à?”

Cô hơi chóng mặt, cơn đau ở cổ tay ngày càng dữ dội. Cô liếc mắt nhìn, quả nhiên lớp băng gạc đã ướt máu. Triều Duy nhìn thấy vết thương, ý cười trong mắt càng thêm mãnh liệt: “Ồ, em bị thương ư? Tự cắt cổ tay? Muốn chết mà không thành?”

Thước Vi Nhi cắn môi, cố gắng giữ bản thân tỉnh táo. Triều Duy vuốt ve càn rỡ, cô lại không đủ sức để vùng vẫy, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn.

“Em tưởng muốn lên giường Triều Duy tôi dễ lắm sao? Em nhìn lại em đi. Ngực, mông lép kẹp, mặt chẳng xinh, thương tích đầy người, nhìn thôi đã buồn nôn rồi! Tôi chỉ đùa em một chút thôi mà em xúc động vậy ư?”

Hắn nhìn mảnh thủy tinh trên mặt đất, nụ cười càng thêm biến thái: “Muốn giết tôi? Thước Vi Nhi, em động não chưa?”

Dứt lời thì ném cô vào góc tường. Sau gáy cô đập vào tường, nhất thời choáng váng ngã nhào ra đất. Trên người cô không còn vũ khí, không thể dại dột đấu tay đôi với kẻ địch mạnh như vậy! Phải nghĩ cách khác mới được.

“Nhị thiếu gia, tôi… tôi biết sai rồi.”

Lùi vài bước để kẻ thù buông lỏng phòng bị, tùy thời tấn công là phương án tốt nhất hiện nay. Thước Vi Nhi quỳ xuống, mắt long lanh nhìn về phía Triều Duy, giống như thỏ con yếu ớt đang run rẩy trước con sói hung hãn. Triều Duy càng thêm khẳng định cô bị tâm thần phân liệt. Mới khi nãy còn trừng mắt hung dữ như thế, mà thoắt cái đã hiền lành vậy ư?

“Sai ở đâu?”

Hắn nâng cằm cô lên, ép cô nhìn vào mắt hắn. Thoạt trông từ xa thì chẳng dùng chút sức nào, nhưng Thước Vi Nhi cảm nhận được, hắn sắp bóp nát cằm cô rồi.

“Tôi không nên cãi lời thiếu gia.”

“Còn gì nữa?”

“Không nên làm thiếu gia bị thương.”

Hắn bật cười, vỗ hai cái lên má cô. Nói là vỗ, chi bằng gọi là tát thì đúng hơn. Da thịt nhẵn nhụi bị vỗ đỏ ửng lên: “Ha ha. Bằng bản lĩnh này mà đòi làm tôi bị thương, Vi Nhi, em tự cao quá rồi đó.”

“Vâng.”

Nhẫn nhịn một chút, thời cơ sắp đến rồi.

“Nếu đã biết sai thì đêm nay ra chuồng chó mà ngủ! Không có lệnh của tôi, không được về phòng!”

“Vâng.”

Cô chậm rãi đứng lên, giây phút Triều Duy quay người lại, Thước Vi Nhi lao tới dùng hết sức bình sinh đá vào thắt lưng hắn. Cô, phải phế cái tên này!

Triều Duy bị đá bất ngờ, ngã nhào xuống đất, đầu đập vào cạnh giường chảy máu. Hắn sờ tay lên trán, nhìn thấy máu tuôn ra đỏ lòng bàn tay liền chửi thề một câu: “Mẹ kiếp!”

Hot

Comments

Huỳnh Thị Kim Chi

Huỳnh Thị Kim Chi

tui cười

2024-05-06

0

Nguyễn Thanh Tuyến

Nguyễn Thanh Tuyến

Mày hả bưởi

2024-03-06

5

Anonymous

Anonymous

Chị giỏi quá

2023-12-30

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Không chết
2 Chương 2: Người hầu của người hầu
3 Chương 3: Kẻ thứ nhất
4 Chương 4: Kẻ thứ hai
5 Chương 5: Kẻ thứ ba
6 Chương 6: Mất trí?
7 Chương 7: Xin chào, nhị thiếu!
8 Chương 8: Phản kháng
9 Chương 9: Thân thế yếu đuối là giả vờ?
10 Chương 10: Dạy dỗ (1)
11 Chương 11: Dạy dỗ (2)
12 Chương 12: Tỉnh lại
13 Chương 13: Kế hoạch trốn thoát
14 Chương 14: Con đường phía trước
15 Chương 15: Cuộc thi tăng cấp
16 Chương 16: Tư cách Ba
17 Chương 17: Một chút thủ đoạn
18 Chương 18: Cố ý
19 Chương 19: Tư cách Hai
20 Chương 20: IQ khủng
21 Chương 21: Không tìm thấy?
22 Chương 22: Tư cách Một
23 Chương 23: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (1)
24 Chương 24: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (2)
25 Chương 25: Gặp lại
26 Chương 26: Uy hiếp
27 Chương 27: Gia đình “cực phẩm”
28 Chương 28: “Có cần tôi ra tay giúp không?”
29 Chương 29: Lựa chọn của Vi Nhi
30 Chương 30: Nhìn thấu
31 Chương 31: Tình trường hào môn
32 Chương 32: Nữ hầu ngọt ngào (1)
33 Chương 33: Nữ hầu ngọt ngào (2)
34 Chương 34: Trêu chọc
35 Chương 35: Bánh ngọt
36 Chương 36: Từng bước dụ dỗ (1)
37 Chương 37: Từng bước dụ dỗ (2)
38 Chương 38: Bỏ nhà ra đi
39 Chương 39: Vẻ ngoài vô hại (1)
40 Chương 40: Vẻ ngoài vô hại (2)
41 Chương 41: Quản gia tập sự (1)
42 Chương 42: Quản gia tập sự (2)
43 Chương 43: Trường Tư thục (1)
44 Chương 44: Trường Tư thục (2)
45 Chương 45: Mạch Thiên Tầm
46 Chương 46: Giác quan nhạy bén
47 Chương 47: Chung sống (1)
48 Chương 48: Chung sống (2)
49 Chương 49: Quan tâm
50 Chương 50: Ngại ngùng
51 Chương 51: Giữ khoảng cách
52 Chương 52: Cảm giác quen thuộc khó tả
53 Chương 53: “Các cô là ai?”
54 Chương 54: Dịu dàng (1)
55 Chương 55: Dịu dàng (2)
56 Chương 56: Hình như rung động
57 Chương 57: Câu lạc bộ Cờ vây
58 Chương 58: Sự sỉ nhục của gia đình
59 Chương 59: Cảnh cáo
60 Chương 60: Em thật đào hoa!
61 Chương 61: Vinh quang
62 Chương 62: Điều kỳ diệu trên đời
63 Chương 63: Sinh nhật (1)
64 Chương 64: Sinh nhật (2)
65 Chương 65: Chơi đùa một chút
66 Chương 66: Tai bay vạ gió
67 Chương 67: Nhẫn nhịn
68 Chương 68: Say rồi?
69 Chương 69: Muốn chịu trách nhiệm (1)
70 Chương 70: Muốn chịu trách nhiệm (2)
71 Chương 71: Mềm lòng
72 Chương 72: Dấu yêu
73 Chương 73: Chuyến công tác sóng gió (1)
74 Chương 74: Chuyến công tác sóng gió (2)
75 Chương 75: Chuyến công tác sóng gió (3)
76 Chương 76: Vạch trần (1)
77 Chương 77: Vạch trần (2)
78 Chương 78: Xuất thân chưa kể
79 Chương 79: Lắng nghe tình yêu
80 Chương 80: Quấn quýt (H)
81 Chương 81: Phòng tắm (H)
82 Chương 82: Không buông tha (1)
83 Chương 83: Không buông tha (2)
84 Chương 84: Trả lại cho cô tất cả (1)
85 Chương 85: Trả lại cho cô tất cả (2)
86 Chương 86: Ghen với chính mình
87 Chương 87: Ra mắt
88 Chương 88: Phòng sách
89 Chương 89: Chuyện tình của Doanh Diệp
90 Chương 90: “Thể loại anh trai gì vậy?”
91 Chương 91: Mang thai
92 Chương 92: Vạch trần thân thế
93 Chương 93: Chấp nhận
94 Chương 94: Món quà
95 Chương 95: Yêu (H)
96 Chương 96: Rời đi
97 Chương 97: Cuộc sống mới
98 Chương 98: Tiếu Tiếu ngây thơ
99 Chương 99: Sống có tốt không?
100 Chương 100: Lý do rời đi
101 Chương 101: Tiếu Tiếu cũng có ba
102 Chương 102: Thân phận tiểu thiếu gia (1)
103 Chương 103: Thân phận tiểu thiếu gia (2)
104 Chương 104: Nhiều năm sau (1)
105 Chương 105: Nhiều năm sau (2)
106 Chương 106: Đoạn kết
107 Ngoại truyện 1: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (1)
108 Ngoại truyện 2: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (2)
109 Ngoại truyện 3: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (3)
110 Ngoại truyện 4: Sa vào tình yêu (1)
111 Ngoại truyện 5: Sa vào tình yêu (2)
112 Ngoại truyện 6: Bên kia phép màu
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Không chết
2
Chương 2: Người hầu của người hầu
3
Chương 3: Kẻ thứ nhất
4
Chương 4: Kẻ thứ hai
5
Chương 5: Kẻ thứ ba
6
Chương 6: Mất trí?
7
Chương 7: Xin chào, nhị thiếu!
8
Chương 8: Phản kháng
9
Chương 9: Thân thế yếu đuối là giả vờ?
10
Chương 10: Dạy dỗ (1)
11
Chương 11: Dạy dỗ (2)
12
Chương 12: Tỉnh lại
13
Chương 13: Kế hoạch trốn thoát
14
Chương 14: Con đường phía trước
15
Chương 15: Cuộc thi tăng cấp
16
Chương 16: Tư cách Ba
17
Chương 17: Một chút thủ đoạn
18
Chương 18: Cố ý
19
Chương 19: Tư cách Hai
20
Chương 20: IQ khủng
21
Chương 21: Không tìm thấy?
22
Chương 22: Tư cách Một
23
Chương 23: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (1)
24
Chương 24: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (2)
25
Chương 25: Gặp lại
26
Chương 26: Uy hiếp
27
Chương 27: Gia đình “cực phẩm”
28
Chương 28: “Có cần tôi ra tay giúp không?”
29
Chương 29: Lựa chọn của Vi Nhi
30
Chương 30: Nhìn thấu
31
Chương 31: Tình trường hào môn
32
Chương 32: Nữ hầu ngọt ngào (1)
33
Chương 33: Nữ hầu ngọt ngào (2)
34
Chương 34: Trêu chọc
35
Chương 35: Bánh ngọt
36
Chương 36: Từng bước dụ dỗ (1)
37
Chương 37: Từng bước dụ dỗ (2)
38
Chương 38: Bỏ nhà ra đi
39
Chương 39: Vẻ ngoài vô hại (1)
40
Chương 40: Vẻ ngoài vô hại (2)
41
Chương 41: Quản gia tập sự (1)
42
Chương 42: Quản gia tập sự (2)
43
Chương 43: Trường Tư thục (1)
44
Chương 44: Trường Tư thục (2)
45
Chương 45: Mạch Thiên Tầm
46
Chương 46: Giác quan nhạy bén
47
Chương 47: Chung sống (1)
48
Chương 48: Chung sống (2)
49
Chương 49: Quan tâm
50
Chương 50: Ngại ngùng
51
Chương 51: Giữ khoảng cách
52
Chương 52: Cảm giác quen thuộc khó tả
53
Chương 53: “Các cô là ai?”
54
Chương 54: Dịu dàng (1)
55
Chương 55: Dịu dàng (2)
56
Chương 56: Hình như rung động
57
Chương 57: Câu lạc bộ Cờ vây
58
Chương 58: Sự sỉ nhục của gia đình
59
Chương 59: Cảnh cáo
60
Chương 60: Em thật đào hoa!
61
Chương 61: Vinh quang
62
Chương 62: Điều kỳ diệu trên đời
63
Chương 63: Sinh nhật (1)
64
Chương 64: Sinh nhật (2)
65
Chương 65: Chơi đùa một chút
66
Chương 66: Tai bay vạ gió
67
Chương 67: Nhẫn nhịn
68
Chương 68: Say rồi?
69
Chương 69: Muốn chịu trách nhiệm (1)
70
Chương 70: Muốn chịu trách nhiệm (2)
71
Chương 71: Mềm lòng
72
Chương 72: Dấu yêu
73
Chương 73: Chuyến công tác sóng gió (1)
74
Chương 74: Chuyến công tác sóng gió (2)
75
Chương 75: Chuyến công tác sóng gió (3)
76
Chương 76: Vạch trần (1)
77
Chương 77: Vạch trần (2)
78
Chương 78: Xuất thân chưa kể
79
Chương 79: Lắng nghe tình yêu
80
Chương 80: Quấn quýt (H)
81
Chương 81: Phòng tắm (H)
82
Chương 82: Không buông tha (1)
83
Chương 83: Không buông tha (2)
84
Chương 84: Trả lại cho cô tất cả (1)
85
Chương 85: Trả lại cho cô tất cả (2)
86
Chương 86: Ghen với chính mình
87
Chương 87: Ra mắt
88
Chương 88: Phòng sách
89
Chương 89: Chuyện tình của Doanh Diệp
90
Chương 90: “Thể loại anh trai gì vậy?”
91
Chương 91: Mang thai
92
Chương 92: Vạch trần thân thế
93
Chương 93: Chấp nhận
94
Chương 94: Món quà
95
Chương 95: Yêu (H)
96
Chương 96: Rời đi
97
Chương 97: Cuộc sống mới
98
Chương 98: Tiếu Tiếu ngây thơ
99
Chương 99: Sống có tốt không?
100
Chương 100: Lý do rời đi
101
Chương 101: Tiếu Tiếu cũng có ba
102
Chương 102: Thân phận tiểu thiếu gia (1)
103
Chương 103: Thân phận tiểu thiếu gia (2)
104
Chương 104: Nhiều năm sau (1)
105
Chương 105: Nhiều năm sau (2)
106
Chương 106: Đoạn kết
107
Ngoại truyện 1: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (1)
108
Ngoại truyện 2: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (2)
109
Ngoại truyện 3: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (3)
110
Ngoại truyện 4: Sa vào tình yêu (1)
111
Ngoại truyện 5: Sa vào tình yêu (2)
112
Ngoại truyện 6: Bên kia phép màu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play