Chương 5: Kẻ thứ ba

Thước Vi Nhi quỳ bên hành lang, dáng quỳ thẳng tắp, vẻ sợ sệt e dè ngày trước càng lúc càng không liên quan đến cô. Lý Chiêu Hoa hơi bất ngờ, không lẽ người tự sát không thành sẽ thay đổi nhiều đến vậy ư?

Hừ! Có thay đổi thì cũng chỉ là một đứa người hầu không có cấp bậc thấp kém thôi. Nói xui chứ nếu ngày nào đó Thước Vi Nhi ngã chết hay mất tích thì cũng chẳng ai quan tâm hết. Mấy đứa con gái trẻ tuổi lắm chiêu trò thật. Tưởng giả bộ phản kháng lại sẽ được chú ý hơn ư? Ngu ngốc!

Thước Vi Nhi không sợ đói, cũng chẳng ngán quỳ. Trước đây khi còn rèn luyện trong tổ chức, khi đó cô mới mười hai, mười ba tuổi, thân thể chưa quen với cường độ huấn luyện nên thường xuyên bị phạt. Bỏ đói, chạy năm mươi vòng, quỳ ba ngày ba đêm,... hình phạt nào cũng từng nếm trải qua. Ban đầu cô còn sợ hãi, nhưng nhiều lần rồi thành quen, không còn cảm giác gì nữa.

Thước Vi Nhi đồng ý chịu phạt không phải vì cô thấy áy náy mà do cô biết những kẻ kia sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Chỉ cần có kẻ ngu ngốc nào đó dẫn xác đến đây, cô sẽ ăn miếng trả miếng để về sau, chỉ cần thấy cô thì chúng nó phải vội vã đi đường vòng.

Cô còn tưởng phải đến ngày mai bọn họ mới hành động, không ngờ lại nóng lòng như vậy. Từ góc hành lang, có cô gái chậm rãi tiến về phía cô. Trên tay hình như còn cầm khay thức ăn. Tốt bụng đến vậy ư?

“Vi Nhi, cậu không sao chứ?”

Nghe qua cách trò chuyện, chắc là quan hệ giữa hai người không tồi.

“Xin lỗi, tớ… tớ cũng sợ quản gia Lý nên không dám… không dám mở lời thay cậu…”

Không chừng đây là cô bạn thân thường âm thầm giúp đỡ mà nguyên thân đã nhắc đến. Không nhớ tên, thôi thì cứ tạm gọi là “kẻ thứ ba” đi.

“Vi Nhi, cậu sao thế? Bị thương ư?”

Cô gái này chắc chỉ mới hai mươi, hai mươi mốt tuổi thôi. Vậy nên mưu mô mà cô ta cật lực che giấu không thể nào qua mắt cô được. Đúng là nguyên thân khờ khạo mới xem cô ta là bạn bè! Không chừng sau này bị bán đi còn giúp cô ta đếm tiền nữa đấy!

Cô giơ cổ tay be bét máu đến trước mặt cô ta: “Không thấy sao?”

Cô ta đứng hình mất mấy giây. Sao… sao Thước Vi Nhi trông có vẻ khác quá! Nhưng lại không rõ là khác chỗ nào. Cô ta mím môi, ánh mắt chột dạ nhìn vào bát cơm trên tay, giây tiếp theo liền nở nụ cười dịu dàng: “Cậu đói không? Ăn chút gì đi! Quản gia Lý đúng là, phạt nhịn tận ba ngày thì còn hơi sức đâu nữa chứ!”

Thước Vi Nhi cũng cười, nhưng là nụ cười khinh bỉ đến cùng cực: “Ăn? Cái này ư?”

“Đúng. Thịt kho tàu đó, món cậu rất thích. Tớ lén nhà bếp mang lên cho cậu nên phải ăn hết đấy nhé!”

Làm ăn thật cẩu thả! Vết bột rắc vẫn còn dính trong móng tay kia kìa. Người bình thường mang cơm đưa người khác thường sẽ để cơm, rồi bên trên có lớp thức ăn. Nhưng bát cơm này nhìn kiểu gì thì cũng đủ vấn đề. Thức ăn bên trong đã bị trộn đều, chứng tỏ cô ta đã động tay động chân rồi.

“Chần chừ gì chứ? À, do tay cậu đau đúng không? Để tớ đút cho cậu nhé!”

Nói rồi vội vã xúc một muỗng cơm to tướng đưa tận miệng cô. Thước Vi Nhi gạt tay cô ta ra, nhân lúc cô ta kêu lên liền chụp lấy tô cơm, đổ hết vào họng cô ta.

“Tôi thấy người đói là cô đó. Này, đừng lãng phí. Ăn cho hết đi!”

Thước Vi Nhi bịt miệng cô ta, không cho nhổ ra. Số thức ăn đó trôi xuống dạ dày, mặt cô ta hết xanh rồi trắng trông vô cùng thú vị. Cô ta trừng mắt kêu lên: “Vi Nhi, cậu điên à! Tớ là bạn tốt của cậu cơ mà!”

“Cảm ơn, bạn tốt.”

Cô ta ngước nhìn Thước Vi Nhi, trong lòng không khỏi sợ hãi. Hình như con khốn này đã nhận ra điều gì đó rồi. Chết tiệt! Đau bụng quá!

Bát cơm vừa nãy là do “bạn thân” cố ý chuẩn bị. Cô ta đã bỏ vào ba gói thuốc xổ, bảo đảm Thước Vi Nhi ăn xong sẽ chết gục trong nhà vệ sinh, đến cửa cũng mong bước ra chứ nói gì đến việc õng ẹo trước mặt Nhị thiếu gia. Theo kế hoạch của cô ta, Thước Vi Nhi nhất định sẽ rưng rưng nước mắt ăn hết bát cơm, sau đó cô ta chỉ cần ở một bên xem trò vui là được. Nào ngờ bị phản công, bản thân trở thành người tiêu hóa hết ba gói thuốc xổ đó.

“A! Đau quá!”

Cô ta ôm bụng nằm gục trên đất. Không được! Phải đến nhà vệ sinh!

“Thì ra là bỏ thuốc xổ à! Tôi tưởng cô bỏ thuốc chuột chứ!”

Giá mà bỏ thuốc chuột thì tốt quá! Như vậy thì có thể loại bỏ được một đứa ngu ngốc mà tự cho mình là thông minh.

“Vi Nhi… Cô… cô…”

Cô ta gắng sức bò về phía nhà vệ sinh, không sai, là bò không khác gì một con chó đấy!

Nhưng Thước Vi Nhi không dễ dàng buông tha như vậy. Cô đứng dậy, đem tay cô ta trói vào hành lang cầu thang. Dùng thắt lưng lấy từ gã đàn ông kia, trói đến mức cổ tay trắng bệch. Cô ta vừa khóc vừa cầu xin: “Tôi xin cô, thả tôi ra. Tôi không chịu được…”

Thước Vi Nhi không quan tâm, cô lấy khăn lau được gấp gọn gàng trong góc, nhét vào miệng cái đứa “bạn thân” kia. Sau đó ung dung quay người trở về phòng. Phải nhanh chân lên chứ nếu không lát nữa hành lang sẽ ngập tràn mùi hôi thối phát ra từ cô ta mất!

Cạch.

Cô đóng cửa, tắt đèn, leo lên giường và trùm chăn. Xem ra hiện tại có thể ngủ một giấc yên ổn rồi!

Hot

Comments

An Yên

An Yên

pha trừng trị cái ác thật "đậm mùi"

2024-05-06

0

Anonymous

Anonymous

Chị đỉnh thật

2023-12-30

5

Tiểu Thư 3 Lúa

Tiểu Thư 3 Lúa

Tội nghiệp cái hạnh lang
Hành lang nào đó :" Tui khộ quá mà"

2023-11-14

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Không chết
2 Chương 2: Người hầu của người hầu
3 Chương 3: Kẻ thứ nhất
4 Chương 4: Kẻ thứ hai
5 Chương 5: Kẻ thứ ba
6 Chương 6: Mất trí?
7 Chương 7: Xin chào, nhị thiếu!
8 Chương 8: Phản kháng
9 Chương 9: Thân thế yếu đuối là giả vờ?
10 Chương 10: Dạy dỗ (1)
11 Chương 11: Dạy dỗ (2)
12 Chương 12: Tỉnh lại
13 Chương 13: Kế hoạch trốn thoát
14 Chương 14: Con đường phía trước
15 Chương 15: Cuộc thi tăng cấp
16 Chương 16: Tư cách Ba
17 Chương 17: Một chút thủ đoạn
18 Chương 18: Cố ý
19 Chương 19: Tư cách Hai
20 Chương 20: IQ khủng
21 Chương 21: Không tìm thấy?
22 Chương 22: Tư cách Một
23 Chương 23: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (1)
24 Chương 24: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (2)
25 Chương 25: Gặp lại
26 Chương 26: Uy hiếp
27 Chương 27: Gia đình “cực phẩm”
28 Chương 28: “Có cần tôi ra tay giúp không?”
29 Chương 29: Lựa chọn của Vi Nhi
30 Chương 30: Nhìn thấu
31 Chương 31: Tình trường hào môn
32 Chương 32: Nữ hầu ngọt ngào (1)
33 Chương 33: Nữ hầu ngọt ngào (2)
34 Chương 34: Trêu chọc
35 Chương 35: Bánh ngọt
36 Chương 36: Từng bước dụ dỗ (1)
37 Chương 37: Từng bước dụ dỗ (2)
38 Chương 38: Bỏ nhà ra đi
39 Chương 39: Vẻ ngoài vô hại (1)
40 Chương 40: Vẻ ngoài vô hại (2)
41 Chương 41: Quản gia tập sự (1)
42 Chương 42: Quản gia tập sự (2)
43 Chương 43: Trường Tư thục (1)
44 Chương 44: Trường Tư thục (2)
45 Chương 45: Mạch Thiên Tầm
46 Chương 46: Giác quan nhạy bén
47 Chương 47: Chung sống (1)
48 Chương 48: Chung sống (2)
49 Chương 49: Quan tâm
50 Chương 50: Ngại ngùng
51 Chương 51: Giữ khoảng cách
52 Chương 52: Cảm giác quen thuộc khó tả
53 Chương 53: “Các cô là ai?”
54 Chương 54: Dịu dàng (1)
55 Chương 55: Dịu dàng (2)
56 Chương 56: Hình như rung động
57 Chương 57: Câu lạc bộ Cờ vây
58 Chương 58: Sự sỉ nhục của gia đình
59 Chương 59: Cảnh cáo
60 Chương 60: Em thật đào hoa!
61 Chương 61: Vinh quang
62 Chương 62: Điều kỳ diệu trên đời
63 Chương 63: Sinh nhật (1)
64 Chương 64: Sinh nhật (2)
65 Chương 65: Chơi đùa một chút
66 Chương 66: Tai bay vạ gió
67 Chương 67: Nhẫn nhịn
68 Chương 68: Say rồi?
69 Chương 69: Muốn chịu trách nhiệm (1)
70 Chương 70: Muốn chịu trách nhiệm (2)
71 Chương 71: Mềm lòng
72 Chương 72: Dấu yêu
73 Chương 73: Chuyến công tác sóng gió (1)
74 Chương 74: Chuyến công tác sóng gió (2)
75 Chương 75: Chuyến công tác sóng gió (3)
76 Chương 76: Vạch trần (1)
77 Chương 77: Vạch trần (2)
78 Chương 78: Xuất thân chưa kể
79 Chương 79: Lắng nghe tình yêu
80 Chương 80: Quấn quýt (H)
81 Chương 81: Phòng tắm (H)
82 Chương 82: Không buông tha (1)
83 Chương 83: Không buông tha (2)
84 Chương 84: Trả lại cho cô tất cả (1)
85 Chương 85: Trả lại cho cô tất cả (2)
86 Chương 86: Ghen với chính mình
87 Chương 87: Ra mắt
88 Chương 88: Phòng sách
89 Chương 89: Chuyện tình của Doanh Diệp
90 Chương 90: “Thể loại anh trai gì vậy?”
91 Chương 91: Mang thai
92 Chương 92: Vạch trần thân thế
93 Chương 93: Chấp nhận
94 Chương 94: Món quà
95 Chương 95: Yêu (H)
96 Chương 96: Rời đi
97 Chương 97: Cuộc sống mới
98 Chương 98: Tiếu Tiếu ngây thơ
99 Chương 99: Sống có tốt không?
100 Chương 100: Lý do rời đi
101 Chương 101: Tiếu Tiếu cũng có ba
102 Chương 102: Thân phận tiểu thiếu gia (1)
103 Chương 103: Thân phận tiểu thiếu gia (2)
104 Chương 104: Nhiều năm sau (1)
105 Chương 105: Nhiều năm sau (2)
106 Chương 106: Đoạn kết
107 Ngoại truyện 1: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (1)
108 Ngoại truyện 2: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (2)
109 Ngoại truyện 3: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (3)
110 Ngoại truyện 4: Sa vào tình yêu (1)
111 Ngoại truyện 5: Sa vào tình yêu (2)
112 Ngoại truyện 6: Bên kia phép màu
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Không chết
2
Chương 2: Người hầu của người hầu
3
Chương 3: Kẻ thứ nhất
4
Chương 4: Kẻ thứ hai
5
Chương 5: Kẻ thứ ba
6
Chương 6: Mất trí?
7
Chương 7: Xin chào, nhị thiếu!
8
Chương 8: Phản kháng
9
Chương 9: Thân thế yếu đuối là giả vờ?
10
Chương 10: Dạy dỗ (1)
11
Chương 11: Dạy dỗ (2)
12
Chương 12: Tỉnh lại
13
Chương 13: Kế hoạch trốn thoát
14
Chương 14: Con đường phía trước
15
Chương 15: Cuộc thi tăng cấp
16
Chương 16: Tư cách Ba
17
Chương 17: Một chút thủ đoạn
18
Chương 18: Cố ý
19
Chương 19: Tư cách Hai
20
Chương 20: IQ khủng
21
Chương 21: Không tìm thấy?
22
Chương 22: Tư cách Một
23
Chương 23: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (1)
24
Chương 24: Anh hùng chưa kịp cứu mỹ nhân (2)
25
Chương 25: Gặp lại
26
Chương 26: Uy hiếp
27
Chương 27: Gia đình “cực phẩm”
28
Chương 28: “Có cần tôi ra tay giúp không?”
29
Chương 29: Lựa chọn của Vi Nhi
30
Chương 30: Nhìn thấu
31
Chương 31: Tình trường hào môn
32
Chương 32: Nữ hầu ngọt ngào (1)
33
Chương 33: Nữ hầu ngọt ngào (2)
34
Chương 34: Trêu chọc
35
Chương 35: Bánh ngọt
36
Chương 36: Từng bước dụ dỗ (1)
37
Chương 37: Từng bước dụ dỗ (2)
38
Chương 38: Bỏ nhà ra đi
39
Chương 39: Vẻ ngoài vô hại (1)
40
Chương 40: Vẻ ngoài vô hại (2)
41
Chương 41: Quản gia tập sự (1)
42
Chương 42: Quản gia tập sự (2)
43
Chương 43: Trường Tư thục (1)
44
Chương 44: Trường Tư thục (2)
45
Chương 45: Mạch Thiên Tầm
46
Chương 46: Giác quan nhạy bén
47
Chương 47: Chung sống (1)
48
Chương 48: Chung sống (2)
49
Chương 49: Quan tâm
50
Chương 50: Ngại ngùng
51
Chương 51: Giữ khoảng cách
52
Chương 52: Cảm giác quen thuộc khó tả
53
Chương 53: “Các cô là ai?”
54
Chương 54: Dịu dàng (1)
55
Chương 55: Dịu dàng (2)
56
Chương 56: Hình như rung động
57
Chương 57: Câu lạc bộ Cờ vây
58
Chương 58: Sự sỉ nhục của gia đình
59
Chương 59: Cảnh cáo
60
Chương 60: Em thật đào hoa!
61
Chương 61: Vinh quang
62
Chương 62: Điều kỳ diệu trên đời
63
Chương 63: Sinh nhật (1)
64
Chương 64: Sinh nhật (2)
65
Chương 65: Chơi đùa một chút
66
Chương 66: Tai bay vạ gió
67
Chương 67: Nhẫn nhịn
68
Chương 68: Say rồi?
69
Chương 69: Muốn chịu trách nhiệm (1)
70
Chương 70: Muốn chịu trách nhiệm (2)
71
Chương 71: Mềm lòng
72
Chương 72: Dấu yêu
73
Chương 73: Chuyến công tác sóng gió (1)
74
Chương 74: Chuyến công tác sóng gió (2)
75
Chương 75: Chuyến công tác sóng gió (3)
76
Chương 76: Vạch trần (1)
77
Chương 77: Vạch trần (2)
78
Chương 78: Xuất thân chưa kể
79
Chương 79: Lắng nghe tình yêu
80
Chương 80: Quấn quýt (H)
81
Chương 81: Phòng tắm (H)
82
Chương 82: Không buông tha (1)
83
Chương 83: Không buông tha (2)
84
Chương 84: Trả lại cho cô tất cả (1)
85
Chương 85: Trả lại cho cô tất cả (2)
86
Chương 86: Ghen với chính mình
87
Chương 87: Ra mắt
88
Chương 88: Phòng sách
89
Chương 89: Chuyện tình của Doanh Diệp
90
Chương 90: “Thể loại anh trai gì vậy?”
91
Chương 91: Mang thai
92
Chương 92: Vạch trần thân thế
93
Chương 93: Chấp nhận
94
Chương 94: Món quà
95
Chương 95: Yêu (H)
96
Chương 96: Rời đi
97
Chương 97: Cuộc sống mới
98
Chương 98: Tiếu Tiếu ngây thơ
99
Chương 99: Sống có tốt không?
100
Chương 100: Lý do rời đi
101
Chương 101: Tiếu Tiếu cũng có ba
102
Chương 102: Thân phận tiểu thiếu gia (1)
103
Chương 103: Thân phận tiểu thiếu gia (2)
104
Chương 104: Nhiều năm sau (1)
105
Chương 105: Nhiều năm sau (2)
106
Chương 106: Đoạn kết
107
Ngoại truyện 1: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (1)
108
Ngoại truyện 2: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (2)
109
Ngoại truyện 3: Cung Thiên Lý x Triều Doanh Diệp (3)
110
Ngoại truyện 4: Sa vào tình yêu (1)
111
Ngoại truyện 5: Sa vào tình yêu (2)
112
Ngoại truyện 6: Bên kia phép màu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play