Hạ Chính

Tuy cô còn nhỏ nhưng lại rất thông minh lanh lợi, khi nhìn thứ trên tai Giang Trắc liền biết đó là thứ gì, tuy người lớn không nói nhưng cô biết chắc họ không muốn nhắc tới chuyện đó nên cô cũng không hỏi.

Thật ra cô vừa mới khỏi bệnh thôi nhưng sáng ra đã bị mẹ đưa đi chào hàng xóm mới tới, trong lòng cô ít nhiều cũng cảm thấy không vui. Hơn nữa cô cũng không thích giao tiếp với người khác, ở nhà nếu không làm gì thì cô chỉ nằm lì trong phòng.

Mẹ cô cũng nói nên ra ngoài chơi với các bạn trong khu nhưng cô đều nói "Trẻ con không chơi." Đinh Tuế nhìn cô cũng chỉ biết cười. Hạ Hy mặc dù chỉ mới sáu tuổi nhưng dáng vẻ nào giống sáu tuổi chứ.

Trong mắt Đinh Tuế con bà chính là một bà cụ non chính hiệu, cả ngày không làm gì thì cũng nằm lì ra chẳng chịu ra ngoài, nhìn dáng vẻ lười biếng của cô Đinh Tuế không khỏi nghĩ tới tương lai của con mình.

Không biết con cô sau này có bị coi là lập dị không nữa?

Hạ Hy nhìn Đinh Tuế như nhìn ra suy nghĩ của bà "Con không lập dị."

Đinh Tuế nhìn con gái có hơi lúng túng "Rõ vậy sao?" Hạ Hy gật đầu nhìn bà ngoan ngoan ngoãn ngoãn đến mức khiến cô cũng có hơi nghi ngờ chính mình.

"Hạ Hy em lại lười biếng?" Từ đằng xa vang lên giọng nói non nớt của cậu bé từ trên tầng đi xuống gương mặt có chút non chẹt nhưng ánh mắt lại sắc bén như dao nhìn về phía Hạ Hy bên này.

Hạ Hy có chút ớn lạnh nhìn về phía Hạ Chính đang đi tới chỗ mình "Em nào có chứ!" Trong nhà ngoài người anh trai tên Hạ Chính này ra thì chẳng có ai khiến cô dè dặt như vậy.

Hạ chính lớn hơn cô ba tuổi nhưng cứ trông như ông cụ non vậy, mặc dù mẹ cô nói cô chẳng khác nào bà cụ non nhưng nào bằng người anh trai này của cô.

Cả ngày gương mặt lúc nào cũng âm trầm khó đoán toàn làm những việc khác thường, không đọc sách thì cũng ở trên phòng múa bàn phím gõ mấy cái code mà thôi.

Cũng có thể nói người anh này của cô có chút khác người đi toàn làm những cái không giống với những bạn cùng trang lứa. Hơn nữa cô cũng có chút sợ người anh trai này.

Hạ Hy trong mắt Hạ Chính: Không có tiền đồ

Hạ Hy: Em cần tiền đồ sao?

Đinh Tuế thấy vậy vội nói "A Chính không được lớn tiếng với em." Hạ Chính nét mặt cũng không có gì thay đổi nói một câu "Nó cả ngày không nằm thì cũng ngồi, ăn rồi lại ngủ sắp thành heo xuất chuồng được rồi."

Đinh Tuế nghe vậy cũng không nói lại được nhìn sang xem biểu cảm của con gái. Hạ Hy nhìn theo bóng lưng Hạ Chính lên phòng trong lòng có chút ấm ức. Cô chỉ là hơi mũm mĩm thôi mà!

Đinh Tuế thấy vậy thì tới chỗ con gái ngồi khẽ vuốt tóc cô "Hy Hy của mẹ không mập chút nào chỉ hơi mũm mĩm thôi." Đinh Tuế nhìn biểu cảm của cô thì có chút dở khóc dở cười.

Thằng con trai này của cô có thể nói là độc mồm độc miệng quá rồi đi. Từ nhỏ nó đã như vậy rồi, trầm mặc ít nói, nhưng mà nói rồi thì thà không nói thì hơn.

Hạ Hy nhìn mẹ môi hơi vểnh lên nước mắt trực trào như muốn khóc Đinh Tuế thấy vậy cười khổ bế cô lên vỗ vỗ nói "Nào Hy Hy ngoan không khóc có được không?"

Hạ Hy trong lòng ấm ức vô cùng nhưng vẫn cố gắng đè nén để nước mắt không trào ra. Lúc này cô thấy bản thân có chút thảm rồi đi, Mới vậy thôi cô đã muốn khóc rồi.

Nhưng cũng không thể trách cô được, suy cho cùng thì cô cũng chỉ là đứa nhỏ mà thôi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play