Nữ Phụ Chỉ Cầu Được Sống

Nữ Phụ Chỉ Cầu Được Sống

Tai nạn

“Sở Băng Nghiên bị một kiếm của Lãnh Dạ Cẩn xuyên tim, chết không nhắm mắt. Hết chương 67” giọng của người kể chuyện êm đềm vang lên, đây là cuốn sách mà Sở Nghiên đang nghe kể, đúng vậy là nghe kể mà không phải là đọc, vì cô là một cô gái bị mù bẩm sinh.

Từ khi sinh ra, cô đã phải sống trong một thế giới mà không có bất cứ màu sắc hay ánh sáng nào, nhưng cô vẫn luôn yêu đời dù ông trời có đối xử với cô bất công cô vẫn không than vãn hay trách móc gì.

Vẫn như ngày thường, cứ mỗi buổi tối là Sở Nghiên lại nghe người ta kể chuyện. Hôm nay cô đã nghe đến chương 67 của cuốn tiểu thuyết “Trường Kinh Nặc”. Nhưng có lẽ hôm nay mệt quá nên chỉ nghe đến chương 67 mà cô đã thiếp đi.

7h sáng, như thường lệ cô thức dậy đúng giờ, mò mẫm trong bóng tối vệ sinh cá nhân rồi đến phòng tập.

Cô là nghệ sĩ đàn tranh nên thường xuyên đến phòng tập để tập luyện cho màn trình diễn.

Mặc dù là một người mù nhưng Sở Nghiên rất có thiên phú về đàn tranh nên cô luôn được chủ nhân của đoàn hát yên mến

Một ngày rất nhanh qua đi, chiều đến cô sửa soạn đồ ra về, vừa lật đật bước ra cổng thì cô gặp Trần Miên - chủ nhân của đoàn hát.

“Em chuẩn bị về sao? Có cần chị đưa em về không?” Trần Miên cất giọng hỏi

“Không cần đâu chị em tự về cũng được. Em biết chị cũng đang bận không cần phải mất thời gian ở em đâu”Sở Nghiên mỉm cười trả lời

Có lẽ không yên tâm với cô ấy lắm nên Trần Miên đáp lại với ngữ khí lo lắng “Không sao cả, cũng chỉ mất thêm ít thời gian mà thôi chị cũng không quá vội mà. Với cả một cô gái khiếm thị như em đi về một mình chị cũng không yên tâm lắm. Nào lên đây đi chị chở em về!”

“Vậy đành phải phiền chị cho em quá giang một đoạn vậy” cô nói với ngữ khí vui tươi, sau đó liền bước lên xe

Chiếc xe băng băng trên đường, đi được một quãng đường thì điện thoại của Trần Miên đổ chuông

“Alô, tôi nghe có việc gì không ạ?” Trần Miên bắt máy

Đầu dây bên kia cũng ngay lập tức trả lời: “Cho hỏi có phải là mẹ của An An không ạ?”

“Vâng là tôi, là giáo viên của An An sao. Không biết cô giáo gọi cho tôi có chuyện gì không ạ?”

“Đúng vậy, tôi là giáo viên của An An. Chuyện là An An và một bạn học đánh nhau tôi muốn mời phụ huynh của cả hai lên giải quyết vấn đề, không biết là chị hiện tại có thể hay không lên trường một chuyến để giải quyết việc này” giáo viên của An An giải thích về vụ việc đánh nhau giữa hai đứa trẻ

Trần Miên quay đầu khó xử nhìn Sở Nghiên

Có lẽ cảm thấy Trần Miên khó xử, Sở Nghiên liền tươi cười “Chị thả em xuống đây được rồi, ở đây có lẽ đã rất gần với nhà em rồi, chị không cần thiết phải đưa em về đến tận nhà đâu”

“Nhưng mà” Trần Miên khó xử đáp lời

“Không sao đâu mà chị, bình thường em vẫn một mình đi về mà có sao đâu, chị không cần phải lo cho em đâu”

Trong khi Trần Miên vẫn còn phân vân, thì đầu dây bên kia vang lên tiếng thúc giục “Alo chị Trần, chị có thể đến trường một chuyến không?”.

Sở Nghiên mỉm cười khẽ gật đầu với Trần Miên. Trần Miên bất đắc dĩ gật đầu “Được tôi sẽ đến trường ngay cô đợi tôi một lúc ”.

Bên kia đáp một tiếng rồi cúp máy. Chị Trần lúc bấy giờ cũng nhìn Sở Nghiên với ánh mắt áy náy “Thật có lỗi không thể chở em về nhà được, để hôm khác chị mời em đi ăn có được không?”.

Sở Nghiên thoáng gật đầu rồi thúc giục Trần Miên nhanh đi làm việc của mình.

Trần Miên vẫn không yên tâm lắm lại dặn dò “Nếu về đến nhà thì gọi điện cho chị, còn nữa bây giờ em đang ở gần ngã tư số 2 chỉ cần đi bộ thêm 200m nữa thì rẽ trái qua đường rồi đi thẳng là về đến nhà. Em nhớ....”.

Trần Miên vẫn tiếp tục dông dài, Sở Nghiên vừa nghe vừa gật đầu để Trần Miên yên tâm.

Sau khi dặn dò xong, Trần Miên thoáng yên tâm được chút rồi lái xe rời đi. Sở Nghiên sau khi chào tạm biệt với chị Trần cũng bắt đầu mò mẫm đi về.

Con đường này cô đã đi quen nên rất nhanh liền đến ngã tư. Cô đứng chờ đèn đỏ một lúc rồi mò mẫm qua đường, nhưng cô chỉ mới qua được nửa đường thì đèn xanh, lúc này cô vẫn không biết, vẫn cứ tiếp tục mò mẫm về phía trước.

Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe tải đang lao nhanh về phía trước không kịp phanh lại. Thật không may Sở Nghiên cũng đang ở trước chiếc xe.

Chiếc xe thấy cô lập tức nhấn còi ing ỏi làm cô giật mình. Cô quay người sang, bỗng nhiên “Uỳnh” một tiếng, chiếc xe tải lớn đã tông vào thân hình của cô gái bé nhỏ. Một dòng máu đỏ chảy lênh láng khắp mặt đường. Giờ đây, thân hình gầy yếu của cô gái bé nhỏ ấy đang nằm giữa vũng máu.

Tại sao chứ? Tại sao lại đối xử với cô như vậy. Tại sao ông trời lại bất công như vậy chứ? Tại sao cô vừa sinh ra đã cướp đi ánh sáng của cô, bây giờ còn muốn cướp đi mạng sống của cô chứ? Cô đã làm gì sai sao? Cô chỉ mới 20 tuổi thôi mà, cô vẫn còn muốn sống, vẫn có ước mơ chưa thực hiện được. Tại vì sao ông trời lại muốn đối xử như thế với cô chứ.

Cứ thế, những nghi vấn trong đầu cô cứ càng ngày tràn ra, những uất ức bao năm qua cô chịu đựng đã không thể kìm nén nữa, một giọt nước mắt tuôn ra từ khóe mắt của cô. Cuối cùng cô chỉ còn một ao ước trong đầu “Nếu như được sống, tôi muốn thực hiện ước mơ của mình, muốn sống một cuộc đời hạnh phúc”.

Và rồi cô nhắm mắt, không còn cảm nhận được mọi thứ xung quanh nữa.

Hot

Comments

Cỏ 4 Lá

Cỏ 4 Lá

Trường hợp này mà ở ngoài chắc tui tức ói máu.. nữ 9 qua đường 1 mình khiếm thị ko ai giúp ý, bởi vì đèn đỏ qua đường ko thể nào chỉ có 1 người được…cũng may chỉ là trong truyện

2024-10-31

0

Nguyễn Tín

Nguyễn Tín

ủa mù mà biết đèn đỏ à

2024-09-09

0

notDoris.

notDoris.

/Rose//Rose/

2024-09-03

0

Toàn bộ
Chapter
1 Tai nạn
2 Xuyên thư
3 Đến thăm
4 nghe lén
5 trừng phạt
6 trả lễ
7 từ chối
8 soạn đồ rời phủ
9 không quá tốn công
10 giữ lại
11 ở bên ngoài đợi
12 lại đến làm gì
13 quan tâm
14 KHÔNG ĐƯỢC PHÉP
15 không phải Sở Băng Nghiên
16 không tức giận
17 cưỡng từ đoạt lí
18 huynh thích nàng ta?
19 vẫn nên ở lại
20 muốn đi dạo phố
21 tặng đèn
22 nữ chính
23 người nhà
24 mỹ nhân trong sương
25 có điều kiện
26 gọi tỷ tỷ
27 hết tiền
28 nghị luận
29 mẫu phi
30 đe dọa
31 giao phong
32 đối mắt
33 không cho ra ngoài nữa
34 đệ trưởng thành rồi
35 ngươi phải có năng lực
36 nhảy tường
37 mời ăn
38 tự cho là cao quý
39 đánh nhau
40 Quân hộ thành đến
41 không cho phép đụng vào nàng
42 bắt nàng
43 để ta đưa nàng về
44 hôn nàng
45 thưởng cho nàng
46 không có tiền đồ
47 Nghiên Nghiên ngoan, đừng khóc
48 bẻ gãy cánh
49 ăn cơm
50 THÔNG BÁO SẮP COME BACK !!!!
51 trêu chọc
52 Sẽ rách mất
53 Cãi nhau
54 Xin thánh chỉ ban hôn
55 Ta cưới nàng
56 Không kịp nữa rồi
57 Sau này xin chỉ giáo nhiều thêm
58 phạt gậy
59 không thể đứng chung chiến tuyến
60 một đao chém chết
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Tai nạn
2
Xuyên thư
3
Đến thăm
4
nghe lén
5
trừng phạt
6
trả lễ
7
từ chối
8
soạn đồ rời phủ
9
không quá tốn công
10
giữ lại
11
ở bên ngoài đợi
12
lại đến làm gì
13
quan tâm
14
KHÔNG ĐƯỢC PHÉP
15
không phải Sở Băng Nghiên
16
không tức giận
17
cưỡng từ đoạt lí
18
huynh thích nàng ta?
19
vẫn nên ở lại
20
muốn đi dạo phố
21
tặng đèn
22
nữ chính
23
người nhà
24
mỹ nhân trong sương
25
có điều kiện
26
gọi tỷ tỷ
27
hết tiền
28
nghị luận
29
mẫu phi
30
đe dọa
31
giao phong
32
đối mắt
33
không cho ra ngoài nữa
34
đệ trưởng thành rồi
35
ngươi phải có năng lực
36
nhảy tường
37
mời ăn
38
tự cho là cao quý
39
đánh nhau
40
Quân hộ thành đến
41
không cho phép đụng vào nàng
42
bắt nàng
43
để ta đưa nàng về
44
hôn nàng
45
thưởng cho nàng
46
không có tiền đồ
47
Nghiên Nghiên ngoan, đừng khóc
48
bẻ gãy cánh
49
ăn cơm
50
THÔNG BÁO SẮP COME BACK !!!!
51
trêu chọc
52
Sẽ rách mất
53
Cãi nhau
54
Xin thánh chỉ ban hôn
55
Ta cưới nàng
56
Không kịp nữa rồi
57
Sau này xin chỉ giáo nhiều thêm
58
phạt gậy
59
không thể đứng chung chiến tuyến
60
một đao chém chết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play