Chap 7: Hạ quyết tâm

“Số tiền này con sẽ không nhận. Còn chuyện ly hôn… ngày mai sau khi ra viện, con sẽ bàn bạc với Tống Duật.”

Từ Khánh Dung quay mặt đi chỗ khác, kìm nén để không khóc trước mặt Tống An Nam. Cô biết trong cuộc hôn nhân này, bản thân mình thật hèn mọn, nhưng vẫn cứ muốn đâm đầu vào, không thể tự dứt ra được.

Trước đây cô và Tống An Nam còn có một giao ước, rằng nếu cô và Tống Duật phát sinh chuyện ly hôn thì cô sẽ ra đi với hai bàn tay trắng, tuyệt đối không động đến phần tài sản nào của Tống gia cả.

Từ Khánh Dung nói là không nhận, nhưng Tống An Nam vẫn để lại thẻ ngân hàng trên bàn cho cô.

Lúc ông đóng cửa phòng bệnh rời đi, Từ Khánh Dung đã không nhịn nổi nữa, bật khóc thành tiếng.

“Khánh Dung, cậu sao thế?”

Phương Mỹ Anh quay về, nhìn thấy Từ Khánh Dung đang khóc. Từ Khánh Dung vội lau đi nước mắt, lúng túng trả lời:

“Không, không sao. Chỉ là hạt bụi bay vào trong mắt.”

“Bụi? Trong phòng sạch sẽ như vậy, làm gì có bụi?”

Cho dù cô có muốn tìm một lý do để chống chế cũng đâu cần miễn cưỡng như vậy?

“Tống lão gia đã nói gì với cậu?” Phương Mỹ Anh sinh nghi, đoán ông ấy đã nói lời khiến cho Từ Khánh Dung buồn.

“Ông ấy…” Cô ngập ngừng.

Ánh mắt quét qua chiếc thẻ ngân hàng trên bàn, vội cầm lấy giấu nhẹm đi. Tính tình Phương Mỹ Anh thẳng thừng, Từ Khánh Dung muốn nói chuyện gì, tốt nhất nên suy nghĩ cẩn thận.

“Không có gì đặc biệt. Ông ấy chỉ khuyên tớ nghỉ ngơi nhiều một chút cho nhanh khỏe thôi.”

“Chỉ có vậy thì tại sao cậu lại khóc?”

“Tớ thấy xúc động cũng không được sao? Cậu mua táo về rồi thì gọt luôn giúp tớ đi, tớ đang thèm ch.ết đi được.” Từ Khánh Dung vội tìm cách chuyển chủ đề.

“Haizz, chịu cậu đó.” Phương Mỹ Anh lầm bầm, đi rửa táo rồi gọt ra giúp cô.

Chơi với nhau hơn mười lăm năm, Phương Mỹ Anh còn không hiểu rõ Từ Khánh Dung sao? Cô đã muốn giấu chuyện gì thì có cho vàng hay cạy miệng ra thì cô cũng không hé răng nửa lời.

Hai cô gái ngồi nói một vài chuyện phiếm, chẳng mấy chốc màn đêm đã buông xuống.

Ban đêm là lúc con người ta thường sống thật với bản thân mình. Khi ở trước mặt người khác có mạnh mẽ đến đâu, tươi tỉnh nói cười thì khi bóng đen che phủ, một mình một chỗ, ai rồi cũng có tâm sự thầm kín của riêng mình.

Từ Khánh Dung nghiêng người nhìn Phương Mỹ Anh đang nằm ngủ say trên chiếc giường bên cạnh, có lẽ là rất mệt mỏi. Dù cô đã bảo cô ấy không cần cứ suốt ngày ở lại bệnh viện với mình, nhưng Phương Mỹ Anh vẫn bỏ ngoài tai, ngày nào cũng túc trực bên cô không rời.

Có người bạn tốt như cô ấy, Từ Khánh Dung cảm thấy thật hạnh phúc. Thật ra từ nhỏ cô đã không được hưởng tình yêu thương trọn vẹn từ gia đình. Cho dù Từ Thái Sâm có yêu thương cô nhiều như thế nào thì cô cũng chỉ là một đứa con nuôi của nhà họ Từ.

Sự thật này được chính Đàm Lê Giai tiết lộ năm cô lên bảy tuổi. Cái tuổi vô lo vô nghĩ đó, bất giác lại biết được bản thân không phải là con ruột của cha mẹ, thật sự làm Từ Khánh Dung bị ám ảnh tâm lý trong một thời gian dài.

Cho nên cô chưa từng trách bà ta đối xử lạnh nhạt với mình. Ít nhất thì Đàm Lê Giai cũng không làm gì quá đáng như mắng mỏ vô cớ hay đánh đập cô, một phần cũng vì Từ Khánh Dung là một đứa trẻ hiểu chuyện.

“Mỹ Anh à, tớ sẽ ly hôn với Tống Duật.” Cô nói thật nhỏ ở trong cuống họng.

Trước đây đáng lẽ cô không nên cãi lời Phương Mỹ Anh, cố chấp cưới người đàn ông đó.

Định mệnh thật là một thứ gì đó thật trớ trêu. Đúng là những thứ vốn dĩ không thuộc về mình thì không nên cố gắng có được.

Nếu không, kết quả nhận về sẽ rất thê thảm!

Giống như Từ Khánh Dung của hiện tại vậy, chẳng những tình cảm hóa hư vô, mà ngay cả đứa con trong bụng cũng không giữ lại được.

Từ Khánh Dung khẽ đặt tay lên bụng, miệng cười chua chát:

“Xin lỗi bé con của mẹ. Là mẹ đã không thể bảo vệ tốt được cho con.”

Nơi đó từng có một sinh linh bé bỏng tồn tại, chỉ tiếc là bây giờ không còn nữa rồi…

Hot

Comments

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Quyết định ly hôn cho dù có đau lòng thế nào vẫn là cần thiết đừng có cố chấp để bản thân tổn thương

2025-03-06

0

🌷꒰ঌDew Dew໒꒱🌷

🌷꒰ঌDew Dew໒꒱🌷

đọc mà nghẹn, thật sự tức không chịu được, tra nam cút điiiii

2025-02-17

0

gấu

gấu

tui rút ra một chân lý đó là ai yêu nhìu hơn thì người đó chỉ có thua thiệt mà thôi...trong hôn nhân mà tình iu chỉ đến một phía thì sao mà vun đắp đc chứ...một người xây còn một người thì phá thì chỉ có toang thôi.

2023-09-28

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Đau bụng
2 Chap 2: Sảy thai
3 Chap 3: Con nuôi
4 Chap 4: Tuyệt vọng
5 Chap 5: Làm một người chồng tử tế đi
6 Chap 6: Hai đứa ly hôn đi
7 Chap 7: Hạ quyết tâm
8 Chap 8: Xuất viện
9 Chap 9: Không có tình cảm, cố chấp ở bên nhau để làm gì?
10 Chap 10: Phân biệt đối xử (1)
11 Chap 11: Phân biệt đối xử (2)
12 Chap 12: Về chỗ của anh
13 Chap 13: Đây là lý do khiến em muốn lập tức ly hôn sao?
14 Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi
15 Chap 15: Thích làm gì thì làm
16 Chap 16: Sống rất thoải mái
17 Chap 17: Sợ mất thể diện
18 Chap 18: Biến thái
19 Chap 19: Anh có bệnh trong người sao?
20 Chap 20: Con có nói là sẽ ly hôn với Khánh Dung sao?
21 Chap 21: Tưởng tôi ra ngoài lén lút gặp đàn ông sao?
22 Chap 22: Trời mưa rồi, về thôi!
23 Chap 23: Một giọt máu đào hơn ao nước lã
24 Chap 24: Ám ảnh bởi thứ gọi là kỷ niệm
25 Chap 25: Lựa chọn
26 Chap 26: Vẽ người trong lòng
27 Chap 27: Dưa chín ép không ngọt
28 Chap 28: Đày đoạ vợ “sắp” cũ
29 Chap 29: Nghe không rõ sao?
30 Chap 30: Căn bản anh không yêu tôi
31 Chap 31: Suy nghĩ kỹ chưa?
32 Chap 32: Xô xát
33 Chap 33: Tôi là chồng của em
34 Chap 34: Lên cơn đau tim
35 Chap 35: Cứ xem như anh trai
36 Chap 36: Nỗi khổ người cha
37 Chap 37: Cậu yêu cô ấy rồi?
38 Chap 38: Quyết định
39 Chap 39: Gặp nguy hiểm
40 Chap 40: Bình an
41 Chap 41: Đồng phục cũ
42 Chap 42: Là Từ Khánh An hay Từ Khánh Dung?
43 Chap 43: Đối chất
44 Chap 44: Người trước mặt lại chẳng phải người trong lòng
45 Chap 45: Sự thật năm nào
46 Chap 46: Làm gì có chỗ cho hai từ nếu như?
47 Chap 47: Hối hận thì được cái gì?
48 Chap 48: Tai nạn
49 Chap 49: Mất trí nhớ
50 Chap 50: Người giám hộ
51 Chap 51: Có một người vẫn đang chờ cậu
52 Chap 52: Thăm bệnh
53 Chap 53: Giấy siêu âm
54 Chap 54: Đơn giản mà cao cả
55 Chap 55: Lòng người mới đáng sợ
56 Chap 56: Tránh xa vợ của tôi một chút
57 Chap 57: Gặp gỡ
58 Chap 58: Trượt chân
59 Chap 59: Tắm
60 Chap 60: Em hứa
61 Chap 61: Tỏ tình
62 Chap 62: Ai cũng được
63 Chap 63: Anh muốn uống sữa
64 Chap 64: Giúp anh (18+)
65 Chap 65: Tối nay chúng ta làm tiếp có được không? (18+)
66 Chap 66: Phanh phui
67 Chap 67: Cảm thấy khinh bỉ
68 Chap 68: Không hẹn gặp lại
69 Chap 69: Cố Bắc Thành xứng, anh thì không
70 Chap 70: Ít nhất là hạnh phúc hơn quay về bên cậu
71 Chap 71: Thà đau một lần còn hơn dai dẳng cả đời
72 Chap 72: Người xa lạ
73 Chap 73: Bạn gái
74 Chap 74: Mang thai
75 Chap 75: Lấy tư cách gì?
76 Chap 76: Chân tướng vụ tai nạn
77 Chap 77: Chỉ nhớ nhưng không thể gặp
78 Chap 78: Nuôi con kẻ khác sao?
79 Chap 79: Trừ phi, em một lần nữa quay về bên Tống Duật
80 Chap 80: Thẳng thắn ra mặt
81 Chap 81: Là con của cháu đó
82 Chap 82: Anh có tư cách để đứa trẻ gọi một tiếng cha không?
83 Chap 83: Biến cố
84 Chap 84: Rất nhớ em
85 Chap 85: Bán biệt thự
86 Chap 86: Nghiệp báo
87 Chap 87: Em gái ruột
88 Chap 88: Suy sụp
89 Chap 89: Tàn nhẫn đến tột cùng
90 Chap 90: Yêu là từ bỏ
91 Chap 91: Anh thì biết cái gì?
92 Chap 92: Đêm định mệnh
93 Chap 93: Anh trai sẽ bảo vệ em
94 Chap 94: Bạn cũng được
95 Chap 95: Thay đổi
96 Chap 96: Gây náo loạn
97 Chap 97: Kể cả cưới cô gái đó?
98 Chap 98: Duyên phận
99 Chap 99: Không trách, không hận
100 Chap 100: Người bác điên loạn
101 Chap 101: Em và con nhất định phải sống tốt
102 Chap 102: Sau này tên của con bé sẽ là Tống An Nhiên
103 Chap 103: Cho anh một cơ hội (end)
104 Chap 104: Vạn sự viên mãn (ngoại truyện)
105 Chap 105: Bà xã, anh yêu em (ngoại truyện)
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chap 1: Đau bụng
2
Chap 2: Sảy thai
3
Chap 3: Con nuôi
4
Chap 4: Tuyệt vọng
5
Chap 5: Làm một người chồng tử tế đi
6
Chap 6: Hai đứa ly hôn đi
7
Chap 7: Hạ quyết tâm
8
Chap 8: Xuất viện
9
Chap 9: Không có tình cảm, cố chấp ở bên nhau để làm gì?
10
Chap 10: Phân biệt đối xử (1)
11
Chap 11: Phân biệt đối xử (2)
12
Chap 12: Về chỗ của anh
13
Chap 13: Đây là lý do khiến em muốn lập tức ly hôn sao?
14
Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi
15
Chap 15: Thích làm gì thì làm
16
Chap 16: Sống rất thoải mái
17
Chap 17: Sợ mất thể diện
18
Chap 18: Biến thái
19
Chap 19: Anh có bệnh trong người sao?
20
Chap 20: Con có nói là sẽ ly hôn với Khánh Dung sao?
21
Chap 21: Tưởng tôi ra ngoài lén lút gặp đàn ông sao?
22
Chap 22: Trời mưa rồi, về thôi!
23
Chap 23: Một giọt máu đào hơn ao nước lã
24
Chap 24: Ám ảnh bởi thứ gọi là kỷ niệm
25
Chap 25: Lựa chọn
26
Chap 26: Vẽ người trong lòng
27
Chap 27: Dưa chín ép không ngọt
28
Chap 28: Đày đoạ vợ “sắp” cũ
29
Chap 29: Nghe không rõ sao?
30
Chap 30: Căn bản anh không yêu tôi
31
Chap 31: Suy nghĩ kỹ chưa?
32
Chap 32: Xô xát
33
Chap 33: Tôi là chồng của em
34
Chap 34: Lên cơn đau tim
35
Chap 35: Cứ xem như anh trai
36
Chap 36: Nỗi khổ người cha
37
Chap 37: Cậu yêu cô ấy rồi?
38
Chap 38: Quyết định
39
Chap 39: Gặp nguy hiểm
40
Chap 40: Bình an
41
Chap 41: Đồng phục cũ
42
Chap 42: Là Từ Khánh An hay Từ Khánh Dung?
43
Chap 43: Đối chất
44
Chap 44: Người trước mặt lại chẳng phải người trong lòng
45
Chap 45: Sự thật năm nào
46
Chap 46: Làm gì có chỗ cho hai từ nếu như?
47
Chap 47: Hối hận thì được cái gì?
48
Chap 48: Tai nạn
49
Chap 49: Mất trí nhớ
50
Chap 50: Người giám hộ
51
Chap 51: Có một người vẫn đang chờ cậu
52
Chap 52: Thăm bệnh
53
Chap 53: Giấy siêu âm
54
Chap 54: Đơn giản mà cao cả
55
Chap 55: Lòng người mới đáng sợ
56
Chap 56: Tránh xa vợ của tôi một chút
57
Chap 57: Gặp gỡ
58
Chap 58: Trượt chân
59
Chap 59: Tắm
60
Chap 60: Em hứa
61
Chap 61: Tỏ tình
62
Chap 62: Ai cũng được
63
Chap 63: Anh muốn uống sữa
64
Chap 64: Giúp anh (18+)
65
Chap 65: Tối nay chúng ta làm tiếp có được không? (18+)
66
Chap 66: Phanh phui
67
Chap 67: Cảm thấy khinh bỉ
68
Chap 68: Không hẹn gặp lại
69
Chap 69: Cố Bắc Thành xứng, anh thì không
70
Chap 70: Ít nhất là hạnh phúc hơn quay về bên cậu
71
Chap 71: Thà đau một lần còn hơn dai dẳng cả đời
72
Chap 72: Người xa lạ
73
Chap 73: Bạn gái
74
Chap 74: Mang thai
75
Chap 75: Lấy tư cách gì?
76
Chap 76: Chân tướng vụ tai nạn
77
Chap 77: Chỉ nhớ nhưng không thể gặp
78
Chap 78: Nuôi con kẻ khác sao?
79
Chap 79: Trừ phi, em một lần nữa quay về bên Tống Duật
80
Chap 80: Thẳng thắn ra mặt
81
Chap 81: Là con của cháu đó
82
Chap 82: Anh có tư cách để đứa trẻ gọi một tiếng cha không?
83
Chap 83: Biến cố
84
Chap 84: Rất nhớ em
85
Chap 85: Bán biệt thự
86
Chap 86: Nghiệp báo
87
Chap 87: Em gái ruột
88
Chap 88: Suy sụp
89
Chap 89: Tàn nhẫn đến tột cùng
90
Chap 90: Yêu là từ bỏ
91
Chap 91: Anh thì biết cái gì?
92
Chap 92: Đêm định mệnh
93
Chap 93: Anh trai sẽ bảo vệ em
94
Chap 94: Bạn cũng được
95
Chap 95: Thay đổi
96
Chap 96: Gây náo loạn
97
Chap 97: Kể cả cưới cô gái đó?
98
Chap 98: Duyên phận
99
Chap 99: Không trách, không hận
100
Chap 100: Người bác điên loạn
101
Chap 101: Em và con nhất định phải sống tốt
102
Chap 102: Sau này tên của con bé sẽ là Tống An Nhiên
103
Chap 103: Cho anh một cơ hội (end)
104
Chap 104: Vạn sự viên mãn (ngoại truyện)
105
Chap 105: Bà xã, anh yêu em (ngoại truyện)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play