Chap 8: Xuất viện

Trải qua một đêm mất ngủ, cuối cùng Từ Khánh Dung cũng đã nghĩ thông suốt mọi chuyện. Cô hạ quyết tâm phải từ bỏ Tống Duật. Ly hôn có lẽ là giải pháp tốt nhất vào lúc này, giải thoát cho cả cô và hắn.

Đầu giờ chiều, Phương Mỹ Anh đến quầy thu ngân bệnh viện để làm thủ tục ra viện giúp Từ Khánh Dung. Đến cả Cố Bắc Thành và Phương Thái Khang còn có mặt, vậy mà người mang tiếng là chồng kia lại không hề xuất hiện.

“Tống Duật đâu?” Cố Bắc Thành hỏi.

Từ Khánh Dung im lặng không trả lời. Cô đứng dậy, đem theo bộ đồ bệnh nhân vừa mới thay ra, đưa cho y tá đang đứng ở bên ngoài.

Ánh mắt Phương Thái Khang dõi theo từng bước đi của cô, cả người an tĩnh đứng dựa vào bức tường đằng sau, tay khoanh trước ngực, nhẹ nhàng nhún vai rồi nói:

“Hình như chiều nay cậu ta có một cuộc họp quan trọng ở công ty, cho nên mới không đến.”

“À.” Cố Bắc Thành bật lại một tiếng.

Hóa ra trong mắt Tống Duật, Từ Khánh Dung không chỉ xếp sau mỗi Từ Khánh An, mà còn… nhiều thứ khác nữa.

“Hai người các anh ai cũng bận rộn, tự nhiên hôm nay lại chạy đến đây đầy đủ như vậy.” Từ Khánh Dung đi vào, không khỏi cảm thán hai người đàn ông này.

Họ là những người bạn tốt của Tống Duật, nhưng cũng khá thân với Từ Khánh Dung. Phương Thái Khang là anh trai ruột của Phương Mỹ Anh nên cũng dễ hiểu. Còn về Cố Bắc Thành, cô và anh quen nhau tại câu lạc bộ vẽ của trường.

Không chỉ bọn họ mà cả Từ Khánh An đều có quen biết lẫn nhau. Từ Khánh Dung hai mươi sáu tuổi, bằng tuổi với Phương Mỹ Anh. Từ Khánh An hai mươi tám tuổi. Về phần ba người đàn ông kia vừa là bạn thân, vừa là bạn học cũ, năm nay đã là ba mươi.

“Bận rộn gì đâu chứ? Anh rất rảnh.” Cố Bắc Thành trả lời qua loa cho có lệ.

Phương Thái Khang không đáp, nhìn thấy Phương Mỹ Anh vừa quay về phòng bệnh thì hỏi:

“Đã làm xong thủ tục chưa?”

“Xong rồi ạ.” Phương Mỹ Anh gật đầu, đưa giấy tờ cho Từ Khánh Dung.

“Chúng ta về thôi.” Cô cầm ba lô chứa quần áo lên, nhưng Cố Bắc Thành đã nhanh hơn một bước: “Để anh xách.”

Từ Khánh Dung mỉm cười, nói một câu cảm ơn Cố Bắc Thành.

Bốn người ra ngoài xe. Phương Mỹ Anh hỏi Từ Khánh Dung:

“Bây giờ cậu về nhà luôn sao?”

Cô lắc đầu, cụp mắt:

“Tớ còn muốn quay lại biệt thự thu dọn ít đồ.”

Phương Mỹ Anh gật gật, “Cũng được.” Sau đó lại quay sang Cố Bắc Thành, nói: “Anh đưa Khánh Dung về nhé?”

“Em với Thái Khang cứ về đi. Anh sẽ đưa Khánh Dung về cẩn thận.”

Xe của Cố Bắc Thành lăn bánh được một đoạn, Từ Khánh Dung nhận được điện thoại của Từ Thái Sâm.

Trước đó ông đã muốn đến bệnh viện đón cô, nhưng Từ Khánh Dung lại bảo ông ở nhà. Cô lén nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Cố Bắc Thành đang tập trung lái xe, khẽ nói:

“Tối nay con sẽ về nhà.”

“Vậy được, chúng ta chờ con về ăn cơm.”

Tắt điện thoại, Từ Khánh An quay ra ngắm cảnh bên đường qua lớp kính xe. Cô mỉm cười, cảm giác thật ấm áp vì lâu lắm rồi mới được ăn cơm cùng gia đình.

Bình thường Tống Duật khá bận rộn, buổi tối sẽ về nhà rất muộn. Từ Khánh Dung thường xuyên phải ăn cơm một mình. Mang thai bốn tháng trời, số lần hắn cùng cô dùng bữa tối có lẽ chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhớ đến có chuyện quan trọng cần nói với Tống Duật, Từ Khánh Dung rút điện thoại gửi cho hắn một tin nhắn:

“Tối nay anh có thể thu xếp về sớm được không? Tôi có chuyện quan trọng muốn nói.”

Tống Duật nhận được, nhắn lại vỏn vẹn một chữ “Ừ.”

Từ Khánh Dung về đến biệt thự, dì Trần đã chờ sẵn ở cổng để đón cô. Nếu hỏi Từ Khánh Dung rời khỏi nơi này có lưu luyến điều gì, thì chắc chắn là dì Trần.

Cô sẽ nhớ bà lắm! Suốt ba năm sống ở đây, bà luôn là người chăm sóc, bảo ban cho Từ Khánh Dung, đối xử với cô không khác gì con gái ruột của mình.

“Đã về rồi sao? Mau vào nhà nghỉ ngơi đi. Khánh Dung, tối nay cháu muốn ăn gì cứ nói với dì, dì sẽ nấu.”

“Dì à, tối nay không cần phải nấu cơm cho cháu đâu. Cháu… cháu chỉ về đây lấy chút đồ, sau đó sẽ trở về nhà ba mẹ.” Từ Khánh Dung ngậm ngùi lên tiếng.

Hot

Comments

Nguyễn Hồng Ngọc

Nguyễn Hồng Ngọc

Đó...vậy đó, mỗi lần vợ gặp chuyện gì cũng không có mặt còn con bồ ho nhẹ thôi đã lay hoay chạy đôn chạy đáo tìm cách cho nó hết bệnh, đúng là thứ không não

2024-06-07

1

gấu

gấu

nu9 đã sáng suốt hơn rồi đấy...sắp thoát đc TD rồi.

2023-09-28

4

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Một người ck dù không có tình yêu, nhưng khi vk phải vào bệnh viện cả tháng với tâm trạng đang đau khổ vì mất con, mà người chồng lại không quan tâm chăm sóc được, luôn xếp vợ mình sau những thứ khác, vậy thì nữ chính không nên níu kéo nữa làm gì cho mệt

2023-09-26

12

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Đau bụng
2 Chap 2: Sảy thai
3 Chap 3: Con nuôi
4 Chap 4: Tuyệt vọng
5 Chap 5: Làm một người chồng tử tế đi
6 Chap 6: Hai đứa ly hôn đi
7 Chap 7: Hạ quyết tâm
8 Chap 8: Xuất viện
9 Chap 9: Không có tình cảm, cố chấp ở bên nhau để làm gì?
10 Chap 10: Phân biệt đối xử (1)
11 Chap 11: Phân biệt đối xử (2)
12 Chap 12: Về chỗ của anh
13 Chap 13: Đây là lý do khiến em muốn lập tức ly hôn sao?
14 Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi
15 Chap 15: Thích làm gì thì làm
16 Chap 16: Sống rất thoải mái
17 Chap 17: Sợ mất thể diện
18 Chap 18: Biến thái
19 Chap 19: Anh có bệnh trong người sao?
20 Chap 20: Con có nói là sẽ ly hôn với Khánh Dung sao?
21 Chap 21: Tưởng tôi ra ngoài lén lút gặp đàn ông sao?
22 Chap 22: Trời mưa rồi, về thôi!
23 Chap 23: Một giọt máu đào hơn ao nước lã
24 Chap 24: Ám ảnh bởi thứ gọi là kỷ niệm
25 Chap 25: Lựa chọn
26 Chap 26: Vẽ người trong lòng
27 Chap 27: Dưa chín ép không ngọt
28 Chap 28: Đày đoạ vợ “sắp” cũ
29 Chap 29: Nghe không rõ sao?
30 Chap 30: Căn bản anh không yêu tôi
31 Chap 31: Suy nghĩ kỹ chưa?
32 Chap 32: Xô xát
33 Chap 33: Tôi là chồng của em
34 Chap 34: Lên cơn đau tim
35 Chap 35: Cứ xem như anh trai
36 Chap 36: Nỗi khổ người cha
37 Chap 37: Cậu yêu cô ấy rồi?
38 Chap 38: Quyết định
39 Chap 39: Gặp nguy hiểm
40 Chap 40: Bình an
41 Chap 41: Đồng phục cũ
42 Chap 42: Là Từ Khánh An hay Từ Khánh Dung?
43 Chap 43: Đối chất
44 Chap 44: Người trước mặt lại chẳng phải người trong lòng
45 Chap 45: Sự thật năm nào
46 Chap 46: Làm gì có chỗ cho hai từ nếu như?
47 Chap 47: Hối hận thì được cái gì?
48 Chap 48: Tai nạn
49 Chap 49: Mất trí nhớ
50 Chap 50: Người giám hộ
51 Chap 51: Có một người vẫn đang chờ cậu
52 Chap 52: Thăm bệnh
53 Chap 53: Giấy siêu âm
54 Chap 54: Đơn giản mà cao cả
55 Chap 55: Lòng người mới đáng sợ
56 Chap 56: Tránh xa vợ của tôi một chút
57 Chap 57: Gặp gỡ
58 Chap 58: Trượt chân
59 Chap 59: Tắm
60 Chap 60: Em hứa
61 Chap 61: Tỏ tình
62 Chap 62: Ai cũng được
63 Chap 63: Anh muốn uống sữa
64 Chap 64: Giúp anh (18+)
65 Chap 65: Tối nay chúng ta làm tiếp có được không? (18+)
66 Chap 66: Phanh phui
67 Chap 67: Cảm thấy khinh bỉ
68 Chap 68: Không hẹn gặp lại
69 Chap 69: Cố Bắc Thành xứng, anh thì không
70 Chap 70: Ít nhất là hạnh phúc hơn quay về bên cậu
71 Chap 71: Thà đau một lần còn hơn dai dẳng cả đời
72 Chap 72: Người xa lạ
73 Chap 73: Bạn gái
74 Chap 74: Mang thai
75 Chap 75: Lấy tư cách gì?
76 Chap 76: Chân tướng vụ tai nạn
77 Chap 77: Chỉ nhớ nhưng không thể gặp
78 Chap 78: Nuôi con kẻ khác sao?
79 Chap 79: Trừ phi, em một lần nữa quay về bên Tống Duật
80 Chap 80: Thẳng thắn ra mặt
81 Chap 81: Là con của cháu đó
82 Chap 82: Anh có tư cách để đứa trẻ gọi một tiếng cha không?
83 Chap 83: Biến cố
84 Chap 84: Rất nhớ em
85 Chap 85: Bán biệt thự
86 Chap 86: Nghiệp báo
87 Chap 87: Em gái ruột
88 Chap 88: Suy sụp
89 Chap 89: Tàn nhẫn đến tột cùng
90 Chap 90: Yêu là từ bỏ
91 Chap 91: Anh thì biết cái gì?
92 Chap 92: Đêm định mệnh
93 Chap 93: Anh trai sẽ bảo vệ em
94 Chap 94: Bạn cũng được
95 Chap 95: Thay đổi
96 Chap 96: Gây náo loạn
97 Chap 97: Kể cả cưới cô gái đó?
98 Chap 98: Duyên phận
99 Chap 99: Không trách, không hận
100 Chap 100: Người bác điên loạn
101 Chap 101: Em và con nhất định phải sống tốt
102 Chap 102: Sau này tên của con bé sẽ là Tống An Nhiên
103 Chap 103: Cho anh một cơ hội (end)
104 Chap 104: Vạn sự viên mãn (ngoại truyện)
105 Chap 105: Bà xã, anh yêu em (ngoại truyện)
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chap 1: Đau bụng
2
Chap 2: Sảy thai
3
Chap 3: Con nuôi
4
Chap 4: Tuyệt vọng
5
Chap 5: Làm một người chồng tử tế đi
6
Chap 6: Hai đứa ly hôn đi
7
Chap 7: Hạ quyết tâm
8
Chap 8: Xuất viện
9
Chap 9: Không có tình cảm, cố chấp ở bên nhau để làm gì?
10
Chap 10: Phân biệt đối xử (1)
11
Chap 11: Phân biệt đối xử (2)
12
Chap 12: Về chỗ của anh
13
Chap 13: Đây là lý do khiến em muốn lập tức ly hôn sao?
14
Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi
15
Chap 15: Thích làm gì thì làm
16
Chap 16: Sống rất thoải mái
17
Chap 17: Sợ mất thể diện
18
Chap 18: Biến thái
19
Chap 19: Anh có bệnh trong người sao?
20
Chap 20: Con có nói là sẽ ly hôn với Khánh Dung sao?
21
Chap 21: Tưởng tôi ra ngoài lén lút gặp đàn ông sao?
22
Chap 22: Trời mưa rồi, về thôi!
23
Chap 23: Một giọt máu đào hơn ao nước lã
24
Chap 24: Ám ảnh bởi thứ gọi là kỷ niệm
25
Chap 25: Lựa chọn
26
Chap 26: Vẽ người trong lòng
27
Chap 27: Dưa chín ép không ngọt
28
Chap 28: Đày đoạ vợ “sắp” cũ
29
Chap 29: Nghe không rõ sao?
30
Chap 30: Căn bản anh không yêu tôi
31
Chap 31: Suy nghĩ kỹ chưa?
32
Chap 32: Xô xát
33
Chap 33: Tôi là chồng của em
34
Chap 34: Lên cơn đau tim
35
Chap 35: Cứ xem như anh trai
36
Chap 36: Nỗi khổ người cha
37
Chap 37: Cậu yêu cô ấy rồi?
38
Chap 38: Quyết định
39
Chap 39: Gặp nguy hiểm
40
Chap 40: Bình an
41
Chap 41: Đồng phục cũ
42
Chap 42: Là Từ Khánh An hay Từ Khánh Dung?
43
Chap 43: Đối chất
44
Chap 44: Người trước mặt lại chẳng phải người trong lòng
45
Chap 45: Sự thật năm nào
46
Chap 46: Làm gì có chỗ cho hai từ nếu như?
47
Chap 47: Hối hận thì được cái gì?
48
Chap 48: Tai nạn
49
Chap 49: Mất trí nhớ
50
Chap 50: Người giám hộ
51
Chap 51: Có một người vẫn đang chờ cậu
52
Chap 52: Thăm bệnh
53
Chap 53: Giấy siêu âm
54
Chap 54: Đơn giản mà cao cả
55
Chap 55: Lòng người mới đáng sợ
56
Chap 56: Tránh xa vợ của tôi một chút
57
Chap 57: Gặp gỡ
58
Chap 58: Trượt chân
59
Chap 59: Tắm
60
Chap 60: Em hứa
61
Chap 61: Tỏ tình
62
Chap 62: Ai cũng được
63
Chap 63: Anh muốn uống sữa
64
Chap 64: Giúp anh (18+)
65
Chap 65: Tối nay chúng ta làm tiếp có được không? (18+)
66
Chap 66: Phanh phui
67
Chap 67: Cảm thấy khinh bỉ
68
Chap 68: Không hẹn gặp lại
69
Chap 69: Cố Bắc Thành xứng, anh thì không
70
Chap 70: Ít nhất là hạnh phúc hơn quay về bên cậu
71
Chap 71: Thà đau một lần còn hơn dai dẳng cả đời
72
Chap 72: Người xa lạ
73
Chap 73: Bạn gái
74
Chap 74: Mang thai
75
Chap 75: Lấy tư cách gì?
76
Chap 76: Chân tướng vụ tai nạn
77
Chap 77: Chỉ nhớ nhưng không thể gặp
78
Chap 78: Nuôi con kẻ khác sao?
79
Chap 79: Trừ phi, em một lần nữa quay về bên Tống Duật
80
Chap 80: Thẳng thắn ra mặt
81
Chap 81: Là con của cháu đó
82
Chap 82: Anh có tư cách để đứa trẻ gọi một tiếng cha không?
83
Chap 83: Biến cố
84
Chap 84: Rất nhớ em
85
Chap 85: Bán biệt thự
86
Chap 86: Nghiệp báo
87
Chap 87: Em gái ruột
88
Chap 88: Suy sụp
89
Chap 89: Tàn nhẫn đến tột cùng
90
Chap 90: Yêu là từ bỏ
91
Chap 91: Anh thì biết cái gì?
92
Chap 92: Đêm định mệnh
93
Chap 93: Anh trai sẽ bảo vệ em
94
Chap 94: Bạn cũng được
95
Chap 95: Thay đổi
96
Chap 96: Gây náo loạn
97
Chap 97: Kể cả cưới cô gái đó?
98
Chap 98: Duyên phận
99
Chap 99: Không trách, không hận
100
Chap 100: Người bác điên loạn
101
Chap 101: Em và con nhất định phải sống tốt
102
Chap 102: Sau này tên của con bé sẽ là Tống An Nhiên
103
Chap 103: Cho anh một cơ hội (end)
104
Chap 104: Vạn sự viên mãn (ngoại truyện)
105
Chap 105: Bà xã, anh yêu em (ngoại truyện)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play