Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi

Ngủ lại căn hộ của Cố Bắc Thành một đêm. Sáng hôm sau lúc Từ Khánh Dung thức dậy, anh cũng mới từ quán bar trở về.

“Bắc Thành, cả đêm hôm qua anh đi đâu vậy?”

Từ Khánh Dung sững người, cô nhớ đêm qua Tống Duật đã đến đây gây sự. Cố Bắc Thành kéo hắn ra ngoài phòng khách nói chuyện, cô không muốn đôi co nên ở lì trong phòng, đến khi bên ngoài không còn động tĩnh, cô mới ra xem thử thì không thấy cả anh và hắn đâu cả.

“Cả đêm qua anh ở cùng với Tống Duật.” Cố Bắc Thành day day trán, gương mặt biểu hiện sự mệt mỏi.

Anh uống khá nhiều, đầu óc đã lâng lâng nên có sao nói vậy, không kịp suy nghĩ nhiều.

Từ Khánh Dung nuốt nước bọt, tròn mắt nhìn Cố Bắc Thành. Hai người đàn ông ở với nhau cả đêm làm gì? Chẳng lẽ…

Cô vỗ nhẹ vào trán, cho rằng bản thân suy nghĩ bậy bạ. Cả đêm tá túc lại nhà Cố Bắc Thành nên có hơi ngại, Từ Khánh Dung bèn đề nghị:

“Anh còn chưa ăn sáng đúng không? Để em đi nấu, sẽ nhanh thôi!”

“Sao thế được? Cứ để anh.” Cố Bắc Thành sợ Từ Khánh Dung vẫn còn mệt nên không nỡ để cô động tay động chân vào bất cứ thứ gì.

Nhưng mà cô đâu phải người vô dụng. Đêm qua ngủ một giấc, còn được anh dán miếng dán hạ nhiệt, sáng nay đã khoẻ lại hoàn toàn.

Ngược lại là Cố Bắc Thành. Cô đoán cả đêm qua anh ở bên ngoài không ngủ, thần thái bơ phờ trông thấy rõ.

“Cứ để em. Bắc Thành, em thấy trong tủ có thịt bò. Vậy sáng nay chúng ta ăn món mì xào bò nhé?”

Anh mỉm cười, vui vẻ đồng ý. Nhân lúc Từ Khánh Dung đang nấu ăn dưới bếp thì tranh thủ ngồi trên ghế sofa, chợp mắt một lát.

Mùi thơm trong bếp đánh thức chiếc bụng đói cồn cào của Cố Bắc Thành. Anh đi rửa mặt cho tỉnh ngủ, rồi vào bếp phụ Từ Khánh Dung bưng thức ăn lên bàn.

“Thơm quá!”

Khung cảnh này thật giống với đôi vợ chồng mới cưới! Cố Bắc Thành đứng đằng sau Từ Khánh Dung, lặng lẽ quan sát từng động tác của cô. Dáng người nhỏ bé mặc tạp dề đứng trong khu bếp, nhìn thôi cũng thấy đáng yêu vô cùng.

Cô rửa tay, kéo ghế ngồi vào bàn ăn:

“Bắc Thành, chúng ta ăn thôi.”

Từ Khánh Dung khéo tay, không chỉ vẽ đẹp mà nấu ăn cũng rất ngon. Trước kia cô hay tìm tòi nhiều công thức nấu ăn, làm bánh để lấy lòng Tống Duật, tiếc là hắn chưa từng để tâm đến.

Cố Bắc Thành vừa ăn vừa tấm tắc khen ngợi. Từ Khánh Dung nghe đến phổng mũi, da mặt mỏng còn hơi ửng hồng. Anh nhìn vẻ đơn thuần của người con gái trước mặt, thật cảm thấy thấy ghen tị với Tống Duật.

Một người tốt như vậy, xứng đáng được yêu thương nhiều hơn nữa. Tiếc rằng định mệnh sắp đặt trớ trêu, cuộc sống vốn không ai được như ý mình.

“Khánh Dung, hôm qua Tống Duật…”

“Đừng nhắc đến anh ta nữa.” Từ Khánh Dung dừng đũa, mới sáng sớm nghe thấy tên hắn đã cảm thấy nặng nề trong lòng.

Cô cũng không ngại nói với Cố Bắc Thành:

“Em đã đưa đơn ly hôn cho Tống Duật rồi. Sau này, em và anh ta sẽ chẳng còn quan hệ gì nữa.”

“Ly hôn? Hai người thật sự sẽ ly hôn sao?” Cố Bắc Thành thoáng trầm ngâm. Anh không biết bản thân nên cảm thấy buồn hay vui cho cô nữa.

“Chuyện cũng đã đến nước này, cố chấp thêm để làm gì chứ?” Từ Khánh đảo mắt nhìn đi nơi khác. Cô thuộc kiểu người yếu đuối, vì thế mỗi khi nhắc đến điều không vui sẽ không kìm chế được cảm xúc thật của mình.

Cố Bắc Thành giữ im lặng, anh biết bây giờ có nói gì cũng không thể an ủi Từ Khánh Dung được. Một khi con người ta chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi, có lẽ cô bây giờ cũng vậy.

Một người có thể cố chấp yêu mãi một người, nhưng không thể cố chấp ở bên cạnh họ khi mà người ta chẳng có chút tình cảm nào với mình.

Đang lau dọn bàn ăn, bên ngoài bỗng vang lên tiếng chuông cửa. Cố Bắc Thành còn tưởng là Tống Duật tìm đến, nhưng không ngờ lại là thư ký của hắn - Lưu Vũ.

“Cô Từ, tôi đến để đưa cô về biệt thự.”

Từ Khánh Dung nhíu mày, Tống Duật sai thư ký của hắn đến đây đón cô, rốt cuộc là có dụng ý gì?

“Xin lỗi, tôi đã dọn ra ngoài sống rồi. Hiện tại không có lý do gì để quay về đó cả.”

“Đây đều là là căn dặn của Tống tổng. Mong cô đừng làm khó tôi.” Lưu Vũ cười trừ, đem Tống Duật ra làm cái cớ.

Cậu ấy sực nhớ ra một chuyện, liền nói:

“Hành lý của cô để ở nhà họ Từ, Tống tổng đã cho người mang về rồi.”

Từ Khánh Dung khựng người, hỏi lại:

“Là khi nào?”

“Mới sáng sớm ngày hôm nay thôi” Lưu Vũ đáp. Bởi vì chính cậu ấy là người đến Từ gia lấy hành lý về cho Từ Khánh Dung vào lúc nãy.

Hot

Comments

Quỳnh Trâm

Quỳnh Trâm

:))))

2025-03-15

0

Ngô Huệ

Ngô Huệ

Mẹ nó anh lại không muốn ly hôn

2023-12-29

0

Linhthuy Nguyen

Linhthuy Nguyen

Sau khi gôm đủ tổn thương và bất hạnh thì sẽ từ bỏ, không muốn dây dưa nữa Khánh Dung đang như vậy. Mà Ông kia giờ hành động như vậy để làm gì, yêu sao cảm thấy khó chịu sao khi vợ ở cùng người đàn ông khác , anh nghĩ anh còn tư cách đó không. Trước anh đã tệ hại thế nào với cô ấy anh nhớ chứ . Hành động hiện tại của anh làm tui cảm thấy ông giống trò cười quá

2023-09-29

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Đau bụng
2 Chap 2: Sảy thai
3 Chap 3: Con nuôi
4 Chap 4: Tuyệt vọng
5 Chap 5: Làm một người chồng tử tế đi
6 Chap 6: Hai đứa ly hôn đi
7 Chap 7: Hạ quyết tâm
8 Chap 8: Xuất viện
9 Chap 9: Không có tình cảm, cố chấp ở bên nhau để làm gì?
10 Chap 10: Phân biệt đối xử (1)
11 Chap 11: Phân biệt đối xử (2)
12 Chap 12: Về chỗ của anh
13 Chap 13: Đây là lý do khiến em muốn lập tức ly hôn sao?
14 Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi
15 Chap 15: Thích làm gì thì làm
16 Chap 16: Sống rất thoải mái
17 Chap 17: Sợ mất thể diện
18 Chap 18: Biến thái
19 Chap 19: Anh có bệnh trong người sao?
20 Chap 20: Con có nói là sẽ ly hôn với Khánh Dung sao?
21 Chap 21: Tưởng tôi ra ngoài lén lút gặp đàn ông sao?
22 Chap 22: Trời mưa rồi, về thôi!
23 Chap 23: Một giọt máu đào hơn ao nước lã
24 Chap 24: Ám ảnh bởi thứ gọi là kỷ niệm
25 Chap 25: Lựa chọn
26 Chap 26: Vẽ người trong lòng
27 Chap 27: Dưa chín ép không ngọt
28 Chap 28: Đày đoạ vợ “sắp” cũ
29 Chap 29: Nghe không rõ sao?
30 Chap 30: Căn bản anh không yêu tôi
31 Chap 31: Suy nghĩ kỹ chưa?
32 Chap 32: Xô xát
33 Chap 33: Tôi là chồng của em
34 Chap 34: Lên cơn đau tim
35 Chap 35: Cứ xem như anh trai
36 Chap 36: Nỗi khổ người cha
37 Chap 37: Cậu yêu cô ấy rồi?
38 Chap 38: Quyết định
39 Chap 39: Gặp nguy hiểm
40 Chap 40: Bình an
41 Chap 41: Đồng phục cũ
42 Chap 42: Là Từ Khánh An hay Từ Khánh Dung?
43 Chap 43: Đối chất
44 Chap 44: Người trước mặt lại chẳng phải người trong lòng
45 Chap 45: Sự thật năm nào
46 Chap 46: Làm gì có chỗ cho hai từ nếu như?
47 Chap 47: Hối hận thì được cái gì?
48 Chap 48: Tai nạn
49 Chap 49: Mất trí nhớ
50 Chap 50: Người giám hộ
51 Chap 51: Có một người vẫn đang chờ cậu
52 Chap 52: Thăm bệnh
53 Chap 53: Giấy siêu âm
54 Chap 54: Đơn giản mà cao cả
55 Chap 55: Lòng người mới đáng sợ
56 Chap 56: Tránh xa vợ của tôi một chút
57 Chap 57: Gặp gỡ
58 Chap 58: Trượt chân
59 Chap 59: Tắm
60 Chap 60: Em hứa
61 Chap 61: Tỏ tình
62 Chap 62: Ai cũng được
63 Chap 63: Anh muốn uống sữa
64 Chap 64: Giúp anh (18+)
65 Chap 65: Tối nay chúng ta làm tiếp có được không? (18+)
66 Chap 66: Phanh phui
67 Chap 67: Cảm thấy khinh bỉ
68 Chap 68: Không hẹn gặp lại
69 Chap 69: Cố Bắc Thành xứng, anh thì không
70 Chap 70: Ít nhất là hạnh phúc hơn quay về bên cậu
71 Chap 71: Thà đau một lần còn hơn dai dẳng cả đời
72 Chap 72: Người xa lạ
73 Chap 73: Bạn gái
74 Chap 74: Mang thai
75 Chap 75: Lấy tư cách gì?
76 Chap 76: Chân tướng vụ tai nạn
77 Chap 77: Chỉ nhớ nhưng không thể gặp
78 Chap 78: Nuôi con kẻ khác sao?
79 Chap 79: Trừ phi, em một lần nữa quay về bên Tống Duật
80 Chap 80: Thẳng thắn ra mặt
81 Chap 81: Là con của cháu đó
82 Chap 82: Anh có tư cách để đứa trẻ gọi một tiếng cha không?
83 Chap 83: Biến cố
84 Chap 84: Rất nhớ em
85 Chap 85: Bán biệt thự
86 Chap 86: Nghiệp báo
87 Chap 87: Em gái ruột
88 Chap 88: Suy sụp
89 Chap 89: Tàn nhẫn đến tột cùng
90 Chap 90: Yêu là từ bỏ
91 Chap 91: Anh thì biết cái gì?
92 Chap 92: Đêm định mệnh
93 Chap 93: Anh trai sẽ bảo vệ em
94 Chap 94: Bạn cũng được
95 Chap 95: Thay đổi
96 Chap 96: Gây náo loạn
97 Chap 97: Kể cả cưới cô gái đó?
98 Chap 98: Duyên phận
99 Chap 99: Không trách, không hận
100 Chap 100: Người bác điên loạn
101 Chap 101: Em và con nhất định phải sống tốt
102 Chap 102: Sau này tên của con bé sẽ là Tống An Nhiên
103 Chap 103: Cho anh một cơ hội (end)
104 Chap 104: Vạn sự viên mãn (ngoại truyện)
105 Chap 105: Bà xã, anh yêu em (ngoại truyện)
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chap 1: Đau bụng
2
Chap 2: Sảy thai
3
Chap 3: Con nuôi
4
Chap 4: Tuyệt vọng
5
Chap 5: Làm một người chồng tử tế đi
6
Chap 6: Hai đứa ly hôn đi
7
Chap 7: Hạ quyết tâm
8
Chap 8: Xuất viện
9
Chap 9: Không có tình cảm, cố chấp ở bên nhau để làm gì?
10
Chap 10: Phân biệt đối xử (1)
11
Chap 11: Phân biệt đối xử (2)
12
Chap 12: Về chỗ của anh
13
Chap 13: Đây là lý do khiến em muốn lập tức ly hôn sao?
14
Chap 14: Một khi con người chịu quá nhiều tổn thương sẽ tự động rời đi
15
Chap 15: Thích làm gì thì làm
16
Chap 16: Sống rất thoải mái
17
Chap 17: Sợ mất thể diện
18
Chap 18: Biến thái
19
Chap 19: Anh có bệnh trong người sao?
20
Chap 20: Con có nói là sẽ ly hôn với Khánh Dung sao?
21
Chap 21: Tưởng tôi ra ngoài lén lút gặp đàn ông sao?
22
Chap 22: Trời mưa rồi, về thôi!
23
Chap 23: Một giọt máu đào hơn ao nước lã
24
Chap 24: Ám ảnh bởi thứ gọi là kỷ niệm
25
Chap 25: Lựa chọn
26
Chap 26: Vẽ người trong lòng
27
Chap 27: Dưa chín ép không ngọt
28
Chap 28: Đày đoạ vợ “sắp” cũ
29
Chap 29: Nghe không rõ sao?
30
Chap 30: Căn bản anh không yêu tôi
31
Chap 31: Suy nghĩ kỹ chưa?
32
Chap 32: Xô xát
33
Chap 33: Tôi là chồng của em
34
Chap 34: Lên cơn đau tim
35
Chap 35: Cứ xem như anh trai
36
Chap 36: Nỗi khổ người cha
37
Chap 37: Cậu yêu cô ấy rồi?
38
Chap 38: Quyết định
39
Chap 39: Gặp nguy hiểm
40
Chap 40: Bình an
41
Chap 41: Đồng phục cũ
42
Chap 42: Là Từ Khánh An hay Từ Khánh Dung?
43
Chap 43: Đối chất
44
Chap 44: Người trước mặt lại chẳng phải người trong lòng
45
Chap 45: Sự thật năm nào
46
Chap 46: Làm gì có chỗ cho hai từ nếu như?
47
Chap 47: Hối hận thì được cái gì?
48
Chap 48: Tai nạn
49
Chap 49: Mất trí nhớ
50
Chap 50: Người giám hộ
51
Chap 51: Có một người vẫn đang chờ cậu
52
Chap 52: Thăm bệnh
53
Chap 53: Giấy siêu âm
54
Chap 54: Đơn giản mà cao cả
55
Chap 55: Lòng người mới đáng sợ
56
Chap 56: Tránh xa vợ của tôi một chút
57
Chap 57: Gặp gỡ
58
Chap 58: Trượt chân
59
Chap 59: Tắm
60
Chap 60: Em hứa
61
Chap 61: Tỏ tình
62
Chap 62: Ai cũng được
63
Chap 63: Anh muốn uống sữa
64
Chap 64: Giúp anh (18+)
65
Chap 65: Tối nay chúng ta làm tiếp có được không? (18+)
66
Chap 66: Phanh phui
67
Chap 67: Cảm thấy khinh bỉ
68
Chap 68: Không hẹn gặp lại
69
Chap 69: Cố Bắc Thành xứng, anh thì không
70
Chap 70: Ít nhất là hạnh phúc hơn quay về bên cậu
71
Chap 71: Thà đau một lần còn hơn dai dẳng cả đời
72
Chap 72: Người xa lạ
73
Chap 73: Bạn gái
74
Chap 74: Mang thai
75
Chap 75: Lấy tư cách gì?
76
Chap 76: Chân tướng vụ tai nạn
77
Chap 77: Chỉ nhớ nhưng không thể gặp
78
Chap 78: Nuôi con kẻ khác sao?
79
Chap 79: Trừ phi, em một lần nữa quay về bên Tống Duật
80
Chap 80: Thẳng thắn ra mặt
81
Chap 81: Là con của cháu đó
82
Chap 82: Anh có tư cách để đứa trẻ gọi một tiếng cha không?
83
Chap 83: Biến cố
84
Chap 84: Rất nhớ em
85
Chap 85: Bán biệt thự
86
Chap 86: Nghiệp báo
87
Chap 87: Em gái ruột
88
Chap 88: Suy sụp
89
Chap 89: Tàn nhẫn đến tột cùng
90
Chap 90: Yêu là từ bỏ
91
Chap 91: Anh thì biết cái gì?
92
Chap 92: Đêm định mệnh
93
Chap 93: Anh trai sẽ bảo vệ em
94
Chap 94: Bạn cũng được
95
Chap 95: Thay đổi
96
Chap 96: Gây náo loạn
97
Chap 97: Kể cả cưới cô gái đó?
98
Chap 98: Duyên phận
99
Chap 99: Không trách, không hận
100
Chap 100: Người bác điên loạn
101
Chap 101: Em và con nhất định phải sống tốt
102
Chap 102: Sau này tên của con bé sẽ là Tống An Nhiên
103
Chap 103: Cho anh một cơ hội (end)
104
Chap 104: Vạn sự viên mãn (ngoại truyện)
105
Chap 105: Bà xã, anh yêu em (ngoại truyện)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play