Buổi tối, Dương Mặc Ly đang làm việc thì Messenger thông báo có tin nhắn chờ mới, nhìn avatar là biết tin nhắn từ bạn nhỏ lúc sáng bắt lấy cái khăn giúp nàng.
Hoài Cẩn: Chào cô Ly ạ ^^
Dương Mặc Ly: Chào con.
Hoài Cẩn: Con báo cho cô tình hình bạn Cảnh Thần. Hôm nay bạn ấy rất ngoan, con và một bạn nữ nữa đã trở thành bạn thân với bạn ấy rồi ạ.
Dương Mặc Ly: Nó không làm phiền con chứ?
Hoài Cẩn: Dạ không có, bạn ấy hơi hiếu động thôi. Mà giờ hơn 10h rồi, con phải đi ngủ, cô làm việc xong nhớ ngủ sớm nha. Bye cô.
Dương Mặc Ly: Con ngủ ngon.
"Ding! Nhiệm vụ phụ tiếp cận nữ phụ hoàn thành, kí chủ nhận được 100 tích phân."
Dương Hoài Cẩn vui rạo rực, không phải vì được nhận tích phân, mà vì cô đã bước đầu làm quen được với Mặc Ly rồi. Dù biết đây là thế giới trong tiểu thuyết không có thật, cô cũng tham lam muốn giữ lấy, muốn để Dương Mặc Ly yêu cô.
"Nhiệm vụ phụ tiếp theo là cứu nữ phụ khỏi tai nạn cầu thang, hoàn thành sẽ nhận 200 tích phân. Mời kí chủ xem xét."
Dương Hoài Cẩn xem chi tiết cốt truyện hơn thì ngày mai Tống Cảnh Thần sẽ quên sách Toán ở nhà rồi gọi người đem đến. Vì người giúp việc về quê thăm người thân nên Dương Mặc Ly sẽ đích thân đem sách đến trường cho hắn. Sau đó nàng bị nhóm học sinh vô ý thức chen lấn mà ngã cầu thang đến rạn xương nhẹ phải nằm viện. Hoài Cẩn tự nhủ nhất định không để Dương Mặc Ly bị thương dù chỉ là một vết xước nhỏ.
......................
Sáng hôm sau lúc ra chơi, Dương Hoài Cẩn đứng chờ ở cầu thang nơi sẽ xảy ra tai nạn, từ từ nhìn dáng người trong lòng đi đến. Cô không chủ động nhận việc đem sách giúp cho Tống Cảnh Thần vì sợ Mặc Ly nhà cô sẽ nghĩ cô có tình ý gì với thằng nhãi ranh trẻ trâu đó. Quả nhiên có một nhóm học sinh vừa cười đùa vừa đi lên cầu thang không cẩn thận chen ngã Dương Mặc Ly. Hoài Cẩn đứng phía dưới cầu thang nhanh chóng bước lên ôm lấy Dương Mặc Ly nhưng do quán tính cô bị ngã ra sau, làm đệm thịt cho nàng.
"Ding! Nhiệm vụ hoàn thành, kí chủ nhận được 300 tích phân."
- A...!!!
Dương Hoài Cẩn kêu lên đầy đau đớn, cô chỉ kêu cho có vẻ đáng thương thế thôi chứ cô chẳng đau mấy vì đã có đạo cụ rồi. Dương Mặc Ly lúc mất thăng bằng thoáng cảm thấy tuyệt vọng rồi nàng được đón vào một cái ôm ấm áp thơm mùi bạc hà, sau đó nghe bịch một cái, tiếp theo là tiếng của người nằm dưới. Nàng luống cuống chống tay ngồi dậy, thấy bên dưới mình là bạn nhỏ hôm qua. Lòng áy náy dâng trào, nàng đỡ Dương Hoài Cẩn ngồi dậy.
- Con có sao không? Sao con ngốc thế?
Dương Hoài Cẩn cố nở ra một nụ cười méo xệch.
- Dạ không sao, đau chút ít thôi à. Ui da...
Dường như khi ngồi dậy các cơ đau nhức va vào nhau làm cho cơn đau nặng thêm. Cô thầm nghĩ trong lòng may mà cô chịu chứ nếu không cho Mặc Ly nhà cô chịu thì nàng ấy đau đớn một, cô đau lòng mười.
- Còn mấy đứa nữa, đi đứng cẩn thận chứ!
Dương Mặc Ly quay qua quát mấy đứa học sinh chen lấn nàng lúc nãy. Nàng bị thương thì không sao, bây giờ để bạn nhỏ khả ái này bị thương nàng áy náy trong lòng biết chừng nào.
- Cô đưa con đi bệnh viện nhé? Phải kiểm tra mới được.
Dương Hoài Cẩn định từ chối nhưng nghĩ đây là một cơ hội tốt để tiếp cận Mặc Ly nên cũng xuôi theo. Còn không quên nhắc nhở nàng.
- Cô nhớ đem sách cho bạn Cảnh Thần, tiết 3 là môn Toán rồi ạ.
Dương Mặc Ly cảm động "Đứa nhỏ này bị thương vẫn không quên lo lắng cho người khác, đúng là đứa trẻ tốt mà".
Nàng đem sách đưa cho đứa con nuôi rắc rối của mình xong đi xin nghỉ cho Hoài Cẩn rồi dìu cô ra xe chở đi bệnh viện.
Trong bệnh viện, khi bác sĩ cởi áo của Dương Hoài Cẩn ra nhìn vết thương xanh xanh tím tím trên vai và lưng của cô, Dương Mặc Ly vô cùng áy náy. Từ khi cha mẹ và vợ chồng chị nàng mất trong tay nạn máy bay, nàng nhận nuôi Tống Thần Cảnh đến nay, nàng luôn phải mạnh mẽ, che chở người khác. Mười mấy năm rồi nàng mới được có cảm giác che chở này, còn là một đứa nhỏ bằng tuổi con trai nuôi của nàng bảo vệ nàng nữa chứ. Có hạt mầm lặng lẽ nảy nở trong lòng Dương Mặc Ly mà nàng không phát hiện ra.
Bác sĩ thoa thuốc ngoài da rồi kê thuốc uống hỗ trọ tan máu bầm cho Dương Hoài Cẩn, dặn cô về phải đều đặn thoa thuốc và uống thuốc mới mau khỏi. Lúc ra bãi đậu xe, mặt Hoài Cẩn lộ vẻ khó xử nhìn Dương Mặc Ly.
- Cô Ly... Nhà con chỉ có mình con thôi, con không muốn cho người ngoài chạm vào lưng con trừ bác sĩ.
- Vậy con đến nhà cô ở tạm đi. Mà nè, cô không được tính là người ngoài hả?
Dương Mặc Ly trêu cô.
- Nếu là cô Ly... con nghĩ không có vấn đề gì...
Nói đến đây cô đỏ mặt làm nàng cũng đỏ mặt theo. Suốt chặng đường về nhà Dương Hoài Cẩn lấy ít đồ đạc cả hai không nói gì, chỉ có tiếng nhạc du dương trong xe vang lên.
Updated 42 Episodes
Comments
dâu tây không phải là trái
*trợ
2024-06-20
0
Chỉ Yêu Truyện Hạp Pi En Đinh
Thấy Tứ viết tác phẩm này tay nghề tốt hơn rồi nè, đọc mượt hơn, đáng khen!
2023-10-11
2
Chỉ Yêu Truyện Hạp Pi En Đinh
Tình chị e thành tình cô cháu luôn ròi
2023-10-11
3