Chương 6: Xui xẻo

Sáng sớm hôm sau, cả bốn người hẹn nhau ra quán café ở ngoại ô thành phố, nơi này yên tĩnh, phong cảnh đẹp, rất thích hợp cho những cuộc trò chuyện ầm ĩ rùm beng như đám Cẩm Lệ, có thể sẽ không bị ai nhắc nhở.

Chuyến đi chia làm 2 xe, Cẩm Lệ chở Diễm Tiên, còn Lạc Vân chở Cao Dương. Bọn cô sợ nắng nên bịt kín như các ninja nhưng chỉ khác là màu mè hoa lá một xíu. Dù chỉ là váy chống nắng toàn thân nhưng vẫn phải có cặp và hợp phong thủy.

Lệ - Tiên: 2 cây màu đỏ ớt.

Vân - Dương: 2 cây màu hồng phấn.

Nhìn không khác gì bốn cây bút chì màu mè di động.

Đậu xe, quan sát chỗ này lần nữa cảm thấy quán café này khá đẹp, được thiết kế dựa trên nét đẹp thiên nhiên vì có view hướng ra ngoài 1 ngọn núi nhỏ nhấp nhô gần đó.

Vì ở đây học cũng được hơn 1 năm nên bọn Cẩm Lệ cũng đi qua chỗ này rồi.

Còn nhớ lần đầu tiên cô đi đến đó, dù chỉ là một ngọn núi nhỏ thôi nhưng leo lên cũng đã rất mệt, lúc đó cô cảm thấy khá nản.

Trái lại sự mệt mỏi, thở dốc đều tan biến hết khi lên tới đỉnh, vừa thỏa mãn thị giác mà còn có cảm giác tự hào nữa. Có phải hay không vì chinh phục được ngọn núi chăng?

Nên là năm nay, sau khi bàn bạc nói chuyện với nhau, nhóm của Cẩm Lệ quyết định leo núi lần hai, nghe nói vì thu hút thêm nhiều khách du lịch mà người ta đã tổ chức thêm 1 vài trò chơi kèm phần thưởng. Đợi tới lúc thi xong thì sẽ đi chơi ăn uống, xả stress luôn.

Đang hàn huyên rôm rả thì một nhóm 3 người đi vào, toàn là nữ, trông phong cách của họ rất sexy và có vẻ giàu có.

Hình như cũng toàn là đám học sinh của trường G, vì bọn bạn cô học khác lớp nên cô hay đi qua lại giữa các dãy lớp học để nói chuyện chơi cùng thì có thấy bọn họ, chỉ là không biết là ai.

Bỗng dưng, đám người đó đi qua thì không may đụng trúng người của Cẩm Lệ làm cho áo cô bị ướt một mảng café đen ngòm. Không những không cảm thấy có lỗi mà cô ta còn rất nghênh ngang đi qua như không biết gì.

Thấy vậy, Diễm Tiên sôi máu nhưng Cẩm Lệ bảo bỏ qua đi, vì bây giờ dù sao cô cũng là đàn ông con trai, có nhường nhịn một tí thì đâu có hại ai.

“Không được, cậu không thấy mặt nhỏ đó rất xấc xược sao, còn ngoảnh mặt lại cười đểu một cái kìa”

“Kệ đi tớ không sao, về giặt lại áo một tí là được mà”, Cô kéo tay Diễm Tiên ngồi xuống, Lạc Vân với Cao Dương cũng thấy bất bình định đứng lên làm chủ cho cô nhưng nghe cô nói vậy thì lại thôi.

“Nhưng dù sao đối với hành vi bất lịch sự như vậy nếu không chỉnh đốn thì sau này ra đường để cô ta làm thế với người khác mất”, Lạc Vân nói thêm, “Phi Vũ yên tâm, tớ chỉ nhắc nhở cô ta một xíu thôi”

Tuy cô nhẹ nhàng đằm thắm như nước nhưng pha vào đó sự thẳng thắn có gì nói đó, khá quyết liệt.

Chỉ thấy bóng lưng Lạc Vân tới chiếc bàn đó nói chuyện, từ xa trông thấy cô hạ lưng xuống một chút như nói chuyện gì đó rất nhỏ nhẹ.

Một lúc sau cô gái đó tới bàn chỗ Cẩm Lệ, hằn giọng xin lỗi, rất nhanh quay ngoắt đi.

Các cô gái đó dường như mất hết hứng nên đồng loạt cùng nhau rời khỏi.

“Woa, tuyệt thật, chẳng cần cãi nhau to đã giải quyết được”, Cao Dương thán phục.

Cẩm Lệ cũng vỗ tay, rồi nghiêng người hỏi, “Mà cậu nói gì với cô ả đó thế”

“Có gì đâu, tớ chỉ là biết thêm được một chút thông tin thôi”

“Nghe nói cô ta cũng là một người có tiếng trong trường, xinh đẹp múa dẻo gì đó. Nên tớ đã lợi dụng điểm này ép cô ta tới xin lỗi cậu. Nếu không thì sẽ phốt cô ta và đăng bằng chứng lên, bằng chứng là camera của quán gắn bên góc đó”

“Hay quá hay quá”, Diễm Tiên hâm mộ.

Cao Dương bảo, “Tớ tưởng cậu ra đấu mồm với mồm chứ”

“Mà không sợ ả ta ghim sao, có tiếng mà, chắc phải quan hệ rộng chứ”

Cẩm Lệ bình tĩnh vừa uống ké ly matcha của Diễm Tiên vừa nói “Cậu quên Diễm Tiên quen biết nhiều thế nào à”

“Ừ ha tớ quên mất”

"Thôi chúng ta không nói chuyện đó nữa"

"Nhắc mới nhớ, tớ nói này..."

Cẩm Lệ cảm thấy thật may mắn khi có những người bạn như vậy, cảm giác mình được che chở ở nơi xa xôi này có người để dựa dẫm đùm bọc nhau.

.....

"Chết tiệt cái con nhỏ đó, với thằng ẻo lả đó, đúng là nhục không chịu nổi mà, chắc chắn là thằng bám váy đó kêu cậu ta tới làm khó tôi"

Cô ta than thở với 2 đàn em của mình.

Thường thường ở nhà hay ở trên trường lớp xung quanh Ngọc Sương đều có người vây quanh hỏi han chăm sóc, vì cô cũng khá xinh xắn cộng với việc giỏi văn nghệ nên cũng quen biết, được sự yêu thích của nhiều người.

Nhưng đó là những người không biết bản chất bên trong của cô ả. Còn những người biết thì không dám nói cũng chả để tâm.

Thỉnh thoảng cô ta sẽ làm một vài vụ lôi kéo bè phái để ghim bất kì ai đó mà cô ta ghét rồi chèn ép, làm khó đủ điều hay bạo lực ngôn từ, nhưng chỉ là thỉnh thoảng thôi.

Vì Ngọc Sương nghĩ cứ cách một khoảng thời gian mới làm điều xấu thì mọi chuyện sẽ chìm vào quên lãng, không ai nhớ tới.

Ngọc Sương ấm ức nói: "Phải về kể cho anh ấy mới được"

2 người đi cùng cô ta bĩu môi nói nhỏ, "Làm như mình vô tội vậy, nếu không phải ké sự chú ý thì cũng không đi theo làm gì cho gây họa".

Hot

Comments

Lùn

Lùn

quá ích kỷ và thiếu tôn trọng người khác. Cảm giác như Cẩm Lệ chẳng hề đáng được đối xử như vậy, nhất là khi cô ta chỉ bỏ đi một cách lạnh lùng, không chút hối hận

2024-11-26

0

Lùn

Lùn

Wao~ Bạn chị thật lợi hại

2024-11-26

0

Mèo Tây 2 mí

Mèo Tây 2 mí

dạng này gặp thì th luôn

2024-04-30

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chuẩn bị
2 Chương 2: An Vũ Quân
3 Chương 3: Buổi sáng
4 Chương 4: Lao động
5 Chương 5: Ấn tượng
6 Chương 6: Xui xẻo
7 Chương 7: Ánh nhìn
8 Chương 8: Suy xét
9 Chương 9: Suôn sẻ
10 Chương 10: Buộc tội
11 Chương 11: Hòa thuận
12 Chương 12: Tra hỏi
13 Chương 13: Nhớ nhà
14 Chương 14: Châm chọc
15 Chương 15: Chân tướng
16 Chương 16: Giả vờ
17 Chương 17: Truyện xưa
18 Chương 18: Phần thưởng
19 Chương 19: Hào hứng
20 Chương 20: Sự cảm thông
21 Chương 21: Giả hư
22 Chương 22: Lựa chọn cuối cùng
23 Chương 23: Khao khát
24 Chương 24: Thất vọng
25 Chương 25: Tâm sự mỏng
26 Chương 26: Tin đồn quái đản
27 Chương 27: Vụng về
28 Chương 28: Không cảm xúc
29 Chương 29: Cô bạn khó tính
30 Chương 30: Ga lăng
31 Chương 31: Mượn sự trợ giúp
32 Chương 32: Thành phố Y
33 Chương 33: Bình yên hiếm hoi
34 Chương 34: Yếu kĩ năng mềm
35 Chương 35: Dặn dò ác ý
36 Chương 36: Gieo gió gặt bão
37 Chương 37: Kinh sợ
38 Chương 38: Thỏa hiệp
39 Chương 39: Tập làm giang hồ
40 Chương 40: Gặp ma
41 Chương 41: Gầy có lợi ?
42 Chương 42: Ghen tị
43 Chương 43: Mĩ nam tắm rửa
44 Chương 44: Kho báu
45 Chương 45: Bẫy nguy hiểm
46 Chương 46: Đột phá vòng vây
47 Chương 47: Trốn thoát
48 Chương 48: Lời từ biệt
49 Chương 49: Ngất xỉu
50 Chương 50: Mất khống chế
51 Chương 51: Anh say rượu
52 Chương 52: Bối rối
53 Chương 53: Đợi cậu ra ngoài
54 Chương 54: Mập mờ
55 Chương 55: Động 1 hôn 1
56 Chương 56: Tỉnh mộng
57 Chương 57: Giận dỗi
58 Chương 58: Tuyết rơi
59 Chương 59: Về rồi
60 Chương 60: Ý trong lời
61 Chương 61: Đừng buồn
62 Chương 62: Cách tân
63 Chương 63: Thứ kì lạ
64 Chương 64: Đáng yêu
65 Chương 65: Hiểu lầm
66 Chương 66: Dạo phố chiều
67 Chương 67: Tư tình
68 Chương 68: Tôi đưa cậu về
69 Chương 69: Em đưa cơm đây
70 Chương 70: Buổi nói chuyện
71 Chương 71: Buổi nói chuyện(2)
72 Chương 72: Tỉnh ngộ đi
73 Chương 73: Lấy khẩu cung
74 Chương 74: Cởi đồ
75 Chương 75: Rời đi
76 Chương 76: Kết thúc
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Chuẩn bị
2
Chương 2: An Vũ Quân
3
Chương 3: Buổi sáng
4
Chương 4: Lao động
5
Chương 5: Ấn tượng
6
Chương 6: Xui xẻo
7
Chương 7: Ánh nhìn
8
Chương 8: Suy xét
9
Chương 9: Suôn sẻ
10
Chương 10: Buộc tội
11
Chương 11: Hòa thuận
12
Chương 12: Tra hỏi
13
Chương 13: Nhớ nhà
14
Chương 14: Châm chọc
15
Chương 15: Chân tướng
16
Chương 16: Giả vờ
17
Chương 17: Truyện xưa
18
Chương 18: Phần thưởng
19
Chương 19: Hào hứng
20
Chương 20: Sự cảm thông
21
Chương 21: Giả hư
22
Chương 22: Lựa chọn cuối cùng
23
Chương 23: Khao khát
24
Chương 24: Thất vọng
25
Chương 25: Tâm sự mỏng
26
Chương 26: Tin đồn quái đản
27
Chương 27: Vụng về
28
Chương 28: Không cảm xúc
29
Chương 29: Cô bạn khó tính
30
Chương 30: Ga lăng
31
Chương 31: Mượn sự trợ giúp
32
Chương 32: Thành phố Y
33
Chương 33: Bình yên hiếm hoi
34
Chương 34: Yếu kĩ năng mềm
35
Chương 35: Dặn dò ác ý
36
Chương 36: Gieo gió gặt bão
37
Chương 37: Kinh sợ
38
Chương 38: Thỏa hiệp
39
Chương 39: Tập làm giang hồ
40
Chương 40: Gặp ma
41
Chương 41: Gầy có lợi ?
42
Chương 42: Ghen tị
43
Chương 43: Mĩ nam tắm rửa
44
Chương 44: Kho báu
45
Chương 45: Bẫy nguy hiểm
46
Chương 46: Đột phá vòng vây
47
Chương 47: Trốn thoát
48
Chương 48: Lời từ biệt
49
Chương 49: Ngất xỉu
50
Chương 50: Mất khống chế
51
Chương 51: Anh say rượu
52
Chương 52: Bối rối
53
Chương 53: Đợi cậu ra ngoài
54
Chương 54: Mập mờ
55
Chương 55: Động 1 hôn 1
56
Chương 56: Tỉnh mộng
57
Chương 57: Giận dỗi
58
Chương 58: Tuyết rơi
59
Chương 59: Về rồi
60
Chương 60: Ý trong lời
61
Chương 61: Đừng buồn
62
Chương 62: Cách tân
63
Chương 63: Thứ kì lạ
64
Chương 64: Đáng yêu
65
Chương 65: Hiểu lầm
66
Chương 66: Dạo phố chiều
67
Chương 67: Tư tình
68
Chương 68: Tôi đưa cậu về
69
Chương 69: Em đưa cơm đây
70
Chương 70: Buổi nói chuyện
71
Chương 71: Buổi nói chuyện(2)
72
Chương 72: Tỉnh ngộ đi
73
Chương 73: Lấy khẩu cung
74
Chương 74: Cởi đồ
75
Chương 75: Rời đi
76
Chương 76: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play