Chương 13: Nhớ nhà

Tối hôm đó, vì là lần đầu tiên ngủ chung phòng với người khác giới nên cơ thể cô theo phản xạ trở nên lo lắng, cứng nhắc, khiến cho giấc ngủ không thể nào sâu được

Cô trằn trọc nghĩ về buổi nói chuyện lúc nãy, Phi Vũ luôn có một nhược điểm đó chính là những lúc hoảng loạn sẽ có thói quen nói lắp ba lắp bắp, rất dễ bị phát hiện là đang nói dối.

Cô nghĩ bản thân mình cần khắc phục điểm này ngay,

nếu không sống lâu với cậu ta thì cái kim trong bọc có ngày lòi ra mất.

Nhưng bù lại Phi Vũ mạnh dạn đoán khả năng nói dối của mình rất được, nên lúc Vũ Quân đứng dậy đi ra ngoài, cô quan sát vẻ mặt anh như không có gì, khá điềm tĩnh, mà đó chỉ là vẻ ngoài của anh.

Chứ sự thật anh nghĩ gì thì chỉ có anh mới biết, hoàn toàn khác với phán đoán của Phi Vũ.

Vừa đếm cừu vừa trấn an bản thân, sau vài phút, cô đã chìm vào giấc ngủ.

....

Sáng hôm sau là ngày chủ nhật, Vũ Quân được Phi Vũ phân cho công việc mua thức ăn, còn phần nấu để cô, sau khi ăn xong thì Vũ Quân rửa chén.

Còn nếu như có lịch hẹn ăn ở ngoài trước thì phải báo lại nhau để khỏi nấu dư

Cầm danh sách đồ dùng dài lê thê, Vũ Quân bối rối, trước giờ anh chưa từng phải đi mua nhiều thứ như thế này, nên có chút không biết làm sao. Anh yêu cầu để khâu nấu cho anh, còn cô thì mua đồ ăn đi.

Nhưng mà Phi Vũ không chịu, nhắc nhở Vũ Quân phải làm quen, nếu không thì sau này có mà ăn mì gói mất.

Anh phản biện lại rằng bản thân có thể nấu được tất cả trừ việc mua đồ ra.

Nhớ lại hồi nhỏ anh từng được mẹ dẫn đi chợ, lúc đó anh cảm thấy rất nhàm chán và thời gian giường như cô đọng lại.

Lần đầu tiên anh đi chợ là chập chững đầu năm cấp 2. Đồ thì nhiều mà càng mua thì càng rối, Vũ Quân chép miệng suy nghĩ đại 1 lí do.

"Tôi mắc chứng mù đường nhẹ"

Phi Vũ cong môi cười nói, "Ồ, lí do hay đấy. Cậu có cần không nếu tôi giúp cậu luyện tập khắc phục chứng bệnh đó".

Cô không tin rằng đường tới chợ trong mắt Vũ Quân lại gian nan như vậy, với yêu cầu nhỏ này của anh cô vốn làm được, nhưng vì tiết trời mấy ngày tới khá là lạnh nên cô lười phải ra ngoài.

Hơn nữa so với thân thể của nữ nhân thì cơ thể nam nhân như Vũ Quân cứng cáp, chắc khỏe hơn. Vì thế cô chỉ muốn ở lì trong kí túc xá và chế biến đồ ăn thôi

"Tôi sẽ chỉ đi cùng cậu ngày hôm nay, chỉ đường cho cậu. À tiện thể nhớ chú ý để lần sau tự cậu đi nhé"

Vũ Quân không hiểu tại sao cậu ta cứ một mực bắt mình đi, mới hỏi:

"Cậu không có chân à?"

"Không phải, tại vì tôi lạnh", cô nói với giọng run run, âm thanh nghe rõ ràng như một cậu trai chưa vỡ giọng vậy.

Thật ra, kĩ thuật nói chuyện này được cha cô mài giũa, rèn luyện trong nhiều năm khi cô còn nhỏ, chứ cô chưa bao giờ thả lỏng để nói đúng chất giọng của mình.

Nhưng không hiểu sao khi lọt vào tai của Vũ Quân, anh cảm giác cứ như là một cô gái yếu đuối, cần che chở đang làm nũng.

Anh đoán Phi Vũ thuộc cộng đồng giới tính thứ 3 theo hướng nữ, có nghĩa là phái bị đè. Nghĩ xong anh liền bừng tỉnh nghĩ mình có vấn đề rồi mới đi phân tích người ta như vậy, vì anh cũng có bằng chứng đâu mà kết luận

"Thôi được rồi, mặc áo ấm vào rồi tôi chở cậu đi", anh nhẹ nhàng nói, kiếm cái áo khoác ra đưa cho cô

Phi Vũ tự dưng cảm thấy rưng rưng, hành động của anh sưởi ấm tấm lòng cô

Vì hoàn cảnh bất đắc dĩ mà phải ở xa cha mẹ như thế này, đôi lúc một mình trong phòng khiến cô dâng lên cảm giác cô đơn, có chút nhớ nhà.

Từ hồi chuyển đến đây tới giờ cô phải tự mình đi đi về về, tự lo cơm nước, sắm sửa, lủi thủi, loay hoay giải quyết vấn đề một mình, khi cô đơn thì gọi cho cha mẹ được có một lúc thì phải cúp máy.

Cô có bạn bè nhưng không phải lúc nào họ cũng có thời gian bên cạnh cô.

Nhiều lúc Phi Vũ cảm thấy rất mệt mỏi, thỉnh thoảng hay hình dung trong đầu rằng cô được ngồi sau xe tựa lên lưng của ai đó sau ngày dài học tập mệt mỏi, được vậy thì hay biết mấy, thầm ước dù là một lần thôi cũng được.

....

Mặc cho gió thổi vù vù, tấm lưng kiên định đó vẫn ở đằng trước chắn gió cho cô, giờ ước mơ đó đã thành sự thật, cô được Vũ Quân đèo đi trên chiếc xe máy của anh, ngồi sau xe được người khác chở thật thích, giống như ngày xưa ba hay chở mẹ con cô vậy.

Khung cảnh đó tái hiện lại trong đầu làm Phi Vũ xúc động, khẽ tựa đầu vào tấm lưng vững chắc của anh. Cô mới khẽ hỏi

"Nè Vũ Quân, tôi ôm cậu được không"

Anh thắc mắc, giữa 2 thằng con trai ôm nhau còn phải cần xin phép sao, khựng lại một chút Vũ Quân đáp.

"Được, làm thứ cậu thích đi"

Được sự cho phép, Phi Vũ mới dám vòng cánh tay của mình qua eo anh, cảm giác ấm áp này không phải chỉ mình cô cảm nhận được.

Hot

Comments

Lùn

Lùn

Ồ, ko muốn thì tìm lý do, nhưng lý do này ko đáng kể cho lắm

2024-12-29

0

Mèo Tây 2 mí

Mèo Tây 2 mí

ê dthw quá à

2024-04-30

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chuẩn bị
2 Chương 2: An Vũ Quân
3 Chương 3: Buổi sáng
4 Chương 4: Lao động
5 Chương 5: Ấn tượng
6 Chương 6: Xui xẻo
7 Chương 7: Ánh nhìn
8 Chương 8: Suy xét
9 Chương 9: Suôn sẻ
10 Chương 10: Buộc tội
11 Chương 11: Hòa thuận
12 Chương 12: Tra hỏi
13 Chương 13: Nhớ nhà
14 Chương 14: Châm chọc
15 Chương 15: Chân tướng
16 Chương 16: Giả vờ
17 Chương 17: Truyện xưa
18 Chương 18: Phần thưởng
19 Chương 19: Hào hứng
20 Chương 20: Sự cảm thông
21 Chương 21: Giả hư
22 Chương 22: Lựa chọn cuối cùng
23 Chương 23: Khao khát
24 Chương 24: Thất vọng
25 Chương 25: Tâm sự mỏng
26 Chương 26: Tin đồn quái đản
27 Chương 27: Vụng về
28 Chương 28: Không cảm xúc
29 Chương 29: Cô bạn khó tính
30 Chương 30: Ga lăng
31 Chương 31: Mượn sự trợ giúp
32 Chương 32: Thành phố Y
33 Chương 33: Bình yên hiếm hoi
34 Chương 34: Yếu kĩ năng mềm
35 Chương 35: Dặn dò ác ý
36 Chương 36: Gieo gió gặt bão
37 Chương 37: Kinh sợ
38 Chương 38: Thỏa hiệp
39 Chương 39: Tập làm giang hồ
40 Chương 40: Gặp ma
41 Chương 41: Gầy có lợi ?
42 Chương 42: Ghen tị
43 Chương 43: Mĩ nam tắm rửa
44 Chương 44: Kho báu
45 Chương 45: Bẫy nguy hiểm
46 Chương 46: Đột phá vòng vây
47 Chương 47: Trốn thoát
48 Chương 48: Lời từ biệt
49 Chương 49: Ngất xỉu
50 Chương 50: Mất khống chế
51 Chương 51: Anh say rượu
52 Chương 52: Bối rối
53 Chương 53: Đợi cậu ra ngoài
54 Chương 54: Mập mờ
55 Chương 55: Động 1 hôn 1
56 Chương 56: Tỉnh mộng
57 Chương 57: Giận dỗi
58 Chương 58: Tuyết rơi
59 Chương 59: Về rồi
60 Chương 60: Ý trong lời
61 Chương 61: Đừng buồn
62 Chương 62: Cách tân
63 Chương 63: Thứ kì lạ
64 Chương 64: Đáng yêu
65 Chương 65: Hiểu lầm
66 Chương 66: Dạo phố chiều
67 Chương 67: Tư tình
68 Chương 68: Tôi đưa cậu về
69 Chương 69: Em đưa cơm đây
70 Chương 70: Buổi nói chuyện
71 Chương 71: Buổi nói chuyện(2)
72 Chương 72: Tỉnh ngộ đi
73 Chương 73: Lấy khẩu cung
74 Chương 74: Cởi đồ
75 Chương 75: Rời đi
76 Chương 76: Kết thúc
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Chuẩn bị
2
Chương 2: An Vũ Quân
3
Chương 3: Buổi sáng
4
Chương 4: Lao động
5
Chương 5: Ấn tượng
6
Chương 6: Xui xẻo
7
Chương 7: Ánh nhìn
8
Chương 8: Suy xét
9
Chương 9: Suôn sẻ
10
Chương 10: Buộc tội
11
Chương 11: Hòa thuận
12
Chương 12: Tra hỏi
13
Chương 13: Nhớ nhà
14
Chương 14: Châm chọc
15
Chương 15: Chân tướng
16
Chương 16: Giả vờ
17
Chương 17: Truyện xưa
18
Chương 18: Phần thưởng
19
Chương 19: Hào hứng
20
Chương 20: Sự cảm thông
21
Chương 21: Giả hư
22
Chương 22: Lựa chọn cuối cùng
23
Chương 23: Khao khát
24
Chương 24: Thất vọng
25
Chương 25: Tâm sự mỏng
26
Chương 26: Tin đồn quái đản
27
Chương 27: Vụng về
28
Chương 28: Không cảm xúc
29
Chương 29: Cô bạn khó tính
30
Chương 30: Ga lăng
31
Chương 31: Mượn sự trợ giúp
32
Chương 32: Thành phố Y
33
Chương 33: Bình yên hiếm hoi
34
Chương 34: Yếu kĩ năng mềm
35
Chương 35: Dặn dò ác ý
36
Chương 36: Gieo gió gặt bão
37
Chương 37: Kinh sợ
38
Chương 38: Thỏa hiệp
39
Chương 39: Tập làm giang hồ
40
Chương 40: Gặp ma
41
Chương 41: Gầy có lợi ?
42
Chương 42: Ghen tị
43
Chương 43: Mĩ nam tắm rửa
44
Chương 44: Kho báu
45
Chương 45: Bẫy nguy hiểm
46
Chương 46: Đột phá vòng vây
47
Chương 47: Trốn thoát
48
Chương 48: Lời từ biệt
49
Chương 49: Ngất xỉu
50
Chương 50: Mất khống chế
51
Chương 51: Anh say rượu
52
Chương 52: Bối rối
53
Chương 53: Đợi cậu ra ngoài
54
Chương 54: Mập mờ
55
Chương 55: Động 1 hôn 1
56
Chương 56: Tỉnh mộng
57
Chương 57: Giận dỗi
58
Chương 58: Tuyết rơi
59
Chương 59: Về rồi
60
Chương 60: Ý trong lời
61
Chương 61: Đừng buồn
62
Chương 62: Cách tân
63
Chương 63: Thứ kì lạ
64
Chương 64: Đáng yêu
65
Chương 65: Hiểu lầm
66
Chương 66: Dạo phố chiều
67
Chương 67: Tư tình
68
Chương 68: Tôi đưa cậu về
69
Chương 69: Em đưa cơm đây
70
Chương 70: Buổi nói chuyện
71
Chương 71: Buổi nói chuyện(2)
72
Chương 72: Tỉnh ngộ đi
73
Chương 73: Lấy khẩu cung
74
Chương 74: Cởi đồ
75
Chương 75: Rời đi
76
Chương 76: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play