[ Chu Tô•朱苏 ] Điên Cuồng Chiếm Hữu Em !
Chapter: 2
Tiêu Đề:°CƠN SAY MÊ CỦA TÌNH SẮC - SỢI XÍCH KHIẾN HOA HỒNG MẤT ĐI TẤT CẢ ! { II } °
___________________________________
Âm thanh rõ cửa vang lên ba hồi, nhưng đáp trả cũng chỉ là sự im lặng.
Mẹ Cậu:" Con làm gì mà đứng ở đây vậy Tiểu Hạ? ". // đi tới //
Hạ Thâm ° Anh °
Dạ thưa Cô...vì Hạo nhi..// gãi gãi đầu //
Mẹ Cậu:" // nhìn cửa phòng liền hiểu ra // Haz...cái thằng bé này, tật ngủ nướng vẫn không bỏ được mà.
Mẹ Cậu:" Con xuống dưới trước đi, để Cô kêu nó ".
Hạ Thâm ° Anh °
// mỉm cười + khẽ cúi đầu // Vâng...làm phiền Cô rồi ạ.
Bà chỉ xua tay cười cười, nhìn bóng lưng thanh niên cao ráo xuống cầu thang, trong lòng Bà luôn xem Hạ Thâm là một đứa trẻ ngoan, vừa hiểu chuyện lại còn lễ phép.
Hạ Thâm ° Anh °
Tạm biệt nhé Hạo nhi, giờ giải lao nhớ đợi Anh đó. // đứng ở cầu thang //
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Vâng...Em biết rồi, chúc Anh học vui vẻ ! // hối hả //
Tô Tân Hạo vừa xoay đầu vẫy tay chào tạm biệt Anh, nở một nụ cười tươi rồi nhanh chân bốn cẳng chạy về lớp của mình. Vốn dĩ đã sắp vào lớp.
Hạ Thâm vẫn đứng đó nhìn Cậu hối hả chạy đi, không khỏi lắc đầu bật cười.
Vẫn chỉ là một Cậu bé đáng yêu~.
Tô Tân Hạo không mấy nổi tiếng trong trường, ngoài vẻ ngoài xinh đẹp cùng học lực tương đối nằm trong top 100 của trường ra thì không còn gì nổi bật.
Chính vì Cậu có nhan sắc xinh đẹp, tựa như một bông hồng pha lê băng tuyết, tuyệt sắc mà cô đơn lạnh lẽo, không có bất kì người bạn nào. Trong trường không ít có người đố kỵ với Cậu.
Không ít lần Cậu bị bắt nạt.
Nhưng Cậu không nói cho Hạ Thâm biết, dù có Anh bảo vệ, nhưng không thể mãi 24/24, với lại bọn họ cũng chả phải người tầm thường có thể đụng vào.
Cậu không muốn gây rắc rối.
Hai người như cả hai không thể chống lại bọn họ.
Chuông chỉ mới vừa reo, giáo viên vừa mới rời đi, Tô Tân Hạo đã thu dọn tập vỡ cho gọn gàng rồi chạy nhanh ra ngoài. Đi tìm Anh cùng đi ăn.
Nhưng chưa kịp đến lớp của Anh, giữa hành lang, không biết là thế lực nào đã mạnh bạo nắm chặt tay Cậu kéo đi.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Nè...các người làm gì vậy? mau buông tôi ra ! // giẫy giụa + cố rỡ tay mình ra //
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Cậu là ai mà bảo tôi im miệng là tôi phải im miệng?
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Tôi không im đấy thì sao ! có tin là tôi la lên không.
:" Ồ~...vậy thì mày cứ la đi, để tao xem thằng cha nhỏ nào dám cứu mày ! ".
Dù Tô Tân Hạo có chửi có mắng, có giẫy giụa vùng vẫy thế nào vẫn không thể ngăn được, mặc cho Cô gái mạnh mẽ này kéo đi.
Cô ta kéo Cậu ra phía sau trường, là nơi mà rất ích học sinh lưu tới, Cô ta đẩy mạnh Cậu vào tường, cổ tay đỏ lên vì bị siết chặt, giờ còn bị đẩy vào tường, lưng chuyền đến cơn đau. Cậu không khỏi nhăn mặt.
:" Xin chào~...Tô Tân Hạo ".
Tô Tân Hạo ° Cậu °
// nhăn mày ngẩng đầu lên //
Bấy giờ Cậu mới để ý, không chỉ có Cô gái mạnh mẽ cực kì khỏe này, mà bây giờ còn có thêm vài người nữa, đều là con gái, nhưng nhìn sơ cũng biết là không phải dạng tầm thường.
Cô gái ở giữa khoanh tay, mái tóc được nhuộm đỏ xanh xõa dài tới eo, vẻ mặt ngông cuồng cùng sự khinh bỉ nhìn Cậu. Rất ra dáng chị đại.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Lại là Cô nữa à? sao cứ gây sự với tôi hoài vậy?
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Tôi đã làm gì khiến Cô ghét tôi đến mức này?
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Chỉ vì gương mặt này sao? // chỉ vào mặt mình //
:" Hừ...ban đầu đúng là vậy, nhưng giờ còn một thứ khiến tao vừa ghét vừa muốn loại bỏ mày ! ".
Cô ta thay đổi biểu cảm nhanh đến chống mặt, từ kêu căng ngông cuồng lại biến thành phẫn nộ, như Cậu đã chạm vào vảy ngược của Cô ta.
:" Mày biết Nhược Vũ không? ".
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Anh ta là hot boy của trường, nổi tiếng rần rần như thế sao tôi không biết được?
:" Anh ấy là bạn trai của tao ".
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Thì liên quan gì đến tôi? kéo tôi ra đây để khoe khoang à !
:" Khoe khoang? tao thấy mày mới chính là đứa khoe khoang ! ỷ mình đẹp mà muốn quyến rũ ai là quyến rũ à? ".
:" Chính vì mày mà tình cảm của tao và Anh ấy ngày càng rạng nứt, từ lần đầu tiên Anh ấy nhìn thấy mày, vị trí của tao trong lòng Anh ấy đã bị lung lay rồi ! ".
:" Chỉ vì mày ! chỉ vì cái nhan sắc này của mày mà khiến Anh ấy quát tao, tức giận với tao ! ngày ngày đều kiếm cớ tránh né tao để âm thầm ngắm mày ! ".
Cô ta càng nói càng phẫn nộ, ép sát Cậu mà đầy cảnh cáo.
:" // vuốt mặt Cậu // Tốt nhất là mày nên tránh xa Anh ấy ra, còn khoe khoang nhan sắc này nữa...thì chính tay tao sẽ hủy hoại nó ! ".
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Dĩ nhiên rồi...tôi không thèm để tâm Anh ta đâu.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Tôi cũng có bạn trai rồi, sẽ không rảnh bắt cá nhiều tay đâu chi cho mệt.
:" Hừ...tôi nhất là như vậy ". // hừ lạnh + rồi cùng những người còn lại rời đi //
Tô Tân Hạo nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, rồi rũ mi nhìn cổ tay của mình đỏ chót, da của Cậu vốn trắng, chỉ cần dùng lực một chút thôi, cũng đủ khiến nó đỏ rồi.
Sắc đẹp trời ban luôn là như vậy.
Chỉ cần bạn quá xinh đẹp, sẽ không thiếu có người ganh tỵ, sinh lòng đố kỵ, bạn chỉ cần trò chuyện với một người đã có người yêu thôi, tức khắc bạn sẽ trở thành kẻ thứ ba, bị chính sự ghen tuông vô cớ chịu đòn. Trong khi đó bạn chỉ trò chuyện không hề có ý.
Còn người không có nhan sắc, quá tầm thường, sẽ bị tất cả khinh miệt, làm trung tâm của sự bắt nạt.
Cuộc sống này chưa bao giờ có sự công bằng, ông trời cũng chả cho ai thứ gì là miễn phí.
Đến khi Cậu trở lại hành lang lớp học, định đi đến lớp của Anh thì thầy bóng dáng của Anh, hối hả chạy đến. Sự lo lắng hiện rõ trên mặt.
Hạ Thâm ° Anh °
Em đã đi đâu vậy? Anh đợi Em lâu quá mà không thấy.
Hạ Thâm ° Anh °
Đến lớp tìm cũng không thấy Em đâu, có biết làm Anh lo lắng lắm không hả?
Tô Tân Hạo ° Cậu °
// cười ngượng + tỏ vẻ hối lỗi // Em xin lỗi...do giải quyết một số công việc gấp nên mới không kịp báo với Anh.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Khiến Anh lo lắng rồi...
Hạ Thâm ° Anh °
// thở ra đầy nhẹ nhõm + mềm lòng mà giơ tay xoa đầu Cậu // Không sao.
Hạ Thâm ° Anh °
Mới mốt làm gì phải báo với Anh nghe chưa? đừng hù Anh như vậy chứ.
Hạ Thâm ° Anh °
Đau tim lắm đó~.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
// phì cười // Còn đứng đây nũng nịu à? sắp vào lớp rồi đấy.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Em đói bọng quá, chúng ta mau đi ăn thôi. // kéo tay Anh chạy đi //
Hạ Thâm ° Anh °
Từ từ thôi...gấp thế làm gì.
Đêm nay gió Bắc se se lạnh, từng đợt người ra vào quán cà phê dần đông hơn, có người đến vì làm việc quá mệt mỏi, muốn một tách cà phê cho tỉnh táo.
Có người mua hai ly cho cả bản thân và người yêu, có người mua một ly làm ấm cơ thể, trời lạnh lạnh như này, có một tách cà phê ấm nóng, uống tới đâu thì ấm tới đó. Cũng không tệ chứ nhỉ...
Khách đông đến nổi chả có chỗ ngồi, chỉ có thể mua ly về, cũng chính vì quán đông, nhân viên phục vụ cũng thật bận rộn, chả được nghỉ tay.
Trong đám người nhân viên ấy, xuất hiện một thân ảnh nhỏ cũng loay hoay qua lại. Cả quán cứ đông đút cùng tấp nập như vậy đến tận đêm khuya.
Khách dần ít đi, rồi không còn ai nữa, bấy giờ nhân viên mới được nghỉ ngơi, ai ai cũng mau chống thu dọn để trở về.
:" Hôm nay khách đông quá, không nghĩ là đã trễ như vậy rồi...Tân Hạo ! Em về được không? ".
Một chị nhân viên thắt hai bím tóc mỉm cười xoay sang hỏi Cậu nhóc nhỏ tuổi nhất.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Dạ không sao đâu ạ...Em cũng quen về trễ vậy rồi.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Về một mình cũng chả sao. // mỉm cười đáp lại //
:" Thế hôm nay Cậu bạn cao cao không đến đón Em à? ". // ngó ngó ra ngoài xem //
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Anh ấy hôm nay cũng bận đi làm thêm giống Em rồi.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
Em cũng chả muốn làm phiền Anh ấy mãi, nên cũng không gọi Anh ấy.
Một Anh nhân viên bên cạnh sớm nhận ra liền hỏi.
:" Đấy không phải bạn trai của Em sao? người yêu với nhau mà sao Em khách sáo thế? ".
Tô Tân Hạo ° Cậu °
// khựng lại //
Chị nhân viên bím tóc nhìn thấy Cậu trầm mặt, đầu cũng dần cúi liền dùng cù trỏ chọc thẳng vào bụng Anh nhân viên một cái. Giọng trách móc.
:" Nói cái gì thế? chuyện của Em ấy Cậu quản làm gì? Tân Hạo chỉ không muốn quấy rầy lúc Cậu bạn làm thêm thôi ".
:" Nhưng mà tôi thấy hai đứa...aa, đau đó ! ". // hết chọc rồi đá //
:" Hừ...đồ nhiều chuyện ! ".
Tô Tân Hạo ° Cậu °
// phì cười + đeo túi của mình lên vai // Thôi...Em xin phép về nhé, hai Anh chị cũng về đi.
:" Cần Anh đưa Em về không Tân Hạo? dạo này bọn bi3n th.ái nhiều lắm, Em xinh đẹp như này kẻo không chừng bị bọn nó...uiii ".
:" Cậu lắm mồm thế ! cái miệng của Cậu nhét cái gì mà xui xẻo dữ vậy? người ta chưa về đã nói điềm gở rồi ! ".
:" Đừng có đánh tôi nữa ! tôi chỉ lo cho Em ấy thôi mà ".
:" Lo cái đết ! mở miệng ra toàn xui xẻo ! ".
Trong lúc hai Anh chị một chín một mười cãi nhau, Cậu liền nhanh chống chuồn về. Nếu còn ở lại chắc tới sáng vẫn chưa về quá.
Mỗi ngày của Tô Tân Hạo luôn là như vậy, cách một ngày mới làm phục vụ ở quán Bar, những ngày bị cách thì làm thêm ở quán cà phê, nếu trưa rảnh thì cũng ra tiệm bánh phụ giúp.
Ngày ngày đều trôi qua, không có gì mới cũng có tiến triển trong chuyện tình cảm...
Trên lề đường trong đêm tối tĩnh mịch, xe cộ bây giờ cũng thật hiếm hoi, rất lâu mới có một chiếc xe chạy ngang, hàng cây xanh tươi mát buổi sáng bây giờ bị đèn đường chiếu vào tạo thành màu cam pha nguyện cùng màu tối của đêm khuya.
Không gian yên ắng, nhà nhà đều đã khép cửa cẩn thận, chỉ duy nhất thân ảnh thiếu niên từng bước đi trên lề đường.
Nhìn có vẻ sợ thật đấy, nhưng tâm Cậu vốn rất vững, không dễ bị hù dọa, mấy chuyện đêm khuya thế này đi riết thành quen. Cũng chả lo lắng gì.
Nhưng càng đi, Cậu chợt nhận ra.
Trong không gian tĩnh mịch, ngoài âm thanh bước chân của Cậu, Cậu lại thoáng nghe còn có thêm một âm thanh nữa.
Rất giống tiếng bước chân.
Cái cảm giác bị theo dõi rất rõ ràng.
Lòng ngực Cậu phập phồng một cái, trái tim đập nhanh hơn theo cường độ bước chân gấp gáp.
Tô Tân Hạo ° Cậu °
//" Chả nhẽ gặp bi3n th.ái thật rồi ư? "//
Tô Tân Hạo ° Cậu °
//" Miệng Anh ấy linh thật chứ ! "//
Cậu càng đi nhanh, âm thanh tiếng bước chân ấy cũng nhanh theo, đến khi không chịu được nữa, lấy hết can đảm xoay đầu...
Cậu khẽ thở ra một cái, trái tim được xoa dịu nổi bất an.
Tô Tân Hạo còn bình tĩnh đến mức thong thả như muốn nhảy, giọng hát nhẹ nhàng bé xíu khẽ vang lên. Đôi lúc chúng ta nên lạc quan một chút.
Tại một con hẻm nhỏ xíu nằm giữa hai căn nhà, chỉ vừa chen vào được một con người, lại xuất hiện một thân ảnh, gương mặt chả thấy được gì.
Đêm tối mờ ảo đã đành, lại còn bị cái bóng vách tường che đi từ cổ đến hết gương mặt. Không nhận dạng là ai.
Nhưng cái nhếch mép nguy hiểm ấy lại rất dễ nhận ra.
Chu Chí Hâm ° Hắn °
Thính thật a~.
' Một kẻ đi săn, khi đã nhắm trúng con mồi của mình, thì tuyệt đối không để mất dấu '
________________Cắt________________
___________________________________
________________Cắt________________
___________________________________
________________Cắt________________
Phinne đayy UvU ° Tác Giả °
Rồi cho thêm tag làm gì:)?
Comments
Bu
má lúc đầu t nhìn ra Diêu ca
2025-04-27
0
siu nhân gao 🦸♀️
Bạch Nhược Vũ =))
2024-11-23
0
iu iu bn nào đó đu F6 genz ^-^
ai đổ nc sôi vô háng m chx mà m giãy 😒
2024-08-30
0