Văn Chu H (end)

Đã không biết trải qua bao lâu trong căn phòng nọ, đồng hồ điểm 1 giờ, Lưu Diệu Văn thở hắc ra một hơi, nhìn người thiếu niên nuột nà dưới thân mình bật khóc nức nở.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ưm..tôi...đa..đau lắm ư.. dừng la..lại đi..
Chu Chí Hâm đau đến nỗi chẳng nhắc được tên lại, nó khóc nức nở cầu xin Lưu Diệu Văn tha cho mình, nhưng anh lại chẳng nghe nó, anh chỉ nhẹ nhàng vuốt lấy chiếc đuôi mèo trắng mềm của nó, cuối người xuống liếm lấy cổ nó. Nhẹ giọng an ủi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lần này nữa, mèo nhỏ ngoan nhé
Chu Chí Hâm rùng mình sợ hãi, cái câu lần này nữa của anh nó đã nghe được 4 lần rồi, anh rốt cuộc là muốn thêm mấy lần nữa.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ngoan nè, sẽ thưởng kẹo ngọt!
Lưu Diệu Văn lại nhỏ giọng dụ dỗ, vuốt lấy chiếc đùi non của nó.
Và đương nhiên, nó lại ngây thơ mà nghe theo lời anh
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Hư..ưm...vậy...vậy thì hức...nhanh lên.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Được~
Vâng, nhanh lên:))
Lưu Diệu Văn hôn nhẹ vào mí mắt của nó xem như an ủi, sau đó đứng dậy, ôm lấy hai chân của nó nhắc lên. Sau đó nhẹ nhàng đưa đẩy.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Hức..a..hức..Lư...Lưu.. ưm hức..
Chu Chí Hâm nắm chặt lấy ga giường, đón nhận từ đòn của anh.
Lưu Diệu Văn nhẹ nhàng như vậy, nó thật sự rất ngứa ngáy ở bên trong, tuy nó không biết Lưu Diệu Văn đang làm gì, nhưng cản giác nó vừa đau vừa thoải mái..
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
N..ngứa..ư ưm..khó..hức..chịu.
Chu Chí Hâm nước mắt ngắn nước mắt dài ngước lên nhìn Lưu Diệu Văn, từ khi bắt đầu đến giờ Lưu Diệu Văn vẫn luôn rất nhẹ nhàng với nó, có lẽ là sợ nó đau.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy em muốn như nào?
Lưu Diệu Văn dừng lại, hai tay chóng xuống hai bên Chu Chí Hâm, nhìn ngắm khuôn mặt đang đỏ bừng của nó.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Hức..không...không biết!
Chu Chí Hâm khó khăn trả lời, Lưu Diệu Văn đột nhiên suy nghĩ gì đó, sau đó cuối xuống nhìn thẳng vào Chu Chí Hâm, khóe miệng nhếch lên
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Gọi một tiếng Chủ Nhân, tôi sẽ liền giúp em!
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Chủ..ưm..chủ nhân~
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tốt lắm a~
Lưu Diệu Văn mỉm cười xấu xa, cuối đầu cắn nhẹ lên cần cổ trắng ngần của nó, sau đó lại bất đầu động, nhưng tốc độ đã nhanh hơn lúc nãy.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
A aa..ư hức..d..dừng...hức hức
Chu Chí Hâm nhận được cơn đau từ bên dưới truyền đến, nó nhanh chóng mở miệng cầu xin, nhưng Lưu Diệu Văn lại làm như chẳng thèm quan tâm lắm.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em bảo tôi giúp em mà, tôi đang giúp em đây..
Lưu Diệu Văn càng ngày càng tăng tốc, tìm kiếm điểm G bên trong hậu huyệt nhỏ bé kia, khóe môi nhếch lên, thúc mạnh một cái, Chu Chí Hâm ưởn người lên, không biết là đang khóc hay đang cười nữa.
Sao khi xuất, Lưu Diệu Văn lại chẳng buồn tha cho nó, tiếp tục làm việc.
Chu Chí Hâm nằm trong tư thế úp mặt xuống dưới diệm, mông nâng lên bị Lưu Diệu Văn nắm chặt lấy ra sức thúc đẩy, cơ thể nó cũng đung đưa theo từng nhịp của anh.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cảm giác như nào? Em nói xem?
Lưu Diệu Văn dừng lại, hạ người xuống, dính sát người mình vào cơ thể mệt mỏi của nó, nó mệt nhừ cả người ra, muốn mở miệng như chẳng nói được lời nào ra hơi cả.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mèo nhỏ~..
Lưu Diệu Văn gọi nó.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tuyệt..ư..ưm..t..tuyệt..ư .lắm..
Nhận được câu trả lời của nó, Lưu Diệu Văn khẽ nhếch môi lên, câu trả lời khiến anh rất hài lòng
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ngoan lắm, sẽ có thưởng~..
Và...
End
Trương Cực
Trương Cực
Cắt cắt cắt:))))
Trương Cực
Trương Cực
Mọi người thấy tôi viết H như nào có ổn kh á:)
Trương Cực
Trương Cực
Mà thôi kệ đi, có chap mới là được:)
Hot

Comments

≅《∆π Kỳ Hâm π∆》≅

≅《∆π Kỳ Hâm π∆》≅

Điểm P tác giả ưi /Smile/

2025-04-20

0

✿𝐌𝕚𝕟𝕘𝕘𝔜𝚞𝚊𝚗❀♡

✿𝐌𝕚𝕟𝕘𝕘𝔜𝚞𝚊𝚗❀♡

Ủa e tưởng anh là trai thẳng:))

2024-09-28

1

con người -)))

con người -)))

tuyệt thật 🌚🌚🌚🌚

2024-07-14

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play