Chương 11: Đệ nhất mỹ nam Hàng Thương Lan

Chiếc xe đi qua cổng an ninh của khu phố trải dài những căn biệt thự cao cấp. Sau khi check biển số xe, chiếc xe thuận lợi đi qua. Lúc rẽ vào khu phố này, xe của Thiều Vân San đã chạm trán với siêu xe của Hàng Thương Lan. Tuy nhiên khi ấy cô không rõ cho lắm, nếu không phải Viện Viện nhắc cô thì cô cũng không nhận ra.

Ngay phía trước là xe của Hàng Thương Lan, anh lái chầm chậm như thể đang đợi chờ điều gì.

Bởi vì hai nhà Thiều gia và Hàng gia gần nhau cho nên Thiều Vân San và Hàng Thương Lan mới có cơ hội trở thành thanh mai trúc mã. Khi Hàng Thương Lan qua lại với Thanh Hàn Nữ thì đã chuyển ra ngoài ở riêng, vì thế việc anh về Hàng gia đã không thường xuyên nữa. Sâu xa còn có một nguyên do là tránh mặt Thiều Vân San.

Hôm nay tại sao lại…?

Dù trong lòng đã nôn nóng đến phát điên, nhưng ngoài mặt Thiều Vân San vẫn ra vẻ lạnh nhạt. Cô không thể nóng vội cho dù cô khao khát muốn gặp mặt ‘con trai ruột’ của mình cỡ nào, nếu không bản thân Uyển Uyển rất dễ trở thành ‘phản diện thật sự’.

“Tiểu thư, cậu Thương Lan đang đợi cô.”

Theo câu nói của tài xế, Thiều Vân San nghiêng người nhìn, quả thực thấy xe anh đã dừng lại ngay tại cổng lớn Thiều gia.

Viện Viện tỏ ra thẹn thùng thay cô:

“Chị, cậu Thương Lan định tặng quà chị hay sao ấy?”

Cô ngờ vực trong lòng, lại nói:

“Em ở trong xe đi.”

Viện Viện hí hửng đáp “dạ” mà không hề biết do cô sợ con bé lắm mồm lắm miệng sẽ phá hỏng không khí.

Thiều Vân San hít một hơi thật sâu để cố gắng bình tĩnh, cô mở cửa xe bước xuống.

Ngay khi chân chạm đất, cô mới phát hiện hai chân mình tê dại từ lúc nào. Cả người đi tới trước mặt người đàn ông kia trong tình trạng rất mơ hồ. Giống như là đi gặp mối tình đầu vậy.

Trời đã ngả sang tối, ánh đèn đường đã lên. Chút ánh sáng chiếu lên thân hình cao lớn của người đàn ông trẻ. Ngũ quan anh tuấn, vẻ đẹp lãng tử, khí chất cao ngạo cùng đôi mắt sâu thăm thẳm.

Trái tim hẫng đi một nhịp, Thiều Vân San bất giác nghiền ngẫm đối phương lâu hơn một chút. Quả nhiên, tuyệt đại nhan sắc lòng cô cũng chỉ có Hàng Thương Lan, không uổng công người đàn ông cô dành hết tâm sức để khắc họa. Từ tính cách đến ngoại hình đều là người mà cô tâm đắc nhất trong tất cả dàn nam chính mà cô đã ‘vẽ’ ra.

“Sức khỏe thế nào rồi?”

Hàng Thương Lan đợi mãi không thấy cô cất lời chỉ nhìn mình với ánh mắt suy tư, đương nhiên anh muốn cắt ngang dòng suy nghĩ của cô bởi nó chẳng khi nào đứng đắn cả.

Thiều Vân San khẽ run rẩy trong tim, cô không thể rời mắt đi khỏi ánh mắt của anh vì nó quá đỗi đẹp đẽ. Cơ miệng lại nhàn nhạt đáp:

“Em ổn.”

“Vậy thì tốt.”

Hàng Thương Lan đưa túi đồ cho cô, trong đó là một chút thực phẩm dinh dưỡng:

“Nữ Nữ nhờ anh gửi tới em chút đồ.”

Nghe vậy, cô không chần chừ lập tức nhận ngay, đây là quà Nữ Nữ mua cho cô, chắc là để đền bù vụ hôm trước.

“Em cảm ơn.”

Hàng Thương Lan không nói với cô rằng bởi vì Thanh Hàn Nữ đợi mãi không thấy cô tới bắt đền hay mách lẻo gì với anh nên cô ấy sốt ruột. Sợ Thiều Vân San thực sự có vấn đề thật nên mới muốn anh đi thăm dò một chút.

Thiều Vân San suy nghĩ một chút rồi nói:

“Hôm đó là do em nóng giận nên đã đánh Nữ Nữ trước, hôm nay cô ấy còn tốt bụng tặng đồ cho em. Nhờ anh chuyển lời tới cô ấy, em thật lòng xin lỗi.”

Trong nguyên tác ngày hôm ấy đáng lý còn một trận chiến giữa hai người phụ nữ với nhau nữa. Thanh Hàn Nữ có võ, người thiệt đương nhiên là Thiều Vân San nguyên tác. Sau đó, mọi người vì lấy lòng Thiều gia mà quay sang chỉ trích Thanh Hàn Nữ là người ra tay tàn nhẫn.

Sự việc ồn ào truyền tới tai Hàng Thương Lan, anh xuất hiện đúng lúc Nữ Nữ bị chỉ trích thậm tệ. Tất nhiên anh sẽ bảo vệ người trong lòng, lần đầu tiên công khai trách Thiều Vân San suốt ngày kiếm chuyện và dằn mặt những 'người qua đường' ghé mồm gửi chút thị phi kia.

Sau khi anh dẫn Nữ Nữ rời đi đã nổ ra chuỗi ngày kêu gào ăn vạ vô đối của Thiều Vân San với Thanh Hàn Nữ. Còn Hàng Thương Lan thì phải chịu đựng tiếng khóc lóc làm nũng của cô. Quan hệ giữa hai người ngày càng xa cách, mâu thuẫn ngày càng sâu.

Đáy mắt Hàng Thương Lan hiện lên một vẻ chấn động, anh có chút nghi hoặc nhìn cô. Chắc lòng đang tự hỏi, cô định giở trò gì đây?

Nội tâm lạnh nhạt, anh chỉ đáp ‘ừ’.

Nhớ tới chuyện khác, anh đã hỏi:

“A Vũ nói em hôm nay tới trường làm thủ tục rời ký túc xá cho Phong Vân, phải không?”

Nghĩ lại thái độ lúc nói chuyện với anh của Hàng Trình Vũ, thằng bé đặc biệt nghi ngờ hành động ‘thân thiết khác thường’ của chị em hai người, liên tục nói anh phải đi điều tra… Anh biết điều tra cái gì?

Thiều Vân San gật đầu thừa nhận, không giấu giếm:

“Vâng, hôm nay thằng bé về nhà rồi. Em không muốn thằng bé ở nội trú nữa.”

Thấy Hàng Thương Lan im lặng, cô lại tiếp tục:

“Em cũng đang làm thủ tục thôi học để chuyển trường cho thằng bé. Hy vọng anh có thể giúp em nói với hiệu trưởng bên trường một câu, nhờ họ đẩy nhanh thủ tục.”

Đầu mày anh khẽ nhíu lại:

“Tại sao?”

Cô hơi cụp mắt xuống, thành thật trả lời:

“Em cảm thấy môi trường đó không phù hợp với thằng bé, muốn để thằng bé tới trường công.”

“Trường công?”

Dường như trong mắt bất cứ ai khi đang học trường quốc tế hoặc xuất thân từ trường quốc tế thì đều cảm thấy trường công là một thứ gì đó rất ‘nghèo nàn, cổ hủ’. Hàng Thương Lan dĩ nhiên phản đối:

“Dù em không thích thằng bé cũng nên để thằng bé học hành cho tốt.”

Cô khẽ gật đầu:

“Anh yên tâm, em biết mình đang làm gì.”

Thái độ Thiều Vân San không hề phản bác lời anh, nhưng ý đồ rõ ràng quyết tâm làm theo ý mình khiến Hàng Thương Lan không hài lòng. Cô bình thường ngang ngược với mọi người nhưng đều sẽ nghe lời anh, chỉ là hôm nay… tại sao anh cảm thấy ‘tia ương ngạnh’ trong mắt cô đã khác những ngày trước rồi?

Cô vẫn ương ngạnh, vẫn ngang ngược nhưng không giống như trước… Một loại suy đoán khiến Hàng Thương Lan khó hiểu.

Đó chỉ là chút suy đoán riêng, Hàng Thương Lan cũng không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện nhà cô, sau cùng chỉ nói:

“Em vẫn nên suy nghĩ lại đi, anh về trước.”

“Vâng.”

Cô nhìn Hàng Thương Lan lên xe, cho đến khi chiếc xe khuất sau cánh cổng to lớn của nhà hàng xóm mới cụp mắt trở về. Thiều Vân San không quay lại xe mà đi bộ vào trong nhà, cảm xúc vẫn bồi hồi chưa thể tin được.

Trong nhà, Thiều Khước đang ngồi đọc tạp chí ở ghế sô pha, phía trước ông là Thiều Phong Vân đã tắm xong và ngồi khép nép ở đó xem điện thoại, trên mái tóc thằng bé còn có mấy giọt nước rũ xuống.

Nhìn thấy cô, Thiều Khước đã hỏi:

“Cô đi chơi bời đàn đúm về rồi đấy hả?”

Cô gật đầu, chẳng muốn đáp lời với thái độ gây sự của ông.

Nghe tiếng, Thiều Phong Vân cũng ngẩng đầu chào cô. Cô cười một cái, nhìn quần áo trên người Thiều Phong Vân là đồ ở nhà bình thường, cô hỏi:

“Đã xem đồ chị mua cho em chưa? Có cảm thấy phù hợp không?”

Thiều Phong Vân e dè hỏi lại:

“Đồ đó là chị mua cho em sao ạ?”

Cô tròn mắt ngạc nhiên:

“Không ai nói với em à? Nhà có mình em là thanh niên trai tráng, không mua cho em thì mua cho ai? Ba thì mặc được chắc?”

Bị nói kháy tới, Thiều Khước hừ một tiếng, lại lớn giọng nói với mấy người giúp việc:

“Dọn cơm đi, đói chết ta rồi.”

Rõ ràng cố ý chờ cô mà ông còn làm ra vẻ như bị bỏ đói.

Thiều Vân San chẳng thèm quan tâm tới ông, đi tới nắm tay Thiều Phong Vân tính kéo lên phòng:

“Đi, đi lên mặc thử chị xem. Lúc đó là chị chọn theo cảm tính, cũng không biết có hợp với em không?”

Chapter
1 Chương 1: Đột quỵ
2 Chương 2: Xuyên… xuyên sách?
3 Chương 3: Thay đổi tốt?
4 Chương 4: Chị vẫn luôn biết
5 Chương 5: Đón em về
6 Chương 6: Rất có gu
7 Chương 7: Gặp kẻ thù
8 Chương 8: Vương Lục
9 Chương 9: Có nguyên mẫu
10 Chương 10: Đừng đăng ảnh thì hơn
11 Chương 11: Đệ nhất mỹ nam Hàng Thương Lan
12 Chương 12: Giải thích
13 Chương 13: Rất cố chấp
14 Chương 14: Dáng chị xinh đẹp
15 Chương 15: Phiền ‘bạn’ đi chỗ khác
16 Chương 16: Xúi quẩy
17 Chương 17: Hộp đêm tai tiếng
18 Chương 18: Scandal
19 Chương 19: Em muốn chết hả?
20 Chương 20: Phí chữa lành cho kẻ lăng nhăng
21 Chương 21: Đi với người ‘xấu’
22 Chương 22: Nam gia toan tính
23 Chương 23: Ra giá, trả giá
24 Chương 24: Trộm cắp như rươi
25 Chương 25: Là tác giả mà chị thích
26 Chương 26: Không thích anh
27 Chương 27: Đàn ông đấu đá
28 Chương 28: Có đánh nhau vì tôi không?
29 Chương 29: Cho bảo bối tiền mua nhà, yêu con!
30 Chương 30: Bắt gặp hẹn hò
31 Chương 31: Đàn ông tử tế chạy hết
32 Chương 32: Chọc tức cha già
33 Chương 33: Ký với anh
34 Chương 34: ‘Ăn’ em
35 Chương 35: ‘Cứng’
36 Chương 36: Em vợ của ai?
37 Chương 37: Ngầm kích động
38 Chương 38: Mất đi lá bài hộ mệnh
39 Chương 39: Chính thức yêu đương
40 Chương 40: Phông bạt thôi
41 Chương 41: ‘Ưm… Thái Gia…”
42 Chương 42: Anh đây cũng hẹn hò!
43 Chương 43: Tâm thị phi
44 Chương 44: Cởi đồ cho nhé!
45 Chương 45: Đền
46 Chương 46: Mẹ tôi
47 Chương 47: Ý cười mờ ám
48 Chương 48: Nỗi khổ khi yêu phi công
49 Chương 49: Phố Nam Thị
50 Chương 50: Rửa tiền hả?
51 Chương 51: ‘Thơm’
52 Chương 52: Năm… năm trăm triệu?
53 Chương 53: Không sánh bằng người trước
54 Chương 54: Tài xế nhà tôi
55 Chương 55: Từng ngủ cùng hắn không?
56 Chương 56: Lại ghen
57 Chương 57: Cha ra mặt
58 Chương 58: Cãi anh trai
59 Chương 59: Nhập viện
60 Chương 60: ‘Yeu em’
61 Chương 61: Hẹn em ở nơi đó
62 Chương 62: Chửi nhau
63 Chương 63: Vài ngày nữa mới gặp
64 Chương 64: San… Francisco!!!
65 Chương 65: Cùng đi?
66 Chương 66: Giận rồi
67 Chương 67: Riviera
68 Chương 68: ‘Tương lai’
69 Chương 69: Thắng
70 Chương 70: Giống ảnh cưới
71 Chương 71: Bịa chuyện
72 Chương 72: Tin đồn
73 Chương 73: Cưỡng hôn
74 Chương 74: Hoàng hôn đẹp giống như chúng ta
75 Chương 75: Bế…
76 Chương 76: Sợ bị phản bội
77 Chương 77: Mì cháo vụng về
78 Chương 78: Về nhà
79 Chương 79: Cha già anh cũng không tha
80 Chương 80: Chia tay trai trẻ
81 Chương 81: Bị đánh ghen
82 Chương 82: Dám léng phéng với chồng tao?
83 Chương 83: Là cháu của bác sĩ?
84 Chương 84: Ý nghĩa bó hoa Tulip
85 Chương 85: Nhớ ai đã khuất?
86 Chương 86: Bị rèn
87 Chương 87: Bị khiêu khích
88 Chương 88: Nghẹn lời
89 Chương 89: Mách lẻo
90 Chương 90: Sẽ viết lại… nếu có cơ hội
91 Chương 91: Ưm a… a a a
92 Chương 92: Quan sát kỹ
93 Chương 93: Bị anh dằn mặt
94 Chương 94: Nữ Nữ có chuyện
95 Chương 95: Em bị oan
96 Chương 96: Công khai bênh vực
97 Chương 97: Sinh nhật
98 Chương 98: Hàng Thương Lan tự trách
99 Chương 99: Ngã
100 Chương 100: Anh đã hiểu rõ lòng mình
101 Chương 101: Rút lui
102 Chương 102: Tính kế lớn
103 Chương 103: Khịa nhau
104 Chương 104: Nhìn thấy cảnh đẹp
105 Chương 105: Hẹn tiệc
106 Chương 106: Sự kiện quan trọng
107 Chương 107: Tâm sự với Nữ Nữ
108 Chương 108: Đàn ông cãi nhau
109 Chương 109: Xử luôn Thiều Vân San
110 Chương 110: Vòng tuyệt vọng
111 Chương 111: Ánh sáng cuộc đời
112 Chương 112: Chắc chắn rồi… ngủ thôi!
113 Chương 113: Đòi ngủ xong bắt đền
114 Chương 114: Bỏ rơi anh
115 Chương 115: Trốn tránh
116 Chương 116: Xẩm buồn do lòng người
117 Chương 117: Mẫu tình Cố Mặc
118 Chương 118: Cố Mặc… Có sẵn sàng cưới tôi không?
119 Chương 119 (Canh thịt): Còn phải học hỏi thêm
120 Chương 120 (Canh thịt): Tức quá rồi
121 Chương 121: Nói chuyện rõ ràng
122 Chương 122: Khiến cha già nổi điên
123 Chương 123: Thương anh
124 Chương 124: Loạn rồi
125 Chương 125: Mong anh hiểu
126 Chương 126: Bữa ăn đầu tiên
127 Chương 127: Cần nơi ỷ lại
128 Chương 128: Sống chung
129 Chương 129: Nhận ra rằng… anh yêu em!
130 Chương 130: Ngoại truyện - Đàn ông ghen tuông
131 Chương 131: Ngoại truyện - Người yêu cũ là đồ đáng ghét
132 Chương 132: Ngoại truyện - Phi vụ khai thác đá quý
133 Chương 133: Ngoại truyện - Chuyện sinh con
134 Chương 134: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 1
135 Chương 135: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 2
136 Chương 136: Ngoại truyện - Anh hàng xóm
137 Chương 137: Ngoại truyện - Ông già sung sức
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1: Đột quỵ
2
Chương 2: Xuyên… xuyên sách?
3
Chương 3: Thay đổi tốt?
4
Chương 4: Chị vẫn luôn biết
5
Chương 5: Đón em về
6
Chương 6: Rất có gu
7
Chương 7: Gặp kẻ thù
8
Chương 8: Vương Lục
9
Chương 9: Có nguyên mẫu
10
Chương 10: Đừng đăng ảnh thì hơn
11
Chương 11: Đệ nhất mỹ nam Hàng Thương Lan
12
Chương 12: Giải thích
13
Chương 13: Rất cố chấp
14
Chương 14: Dáng chị xinh đẹp
15
Chương 15: Phiền ‘bạn’ đi chỗ khác
16
Chương 16: Xúi quẩy
17
Chương 17: Hộp đêm tai tiếng
18
Chương 18: Scandal
19
Chương 19: Em muốn chết hả?
20
Chương 20: Phí chữa lành cho kẻ lăng nhăng
21
Chương 21: Đi với người ‘xấu’
22
Chương 22: Nam gia toan tính
23
Chương 23: Ra giá, trả giá
24
Chương 24: Trộm cắp như rươi
25
Chương 25: Là tác giả mà chị thích
26
Chương 26: Không thích anh
27
Chương 27: Đàn ông đấu đá
28
Chương 28: Có đánh nhau vì tôi không?
29
Chương 29: Cho bảo bối tiền mua nhà, yêu con!
30
Chương 30: Bắt gặp hẹn hò
31
Chương 31: Đàn ông tử tế chạy hết
32
Chương 32: Chọc tức cha già
33
Chương 33: Ký với anh
34
Chương 34: ‘Ăn’ em
35
Chương 35: ‘Cứng’
36
Chương 36: Em vợ của ai?
37
Chương 37: Ngầm kích động
38
Chương 38: Mất đi lá bài hộ mệnh
39
Chương 39: Chính thức yêu đương
40
Chương 40: Phông bạt thôi
41
Chương 41: ‘Ưm… Thái Gia…”
42
Chương 42: Anh đây cũng hẹn hò!
43
Chương 43: Tâm thị phi
44
Chương 44: Cởi đồ cho nhé!
45
Chương 45: Đền
46
Chương 46: Mẹ tôi
47
Chương 47: Ý cười mờ ám
48
Chương 48: Nỗi khổ khi yêu phi công
49
Chương 49: Phố Nam Thị
50
Chương 50: Rửa tiền hả?
51
Chương 51: ‘Thơm’
52
Chương 52: Năm… năm trăm triệu?
53
Chương 53: Không sánh bằng người trước
54
Chương 54: Tài xế nhà tôi
55
Chương 55: Từng ngủ cùng hắn không?
56
Chương 56: Lại ghen
57
Chương 57: Cha ra mặt
58
Chương 58: Cãi anh trai
59
Chương 59: Nhập viện
60
Chương 60: ‘Yeu em’
61
Chương 61: Hẹn em ở nơi đó
62
Chương 62: Chửi nhau
63
Chương 63: Vài ngày nữa mới gặp
64
Chương 64: San… Francisco!!!
65
Chương 65: Cùng đi?
66
Chương 66: Giận rồi
67
Chương 67: Riviera
68
Chương 68: ‘Tương lai’
69
Chương 69: Thắng
70
Chương 70: Giống ảnh cưới
71
Chương 71: Bịa chuyện
72
Chương 72: Tin đồn
73
Chương 73: Cưỡng hôn
74
Chương 74: Hoàng hôn đẹp giống như chúng ta
75
Chương 75: Bế…
76
Chương 76: Sợ bị phản bội
77
Chương 77: Mì cháo vụng về
78
Chương 78: Về nhà
79
Chương 79: Cha già anh cũng không tha
80
Chương 80: Chia tay trai trẻ
81
Chương 81: Bị đánh ghen
82
Chương 82: Dám léng phéng với chồng tao?
83
Chương 83: Là cháu của bác sĩ?
84
Chương 84: Ý nghĩa bó hoa Tulip
85
Chương 85: Nhớ ai đã khuất?
86
Chương 86: Bị rèn
87
Chương 87: Bị khiêu khích
88
Chương 88: Nghẹn lời
89
Chương 89: Mách lẻo
90
Chương 90: Sẽ viết lại… nếu có cơ hội
91
Chương 91: Ưm a… a a a
92
Chương 92: Quan sát kỹ
93
Chương 93: Bị anh dằn mặt
94
Chương 94: Nữ Nữ có chuyện
95
Chương 95: Em bị oan
96
Chương 96: Công khai bênh vực
97
Chương 97: Sinh nhật
98
Chương 98: Hàng Thương Lan tự trách
99
Chương 99: Ngã
100
Chương 100: Anh đã hiểu rõ lòng mình
101
Chương 101: Rút lui
102
Chương 102: Tính kế lớn
103
Chương 103: Khịa nhau
104
Chương 104: Nhìn thấy cảnh đẹp
105
Chương 105: Hẹn tiệc
106
Chương 106: Sự kiện quan trọng
107
Chương 107: Tâm sự với Nữ Nữ
108
Chương 108: Đàn ông cãi nhau
109
Chương 109: Xử luôn Thiều Vân San
110
Chương 110: Vòng tuyệt vọng
111
Chương 111: Ánh sáng cuộc đời
112
Chương 112: Chắc chắn rồi… ngủ thôi!
113
Chương 113: Đòi ngủ xong bắt đền
114
Chương 114: Bỏ rơi anh
115
Chương 115: Trốn tránh
116
Chương 116: Xẩm buồn do lòng người
117
Chương 117: Mẫu tình Cố Mặc
118
Chương 118: Cố Mặc… Có sẵn sàng cưới tôi không?
119
Chương 119 (Canh thịt): Còn phải học hỏi thêm
120
Chương 120 (Canh thịt): Tức quá rồi
121
Chương 121: Nói chuyện rõ ràng
122
Chương 122: Khiến cha già nổi điên
123
Chương 123: Thương anh
124
Chương 124: Loạn rồi
125
Chương 125: Mong anh hiểu
126
Chương 126: Bữa ăn đầu tiên
127
Chương 127: Cần nơi ỷ lại
128
Chương 128: Sống chung
129
Chương 129: Nhận ra rằng… anh yêu em!
130
Chương 130: Ngoại truyện - Đàn ông ghen tuông
131
Chương 131: Ngoại truyện - Người yêu cũ là đồ đáng ghét
132
Chương 132: Ngoại truyện - Phi vụ khai thác đá quý
133
Chương 133: Ngoại truyện - Chuyện sinh con
134
Chương 134: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 1
135
Chương 135: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 2
136
Chương 136: Ngoại truyện - Anh hàng xóm
137
Chương 137: Ngoại truyện - Ông già sung sức

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play