Chương 16: Xúi quẩy

Thiều Vân San trừng mắt lại trả hắn. Người bên cạnh tò mò hỏi:

“Em Thiều và cậu Nam quen nhau hả?”

Cô lạnh lùng đáp:

“Chẳng quen.”

Xong, tiện thể người khác đang nhìn cô với ánh mắt phán xét khi cô ‘ma mới bắt nạt ma mới hơn’. Cô đã tỏ thái độ hằn học nói:

“Lớp toàn con gái bỗng xuất hiện con trai nên em cảm thấy không được tự nhiên thôi.”

“À…”

Người bên cạnh đáp:

“Thoải mái đi, bình thường phòng yoga mình cũng hay có đàn ông tập gym ghé vào thư giãn mà.”

Chẳng có ai cả, người ta thấy trai đẹp nên bênh thôi.

Thiều Vân San hậm hực không nói thêm lời nào, phía trên giáo viên cũng bắt đầu bật nhạc, hô hào mọi người chuẩn bị đi vào khởi động.

Nam Thái Gia trải thảm xong, nhìn cô vẫn đang bực bội thì đã bông đùa một câu:

“Mặt mày nhăn nhó, mất cả xinh.”

Cô ghét bỏ làm ngơ anh ta.

Cũng may sau đấy Thiều Vân San phải vừa nhìn vừa tập theo giáo viên làm hướng dẫn nên đã bớt đi lực chú ý trên người Nam Thái Gia, cô đỡ cáu hơn hẳn.

Nam Thái Gia bắt đầu tập theo mọi người, vì anh ta là người đàn ông duy nhất của lớp, cũng là người của Nam gia cho nên giáo viên thường chú ý về phía góc này, thi thoảng lại đi tới hỗ trợ anh ta, tiện thì nhắc nhở Thiều Vân San mấy câu.

Mà bản chất cô là người sợ bị giáo viên chỉ mặt điểm tên cho nên càng thêm ghét bỏ Nam Thái Gia. Lại ra sức tập tốt động tác của mình vì không muốn bị nhắc. Trước kia đi làm cũng vậy, cô sợ bị sếp nhắc tên cho nên ra sức làm tốt công việc của mình, kể cả cho dù sếp tuyên dương nhiều nhưng đôi khi cũng khiến cô không vui.

Nam Thái Gia thì vẫn luôn đưa mắt ‘theo dõi’ cô, nhận thấy hôm nay cô mặc bộ đồ gym nữ, hở ra một vài chỗ khá hút mắt. Tuy rằng anh ta nhận định ngực cô không to, mông cũng có chút ‘lép’ nhưng tổng thể hài hòa, so với Nữ Nữ có thể tạm chấp nhận được.

“Thả lỏng đi.”

Nghe tiếng nhắc, cô vờ như điếc mà không thèm phản ứng.

Nam Thái Gia bị khinh thường, cũng không nói thêm lời nào. Cả buổi tập yoga mục đích anh tới chỉ có vậy, cho nên đợi khi kết thúc ca tập, Thiều Vân San vừa tính ôm thảm trốn đi thì anh đã giữ tay cô lại.

Cô quắc mắt nhìn:

“Làm cái gì đây?”

Nam Thái Gia hiện lên vẻ bất đắc dĩ:

“Giữa chúng ta có phải đã xuất hiện hiểu nhầm gì không?”

Cô hỏi ngược lại:

“Ủa, chúng ta quen nhau hả?”

Thấy dáng vẻ câng câng gợi đòn của cô, Nam Thái Gia hơi hơi không biết phải làm gì tiếp theo.

Anh nói:

“Thiều tiểu thư quả nhiên là người khó gần giống như mọi người nói.”

“Cảm ơn, tôi sinh ra đã chảnh chó thế đấy!”

Cô liếc hắn:

“Giờ thì có thể buông tay ra được chưa?”

Mọi người trong lớp đã dần giải tán đi hết, cũng có người chú ý về phía bên này, nhưng hiển nhiên không ai định tiến lên góp vui.

Nam Thái Gia miễn cưỡng thả tay cô ra, cô hừ lạnh xong thì ngoắc mông rời đi. Thay đồ xong xuôi, ra ngoài đã thấy Thiều Phong Vân ngồi chờ cô, thằng bé này đã tắm qua và thay đồ chỉn chu rồi đang chờ cô để về.

Nghĩ tới hôm nay vướng Nam Thái Gia nên cô không tiện theo dõi thằng bé cho nên hỏi:

“Hôm nay tập tành có nghiêm chỉnh không đó?”

Thiều Phong Vân khẽ gật đầu với cô, tầm mắt sau đấy trở nên khác thường. Cô liền theo ánh mắt thằng bé nhìn qua, tưởng thấy Nam Thái Gia nữa là cô sẽ lao lên xé mặt anh ta ra liền.

Cùng lắm thì chết thôi, chứ cô ghét hắn lắm rồi.

Cũng may không phải Nam Thái Gia, nhưng gặp Hàng Trình Vũ ở đây thì cô khá bất ngờ. Thiều Phong Vân không dám lên tiếng, chỉ cúi đầu đứng bên cạnh cô.

Hàng Trình Vũ sắc mặt không vui cho lắm, đôi mắt phủ tầng sương mờ nhìn cô có vẻ như đang bực dọc gì đó.

Cô không thể tùy tiện phớt lờ trai đẹp nên xã giao hỏi:

“Cậu cũng đi tập ở đây à?”

Hàng Trình Vũ gật đầu, không giải thích là mình mới đăng ký. Cậu nghe tin tức từ trợ lý của anh Thương Lan mà biết hai chị em họ Thiều này mới đăng ký ở đây, nên cũng tò mò đăng ký theo.

“Vừa nãy thấy chị trong phòng tập yoga.”

“Ừ.”

Phía không xa cô thấy Nam Thái Gia cũng đã thay đồ xong đi ra, đang hướng về phía này thì vội vội vàng vàng nói:

“Thôi gặp sau nhé, chị đi trước.”

Dứt lời, cô kéo tay Thiều Phong Vân đang ngơ ngác bỏ đi.

Phía sau Hàng Trình Vũ loáng thoáng nghe cô phàn nàn với Thiều Phong Vân:

“Đúng là xúi quẩy, chẳng lẽ chị lại tìm chỗ khác?”

Thiều Phong Vân hỏi:

“Sao vậy chị?”

“...”

Thiều Vân San còn nói gì nhưng Hàng Trình Vũ đã không nghe rõ, trong lòng suy tư. Không nghĩ vì gặp mình mà Thiều Vân San lại có thái độ như vậy…?

Hàng Trình Vũ buồn bực ngồi xuống ghế nghỉ chỗ Thiều Phong Vân vừa ngồi, gần đây cậu hay thấy Thiều Phong Vân được chị gái nắm tay… dù họ là chị em, nhưng không phải chị em cùng mẹ cùng cha… càng nghĩ càng cảm thấy tức tối khó chịu không rõ vì sao.

Quản lý nhìn thấy Nam Thái Gia đi ra, đã xởi lởi đi tới:

“Nam thiếu quả nhiên không làm chuyện dư thừa…”

Nghe tiếng nói, Hàng Trình Vũ cũng dỏng tai nghe lén.

Quản lý Neyu Ah nói với Nam Thái Gia:

“Cô Thiều ấy mới tới đây hai ba hôm thôi, cũng có vài người tới làm quen nhưng đều bị cô ấy phớt lờ. Cô ấy khó gần là do tính cách rồi, đến bạn cùng lớp yoga hay giáo viên đều e dè cô ấy.”

Nam Thái Gia có vẻ hứng thú với lời của người quản lý nói.

Quản lý được đà đưa chuyện:

“Không nghĩ tới, hóa ra cô Thiều khó với những người ở đây là bởi vì những người xung quanh cô ấy đều đẳng cấp, chất lượng như Nam thiếu… Mỹ nhân khó chinh phục mới kích thích, Nam thiếu đừng nản lòng, có cần tôi tiết lộ chút thông tin của cô ấy không?”

Ý nói là số điện thoại.

Quản lý thừa hiểu người như Nam Thái Gia có thể tự truy tìm thông tin của mỹ nữ nếu anh ta muốn. Nhưng lại cố ý hỏi vì nhằm mục đích lấy lòng.

Hàng Trình Vũ nghe xong thì thấy bức xúc, ai lại tiết lộ thông tin của khách hàng ra ngoài như thế?

Nhưng khi cậu định tới nói lý thì Nam Thái Gia đã từ chối quản lý:

“Không cần đâu, tôi đã có rồi.”

“Dạ dạ.”

Quản lý gật gật đầu.

Nam Thái Gia tùy hứng khen:

“Cậu quả nhiên là tinh mắt.”

“Cảm ơn Nam thiếu, chúng tôi ở Neyu Ah đều vì miếng cơm manh áo nên không dám lơ là với khách, đặc biệt là khách VIP như Nam thiếu đây. Quan trọng cũng có rất nhiều người nên duyên từ Neyu Ah này, nếu Nam thiếu có lời, tôi chắc chắn sẽ để ý cô Thiều hơn giúp anh.”

Nam Thái Gia gật đầu, nói thêm vài lời rồi rời đi.

Lúc đi ngang qua Hàng Trình Vũ, ánh mắt hai người giao nhau, nháy mắt có một luồng không khí lạnh lướt qua.

Hàng Trình Vũ buồn bực trong lòng, trên đường lái xe mô tô trở về đã nhân tiện nhắn cho Hàng Thương Lan một tin:

[Anh, chị San qua lại với tên Nam Thái Gia kia… Tên đó nổi tiếng đểu cáng, em sợ chị ấy bị hắn lửa. Anh nói chuyện với chị ấy đi…]

Hàng Thương Lan chỉ xem không trả lời, điều đó khiến Hàng Trình Vũ bực càng thêm bực. Cả ngày không vui, đến hôm sau đi học thì nghe tin Thiều Phong Vân đã nghỉ học, lần đầu tiên, Hàng Trình Vũ bực tức vô cớ đạp vào một cái bàn chắn đường khiến cái bàn đó bị xê dịch ra một khoảng xa.

Người trong lớp đều nhìn cậu bằng ánh mắt sợ hãi.

Hot

Comments

Lê Linh

Lê Linh

ủa vậy là không phải e ruột hả

2024-03-30

2

An Nhiên

An Nhiên

Thằng anh k thương mà thằng em có ý

2024-03-13

1

Chỉ Chỉ ~ngôn tềnh ~

Chỉ Chỉ ~ngôn tềnh ~

đm

2024-01-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đột quỵ
2 Chương 2: Xuyên… xuyên sách?
3 Chương 3: Thay đổi tốt?
4 Chương 4: Chị vẫn luôn biết
5 Chương 5: Đón em về
6 Chương 6: Rất có gu
7 Chương 7: Gặp kẻ thù
8 Chương 8: Vương Lục
9 Chương 9: Có nguyên mẫu
10 Chương 10: Đừng đăng ảnh thì hơn
11 Chương 11: Đệ nhất mỹ nam Hàng Thương Lan
12 Chương 12: Giải thích
13 Chương 13: Rất cố chấp
14 Chương 14: Dáng chị xinh đẹp
15 Chương 15: Phiền ‘bạn’ đi chỗ khác
16 Chương 16: Xúi quẩy
17 Chương 17: Hộp đêm tai tiếng
18 Chương 18: Scandal
19 Chương 19: Em muốn chết hả?
20 Chương 20: Phí chữa lành cho kẻ lăng nhăng
21 Chương 21: Đi với người ‘xấu’
22 Chương 22: Nam gia toan tính
23 Chương 23: Ra giá, trả giá
24 Chương 24: Trộm cắp như rươi
25 Chương 25: Là tác giả mà chị thích
26 Chương 26: Không thích anh
27 Chương 27: Đàn ông đấu đá
28 Chương 28: Có đánh nhau vì tôi không?
29 Chương 29: Cho bảo bối tiền mua nhà, yêu con!
30 Chương 30: Bắt gặp hẹn hò
31 Chương 31: Đàn ông tử tế chạy hết
32 Chương 32: Chọc tức cha già
33 Chương 33: Ký với anh
34 Chương 34: ‘Ăn’ em
35 Chương 35: ‘Cứng’
36 Chương 36: Em vợ của ai?
37 Chương 37: Ngầm kích động
38 Chương 38: Mất đi lá bài hộ mệnh
39 Chương 39: Chính thức yêu đương
40 Chương 40: Phông bạt thôi
41 Chương 41: ‘Ưm… Thái Gia…”
42 Chương 42: Anh đây cũng hẹn hò!
43 Chương 43: Tâm thị phi
44 Chương 44: Cởi đồ cho nhé!
45 Chương 45: Đền
46 Chương 46: Mẹ tôi
47 Chương 47: Ý cười mờ ám
48 Chương 48: Nỗi khổ khi yêu phi công
49 Chương 49: Phố Nam Thị
50 Chương 50: Rửa tiền hả?
51 Chương 51: ‘Thơm’
52 Chương 52: Năm… năm trăm triệu?
53 Chương 53: Không sánh bằng người trước
54 Chương 54: Tài xế nhà tôi
55 Chương 55: Từng ngủ cùng hắn không?
56 Chương 56: Lại ghen
57 Chương 57: Cha ra mặt
58 Chương 58: Cãi anh trai
59 Chương 59: Nhập viện
60 Chương 60: ‘Yeu em’
61 Chương 61: Hẹn em ở nơi đó
62 Chương 62: Chửi nhau
63 Chương 63: Vài ngày nữa mới gặp
64 Chương 64: San… Francisco!!!
65 Chương 65: Cùng đi?
66 Chương 66: Giận rồi
67 Chương 67: Riviera
68 Chương 68: ‘Tương lai’
69 Chương 69: Thắng
70 Chương 70: Giống ảnh cưới
71 Chương 71: Bịa chuyện
72 Chương 72: Tin đồn
73 Chương 73: Cưỡng hôn
74 Chương 74: Hoàng hôn đẹp giống như chúng ta
75 Chương 75: Bế…
76 Chương 76: Sợ bị phản bội
77 Chương 77: Mì cháo vụng về
78 Chương 78: Về nhà
79 Chương 79: Cha già anh cũng không tha
80 Chương 80: Chia tay trai trẻ
81 Chương 81: Bị đánh ghen
82 Chương 82: Dám léng phéng với chồng tao?
83 Chương 83: Là cháu của bác sĩ?
84 Chương 84: Ý nghĩa bó hoa Tulip
85 Chương 85: Nhớ ai đã khuất?
86 Chương 86: Bị rèn
87 Chương 87: Bị khiêu khích
88 Chương 88: Nghẹn lời
89 Chương 89: Mách lẻo
90 Chương 90: Sẽ viết lại… nếu có cơ hội
91 Chương 91: Ưm a… a a a
92 Chương 92: Quan sát kỹ
93 Chương 93: Bị anh dằn mặt
94 Chương 94: Nữ Nữ có chuyện
95 Chương 95: Em bị oan
96 Chương 96: Công khai bênh vực
97 Chương 97: Sinh nhật
98 Chương 98: Hàng Thương Lan tự trách
99 Chương 99: Ngã
100 Chương 100: Anh đã hiểu rõ lòng mình
101 Chương 101: Rút lui
102 Chương 102: Tính kế lớn
103 Chương 103: Khịa nhau
104 Chương 104: Nhìn thấy cảnh đẹp
105 Chương 105: Hẹn tiệc
106 Chương 106: Sự kiện quan trọng
107 Chương 107: Tâm sự với Nữ Nữ
108 Chương 108: Đàn ông cãi nhau
109 Chương 109: Xử luôn Thiều Vân San
110 Chương 110: Vòng tuyệt vọng
111 Chương 111: Ánh sáng cuộc đời
112 Chương 112: Chắc chắn rồi… ngủ thôi!
113 Chương 113: Đòi ngủ xong bắt đền
114 Chương 114: Bỏ rơi anh
115 Chương 115: Trốn tránh
116 Chương 116: Xẩm buồn do lòng người
117 Chương 117: Mẫu tình Cố Mặc
118 Chương 118: Cố Mặc… Có sẵn sàng cưới tôi không?
119 Chương 119 (Canh thịt): Còn phải học hỏi thêm
120 Chương 120 (Canh thịt): Tức quá rồi
121 Chương 121: Nói chuyện rõ ràng
122 Chương 122: Khiến cha già nổi điên
123 Chương 123: Thương anh
124 Chương 124: Loạn rồi
125 Chương 125: Mong anh hiểu
126 Chương 126: Bữa ăn đầu tiên
127 Chương 127: Cần nơi ỷ lại
128 Chương 128: Sống chung
129 Chương 129: Nhận ra rằng… anh yêu em!
130 Chương 130: Ngoại truyện - Đàn ông ghen tuông
131 Chương 131: Ngoại truyện - Người yêu cũ là đồ đáng ghét
132 Chương 132: Ngoại truyện - Phi vụ khai thác đá quý
133 Chương 133: Ngoại truyện - Chuyện sinh con
134 Chương 134: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 1
135 Chương 135: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 2
136 Chương 136: Ngoại truyện - Anh hàng xóm
137 Chương 137: Ngoại truyện - Ông già sung sức
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1: Đột quỵ
2
Chương 2: Xuyên… xuyên sách?
3
Chương 3: Thay đổi tốt?
4
Chương 4: Chị vẫn luôn biết
5
Chương 5: Đón em về
6
Chương 6: Rất có gu
7
Chương 7: Gặp kẻ thù
8
Chương 8: Vương Lục
9
Chương 9: Có nguyên mẫu
10
Chương 10: Đừng đăng ảnh thì hơn
11
Chương 11: Đệ nhất mỹ nam Hàng Thương Lan
12
Chương 12: Giải thích
13
Chương 13: Rất cố chấp
14
Chương 14: Dáng chị xinh đẹp
15
Chương 15: Phiền ‘bạn’ đi chỗ khác
16
Chương 16: Xúi quẩy
17
Chương 17: Hộp đêm tai tiếng
18
Chương 18: Scandal
19
Chương 19: Em muốn chết hả?
20
Chương 20: Phí chữa lành cho kẻ lăng nhăng
21
Chương 21: Đi với người ‘xấu’
22
Chương 22: Nam gia toan tính
23
Chương 23: Ra giá, trả giá
24
Chương 24: Trộm cắp như rươi
25
Chương 25: Là tác giả mà chị thích
26
Chương 26: Không thích anh
27
Chương 27: Đàn ông đấu đá
28
Chương 28: Có đánh nhau vì tôi không?
29
Chương 29: Cho bảo bối tiền mua nhà, yêu con!
30
Chương 30: Bắt gặp hẹn hò
31
Chương 31: Đàn ông tử tế chạy hết
32
Chương 32: Chọc tức cha già
33
Chương 33: Ký với anh
34
Chương 34: ‘Ăn’ em
35
Chương 35: ‘Cứng’
36
Chương 36: Em vợ của ai?
37
Chương 37: Ngầm kích động
38
Chương 38: Mất đi lá bài hộ mệnh
39
Chương 39: Chính thức yêu đương
40
Chương 40: Phông bạt thôi
41
Chương 41: ‘Ưm… Thái Gia…”
42
Chương 42: Anh đây cũng hẹn hò!
43
Chương 43: Tâm thị phi
44
Chương 44: Cởi đồ cho nhé!
45
Chương 45: Đền
46
Chương 46: Mẹ tôi
47
Chương 47: Ý cười mờ ám
48
Chương 48: Nỗi khổ khi yêu phi công
49
Chương 49: Phố Nam Thị
50
Chương 50: Rửa tiền hả?
51
Chương 51: ‘Thơm’
52
Chương 52: Năm… năm trăm triệu?
53
Chương 53: Không sánh bằng người trước
54
Chương 54: Tài xế nhà tôi
55
Chương 55: Từng ngủ cùng hắn không?
56
Chương 56: Lại ghen
57
Chương 57: Cha ra mặt
58
Chương 58: Cãi anh trai
59
Chương 59: Nhập viện
60
Chương 60: ‘Yeu em’
61
Chương 61: Hẹn em ở nơi đó
62
Chương 62: Chửi nhau
63
Chương 63: Vài ngày nữa mới gặp
64
Chương 64: San… Francisco!!!
65
Chương 65: Cùng đi?
66
Chương 66: Giận rồi
67
Chương 67: Riviera
68
Chương 68: ‘Tương lai’
69
Chương 69: Thắng
70
Chương 70: Giống ảnh cưới
71
Chương 71: Bịa chuyện
72
Chương 72: Tin đồn
73
Chương 73: Cưỡng hôn
74
Chương 74: Hoàng hôn đẹp giống như chúng ta
75
Chương 75: Bế…
76
Chương 76: Sợ bị phản bội
77
Chương 77: Mì cháo vụng về
78
Chương 78: Về nhà
79
Chương 79: Cha già anh cũng không tha
80
Chương 80: Chia tay trai trẻ
81
Chương 81: Bị đánh ghen
82
Chương 82: Dám léng phéng với chồng tao?
83
Chương 83: Là cháu của bác sĩ?
84
Chương 84: Ý nghĩa bó hoa Tulip
85
Chương 85: Nhớ ai đã khuất?
86
Chương 86: Bị rèn
87
Chương 87: Bị khiêu khích
88
Chương 88: Nghẹn lời
89
Chương 89: Mách lẻo
90
Chương 90: Sẽ viết lại… nếu có cơ hội
91
Chương 91: Ưm a… a a a
92
Chương 92: Quan sát kỹ
93
Chương 93: Bị anh dằn mặt
94
Chương 94: Nữ Nữ có chuyện
95
Chương 95: Em bị oan
96
Chương 96: Công khai bênh vực
97
Chương 97: Sinh nhật
98
Chương 98: Hàng Thương Lan tự trách
99
Chương 99: Ngã
100
Chương 100: Anh đã hiểu rõ lòng mình
101
Chương 101: Rút lui
102
Chương 102: Tính kế lớn
103
Chương 103: Khịa nhau
104
Chương 104: Nhìn thấy cảnh đẹp
105
Chương 105: Hẹn tiệc
106
Chương 106: Sự kiện quan trọng
107
Chương 107: Tâm sự với Nữ Nữ
108
Chương 108: Đàn ông cãi nhau
109
Chương 109: Xử luôn Thiều Vân San
110
Chương 110: Vòng tuyệt vọng
111
Chương 111: Ánh sáng cuộc đời
112
Chương 112: Chắc chắn rồi… ngủ thôi!
113
Chương 113: Đòi ngủ xong bắt đền
114
Chương 114: Bỏ rơi anh
115
Chương 115: Trốn tránh
116
Chương 116: Xẩm buồn do lòng người
117
Chương 117: Mẫu tình Cố Mặc
118
Chương 118: Cố Mặc… Có sẵn sàng cưới tôi không?
119
Chương 119 (Canh thịt): Còn phải học hỏi thêm
120
Chương 120 (Canh thịt): Tức quá rồi
121
Chương 121: Nói chuyện rõ ràng
122
Chương 122: Khiến cha già nổi điên
123
Chương 123: Thương anh
124
Chương 124: Loạn rồi
125
Chương 125: Mong anh hiểu
126
Chương 126: Bữa ăn đầu tiên
127
Chương 127: Cần nơi ỷ lại
128
Chương 128: Sống chung
129
Chương 129: Nhận ra rằng… anh yêu em!
130
Chương 130: Ngoại truyện - Đàn ông ghen tuông
131
Chương 131: Ngoại truyện - Người yêu cũ là đồ đáng ghét
132
Chương 132: Ngoại truyện - Phi vụ khai thác đá quý
133
Chương 133: Ngoại truyện - Chuyện sinh con
134
Chương 134: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 1
135
Chương 135: Ngoại truyện - Ba mẹ chồng 2
136
Chương 136: Ngoại truyện - Anh hàng xóm
137
Chương 137: Ngoại truyện - Ông già sung sức

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play