Chương 10: Lo lắng

Cô đã gọi xin nghỉ phép vài hôm để chăm sóc anh. Mặc dù cũng không dễ dàng gì. Mới vào làm đã xin nghỉ phép tất nhiên sẽ bị người ta mắng vài câu rồi.

Đồng Tịch vừa mở cửa ra trên chiếc giường trống rỗng. Vội vàng đặt hộp giữ nhiệt lên bàn.

"Lục Tử Ngôn, anh có trong đó không?"

Vẫn không có tiếng đáp lại.

Trong lòng cô lại suy nghĩ lung tung chạy ra ngoài.

Vừa nhìn thấy hộ lí cô đã níu lấy tay.

"Bệnh nhân trong phòng này đâu rồi? Tôi vừa ra ngoài khi vào đến đã không thấy."

Hộ lí thấy ánh mắt đỏ ngầu của cô cũng hiểu được phần nào liền trả lời. Đúng là vợ chồng mới cưới đều như vậy.

"Cô bình tĩnh đã. Bác sĩ vừa đưa anh ấy đi kiểm tra thôi. Không sao cả."

Đồng Tịch như thở phào.

Cô rất sợ... Lúc bà nội ở bệnh viện họ cũng mang bà đi. Và mãi mãi không trở về. Bà là người đối với cô tốt nhất.

"Cám ơn!"

Cô ngồi xuống ghế bên ngoài hành lang, nhắm mắt.

Chợt một giọng nói giễu cợt phía sau lưng cô vang lên. Dù không nhìn cô cũng biết là ai. Tại sao đi đâu cũng gặp họ như vậy.

"Anh xem có phải cô ta đang cố tình tìm cách gặp anh không. Đúng là mặt dày mà."

Đồng Tịch đứng dậy nở nụ cười.

"Miệng của hai người lúc nào cũng không sạch sẽ như vậy. Lần sau nếu ra đường nhớ đánh răng cho sạch sẽ vào."

"Cô..."

Hà Duy kéo tay Tô An Kiều lại.

"Đồng Tịch! Em từ lúc nào lại trở nên thô lỗ như vậy hả. Đúng là nghèo hèn mãi không bước vào giới thượng lưu được."

"Ha... Tôi mới không cần."

Đồng Tịch cười khuẩy.

Anh ta nhìn xung quanh một vòng thấy chỉ có mình Đồng Tịch. Cười giễu.

"Chậc! Đừng có nói với anh mới đây đã có thai với tên què đó. Đúng là giả vờ cũng hay thật."

"Đó là chuyện của tôi không cần anh quan tâm."

Tô An Kiều liền bồi thêm.

"Vậy là cô ta đã cắm sừng anh từ trước rồi. Lợi hại thật. May mắn là anh không kết hôn với cô ta không lại đi đổ vỏ rồi."

"Em nói đúng."

Đồng Tịch cũng lười nói chuyện với họ. Tâm trạng không tốt giờ lại gặp hai người này. Cô xoay người muốn rời khỏi.

Cổ tay liền bị giữ lại bởi lực không hề nhẹ.

Đồng Tịch nhíu mày muốn rút tay lại nhưng không thể.

"Buông ra."

"Không thì sao?"

Anh ta quát lên.

Bỗng vật gì đó ném thẳng vào mặt Hà Duy khiến anh ta đau điếng loạng choạng lùi về sau ôm mặt mình.

"..." Đồng Tịch cũng giật mình nhìn về phía sau. Là Lục Tử Ngôn.

Mặt anh ta toàn là máu.

Tô An Kiều cũng sửng sờ đứng bất động.

"Ai dám."

Lục Tử Ngôn gõ lên thanh chắn xe lăn giọng lạnh lẽo.

"Nếu lần sau còn quấy rối cô ấy. Sẽ không nhẹ như vậy đâu."

"Mày... Mày..." Hà Duy tức muốn hộc máu.

Ngón tay đan chỉ về phía anh bị giữ lại. Lực tay khiến anh ta đau đến mức thét lên.

"Đau. Gãy mất, thả ra nhanh. Tao sẽ kiện mày."

"Có cần tôi giúp anh gọi điện thoại không."

"Á... Đau.... Quá!"

Giọng càng lúc càng thảm.

Tô An Kiều sợ hãi lùi lại phía sau.

Đồng Tịch lúc này mới giật mình trước vẻ ôn nhu thường ngày của Lục Tử Ngôn.

"Lục Tử Ngôn, thả ra đi."

Lục Tử Ngôn hất tay anh ta ra, nắm lấy cổ tay cô.

"Có đau không?"

Đồng Tịch lắc đầu, cô sắp ngốc đến nơi luôn rồi. Sao cùng một khoảnh khắc mà thái độ hoàn toàn khác nhau. Cái này lật mặt còn hơn lật bánh trán nữa.

Lúc này, Tô An Kiều mới chạy đến đỡ anh ta đứng dậy lắp bắp.

"Hai, hai người, đợi đó."

Cô ta đỡ Hà Duy rời khỏi.

Đồng Tịch thở phào, nhìn xuống chiếc điện thoại nằm trên nền gạch.

"Anh có sao không?"

"Vẫn ổn."

"Anh ta là người thù dai. Anh không sợ sao?"

"Em nghĩ sao?"

"..." Đồng Tịch. Chắc là câu hỏi thừa rồi.

Vị bác sĩ bước ra khỏi phòng khám đi đến.

"Thủ tục tôi đã chuẩn bị xong. Hai người có thể về được rồi."

"Hả? Tiền thanh toán là bao nhiêu?"

"Đã thanh toán xong. Để tôi gọi xe giúp hai người."

"..." Đồng Tịch. Có cái gì đó sai sai.

"Em muốn tiếp tục ở lại đây à."

Cô vội vàng lắc đầu.

"Không có."

Trước khi đẩy anh về phòng để thu dọn quần áo, cô còn không quên nhặt lên chiếc điện thoại.

Anh hướng mắt về hộp giữ nhiệt trên bàn.

"Mua cho tôi sao?"

"Ừm! Anh ăn đi để tôi thu dọn."

Anh đưa tay lên vẫn còn cắm ống truyền dịch.

"Em đút tôi được không?"

"Ừm được." Cô có chút ngập ngừng. Hai người cũng không thân đến mức độ đó... Với lại, ai vừa rồi còn ném cả điện thoại vào mặt Hà Duy đến vỡ cả đầu. Nhưng nói gì thì nói chiếc điện thoại này chắc chắn kinh khủng thật. Không một vết trầy xước.

Cô mở hộp giữ nhiệt ra.

Tay cầm muỗng, sao tự nhiên mình lại hồi hộp như vậy. Hít sâu một hơi, cô ngồi xuống cạnh anh.

Lục Tử Ngôn khẽ cười, tay nhận lấy.

"Đùa thôi, em không cần căng thẳng như vậy. Tôi tự ăn được."

Đồng Tịch mắt chớp chớp.

"Không cần thật sao."

"Ừm!"

Vị bác sĩ lúc nãy mở cửa bước vào.

"Cậu đang ăn à. Vậy tôi quay lại sau vậy."

"Không cần."

Thật ra, anh ăn để cho cô vui thôi. Anh cũng không nuốt nổi. Giờ anh thật sự là không khỏe một chút nào.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đối với địch thì anh phải có khí thế áp đảo, còn đối với vợ thì anh phải ôn nhu là đúng rồi. Bộ mặt này đàn ông nào cũng nên có mà chị

2024-01-28

19

Như Ý Lê

Như Ý Lê

má anh nhà tốt z ai nỡ bỏ tròiii

2024-04-26

1

Oanh Nguyen

Oanh Nguyen

hay quá tg ơi🥰🥰🥰🥰🥰

2024-05-06

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đề nghị bất ngờ
2 Chương 2: Tôi đã kết hôn
3 Chương 3: Gây sự
4 Chương 4: Xấu hổ
5 Chương 5: Cho em lựa chọn
6 Chương 6: Ngốc
7 Chương 7: Cùng chung một giường
8 Chương 8: Cố gắng làm tròn vai trò của mình
9 Chương 9: Đơn giản như vậy là đủ
10 Chương 10: Lo lắng
11 Chương 11: Tạm thời không đi nữa
12 Chương 12: Ngọt ngào không tên
13 Chương 13: Vừa ấm áp lại vừa bá đạo
14 Chương 14: Thợ săn hoá con mồi
15 Chương 15: Không ổn một chút nào
16 Chương 16: Phía sau
17 Chương 17: Uống say
18 Chương 18: Mật ngọt
19 Chương 19: Bất đầu lo sợ được mất
20 Chương 20: Hạnh phúc đơn giản vậy thôi
21 Chương 21: Tất cả chỉ là mới bắt đầu
22 Chương 22: Vòng tay ấm
23 Chương 23: Bất ngờ
24 Gửi lời cám ơn và chúc mừng năm mới
25 Chương 24: Người đứng đầu TS.
26 Chương 25: Có thể xem là tuần trăng mật của chúng ta
27 Chương 26: Trở về
28 Chương 27: Cứ như một giấc mơ
29 Chương 28: Cái giá này mẹ vẫn chưa hài lòng
30 Chương 29: Trốn tránh
31 Chương 30: Nơi thuộc về chúng ta
32 Chương 31: Tò mò
33 Đôi lời từ tác giả
34 Chương 32: Cuộc nói chuyện
35 Chương 33: Ghen tị
36 Chương 34: Xoay đến chóng mặt
37 Chương 35: Cảm giác hạnh phúc nhất là khi hai con tim cùng chung nhịp đập
38 Chương 36: Muốn cả thế giới biết em là vợ anh
39 Chương 37: Muốn cả thế giới biết em là vợ anh (tiếp theo)
40 Buổi tối vui vẻ
41 Chương 38: Chỉ cần mẹ còn nhớ đến con là đủ rồi
42 Chương 39: Đến thăm nhà
43 Chương 40: Dành bất ngờ cho em
44 Chương 41: Lòng tin đặt sai người
45 Chương 42: Tại sao bà ấy lại đối xử với em như vậy?
46 Chương 43: Cái giá phải trả
47 Chương 44: Họ sẽ rất thích em
48 Chương 45: Viên kẹo đường
49 Chương 46: Cuộc họp bất ổn
50 Chương 47: Dùng lại trò cũ
51 Chương 48: Bộ mặt thật
52 Chương 49: Hối hận muộn màng
53 Chương 50: Ai bất ngờ hơn ai
54 Chương 51: Đền tội
55 Chương 52: Đền tội ( tiếp theo)
56 Chương 53: Niềm vui không trọn vẹn
57 Chương 54: Em đừng ngủ nữa có được không?
58 Chương 55 : Đại kết cục ( Hoàn)
59 Giới thiệu truyện mới và lời cám ơn
60 Thông báo
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1: Đề nghị bất ngờ
2
Chương 2: Tôi đã kết hôn
3
Chương 3: Gây sự
4
Chương 4: Xấu hổ
5
Chương 5: Cho em lựa chọn
6
Chương 6: Ngốc
7
Chương 7: Cùng chung một giường
8
Chương 8: Cố gắng làm tròn vai trò của mình
9
Chương 9: Đơn giản như vậy là đủ
10
Chương 10: Lo lắng
11
Chương 11: Tạm thời không đi nữa
12
Chương 12: Ngọt ngào không tên
13
Chương 13: Vừa ấm áp lại vừa bá đạo
14
Chương 14: Thợ săn hoá con mồi
15
Chương 15: Không ổn một chút nào
16
Chương 16: Phía sau
17
Chương 17: Uống say
18
Chương 18: Mật ngọt
19
Chương 19: Bất đầu lo sợ được mất
20
Chương 20: Hạnh phúc đơn giản vậy thôi
21
Chương 21: Tất cả chỉ là mới bắt đầu
22
Chương 22: Vòng tay ấm
23
Chương 23: Bất ngờ
24
Gửi lời cám ơn và chúc mừng năm mới
25
Chương 24: Người đứng đầu TS.
26
Chương 25: Có thể xem là tuần trăng mật của chúng ta
27
Chương 26: Trở về
28
Chương 27: Cứ như một giấc mơ
29
Chương 28: Cái giá này mẹ vẫn chưa hài lòng
30
Chương 29: Trốn tránh
31
Chương 30: Nơi thuộc về chúng ta
32
Chương 31: Tò mò
33
Đôi lời từ tác giả
34
Chương 32: Cuộc nói chuyện
35
Chương 33: Ghen tị
36
Chương 34: Xoay đến chóng mặt
37
Chương 35: Cảm giác hạnh phúc nhất là khi hai con tim cùng chung nhịp đập
38
Chương 36: Muốn cả thế giới biết em là vợ anh
39
Chương 37: Muốn cả thế giới biết em là vợ anh (tiếp theo)
40
Buổi tối vui vẻ
41
Chương 38: Chỉ cần mẹ còn nhớ đến con là đủ rồi
42
Chương 39: Đến thăm nhà
43
Chương 40: Dành bất ngờ cho em
44
Chương 41: Lòng tin đặt sai người
45
Chương 42: Tại sao bà ấy lại đối xử với em như vậy?
46
Chương 43: Cái giá phải trả
47
Chương 44: Họ sẽ rất thích em
48
Chương 45: Viên kẹo đường
49
Chương 46: Cuộc họp bất ổn
50
Chương 47: Dùng lại trò cũ
51
Chương 48: Bộ mặt thật
52
Chương 49: Hối hận muộn màng
53
Chương 50: Ai bất ngờ hơn ai
54
Chương 51: Đền tội
55
Chương 52: Đền tội ( tiếp theo)
56
Chương 53: Niềm vui không trọn vẹn
57
Chương 54: Em đừng ngủ nữa có được không?
58
Chương 55 : Đại kết cục ( Hoàn)
59
Giới thiệu truyện mới và lời cám ơn
60
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play