Chương 2: Người Đàn Ông Bên Bờ Sông

Sau vài lần cố gắng tìm cuối cùng Dương Đoan Ngọc cũng đã tìm ra chiếc điện thoại cũ kĩ đó. Cô thở phào rồi đi vào phòng bếp.

"Mẹ à lần sau mẹ muốn vứt thứ gì của con mẹ nhớ nói với con một tiếng, có vài thứ con không thể vứt bỏ chúng được đâu ạ". Công Dương Tịnh Nhi nghe con gái mình nói vậy thì cũng gật gật đầu:"Mẹ biết rồi, con lại đâu mau phụ giúp mẹ nấu canh nào".

Buổi tối, sau khi ăn xong, Dương Đoan Ngọc mệt mỏi vào phòng ngủ. Cô cầm chiếc điện thoại cũ bật lên, có lẽ chiếc điện thoại quá cũ nên màn hình bị nhiễm sợi trắng không còn nhìn rõ được.

Dương Đoan Ngọc bấm vào bộ sưu tập ảnh, hàng loạt những tấm ảnh nhỏ hiện ra. Bên trong chứa những tấm hình của cô gái và chàng trai từ lúc còn nhỏ đến lúc niên thiếu.

Bất chợt Dương Đoan Ngọc mỉm cười rồi tắt máy, cất nó vào tủ. Cô lấy sách vở ra ôn bài, vừa ôn được một tiếng Dương Đoan Ngọc nghe tiếng điện thoại thông báo có tin nhắn, cô mở ra xem, thì ra là thông báo học sinh chuẩn bị hành lí thứ năm tuần sau đội tuyển học sinh giỏi sẽ di chuyển đến điểm thi.

Dương Đoan Ngọc xoa xoa hai bên thái dương, cô cảm thấy đau nhức, nghẹt thở khi thấy thông báo đó.

Áp lực học hành rất lớn, sức khỏe cô cũng không tốt, dạo này còn hay thức khuya. Dương Đoan Ngọc cảm thấy không ổn, cô liền đi dạo ở ngoài cho khuây khỏa.

Bây giờ trời đã tối, đèn đường thắp sáng con hẻm nhỏ. Dương Đoan Ngọc đi dạo bên bờ sông, nơi không có người đi lại nhiều. Cô không muốn sự ồn ào làm ảnh hưởng tâm trạng của cô.

Chợt Dương Đoan Ngọc dừng bước. Hình như phía trước, có người muốn nhảy sông.

Không cần chần chừ cô liền chạy lại đến chổ người đàn ông chân đang trèo lên lang can bờ sông, hai tay ôm chặt lưng người đó mà kéo xuống.

Cả hai liền ngã đè lên nhau, Dương Đoan Ngọc hai tay vẫn ôm chặt người đàn ông đó, miệng nhau nhảu nói:"Ôi chú ơi chú đừng dại dột thế chứ, chuyện gì cũng bình tĩnh đã".

"Bình tĩnh sao? Các ngươi đã ép tôi đến thế này bây giờ lại bảo tôi bình tĩnh sao?" Người đàn ông vẫn giữ nguyên tư thế nằm đè lên người cô, đầu vùi vào vai thì thào:"Tại sao lại thế chứ, tôi không còn gì để mất nữa, tôi muốn chết, tôi không sống nổi nữa!".

Người đàn ông bỗng run lên, hình như là đang khóc. Dương Đoan Ngọc thấy thế, cô trầm ngâm một lúc, dường như cô lại nhớ tới vài chuyện không vui. Bàn tay của Dương Đoan Ngọc đặt lên tấm lưng của người đàn ông vỗ về an ủi:"Này chú, có chuyện gì chú cứ nói tôi nghe, đừng làm vậy, dù bên ngoài kia người ta đối xử với chú tệ thế nào thì chẳng phải bây giờ vẫn có tôi đây đang luyến tiếc níu giữ chú ở lại thế giới này hay sao".

"Không...không..." người đàn ông liên tục lắc đầu, "Cô rồi cũng sẽ giống như những người đó thôi không......" . Nói xong người đàn ông im lặng không cử động nữa trong khi vẫn còn nằm gục trên người Dương Đoan Ngọc, thấy không còn cử động nữa, cô cố gắng lay lay ông chú này thêm vài lần nữa nhưng không thấy người đàn ông tỉnh dậy, ngược lại còn thấy bàn tay mình ươn ướt.

Đôi mắt cô không tốt lắm, trời lại còn tối nên Dương Đoan Ngọc đưa bàn tay sát gần mặt để nhìn kĩ. Chất lỏng màu đỏ chảy từ lòng bàn tay nhỏ giọt lên gương mặt trắng trẻo của cô, nó là máu! Là máu của người đàn ông đang nằm đè lên người mình.

Dương Đoan Ngọc phát hoảng, cô cố gắng đẩy người này ra, lấy điện thoại chiếu đèn lên lưng người đàn ông.

Trên lưng có một vết cắt dài cắt rách tận mấy lớp áo, chắc người này bị chém trước khi đến đây nên máu đã chảy dọc xuống tận chân.

Tay cô run run bấm gọi cấp cứu, nguyện cầu cho người này đừng chết, lỡ may mà họ mất mạng có khi cô lại bị tình nghi là kẻ giết người đàn ông này

Khi xe cấp cứu đến đưa người này lên cáng cứu thương, cô mới phát hiện xe của người đàn ông đó đỗ bên lề đường. Dương Đoan Ngọc liền kéo tay người y tá trên xe tìm giấy tờ thông tin của người đó để tìm người thân.

Trên xe, còi cứu thương vang lớn khiến Dương Đoan Ngọc xay xẩm mặt mày, cô cố gắng nói cho y tá nghe về tình hình của người đàn ông, lúc này cô mới thấy rõ được gương mặt của người mà mình vừa kêu là chú khi nãy.

Hóa ra không phải là chú mà là anh mới đúng, gương mặt chữ điền, lông mày dài đầy đặn, đôi mắt thanh thoát, làn da hơi rám nắng trông rất ưa nhìn.

Dương Đoan Ngọc tò mò cầm lấy giấy phép lái xe của người đó lên đọc, người này tên là Cao Vĩ Thành, vừa tròn 20 tuổi.

"Ồ thì ra anh ấy trẻ nhỉ, gương mặt cũng không tệ nhưng tại sao lại nghĩ quẫn thế, không biết cuộc sống phức tạp ra sao mà có vết thương nặng thế này." người hỗ trợ y tế vô tình xem lén rồi lắc đầu nói.

Cuộc sống anh thế nào, Dương Đoan Ngọc không biết nhưng cô phải tìm cách giữ mạng của người này lại. Có người đau đớn muốn giành lấy từng giây từng phút trên được ở lại trên nhân gian này, có người lại lãng phí bỏ đi tuổi đời của mình.

Cô không thể để người này bỏ đi cuộc đời mình một cách đáng tiếc như vậy. Cô cũng không muốn bản thân trở thành một người vô nghĩa.

Cô phải níu giữ mạng sống của người đàn ông này

Chapter
1 Chương 1: Kì Thi Đánh Cược
2 Chương 2: Người Đàn Ông Bên Bờ Sông
3 Chương 3:"Cao Vĩ Thành, đó là tên tôi"
4 Chương 4: Ăn Trưa Cùng Nhau
5 Chương 5: Ánh Mắt Khác Lạ
6 Chương 6: Quá Khứ Của Cao Vĩ Thành
7 Chương 7: Anh Ta Rất Biết Quan Tâm Người Khác Nhỉ
8 Chương 8: Vì Cô Hứa Nên Tôi Đợi
9 Chương 9:"Tại sao cả xã hội này chỉ có mình em mới đối xử tốt với anh?"
10 Chương 10: Cuộc Gọi Trong Đêm
11 Chương 11: Buổi Công Bố Giải Học Sinh Giỏi
12 Chương 12:"Người Cô Yêu Sẽ Mãi Ở Độ Tuổi Ấy Và Không Bao Giờ Quay Trở Lại Nữa."
13 Chương 13: Gặp Lại Anh
14 Chương 14: Lời Trêu Ghẹo Tình Ái
15 Chương 15: Tấm Hình Chụp Năm Mới
16 Chương 16: Quá Khứ Của Hà Huyền Châu
17 Chương 17: Nghi Vấn Của Những Người Bạn
18 Chương 18:"Thích Em Thật Đấy"
19 Chương 19: Nằm Viện
20 Chương 20: Sự Rào Cản Trong Tình Yêu
21 Chương 21: Lời Tạm Biệt Ở Sân Bay
22 Chương 22: Cậu Bạn Năm Xưa
23 Chương 23: Vẫn Nên Là Sống Vui Vẻ, Giống Như Cô Ấy
24 Chương 24: Kỉ Niệm Của Tuổi Học Trò
25 Chương 25: Cao Lại Càng Thêm Cao, Anh Lại Càng Khó Chạm Đến
26 Chương 26: Bắt Đầu Quá Trình Của Sự Trưởng Thành
27 Chương 27: Người Từng Quên Nay Đã Nhớ Lại
28 Chương 28:Chiếc Xích Đu Gợi Nhớ Một Kí Ức
29 Chương 29: Giấy Nợ Giữa Anh Và Cô
30 Chương 30: Chữ Cái "N" Làm Bằng Vỏ Đạn
31 Chương 31: Buổi Hẹn Của Đàn Anh
32 Chương 32: Hình Bóng Của Người Cũ Quá Lớn
33 Chương 33: Chỉ Là Trong Chuyện Tình Cảm, Cô Vẫn Là Người Chịu Thiệt Một Chút
34 Chương 34: Là Con Của Hai Dòng Máu Thiên Tài Sao Có Thể Chấp Nhận Thua Cuộc?
35 Chương 35: Thay Anh Làm Đám Giỗ Cho Ba Mẹ
36 Chương 36: "Anh Không Muốn..."
37 Chương 37: Thứ Tội Lỗi Nhất Khi Làm Người, Anh Lại Muốn Nó
38 Chương 38: Một Nửa Của Sự Thật
39 Chương 39: Mùa Hè Lại Đến
40 Chương 40: Chuyện Tình Dang Dở Suốt Ba Năm Thanh Xuân Đã Kết Thúc, Hẹn Gặp Lại
41 Chương 41: Gặp Lại Vào Ngày Tốt Nghiệp Đại Học
42 Chương 42:"Hi vọng là em chưa có bạn trai".
43 Chương 43: Mượn Men Say Lại Nhớ Người Cũ
44 Chương 44: Nếu như đây là vụ án oan, ai sẽ bù đáp mọi tổn thương cho anh?
45 Chương 45: Vết Tích Cuối Cùng Cũng Đã Phai Mờ
46 Chương 46: Thời Gian Làm Thay Đổi Tất Cả
47 Chương 47: Sự Thật Dần Được Phơi Bày
48 Chương 48: Tâm Sự Với Người Say 1
49 Chương 49: Tâm Sự Với Người Say 2
50 Chương 50: Em Vẫn Còn Yêu Người Ấy
51 Chương 51: Tới Quán Cũ Để Nhớ Người Thương
52 Chương 52: Cuộc Hẹn Gặp
53 Chương 53: Sao Em Không Thử Mở Lòng Với Anh?
54 Chương 54: Ai Rồi Cũng Sẽ Có Gia Đình Cho Riêng Mình
55 Chương 55: Cao Hân Nghiên
56 Chương 56: Hành Vi Vô Nhân Đạo Của Đàn Anh
57 Chương 57: Tình Cảm Chuyển Biến
58 Chương 58: Bây Giờ Anh Có Còn Yêu Em Không?
59 Chương 59: Chưa Từng Nghĩ Cô Sẽ Chủ Động
60 Chương 60: Tỏ Tình
61 Chương 61: Anh chở em về nhé?
62 Chương 62: Bước Đi Không Ngoảnh Lại
63 Chương 63: Mời Anh Vào Nhà
64 Chương 64: Đến Tuổi Kết Hôn
65 Chương 65: Trở Về Hải Sơn
66 Chương 66: Chia Tay
67 Chương 67: Lâu Năm Không Gặp
68 Chương 68: Triệu Hoàng
69 Chương 69: Cho Anh Gặp Em
70 Chương 70: Nơi Lần Đầu Gặp Nhau
71 Chương 71: Môn Đăng Hộ Đối
72 Chương 72: Dừng Lại
73 Chương 73: Hàng Xóm
74 Chương 74: Không Thể Buông
75 Chương 75: Nhớ Em.
76 Chương 76: Bạn Trai Hay Bạn Gái?
77 Chương 77: Nguyện Chìm Đắm Trong Đêm Tối Chỉ Để Thấy Bình Minh Rực Rỡ.
78 Chương 78: Cảm Ơn Vì Em Đã Quay Đầu.
79 Chương 79: Hứa Gả Cho Người Khác.
80 Chương 80: Suy Nghĩ Thật Kĩ
81 Chương 81: Tình Yêu Và Sự Nghiệp.
82 Chương 82: Chờ Người Yêu Em.
83 Chương 83: Bữa Cơm Gia Đình.
84 Chương 84: Đêm Thanh.
85 Chương 85: Lần Gặp Cuối.
86 Chương 86: Sẽ Chia Tay Thêm Lần Nữa?
87 Chương 87: Không Thể Phật Ý Ba Mẹ, Cũng Không Thể Phụ Lòng Anh
88 Chương 88: Tất Niên.
89 Chương 89: Không Tới Để Hỏi Ý Kiến, Tới Là Để Thông Báo.
90 Chương 90: Bản Thân Không Hạnh Phúc Thì Phải Để Thế Hệ Sau Này Được Hạnh Phúc
91 Chương 91: Không Lường Trước Được.
92 Chương 92: Cái Gì Nên Buông Thì Vẫn Nên Buông.
93 Chương 93: Lần Trước Nói Sẽ Không Quay Lại, Lần Này Đi Theo Không Chần Chừ
94 Chương 94: Người Nổi Hận, Kẻ Lòng Đau
95 THÔNG BÁO!
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Kì Thi Đánh Cược
2
Chương 2: Người Đàn Ông Bên Bờ Sông
3
Chương 3:"Cao Vĩ Thành, đó là tên tôi"
4
Chương 4: Ăn Trưa Cùng Nhau
5
Chương 5: Ánh Mắt Khác Lạ
6
Chương 6: Quá Khứ Của Cao Vĩ Thành
7
Chương 7: Anh Ta Rất Biết Quan Tâm Người Khác Nhỉ
8
Chương 8: Vì Cô Hứa Nên Tôi Đợi
9
Chương 9:"Tại sao cả xã hội này chỉ có mình em mới đối xử tốt với anh?"
10
Chương 10: Cuộc Gọi Trong Đêm
11
Chương 11: Buổi Công Bố Giải Học Sinh Giỏi
12
Chương 12:"Người Cô Yêu Sẽ Mãi Ở Độ Tuổi Ấy Và Không Bao Giờ Quay Trở Lại Nữa."
13
Chương 13: Gặp Lại Anh
14
Chương 14: Lời Trêu Ghẹo Tình Ái
15
Chương 15: Tấm Hình Chụp Năm Mới
16
Chương 16: Quá Khứ Của Hà Huyền Châu
17
Chương 17: Nghi Vấn Của Những Người Bạn
18
Chương 18:"Thích Em Thật Đấy"
19
Chương 19: Nằm Viện
20
Chương 20: Sự Rào Cản Trong Tình Yêu
21
Chương 21: Lời Tạm Biệt Ở Sân Bay
22
Chương 22: Cậu Bạn Năm Xưa
23
Chương 23: Vẫn Nên Là Sống Vui Vẻ, Giống Như Cô Ấy
24
Chương 24: Kỉ Niệm Của Tuổi Học Trò
25
Chương 25: Cao Lại Càng Thêm Cao, Anh Lại Càng Khó Chạm Đến
26
Chương 26: Bắt Đầu Quá Trình Của Sự Trưởng Thành
27
Chương 27: Người Từng Quên Nay Đã Nhớ Lại
28
Chương 28:Chiếc Xích Đu Gợi Nhớ Một Kí Ức
29
Chương 29: Giấy Nợ Giữa Anh Và Cô
30
Chương 30: Chữ Cái "N" Làm Bằng Vỏ Đạn
31
Chương 31: Buổi Hẹn Của Đàn Anh
32
Chương 32: Hình Bóng Của Người Cũ Quá Lớn
33
Chương 33: Chỉ Là Trong Chuyện Tình Cảm, Cô Vẫn Là Người Chịu Thiệt Một Chút
34
Chương 34: Là Con Của Hai Dòng Máu Thiên Tài Sao Có Thể Chấp Nhận Thua Cuộc?
35
Chương 35: Thay Anh Làm Đám Giỗ Cho Ba Mẹ
36
Chương 36: "Anh Không Muốn..."
37
Chương 37: Thứ Tội Lỗi Nhất Khi Làm Người, Anh Lại Muốn Nó
38
Chương 38: Một Nửa Của Sự Thật
39
Chương 39: Mùa Hè Lại Đến
40
Chương 40: Chuyện Tình Dang Dở Suốt Ba Năm Thanh Xuân Đã Kết Thúc, Hẹn Gặp Lại
41
Chương 41: Gặp Lại Vào Ngày Tốt Nghiệp Đại Học
42
Chương 42:"Hi vọng là em chưa có bạn trai".
43
Chương 43: Mượn Men Say Lại Nhớ Người Cũ
44
Chương 44: Nếu như đây là vụ án oan, ai sẽ bù đáp mọi tổn thương cho anh?
45
Chương 45: Vết Tích Cuối Cùng Cũng Đã Phai Mờ
46
Chương 46: Thời Gian Làm Thay Đổi Tất Cả
47
Chương 47: Sự Thật Dần Được Phơi Bày
48
Chương 48: Tâm Sự Với Người Say 1
49
Chương 49: Tâm Sự Với Người Say 2
50
Chương 50: Em Vẫn Còn Yêu Người Ấy
51
Chương 51: Tới Quán Cũ Để Nhớ Người Thương
52
Chương 52: Cuộc Hẹn Gặp
53
Chương 53: Sao Em Không Thử Mở Lòng Với Anh?
54
Chương 54: Ai Rồi Cũng Sẽ Có Gia Đình Cho Riêng Mình
55
Chương 55: Cao Hân Nghiên
56
Chương 56: Hành Vi Vô Nhân Đạo Của Đàn Anh
57
Chương 57: Tình Cảm Chuyển Biến
58
Chương 58: Bây Giờ Anh Có Còn Yêu Em Không?
59
Chương 59: Chưa Từng Nghĩ Cô Sẽ Chủ Động
60
Chương 60: Tỏ Tình
61
Chương 61: Anh chở em về nhé?
62
Chương 62: Bước Đi Không Ngoảnh Lại
63
Chương 63: Mời Anh Vào Nhà
64
Chương 64: Đến Tuổi Kết Hôn
65
Chương 65: Trở Về Hải Sơn
66
Chương 66: Chia Tay
67
Chương 67: Lâu Năm Không Gặp
68
Chương 68: Triệu Hoàng
69
Chương 69: Cho Anh Gặp Em
70
Chương 70: Nơi Lần Đầu Gặp Nhau
71
Chương 71: Môn Đăng Hộ Đối
72
Chương 72: Dừng Lại
73
Chương 73: Hàng Xóm
74
Chương 74: Không Thể Buông
75
Chương 75: Nhớ Em.
76
Chương 76: Bạn Trai Hay Bạn Gái?
77
Chương 77: Nguyện Chìm Đắm Trong Đêm Tối Chỉ Để Thấy Bình Minh Rực Rỡ.
78
Chương 78: Cảm Ơn Vì Em Đã Quay Đầu.
79
Chương 79: Hứa Gả Cho Người Khác.
80
Chương 80: Suy Nghĩ Thật Kĩ
81
Chương 81: Tình Yêu Và Sự Nghiệp.
82
Chương 82: Chờ Người Yêu Em.
83
Chương 83: Bữa Cơm Gia Đình.
84
Chương 84: Đêm Thanh.
85
Chương 85: Lần Gặp Cuối.
86
Chương 86: Sẽ Chia Tay Thêm Lần Nữa?
87
Chương 87: Không Thể Phật Ý Ba Mẹ, Cũng Không Thể Phụ Lòng Anh
88
Chương 88: Tất Niên.
89
Chương 89: Không Tới Để Hỏi Ý Kiến, Tới Là Để Thông Báo.
90
Chương 90: Bản Thân Không Hạnh Phúc Thì Phải Để Thế Hệ Sau Này Được Hạnh Phúc
91
Chương 91: Không Lường Trước Được.
92
Chương 92: Cái Gì Nên Buông Thì Vẫn Nên Buông.
93
Chương 93: Lần Trước Nói Sẽ Không Quay Lại, Lần Này Đi Theo Không Chần Chừ
94
Chương 94: Người Nổi Hận, Kẻ Lòng Đau
95
THÔNG BÁO!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play