Chương 16: Quá Khứ Của Hà Huyền Châu

Trịnh Thái Sơn nói vọng lại, kéo Cao Vĩ Thành trở về. Đôi tay Cao Vĩ Thành lơ lửng giữa không trung, anh đứng bất động, bản thân lại bỗng nghĩ về quá khứ, khi ba mẹ anh còn sống, khi anh còn đang đắm chìm vào ước vọng của mình.

Thấy Cao Vĩ Thành đứng bất động ở đấy, không quay trở lại cũng không rời đi, bèn cất giọng:

"Việc này đều có lợi cho cậu, chỉ cần đi sáu năm, tiền trợ cấp sẽ đủ để trả hết toàn bộ số nợ. Khi về nước, cậu sẽ có sự nghiệp vững chắc".

Nghe Trịnh Thái Sơn nơi vậy, Cao Vĩ Thành quay lại nhìn ông. Trịnh Thái Sơn vẫn giữ dáng vẻ ung dung ngồi uống trà.

Cao Vĩ Thành lần nữa trở về lại chổ ngồi đối diện Trịnh Thái Sơn, anh cầm tập hồ sơ lên hỏi:

" Tại sao ông lại chọn tôi? Rõ ràng là tôi đã bảo lưu việc học và cũng có ý định rút khỏi ngành rồi mà, điều gì đã khiến ông phải giữ tôi lại như thế?"

Lúc này Trịnh Thái Sơn bật cười, ông ngồi dậy, đi đến kệ sách, lấy một cuốn sách trông rất cũ. Trong đó có kẹp một tấm ảnh.

Trịnh Thái Sơn cầm tấm ảnh lên vuốt ve, ông đưa tấm ảnh cho Cao Vĩ Thành.

Cao Vĩ Thành nhận lấy, trong hình là Hà Huyền Châu - mẹ của Cao Vĩ Thành. Bà trong tấm hình rấy trẻ, gương mặy trò trịa, đôi môi mỏng mỉm cười, tay bà đặt lên dầu của một cậu con trai tầm khoảng mười bảy tuổi.

Tấm hình khá cũ, cũ tới nỗi mà ảnh đã phai màu, tuy nhiên nét xinh đẹp của Hà Huyền Châu vẫn nỗi bật giữa những nét loang màu ấy.

"Ông đưa cái này là có ý gì? Sao ông lại có tấm hình của mẹ tôi?" Cao Vĩ Thành chất vấn.

Anh cũng có giữ những tấm hình hồi trẻ của mẹ, cũng biết rằng Trịnh Thái Sơn có quen biết ba mẹ mình nhưng anh chưa bao giờ thấy ảnh mẹ chụp riêng với người con trai khác, tại sao Trịnh Thái Sơn lại có được tấm hình của mẹ mà anh chưa thấy bao giờ.

"Để tôi kể cho cậu nghe, về lí do mà tôi giữ cậu lại"

Câu chuyện bắt đầu từ ba mươi lăm năm về trước.

Khi đấy tôi chỉ mới mười lăm tuổi, là đứa trẻ không cha không mẹ, sống nay chết mai. Hôm đấy tôi đang ngủ ở ven đường với cái bụng rỗng. Tưởng chừng hôm nay là ngày cuối cùng tôi còn sống trên mảnh đời này, và rồi Hà Huyền Châu xuất hiện. Mẹ cậu lúc này là con gái của một gia đình giàu có, vừa tốt nghiệp đại học. Mẹ của cậu đã đắp lên người tôi một chiếc áo xa xỉ rồi để bên cạnh tôi hai cái bánh mì thịt.

Tôi thấy đồ ăn thì ngồi dậy, cố nhét hai cái bánh mì vào bụng để lấp cơn đói. Và tôi nghe tiếng cô ấy bật cười.

Đấy là nụ cười, là ánh nắng đẹp nhất mà ta từng thấy.

Kể từ đấy, tôi luôn lẽo đẽo đi theo Hà Huyền Châu, cô ấy không hề chê bai tôi, ngược lại còn nhận tôi làm em trai, cho tôi đi học, dạy tôi cách sống có ý nghĩa. Tôi đã theo cô ấy từ lúc cô ấy chỉ là sinh viên mới ra trường cho đến kết hôn và sinh con.

Ngày hôm ấy, Hà Huyền Châu trực tiếp đến gặp tôi cầu khẩn. Đây là lần đâu tiên cô ấy cầu xin tôi. Nhưng cho dù cô ấy muốn điều gì, tiền bạc, địa vị hay cả mạng sống của tôi, thì tôi đây sẽ sẵn lòng mà chiều cô ấy.

Tôi chỉ không ngờ điều mà cô ấy muốn là mong ta giúp đỡ đứa con trai út đang học tại trường sĩ quan. Hà Huyền Châu sợ con trai sẽ gặp nguy hiểm khi lựa chọn ngàng này. Nên tôi đặc cách chăm sóc và theo dõi cậu.

Tôi biết bây giờ cậu đã không còn nhỏ nữa nhưng tình hình hiện tại, tôi không cam lòng để cậu rời đi, tôi sẽ giúp cậu trả hết số nợ, cho cậu một công việc ônt định.

Bây giờ sẽ là lúc tôi nên thực hiện mong ước của mẹ cậu".

Cao Vĩ Thành bật cười khi nghe Trịnh Thái Sơn kể, anh chợt nhớ lại quá khứ khi mẹ cố ngăn cản mình gia nhập quân đội.

Khi bàn tay anh phải tự cột khăn tang lên đầu.

Khi một mình gồng gánh cả đống nợ và miệng đời xã hội.

Khi có người con gái cầu xin anh ở lại.

Anh đặt tập hồ sơ và tấm hình của mẹ xuống bàn, gương đôi mắt nhìn một vòng nơi phòng làm việc của Trịnh Thái Sơn rồi ánh mắt lại dừng trên tấm hình của mẹ.

"Ông thích mẹ tôi sao?" Cao Vĩ Thành hỏi.

Trịnh Thái Sơn im lặng không trả lời, cầm tấm hình trên bàn rồi để vào cuốn sách kẹp lại. Ông bước chân đến kệ sách, đặt cuốn sách vào chổ cũ rồi ông đứng trầm ngâm ở đấy.

Nhìn trạng thái của Trịnh Thái Sơn, Cao Vĩ Thành đã biết được đáp án dù ông không trả lời.

Anh nghĩ đi nghĩ lại về chuyện quá khứ và hiện tại, có vẻ lời của Trịnh Thái Sơn có ý đúng. Bây giờ ba không còn nữa, không có cách nào để trở về như xưa nữa. Anh nên chấp nhận hiện tại, cố gắng trả hết số nợ, tự xây dựng sự nghiệp cho tương lai.

Và có tư cách để có thể sánh đôi với người con gái ấy.

Chapter
1 Chương 1: Kì Thi Đánh Cược
2 Chương 2: Người Đàn Ông Bên Bờ Sông
3 Chương 3:"Cao Vĩ Thành, đó là tên tôi"
4 Chương 4: Ăn Trưa Cùng Nhau
5 Chương 5: Ánh Mắt Khác Lạ
6 Chương 6: Quá Khứ Của Cao Vĩ Thành
7 Chương 7: Anh Ta Rất Biết Quan Tâm Người Khác Nhỉ
8 Chương 8: Vì Cô Hứa Nên Tôi Đợi
9 Chương 9:"Tại sao cả xã hội này chỉ có mình em mới đối xử tốt với anh?"
10 Chương 10: Cuộc Gọi Trong Đêm
11 Chương 11: Buổi Công Bố Giải Học Sinh Giỏi
12 Chương 12:"Người Cô Yêu Sẽ Mãi Ở Độ Tuổi Ấy Và Không Bao Giờ Quay Trở Lại Nữa."
13 Chương 13: Gặp Lại Anh
14 Chương 14: Lời Trêu Ghẹo Tình Ái
15 Chương 15: Tấm Hình Chụp Năm Mới
16 Chương 16: Quá Khứ Của Hà Huyền Châu
17 Chương 17: Nghi Vấn Của Những Người Bạn
18 Chương 18:"Thích Em Thật Đấy"
19 Chương 19: Nằm Viện
20 Chương 20: Sự Rào Cản Trong Tình Yêu
21 Chương 21: Lời Tạm Biệt Ở Sân Bay
22 Chương 22: Cậu Bạn Năm Xưa
23 Chương 23: Vẫn Nên Là Sống Vui Vẻ, Giống Như Cô Ấy
24 Chương 24: Kỉ Niệm Của Tuổi Học Trò
25 Chương 25: Cao Lại Càng Thêm Cao, Anh Lại Càng Khó Chạm Đến
26 Chương 26: Bắt Đầu Quá Trình Của Sự Trưởng Thành
27 Chương 27: Người Từng Quên Nay Đã Nhớ Lại
28 Chương 28:Chiếc Xích Đu Gợi Nhớ Một Kí Ức
29 Chương 29: Giấy Nợ Giữa Anh Và Cô
30 Chương 30: Chữ Cái "N" Làm Bằng Vỏ Đạn
31 Chương 31: Buổi Hẹn Của Đàn Anh
32 Chương 32: Hình Bóng Của Người Cũ Quá Lớn
33 Chương 33: Chỉ Là Trong Chuyện Tình Cảm, Cô Vẫn Là Người Chịu Thiệt Một Chút
34 Chương 34: Là Con Của Hai Dòng Máu Thiên Tài Sao Có Thể Chấp Nhận Thua Cuộc?
35 Chương 35: Thay Anh Làm Đám Giỗ Cho Ba Mẹ
36 Chương 36: "Anh Không Muốn..."
37 Chương 37: Thứ Tội Lỗi Nhất Khi Làm Người, Anh Lại Muốn Nó
38 Chương 38: Một Nửa Của Sự Thật
39 Chương 39: Mùa Hè Lại Đến
40 Chương 40: Chuyện Tình Dang Dở Suốt Ba Năm Thanh Xuân Đã Kết Thúc, Hẹn Gặp Lại
41 Chương 41: Gặp Lại Vào Ngày Tốt Nghiệp Đại Học
42 Chương 42:"Hi vọng là em chưa có bạn trai".
43 Chương 43: Mượn Men Say Lại Nhớ Người Cũ
44 Chương 44: Nếu như đây là vụ án oan, ai sẽ bù đáp mọi tổn thương cho anh?
45 Chương 45: Vết Tích Cuối Cùng Cũng Đã Phai Mờ
46 Chương 46: Thời Gian Làm Thay Đổi Tất Cả
47 Chương 47: Sự Thật Dần Được Phơi Bày
48 Chương 48: Tâm Sự Với Người Say 1
49 Chương 49: Tâm Sự Với Người Say 2
50 Chương 50: Em Vẫn Còn Yêu Người Ấy
51 Chương 51: Tới Quán Cũ Để Nhớ Người Thương
52 Chương 52: Cuộc Hẹn Gặp
53 Chương 53: Sao Em Không Thử Mở Lòng Với Anh?
54 Chương 54: Ai Rồi Cũng Sẽ Có Gia Đình Cho Riêng Mình
55 Chương 55: Cao Hân Nghiên
56 Chương 56: Hành Vi Vô Nhân Đạo Của Đàn Anh
57 Chương 57: Tình Cảm Chuyển Biến
58 Chương 58: Bây Giờ Anh Có Còn Yêu Em Không?
59 Chương 59: Chưa Từng Nghĩ Cô Sẽ Chủ Động
60 Chương 60: Tỏ Tình
61 Chương 61: Anh chở em về nhé?
62 Chương 62: Bước Đi Không Ngoảnh Lại
63 Chương 63: Mời Anh Vào Nhà
64 Chương 64: Đến Tuổi Kết Hôn
65 Chương 65: Trở Về Hải Sơn
66 Chương 66: Chia Tay
67 Chương 67: Lâu Năm Không Gặp
68 Chương 68: Triệu Hoàng
69 Chương 69: Cho Anh Gặp Em
70 Chương 70: Nơi Lần Đầu Gặp Nhau
71 Chương 71: Môn Đăng Hộ Đối
72 Chương 72: Dừng Lại
73 Chương 73: Hàng Xóm
74 Chương 74: Không Thể Buông
75 Chương 75: Nhớ Em.
76 Chương 76: Bạn Trai Hay Bạn Gái?
77 Chương 77: Nguyện Chìm Đắm Trong Đêm Tối Chỉ Để Thấy Bình Minh Rực Rỡ.
78 Chương 78: Cảm Ơn Vì Em Đã Quay Đầu.
79 Chương 79: Hứa Gả Cho Người Khác.
80 Chương 80: Suy Nghĩ Thật Kĩ
81 Chương 81: Tình Yêu Và Sự Nghiệp.
82 Chương 82: Chờ Người Yêu Em.
83 Chương 83: Bữa Cơm Gia Đình.
84 Chương 84: Đêm Thanh.
85 Chương 85: Lần Gặp Cuối.
86 Chương 86: Sẽ Chia Tay Thêm Lần Nữa?
87 Chương 87: Không Thể Phật Ý Ba Mẹ, Cũng Không Thể Phụ Lòng Anh
88 Chương 88: Tất Niên.
89 Chương 89: Không Tới Để Hỏi Ý Kiến, Tới Là Để Thông Báo.
90 Chương 90: Bản Thân Không Hạnh Phúc Thì Phải Để Thế Hệ Sau Này Được Hạnh Phúc
91 Chương 91: Không Lường Trước Được.
92 Chương 92: Cái Gì Nên Buông Thì Vẫn Nên Buông.
93 Chương 93: Lần Trước Nói Sẽ Không Quay Lại, Lần Này Đi Theo Không Chần Chừ
94 Chương 94: Người Nổi Hận, Kẻ Lòng Đau
95 THÔNG BÁO!
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Kì Thi Đánh Cược
2
Chương 2: Người Đàn Ông Bên Bờ Sông
3
Chương 3:"Cao Vĩ Thành, đó là tên tôi"
4
Chương 4: Ăn Trưa Cùng Nhau
5
Chương 5: Ánh Mắt Khác Lạ
6
Chương 6: Quá Khứ Của Cao Vĩ Thành
7
Chương 7: Anh Ta Rất Biết Quan Tâm Người Khác Nhỉ
8
Chương 8: Vì Cô Hứa Nên Tôi Đợi
9
Chương 9:"Tại sao cả xã hội này chỉ có mình em mới đối xử tốt với anh?"
10
Chương 10: Cuộc Gọi Trong Đêm
11
Chương 11: Buổi Công Bố Giải Học Sinh Giỏi
12
Chương 12:"Người Cô Yêu Sẽ Mãi Ở Độ Tuổi Ấy Và Không Bao Giờ Quay Trở Lại Nữa."
13
Chương 13: Gặp Lại Anh
14
Chương 14: Lời Trêu Ghẹo Tình Ái
15
Chương 15: Tấm Hình Chụp Năm Mới
16
Chương 16: Quá Khứ Của Hà Huyền Châu
17
Chương 17: Nghi Vấn Của Những Người Bạn
18
Chương 18:"Thích Em Thật Đấy"
19
Chương 19: Nằm Viện
20
Chương 20: Sự Rào Cản Trong Tình Yêu
21
Chương 21: Lời Tạm Biệt Ở Sân Bay
22
Chương 22: Cậu Bạn Năm Xưa
23
Chương 23: Vẫn Nên Là Sống Vui Vẻ, Giống Như Cô Ấy
24
Chương 24: Kỉ Niệm Của Tuổi Học Trò
25
Chương 25: Cao Lại Càng Thêm Cao, Anh Lại Càng Khó Chạm Đến
26
Chương 26: Bắt Đầu Quá Trình Của Sự Trưởng Thành
27
Chương 27: Người Từng Quên Nay Đã Nhớ Lại
28
Chương 28:Chiếc Xích Đu Gợi Nhớ Một Kí Ức
29
Chương 29: Giấy Nợ Giữa Anh Và Cô
30
Chương 30: Chữ Cái "N" Làm Bằng Vỏ Đạn
31
Chương 31: Buổi Hẹn Của Đàn Anh
32
Chương 32: Hình Bóng Của Người Cũ Quá Lớn
33
Chương 33: Chỉ Là Trong Chuyện Tình Cảm, Cô Vẫn Là Người Chịu Thiệt Một Chút
34
Chương 34: Là Con Của Hai Dòng Máu Thiên Tài Sao Có Thể Chấp Nhận Thua Cuộc?
35
Chương 35: Thay Anh Làm Đám Giỗ Cho Ba Mẹ
36
Chương 36: "Anh Không Muốn..."
37
Chương 37: Thứ Tội Lỗi Nhất Khi Làm Người, Anh Lại Muốn Nó
38
Chương 38: Một Nửa Của Sự Thật
39
Chương 39: Mùa Hè Lại Đến
40
Chương 40: Chuyện Tình Dang Dở Suốt Ba Năm Thanh Xuân Đã Kết Thúc, Hẹn Gặp Lại
41
Chương 41: Gặp Lại Vào Ngày Tốt Nghiệp Đại Học
42
Chương 42:"Hi vọng là em chưa có bạn trai".
43
Chương 43: Mượn Men Say Lại Nhớ Người Cũ
44
Chương 44: Nếu như đây là vụ án oan, ai sẽ bù đáp mọi tổn thương cho anh?
45
Chương 45: Vết Tích Cuối Cùng Cũng Đã Phai Mờ
46
Chương 46: Thời Gian Làm Thay Đổi Tất Cả
47
Chương 47: Sự Thật Dần Được Phơi Bày
48
Chương 48: Tâm Sự Với Người Say 1
49
Chương 49: Tâm Sự Với Người Say 2
50
Chương 50: Em Vẫn Còn Yêu Người Ấy
51
Chương 51: Tới Quán Cũ Để Nhớ Người Thương
52
Chương 52: Cuộc Hẹn Gặp
53
Chương 53: Sao Em Không Thử Mở Lòng Với Anh?
54
Chương 54: Ai Rồi Cũng Sẽ Có Gia Đình Cho Riêng Mình
55
Chương 55: Cao Hân Nghiên
56
Chương 56: Hành Vi Vô Nhân Đạo Của Đàn Anh
57
Chương 57: Tình Cảm Chuyển Biến
58
Chương 58: Bây Giờ Anh Có Còn Yêu Em Không?
59
Chương 59: Chưa Từng Nghĩ Cô Sẽ Chủ Động
60
Chương 60: Tỏ Tình
61
Chương 61: Anh chở em về nhé?
62
Chương 62: Bước Đi Không Ngoảnh Lại
63
Chương 63: Mời Anh Vào Nhà
64
Chương 64: Đến Tuổi Kết Hôn
65
Chương 65: Trở Về Hải Sơn
66
Chương 66: Chia Tay
67
Chương 67: Lâu Năm Không Gặp
68
Chương 68: Triệu Hoàng
69
Chương 69: Cho Anh Gặp Em
70
Chương 70: Nơi Lần Đầu Gặp Nhau
71
Chương 71: Môn Đăng Hộ Đối
72
Chương 72: Dừng Lại
73
Chương 73: Hàng Xóm
74
Chương 74: Không Thể Buông
75
Chương 75: Nhớ Em.
76
Chương 76: Bạn Trai Hay Bạn Gái?
77
Chương 77: Nguyện Chìm Đắm Trong Đêm Tối Chỉ Để Thấy Bình Minh Rực Rỡ.
78
Chương 78: Cảm Ơn Vì Em Đã Quay Đầu.
79
Chương 79: Hứa Gả Cho Người Khác.
80
Chương 80: Suy Nghĩ Thật Kĩ
81
Chương 81: Tình Yêu Và Sự Nghiệp.
82
Chương 82: Chờ Người Yêu Em.
83
Chương 83: Bữa Cơm Gia Đình.
84
Chương 84: Đêm Thanh.
85
Chương 85: Lần Gặp Cuối.
86
Chương 86: Sẽ Chia Tay Thêm Lần Nữa?
87
Chương 87: Không Thể Phật Ý Ba Mẹ, Cũng Không Thể Phụ Lòng Anh
88
Chương 88: Tất Niên.
89
Chương 89: Không Tới Để Hỏi Ý Kiến, Tới Là Để Thông Báo.
90
Chương 90: Bản Thân Không Hạnh Phúc Thì Phải Để Thế Hệ Sau Này Được Hạnh Phúc
91
Chương 91: Không Lường Trước Được.
92
Chương 92: Cái Gì Nên Buông Thì Vẫn Nên Buông.
93
Chương 93: Lần Trước Nói Sẽ Không Quay Lại, Lần Này Đi Theo Không Chần Chừ
94
Chương 94: Người Nổi Hận, Kẻ Lòng Đau
95
THÔNG BÁO!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play