Chương 18 : Đột nhiên biến mất

Gần đến ba giờ sáng, Tịch Khương có gửi một ảnh vào WeChat trong nhóm bốn người Thương Mộ Nghiêm.

Trong ảnh, ba anh em nhà họ Tịch đứng trước camera mà ôm nhau. Theo thứ tự là Tịch Khương, Tịch Khải và Tịch Ngưng.

Tịch Khương vòng tay qua Tịch Khải mà ôm lấy eo cô, ánh mắt anh ta mơ màng, nhưng môi lại cong lên cười rất vui vẻ

Tịch Khải cũng vòng tay ôm lấy eo cô, cậu mặc một chiếc áo đỏ, má áp lên má Tịch Ngưng, đầu cậu hơi gục xuống, cánh tay hạ xuống ôm qua đùi cô mà nhắm chặt mắt.

Còn Tịch Ngưng, ánh mắt cô trong veo như bình thường, cô đứng ngược với anh em bọn họ, mỉm cười nhìn vào camera.

Thương Mộ Nghiêm lúc này vẫn còn chưa ngủ, chậm rãi nhìn vào tin nhắn phía dưới, nội dung.

Tịch Khương :[Đoán xem, ai là người uống bia nhiều nhất?]

Có lẽ Trịnh Uân đang online, tin nhắn gửi chưa đến hai phút đã có tin nhắn trả lời.

Trịnh Uân :[Em trai cậu đấy, say quắc cần câu rồi kia kìa]

Tịch Khương gửi ra một jpg chú mèo cười ra cả nước mắt.

Trịnh Uân không hiểu gửi ra dấu ba chấm to đùng.

Tịch Khương đáp :[Tịch Ngưng uống nhiều nhất, con bé giết tôi và Khải Khải]

Trịnh Uân :[Cậu lừa người!!!]

Tịch Khương :[Tôi chơi không lại con bé, nôn ra hết 2 lần. Giờ tôi đi ngủ đây, bye anh bạn]

Thương Mộ Nghiêm nhìn khung chat, sau đó lại thoát ra nhìn tin nhắn Tịch Ngưng vừa gửi đến cách đây không lâu.

[Anh Mộ Nghiêm, anh trai em tửu lượng thật kém]

[Anh Mộ Nghiêm, anh có thích món quà em tặng không?]

[Anh Mộ Nghiêm, anh ngủ rồi sao ạ?]

[Anh Mộ Nghiêm, hôm nay anh có vui vẻ không??]

Sau đó là một đoạn ghi âm được gửi qua, là giọng nói dễ nghe ngọt ngào của Tịch Ngưng :''Anh Mộ Nghiêm, nếu sau này anh buồn có thể tìm em, tửu lượng em rất tốt, em cũng có tiền, anh muốn uống bao nhiêu em cũng sẽ thanh toán cho anh.''

Kết thúc đoạn ghi âm, dây thần kinh của Thương Mộ Nghiêm căng chặt, tim đập loạn nhịp không rõ nguyên do, đây cũng là lần đầu tiên anh nghe vocie từ Tịch Ngưng. Giọng nói cô tuy trước đó mỗi ngày anh đều nghe, nhưng hôm nay không rõ vì lí do vì mà lại trở nên đặc biệt hơn.

Trong giọng nói có chút men say, lại như chú mèo con biết làm nũng, từ tim anh truyền ra một cảm xúc nóng nực bức người, lại ngứa ngáy tâm can.

Thương Mộ Nghiêm nhắm mắt kiểm soát cảm xúc.

Sau đó anh gõ bàn phím :[Em đang làm gì? Chưa ngủ sao?]

Một con ma men đang say như cô chắc là đã lăn đùng ra ngủ, nhưng chưa đến một phút sau. Khung chat của họ đã có tin nhắn mới.

Tịch Ngưng :[Em đang nghĩ về anh nè]

Thương Mộ Nghiêm :[Em uống bao nhiêu mà ăn nói lại bắt đầu hàm hồ rồi?]

Tịch Ngưng trong vài phút sau không gửi tới bất kì tin nhắn nào, thật lâu sau mới gửi qua một ảnh chú mèo buồn tủi.

Tịch Ngưng :[Anh chê em hàm hồ sao?]

Tịch Ngưng :[Đồ đáng ghét, sau này em không thèm tìm anh nữa]

Vừa liếc mắt qua tin nhắn cuối cùng, mày anh khẽ nhíu lại một cái.

Thương Mộ Nghiêm rất lâu sau cũng không nhận được tin nhắn nào từ cô, gõ màn hình :[Tôi chỉ đùa thôi, đừng lộn xộn]

Không có tin nhắn trả lời.

Ba mươi phút sau.

Lúc này Thương Mộ Nghiêm mới thật sự gấp gáp mà chú ý tới điện thoại.

Đến sáng hôm sau vẫn không thấy bất kì tin nhắn nào được gửi đến.

Cô đây là..giận thật sao?

.

Đợi đến đêm ba mươi giao thừa, Thương Mộ Nghiêm vẫn không nhận được tin nhắn trả lời của cô.

Câu cuối cùng của khung chat họ là [Tôi chỉ đùa thôi, đừng lộn xộn]

Đáy lòng Thương Mộ Nghiêm xuất hiện tia cảm xúc lạ rất phức tạp, vô cùng khó chịu mà nhìn di động, trong lòng cũng có chút ngứa ngáy, như bị trùng tà mà cứ cách vài giờ lại vào WeChat vài lần, đến thời khắc năm cũ bước sang năm mới. Thương Mộ Nghiêm đĩnh đạc đứng ngoài khuôn viên, một tay bỏ vào túi, tay khác cầm di động, tầm mắt chuyên chú nhìn vào màn hình đang phát ra ánh sáng màu xanh.

Đang muốn xem xem cô có chúc năm mới mình không.

Trong nhà là tiếng cười đùa của cha, mẹ kế và cả con trai họ, một nhà trong đó vui vẻ cười cười nói nói.

So với tiếng cười đùa đó, gương mặt anh từ từ chuyển sang sự u ám lạnh lùng, lồng ngực như có gì đó đang đè nặng, thoát ra khung chat với Tịch Ngưng.

.

Mùng hai Tết.

Tịch Khải đang ở trong phòng bếp ăn vài món đơn giản, lúc này Tịch Ngưng từ bên ngoài bước vào. Trên người là chiếc áo lông cực kì dày, cô vừa từ nước ngoài trở về, vào trong nhà, nhìn thấy Tịch Khải đang một mình ngồi trong phòng bếp thì chậm rãi bước vào trong mà không để ý tới người đang ngồi trong phòng khách.

Tịch Khải đem đồ ăn nhải ra ngoài, bình tĩnh hỏi :''Như thế nào rồi?''

Tịch Ngưng không vội đáp, đem áo khoác lông cởi ra, sau đó cô mới cười nhẹ :''Có thể gọi là ổn.''

Tịch Khải phì cười :''Cảm giác cuối năm được mẹ ban cho hôn ước là trải nghiệm gì?''

Ánh mắt cô sắc lẹm liếc nhìn Tịch Khải cảnh cáo, cậu cũng thức thời mà ngậm miệng mình lại.

Tịch Ngưng dừng chân kéo ghế ra, xoa gáy rồi ngồi xuống ghế.

Mệt mỏi mà thở dài một tiếng.

Ngay đêm hai mươi bảy, ngay lúc hơn ba giờ sáng Tịch Ngưng đang nhắn tin trêu đùa Thương Mộ Nghiêm thì liền nhận được cuộc gọi của mẹ Tịch.

Bà bảo, đã tìm được cho cô đối tượng để tìm hiểu.

Lý do bà tìm cho cô đối tượng khi còn quá sớm là vì mẹ Tịch sợ rằng cô học ở trường nữ sinh quá lâu sinh ra tình cảm với người cùng phái, cộng thêm đó là cô lại chuyển lại về trường nữ sinh tiếp tục học nên mẹ Tịch rất nghi ngờ cô yêu đương vụng trộm cùng nữ sinh cùng trường học.

Trước đó bà đã không ít lần dẫn cô đi gặp con trai của những doanh nhân mà bà đã hợp tác, không phải vì lợi ích công việc, thật sự là vì nghi ngờ giới tính cô.

Thậm chí khi cô đã cố giải thích, đã nhấn mạnh là cô không thích nữ sinh nhưng mẹ Tịch vẫn cứ thế, vẫn không tin tưởng cô sẽ không thích nữ sinh nào.

Nhiều lần giải thích như vậy cô gần như vô cảm, cô chỉ bỏ lại một câu trước khi về Trung Quốc

Là : Nếu mẹ còn ép cô làm điều mình không thích, con sẽ thật sự sẽ thích con gái!

Hai tháng sau cô không nghe thấy động tĩnh vì từ bà, khi gọi điện hỏi thăm cũng không thấy nhắc đến vấn đề này.

Nhưng ngay ngày hai mươi bảy, mẹ cô lại bất ngờ cho cô một món quà bất ngờ, cô vốn đã có chút men rượu trong người, nghe xong cuộc gọi thì đã thật sự tỉnh táo như người bình thường.

Tức tốc cô chạy đến Úc, nơi mẹ cô đang sinh sống.

Cuối cùng xử lý xong đã là đêm giao thừa, cô ở lại Úc đón tết cùng cha mẹ, sau đó ở lại ngày đầu tiên của Tết đến ngày mùng hai mới trở về Trung Quốc.

Tịch Ngưng có chút mệt mỏi, định lên phòng ngủ.

Tịch Khải chợt nói :''Ăn mặc đàng hoàng một chút.''

Tịch Khải nhìn trang phục cô đang mặc, khoé môi giật giật.

Áo đen ôm dáng ngắn, chân váy da đen, đôi chân mang một chiếc tất màu đen ôm lấy đôi chân dài miên man của cô, phía dưới là đôi boot cổ V cao tới đầu gối, còn cả một chiếc áo khoác lông màu đen.

Tịch Ngưng không thấy mình ăn mặc có điểm nào là bất thường, dừng bước lại hỏi, ánh mắt điềm tĩnh hỏi :''Sao thế?''

Tịch Khải cong môi, hất cằm vào phòng khách.

Gương mặt cô khó hiểu, ánh mắt sắc bén lười nhác nhìn sang.

Trong phòng khách, Tịch Khương, Phó Giao Hi, Trình Uân và…

Và…

Con ngươi cô mắt đầu cay cay, bắt đầu mở to ra, khoé môi cũng giật giật.

Và có cả…Thương Mộ Nghiêm.

Hot

Comments

thuytien

thuytien

mê truyện quá tr oiii

2024-03-10

2

Hoa hồng_ đen 🥀

Hoa hồng_ đen 🥀

:)))

2024-02-18

0

Hoa hồng_ đen 🥀

Hoa hồng_ đen 🥀

J đây j đây?:)))

2024-02-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Đêm tuyết tháng mười
2 Chương 2 : Chạm mắt
3 Chương 3 : Xin phương thức liên lạc
4 Chương 4 : Khoảng cách không xa
5 Chương 5 : Tìm anh
6 Chương 6 : Thành công kết bạn WeChat
7 Chương 7 : Không trả lời WeChat
8 Chương 8 : Thích tôi vì điều gì
9 Chương 9 : Biến mất
10 Chương 10 : Phát bệnh
11 Chương 11 : Người phụ nữ dưới danh nghĩa người nhà họ Thương
12 Chương 12 : Tại em ngốc
13 Chương 13 : Hẹn xem phim
14 Chương 14 : Mời
15 Chương 15 : Đáng yêu
16 Chương 16 : Ánh sáng
17 Chương 17 : Hơi ấm
18 Chương 18 : Đột nhiên biến mất
19 Chương 19 Đến nhà
20 Chương 20 : Đôi bàn tay đẹp
21 Chương 21 : Không khí kì quái
22 Chương 22 : Chuyển khoản
23 Chương 23 : Sự đố kỵ
24 Chương 24 : Cùng đi mua sắm
25 Chương 25 : Một chút kì lạ
26 Chương 26 : Những điều mình muốn
27 Chương 27 : Dẫn đi
28 Chương 28 : Nhà ma
29 Chương 29 : Mất ngủ
30 Chương 30 : Ôn luyện
31 Chương 31 : Dự định trở về
32 Chương 32 : Trở về Thành Châu
33 Chương 33 : Người cha tồi tệ
34 Chương 34 : Động tâm
35 Chương 35 : Tâm trạng không tốt
36 Chương 36 : Hiểu lầm
37 Chương 37 : Làm hoà
38 Chương 38 : Bảo vệ anh
39 Chương 39 : Vì bản thân
40 Chương 40 : Lời muốn nói
41 Chương 41 : Xúc cảm con tim
42 Chương 42 : Đợi em ăn cùng anh sao?
43 Chương 43 : Sự tình tứ
44 Chương 44 : Mái tóc ngắn
45 Chương 45 : Khó chịu
46 Chương 46 : Không muốn mắc nợ
47 Chương 47 : Đi ăn
48 Chương 48 : Món quà
49 Chương 49 : Trận đấu giao hữu
50 Chương 50 : Nắm tay
51 Chương 51 : Sự đãi ngộ ưu ái
52 Chương 52 : Ánh sáng trong mắt
53 Chương 53 : Chung xe
54 Chương 54 : Phòng gặp vấn đề
55 Chương 55 : Chung phòng
56 Chương 56 : Mờ ám
57 Chương 57 : Nổi ám ảnh
58 Chương 58 : Mâu thuẫn trong lòng
59 Chương 59 : Đối xử khác biệt
60 Chương 60 : Khó chịu
61 Chương 61 : Sự quan tâm
62 Chương 62 : Đôi mắt chứa hình bóng anh
63 Chương 63 : Ôm chặt
64 Chương 64 : Xấu hổ tránh mặt
65 Chương 65 : Đến Thành Châu
66 Chương 66 : Đau lòng
67 Chương 67 : Đừng rời đi
68 Chương 68 : Đến nhà cũ
69 Chương 69 : Cháu dâu tương lai
70 Chương 70 : Cháu thích con bé đó đúng không?
71 Chương 71 : Hôn má
72 Chương 72 : Dị ứng
73 Chương 73 : Thăm bệnh
74 Chương 74 : Thăm bệnh (2)
75 Chương 75 : Bị hại
76 Chương 76 : Quyền thế và địa vị
77 Chương 77 : Đau lòng
78 Chương 78 : Anh thích em
79 Chương 79 : Cưỡng hôn
80 Chương 80 : Triệu chứng mất ngủ
81 Chương 81 : Gần như mất kiểm soát
82 Chương 82 : Trêu ghẹo
83 Chương 83 : Em đồng ý cái gì?
84 Chương 84 : A Nghiêm
85 Chương 85 : Khúc mắc trong lòng
86 Chương 86 : Lời khai của Ngô Ái
87 Chương 87 : Thuê chung cư ở chung?
88 Chương 88 : Gặp lại lần nữa
89 Chương 89 : Khó chịu
90 Chương 90 : Chủ động hơn
91 Chương 91 : Đến Thuỵ Điển thi đấu
92 Chương 92 : Giải thưởng cao
93 Chương 93 : Em sẽ đến
94 Chương 94 : Lễ Tốt Nghiệp
95 Chương 95 : Lễ Tốt Nghiệp (2)
96 Chương 96 : Lễ Tốt Nghiệp (3)
97 Chương 97 : Lễ Tốt Nghiệp (4)
98 Chương 98 : Anh cả, em sai rồi sao?
99 Chương 99 : Sự bất an
100 Chương 100 : Suy sụp
101 Chương 101 : Sự thật
102 Chương 102 : Sự thật (2)
103 Chương 103 : Không ai dính dáng đến ai
104 Chương 104 : Vị trí mới
105 Chương 105 : Cuộc sống ở Đại Học
106 Chương 106 : Phát hiện bí mật
107 Chương 107 : Nửa mạng người
108 Chương 108 : Đau lòng
109 Chương 109 : Kích động
110 Chương 110 : Giấc mơ
111 Chương 111 : Sự nghi ngờ
112 Chương 112 : Thời gian tịnh dưỡng
113 Chương 113 : Quay trở lại
114 Chương 114 : Dự tiệc
115 Chương 115 : Đã lâu không gặp
116 Chương 116 : Lên núi quay phim
117 Chương 117 : Lên núi quay phim (2)
118 Chương 118 : Ham muốn
119 Chương 119 : Trở về nhà
120 Chương 120 : Nói ra sự thật
121 Chương 121 : Mai mối
122 Chương 122 : Tái ngộ
123 Chương 123 : Không khí gượng gạo
124 Chương 124 : Ảnh hưởng
125 Chương 125 : Họp tác
126 Chương 126 : Đến Tập đoàn Thương thị
127 Chương 127 : Xin lỗi cái gì?
128 Chương 128 : Quà tặng
129 Chương 129 : Mối quan hệ tình bạn
130 Chương 130 : Đè lên thân xe
131 Chương 131 : Tức giận
132 Chương 132 : Đến tận nhà
133 Chương 133 : Lời lẽ vô sỉ
134 Chương 134 : Thái độ kì lạ
135 Chương 135 : Dẫn đến tận phòng
136 Chương 136 : Thuốc mê
137 Chương 137 : Đi lạc trong dinh thự
138 Chương 138 : Việc che giấu
139 Chương 139 : Đi công tác
140 Chương 140 : Khoảng cách vô hình
141 Chương 141 : Lời ẩn ý
142 Chương 142 : Ở chung
143 Chương 143 : Có muốn không?
144 Chương 144 : Cùng nhau xem phim
145 Chương 145 : Bón uống thuốc
146 Chương 146 : Gọi dậy
147 Chương 147 : Đi ăn sáng
148 Chương 148 : Khám
149 Chương 149 : Cười với anh
150 Chương 150 : Anh cho rằng là ai cũng thích tôi sao?
151 Chương 151 : Chứng minh lời nói
152 Chương 152 : Khắc tinh
153 Chương 153 : Bá đạo
154 Chương 154 : Tịch Ngưng bảo bối
155 Chương 155 : Sự thật
156 Chương 156 : Chiếc nhẫn
157 Chương 157 : Ngủ chung
158 Chương 158 : Vị trí Tổng Giám đốc
159 Chương 159 : Đường Lâm
160 Chương 160 : Không nắm rõ tình hình
161 Chương 161 : Ăn tối
162 Chương 162 : Không hận
163 Chương 163 : Máy nghe lén
164 Chương 164 : Chống lưng
165 Chương 165 : Khoản thiếu hụt
166 Chương 166 : Sắp xếp chỉnh đốn lại
167 Chương 167 : Gặp trên máy bay
168 Chương 168 : Bám không buông
169 Chương 169 : Chọc tức
170 Chương 170 : Đừng gọi tên người đàn ông khác
171 Chương 171 : Phản ứng mạnh mẽ
172 Chương 172 : Em quan trọng hơn
173 Chương 173 : Dụ dỗ
174 Chương 174 : Lo lắng
175 Chương 175 : Qua phòng cô
176 Chương 176 : Hội nghị cấp cao
177 Chương 177 : Hội nghị cấp cao (2)
178 Chương 178 : Đào hố
179 Chương 179 : Quá khứ ám ảnh
180 Chương 180 : Rời đi
181 Chương 181 : Mắng
182 Chương 182 : Dịu dàng
183 Chương 183 : Cởi giúp
184 Chương 184 : Đứa trẻ lạ
185 Chương 185 : Che giấu
186 Chương 186 : Lời nói dối
187 Chương 187 : Đặc biệt
188 Chương 188 : Mang đồ ăn về
189 Chương 189 : Bộ phim thứ hai
190 Chương 190 : Trêu chọc buổi sáng
191 Chương 191 : Khả năng vô sỉ
192 Chương 192 : Cứng đầu
193 Chương 193 : Ăn sáng
194 Chương 194 : Quan tâm
195 Chương 195 : Suy nghĩ đơn giản
196 Chương 196 : Lớn tiếng
197 Chương 197 : Không được doạ sợ
198 Chương 198 : Bất an
199 Chương 199 : Kìm chế không nổi
200 Chương 200 : Đặc biệt chuẩn bị
201 Chương 201 : Có trở về không?
202 Chương 202 : Ký hợp đồng
Chapter

Updated 202 Episodes

1
Chương 1 : Đêm tuyết tháng mười
2
Chương 2 : Chạm mắt
3
Chương 3 : Xin phương thức liên lạc
4
Chương 4 : Khoảng cách không xa
5
Chương 5 : Tìm anh
6
Chương 6 : Thành công kết bạn WeChat
7
Chương 7 : Không trả lời WeChat
8
Chương 8 : Thích tôi vì điều gì
9
Chương 9 : Biến mất
10
Chương 10 : Phát bệnh
11
Chương 11 : Người phụ nữ dưới danh nghĩa người nhà họ Thương
12
Chương 12 : Tại em ngốc
13
Chương 13 : Hẹn xem phim
14
Chương 14 : Mời
15
Chương 15 : Đáng yêu
16
Chương 16 : Ánh sáng
17
Chương 17 : Hơi ấm
18
Chương 18 : Đột nhiên biến mất
19
Chương 19 Đến nhà
20
Chương 20 : Đôi bàn tay đẹp
21
Chương 21 : Không khí kì quái
22
Chương 22 : Chuyển khoản
23
Chương 23 : Sự đố kỵ
24
Chương 24 : Cùng đi mua sắm
25
Chương 25 : Một chút kì lạ
26
Chương 26 : Những điều mình muốn
27
Chương 27 : Dẫn đi
28
Chương 28 : Nhà ma
29
Chương 29 : Mất ngủ
30
Chương 30 : Ôn luyện
31
Chương 31 : Dự định trở về
32
Chương 32 : Trở về Thành Châu
33
Chương 33 : Người cha tồi tệ
34
Chương 34 : Động tâm
35
Chương 35 : Tâm trạng không tốt
36
Chương 36 : Hiểu lầm
37
Chương 37 : Làm hoà
38
Chương 38 : Bảo vệ anh
39
Chương 39 : Vì bản thân
40
Chương 40 : Lời muốn nói
41
Chương 41 : Xúc cảm con tim
42
Chương 42 : Đợi em ăn cùng anh sao?
43
Chương 43 : Sự tình tứ
44
Chương 44 : Mái tóc ngắn
45
Chương 45 : Khó chịu
46
Chương 46 : Không muốn mắc nợ
47
Chương 47 : Đi ăn
48
Chương 48 : Món quà
49
Chương 49 : Trận đấu giao hữu
50
Chương 50 : Nắm tay
51
Chương 51 : Sự đãi ngộ ưu ái
52
Chương 52 : Ánh sáng trong mắt
53
Chương 53 : Chung xe
54
Chương 54 : Phòng gặp vấn đề
55
Chương 55 : Chung phòng
56
Chương 56 : Mờ ám
57
Chương 57 : Nổi ám ảnh
58
Chương 58 : Mâu thuẫn trong lòng
59
Chương 59 : Đối xử khác biệt
60
Chương 60 : Khó chịu
61
Chương 61 : Sự quan tâm
62
Chương 62 : Đôi mắt chứa hình bóng anh
63
Chương 63 : Ôm chặt
64
Chương 64 : Xấu hổ tránh mặt
65
Chương 65 : Đến Thành Châu
66
Chương 66 : Đau lòng
67
Chương 67 : Đừng rời đi
68
Chương 68 : Đến nhà cũ
69
Chương 69 : Cháu dâu tương lai
70
Chương 70 : Cháu thích con bé đó đúng không?
71
Chương 71 : Hôn má
72
Chương 72 : Dị ứng
73
Chương 73 : Thăm bệnh
74
Chương 74 : Thăm bệnh (2)
75
Chương 75 : Bị hại
76
Chương 76 : Quyền thế và địa vị
77
Chương 77 : Đau lòng
78
Chương 78 : Anh thích em
79
Chương 79 : Cưỡng hôn
80
Chương 80 : Triệu chứng mất ngủ
81
Chương 81 : Gần như mất kiểm soát
82
Chương 82 : Trêu ghẹo
83
Chương 83 : Em đồng ý cái gì?
84
Chương 84 : A Nghiêm
85
Chương 85 : Khúc mắc trong lòng
86
Chương 86 : Lời khai của Ngô Ái
87
Chương 87 : Thuê chung cư ở chung?
88
Chương 88 : Gặp lại lần nữa
89
Chương 89 : Khó chịu
90
Chương 90 : Chủ động hơn
91
Chương 91 : Đến Thuỵ Điển thi đấu
92
Chương 92 : Giải thưởng cao
93
Chương 93 : Em sẽ đến
94
Chương 94 : Lễ Tốt Nghiệp
95
Chương 95 : Lễ Tốt Nghiệp (2)
96
Chương 96 : Lễ Tốt Nghiệp (3)
97
Chương 97 : Lễ Tốt Nghiệp (4)
98
Chương 98 : Anh cả, em sai rồi sao?
99
Chương 99 : Sự bất an
100
Chương 100 : Suy sụp
101
Chương 101 : Sự thật
102
Chương 102 : Sự thật (2)
103
Chương 103 : Không ai dính dáng đến ai
104
Chương 104 : Vị trí mới
105
Chương 105 : Cuộc sống ở Đại Học
106
Chương 106 : Phát hiện bí mật
107
Chương 107 : Nửa mạng người
108
Chương 108 : Đau lòng
109
Chương 109 : Kích động
110
Chương 110 : Giấc mơ
111
Chương 111 : Sự nghi ngờ
112
Chương 112 : Thời gian tịnh dưỡng
113
Chương 113 : Quay trở lại
114
Chương 114 : Dự tiệc
115
Chương 115 : Đã lâu không gặp
116
Chương 116 : Lên núi quay phim
117
Chương 117 : Lên núi quay phim (2)
118
Chương 118 : Ham muốn
119
Chương 119 : Trở về nhà
120
Chương 120 : Nói ra sự thật
121
Chương 121 : Mai mối
122
Chương 122 : Tái ngộ
123
Chương 123 : Không khí gượng gạo
124
Chương 124 : Ảnh hưởng
125
Chương 125 : Họp tác
126
Chương 126 : Đến Tập đoàn Thương thị
127
Chương 127 : Xin lỗi cái gì?
128
Chương 128 : Quà tặng
129
Chương 129 : Mối quan hệ tình bạn
130
Chương 130 : Đè lên thân xe
131
Chương 131 : Tức giận
132
Chương 132 : Đến tận nhà
133
Chương 133 : Lời lẽ vô sỉ
134
Chương 134 : Thái độ kì lạ
135
Chương 135 : Dẫn đến tận phòng
136
Chương 136 : Thuốc mê
137
Chương 137 : Đi lạc trong dinh thự
138
Chương 138 : Việc che giấu
139
Chương 139 : Đi công tác
140
Chương 140 : Khoảng cách vô hình
141
Chương 141 : Lời ẩn ý
142
Chương 142 : Ở chung
143
Chương 143 : Có muốn không?
144
Chương 144 : Cùng nhau xem phim
145
Chương 145 : Bón uống thuốc
146
Chương 146 : Gọi dậy
147
Chương 147 : Đi ăn sáng
148
Chương 148 : Khám
149
Chương 149 : Cười với anh
150
Chương 150 : Anh cho rằng là ai cũng thích tôi sao?
151
Chương 151 : Chứng minh lời nói
152
Chương 152 : Khắc tinh
153
Chương 153 : Bá đạo
154
Chương 154 : Tịch Ngưng bảo bối
155
Chương 155 : Sự thật
156
Chương 156 : Chiếc nhẫn
157
Chương 157 : Ngủ chung
158
Chương 158 : Vị trí Tổng Giám đốc
159
Chương 159 : Đường Lâm
160
Chương 160 : Không nắm rõ tình hình
161
Chương 161 : Ăn tối
162
Chương 162 : Không hận
163
Chương 163 : Máy nghe lén
164
Chương 164 : Chống lưng
165
Chương 165 : Khoản thiếu hụt
166
Chương 166 : Sắp xếp chỉnh đốn lại
167
Chương 167 : Gặp trên máy bay
168
Chương 168 : Bám không buông
169
Chương 169 : Chọc tức
170
Chương 170 : Đừng gọi tên người đàn ông khác
171
Chương 171 : Phản ứng mạnh mẽ
172
Chương 172 : Em quan trọng hơn
173
Chương 173 : Dụ dỗ
174
Chương 174 : Lo lắng
175
Chương 175 : Qua phòng cô
176
Chương 176 : Hội nghị cấp cao
177
Chương 177 : Hội nghị cấp cao (2)
178
Chương 178 : Đào hố
179
Chương 179 : Quá khứ ám ảnh
180
Chương 180 : Rời đi
181
Chương 181 : Mắng
182
Chương 182 : Dịu dàng
183
Chương 183 : Cởi giúp
184
Chương 184 : Đứa trẻ lạ
185
Chương 185 : Che giấu
186
Chương 186 : Lời nói dối
187
Chương 187 : Đặc biệt
188
Chương 188 : Mang đồ ăn về
189
Chương 189 : Bộ phim thứ hai
190
Chương 190 : Trêu chọc buổi sáng
191
Chương 191 : Khả năng vô sỉ
192
Chương 192 : Cứng đầu
193
Chương 193 : Ăn sáng
194
Chương 194 : Quan tâm
195
Chương 195 : Suy nghĩ đơn giản
196
Chương 196 : Lớn tiếng
197
Chương 197 : Không được doạ sợ
198
Chương 198 : Bất an
199
Chương 199 : Kìm chế không nổi
200
Chương 200 : Đặc biệt chuẩn bị
201
Chương 201 : Có trở về không?
202
Chương 202 : Ký hợp đồng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play