Chương 3

Buổi sáng cả ba người đều theo vị gia chủ kia luyện võ ở sân, lần đầu Tuyết An Thịnh cảm thấy luyện võ cực hình đến vậy mà Đường Nhiên và Đường Ngọc cũng không khá hơn bao nhiêu. Bị gia trưởng kia rất nghiêm khắc chỉ cần ba bọn họ làm sai một động tác một tư thế liền sẽ làm lại từ đầu

Ba người trong một buổi sáng gần như muốn ngất đi, Đường Nhiên từng nghe các chú bác trong họ nói về khoảng thời gian bọn họ chuẩn bị làm lễ trưởng thành, nghe bảo rằng rất dễ dành, sao đến lượt bọi hắn lại khó khăn như vậy chứ

Buổi sáng luyện võ đến khi nắng lên cao ba người mới được nghỉ, cũng vừa lúc người dưới núi mang thức ăn lên nhưng mà lần này họ mang thức ăn sống lên cho họ

Đường Khởi lên tiếng

“Từ bây giờ ba người các người tự nấu ăn, đồ ăn được đưa đến đủ dùng trong một tuần”

Đường Khởi nói xong liền xoay người rời đi. Tuyết An Thịnh tròn mắt nhìn sang Đường Nhiên, Đường Nhiên lại đưa ánh mắt nhìn về phía Đường Ngọc. Đường Ngọc biết rõ hai con người kia không biết nấu ăn

Thế là Đường Ngọc đành đích thân vào bếp nhưng nơi này quả thật bếp gas cũng chẳng có, hai người Tuyết An Thịnh và Đường Nhiên phải đi đốn củi

“Đường Nhiên rốt cuộc cậu rủ tôi đến đây nghỉ dưỡng thật sao, hay bình thường cậu chê tôi quá lười biếng nên muốn tôi đến đây theo cậu chịu khổ”

Tuyết An Thịnh vừa giơ búa lên bổ xuống cây củi mà Đường Nhiên để vào

“Cái này tôi thật sự bó tay, Thịnh Thịnh rõ ràng tôi nghe các chú các bác trong nhà bảo bọn họ đi đến đây như đi nghỉ dưỡng mà, sao đến chúng ta nghie dưỡng đâu chẳng thấy, thấy ngày đầu tiên đã luyện võ rồi chẻ củi, còn tận mấy ngày nữa, aaaaaaa”

Đường Nhiên không nhịn được mà hét một tiếng

Chỉ khổ thân Tuyết An Thịnh cậu đột nhiên bị lôi theo hai người này, biết vậy cậu ngoan ngoãn ở nhà thì tốt rồi, không nên nghe theo lời không đáng tin của Đường Nhiên

Mà Đường Khởi vẫn luôn quan sát cả ba người, ngoài trừ Đường Nhiên và Đường Ngọc hắn đã từng thấy qua hình thì Tuyết An Thịnh là người hắn để ý nhất. Quả thật dung mạo rất giống, giống đến độ hắn cho rằng mình hoa mắt, chỉ là dung mạo giống nhưng cũng chưa chắc là người hắn muốn tìm. Suốt trăm năm qua không phải Đường Khởi chưa nhìn thấy người giống người xuất hiện, chỉ là sau cùng đều không phải là người hắn cần tìm vì trên người người đó nhất định có một ấn ký mà hắn để lại, chỉ cần có thể nhìn thấy ấn ký hắn có thể xác định được Tuyết An Thịnh có phải là người hắn cần tìm hay không

Buổi trưa rốt cuộc cũng nấu xong, chỉ có ba người Tuyết An Thịnh dùng bữa, Đường Khởi không hề cùng họ dùng bữa

“Gia chủ Đường gia trẻ thật đúng không anh, chắc là chỉ hơn chúng ta vài tuổi”

Đường Ngọc nhìn Đường Nhiên hỏi

Đường Nhiên gật đầu

“Đúng là rất trẻ, anh cứ tưởng phải già lụm cụm hay gì đó rốt cuộc vẫn còn trẻ như vậy, nhưng người Đường gia rất sợ gia chủ, ngay cả chúng ta trong vô thức cũng sẽ nghe theo lời của gia chủ mà làm”

Đường Nhiên cảm thán, sự tồn tại của gia chủ Đường gia hắn cũng được nghe rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy gia chủ Đường gia, còn trẻ như vậy đã ngồi lên vị trí gia chủ chắc chắn là một người rất giỏi

“Nhìn cứ có cảm giác không bình thường chút nào”

Tuyết An Thịnh buột miệng nói ra, Đường Nhiên và Đường Ngọc liền nhìn chầm chầm vào cậu, cậu khó hiểu mà hỏi lại

“Có gì mà nhìn tôi như vậy, hai người cũng cảm thấy vậy không đúng sao. Trẻ như vậy đã trở thành gia chủ nhưng theo cách nói chuyện của anh ta chẳng giống người bình thường chút nào, phát âm của anh ta có cảm giác như đang trở về mấy chục năm trước vậy”

Tuyết An Thịnh thẳng thắng nói ra nghi ngờ của mình

“Thịnh Thịnh nói cũng có điểm đúng, nhưng mà nhánh chính Đường gia trước giờ có không ít bí mật, mặc kệ đi, đừng để tâm làm gì, dù sao cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra với chúng ta đâu, cậu không cần quá lo lắng như vậy”

Tuyết An Thịnh biết, cậu cũng nghe nói về Đường gia, Đường gia trước giờ luôn có nhiều chuyện thần thần bí bí mà người khác không biết được, tốt nhất là đừng tò mò, tò mò nhất định sẽ dẫn đến hoạ cho bản thân

Ba người dùng cơm trưa xong, Đường Ngọc đưa cho Tuyết An Thịnh và Đường Nhiên một mâm thức ăn

“Cái này là cho gia chủ, hai anh đem lên đưa cho người hoặc tìm cách đưa cho gia chủ là được, cha có dặn em mặc dù gia chủ Đường gia ít khi nào dùng cơm chung nhưng vẫn phải chú ý mang thức ăn cho người ở cầu thang tầng năm là được”

Đường Nhiên không muốn đi, hắn muốn nghỉ ngơi một chút tranh thủ ngủ một chút, Tuyết An Thịnh bất đắc dĩ phải đi một mình. Dù nơi này cao như vậy nhưng đều có các bậc thang bằng gỗ dẫn dắt lên trên, không có thang máy tự động cho họ di chuyển, chỉ có thể tự mình đi

Tuyết An Thịnh bất đắc dĩ là người mang cơm lên phòng, Đường Khởi ở trên tầng năm và tầng sáu, thức ăn chỉ cần mang đến cầu thang tầng năm là được. Lội lên bốn tầng lầu, Tuyết An Thịnh đặt mâm thức ăn đúng chỗ mà Đường Ngọc đã nói sau đó xoay người rời đi. Cậu vừa xoay người thì nhìn thấy Đường Khởi ở sau lưng mình, có chút giật mình cậu đứng không vững muốn té liền được Đường Khởi đỡ lấy

“Đi đứng cẩn thận một chút, cậu không phải là người Đường gia, chuyện mang cơm sau này để cho tiểu tử kia mang lên đây, nói với Đường Nhiên nếu lần sau còn không tự mình mang cơm lên thì ra ngoài sân đứng tấn hai tiếng đi”

Tuyết An Thịnh gật gật đầu sau đó cúi chào Đường Khởi rồi nhanh chóng rời đi. Cậu có chút ngại, cậu cũng cảm nhận người của Đường Khởi vậy mà lạnh hơn so với người bình thường, cậu cũng không dám nói gì nhiều

Đi được vài bước Đường Khởi lại lần nữa nói

“Nơi này không có mấy thứ để các người giải trí đâu nhưng ở tầng hai có một thư phòng trong đó có không ít sách có thể vào đó đọc”

Đường Khởi không biết cậu có nghe những gì mình nói hay không nhưng bộ dạng nhanh chân rời đi của Tuyết An Thịnh khiến hắn cười một cái

Tuyết An Thịnh quả thật có nghe nhưng cậu không dám trả lời, sau khi xuống đến tầng một thì Đường Nhiên đã sớm nằm một góc mà ngủ, Đường Ngọc vẫn đang ở phía sau gian phòng bếp để rửa chén đũa, Tuyết An Thịnh nhớ đến lời Đường Khởi nói tầng hai có thư phòng, trong đó có không ít sách nên cậu liền quay trở lại tầng hai, tìm vài quyển sách để đọc

Thư phòng mà Đường Khởi chỉ cho Tuyết An Thịnh vậy mà chứa rất nhiều sách, có nhiều cuốn còn là sách cổ khiến Tuyết An Thịnh tròn mắt nhìn không rời

Truyện được đăng tải độc quyền trên noveltoon, không reup dưới mọi hình thức, xin cảm ơn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play