Chương 10: hắn không xứng

Nhìn thấy cô bước ra ngoài với chiếc áo ngủ lụa cổ vuông dài tay màu hồng rộng thùng thình, từng đường cong quyến rũ lấp ló thì ánh mắt đó chợt tối lại.

Giang Yểm Ly hơi bất ngờ, cô muốn xoay người trở vào phòng nhưng cổ tay bị hắn nắm lấy, cô có chút ngạc nhiên muốn vùng ra nhưng chợt bên tai vang lên giọng nói có chút thê lương:

"Đêm qua... anh xin lỗi ".

Đáy mắt của cô loé lên một cái nhưng tiếp đó dứt khoác vùng tay ra, cô đứng yên không nhìn hắn mà cúi xuống né tránh, Dương Nghiêm hơi thấp giọng:

"Anh biết đêm qua là anh không tốt khiến cho em tổn thương, thực ra lúc đầu đúng là anh có ý xấu khi tiếp cận em, nhưng nhìn thấy em khóc thì tâm trạng liền khó chịu, đêm qua anh không tài nào ngủ được, lúc đó anh biết bản thân đã sai rồi. Yểm Ly, em không tha thứ cho anh cũng được nhưng đừng có khiến bản thân chịu thiệt, em nên ăn chút gì đó đi ".

Giang Yểm Ly lúc này mới xoay đầu nhìn hắn, mắt cô lạ rưng rưng, hít vào một hơi sâu tiếp thêm can đảm rồi mở miệng:

"Dương ca... ".

"Phụt! ".

Câu nói còn chưa nói xong thì chỉ thấy người trước mắt đang che miệng rồi cười, lúc đó cô chết lặng.

Người đàn ông cười ngày càng to, hắn đưa tay luồng vào trong mái tóc đen vuốt ngược nó ra phía sau, vẻ đẹp ngời ngời nhưng ẩn chứa sâu bên trong đôi mắt phương kia là sự khinh miệt cực điểm, hắn nhìn thẳng vào cô bằng cái nhìn đó, có lẽ cả đời này Giang Yểm Ly cũng không thể quên đi được thời khắc đó.

Chân cô chôn tại chỗ, chẳng thể nào di chuyển được, trái tim thì thắt lại, quên cả thở, chỉ mãi nhìn vào người đàn ông trước mặt. Vẻ mặt hối lỗi khi nãy chỉ là diễn cho cô xem mà thôi, hắn lúc này cười như thể bắt được vàng vậy.

Cứ thế, cô lại tin hắn thêm một lần để rồi nhận lấy sự cười cợt.

Dương Nghiêm tiến gần sát đến ghé vào tai cô rồi thì thầm:

"Giang Yểm Ly, cô quả thật là ngốc nghếch đến đáng yêu, bị lừa 10 năm chưa đủ, tôi chỉ vừa mới xuống nước giả vờ hối hận thì lại lần nữa chiếm được lòng tin rồi, bị lừa lâu như thế quả nhiên là có lý do ".

Cô không khóc, cứ thẫn thờ nhìn hắn, chẳng biết là do đêm qua khóc nhiều đến mức chẳng còn nước mắt hay là vì lòng đã nguội lạnh.

Hắn cười đến mức hai má đỏ lên, nhìn cô hệt như một sinh vật nhỏ không thể tự bảo vệ bản thân.

Giang Yểm Ly lúc này không thể nhịn được nữa, cô cố nén cơn khó chịu trong lồng ngực rồi hỏi:

"Em không hiểu vì sao anh lại ghét em đến mức phải diễn vở kịch này ".

Ánh mắt của hắn chẳng hề có chút tiết tháo nhìn thẳng vào váy ngủ của cô, thậm chí còn luồng tay vào trong cổ áo.

Ngón tay của hắn nóng rực, chạm đến xương quai xanh rồi vân vê vài vòng, nơi hắn chạm vào như bị thiêu đốt, Giang Yểm Ly lui về sau né tránh sự động chạm ấy nhưng hắn chẳng biết khó mà lui, thậm chí còn liếc mắt nhìn cô như đang muốn cảnh cáo 'muốn sống thì đứng yên'.

Chân mày của cô chau lại, không thoả hiệp lui về sau nhưng hắn không nói không rằng đặt tay lên vai cô, dùng ngón tay cái ấn chặt khiến cho Giang Yểm Ly bất giác than đau.

Dương Nghiêm ấn ngón tay lên xương quai xanh, lực đạo rất mạnh bạo như muốn trừng phạt sự bướng bỉnh của cô, Giang Yểm Ly không có sự lựa chọn, chỉ đành thuận theo, đứng yên mặc cho hắn vuốt ve bả vai mềm mại.

Cô xoay đầu sang nơi khác, ánh mắt chứa đầy sự phẫn uất cùng với nhẫn nhục nhưng tuyệt nhiên không rơi một giọt lệ nào, hệt như đang ngầm ám chỉ 'hắn không xứng'.

Dương Nghiêm chỉ cười nhạt, hắn nghiêng đầu, khoảng cách gần quan sát kỹ hõm cổ trắng noãn của thiếu nữ rồi nhàn nhạt phun ra vài chữ:

"Nếu như vào một ngày có người đột nhiên được đưa vào nhà, khiến cho mẹ và em gái của cô không vui thì liệu cô có thích người đó hay không? ".

Giang Yểm Ly cũng biết lý do vì sao Từ Phi và Dương Nhất Nguyệt không thích mình, cũng vì điều đó mà có thể suy luận ra sự ghét bỏ trong lòng hắn, nhưng cô không nghĩ chỉ vì lý do đó mà khiến hắn phải tạo nên một âm mưu như thế.

Đứa trẻ chỉ mới 8 tuổi sao có thể tinh vi đến thế? Cũng độc ác đến thế?

Hắn đúng là khiến cho cô phải trầm trồ thán phục.

Hot

Comments

hồng nhung

hồng nhung

Anh cứ mạnh miệng sau này tự vả đau lắm nha anh

2024-02-11

0

:)))

:)))

tâm cơ ko ai =

2024-02-10

0

Gấu nhồi Boom

Gấu nhồi Boom

hóngggg 🤸🤸🤸

2024-02-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: cô nhi
2 Chương 2: không được chào đón
3 Chương 3: không được yêu thương
4 Chương 4: sinh nhật (1)
5 Chương 5: sinh nhật (2)
6 Chương 6: quà
7 Chương 7: vở kịch
8 Chương 8: hạ màn
9 Chương 9: đau lòng
10 Chương 10: hắn không xứng
11 Chương 11: mơ mộng hão huyền
12 Chương 12: chủ động đến tìm
13 Chương 13: dò hỏi
14 Chương 14: xa cách
15 Chương 15: dọn đi và gặp lại
16 Chương 16: ai là vua
17 Chương 17: chịu phạt
18 Chương 18: bệnh
19 Chương 19: bị dồn ép
20 Chương 20: sỉ nhục
21 Chương 21: thô lỗ
22 Chương 22: về rồi
23 Chương 23: dị ứng
24 Chương 24: kích động
25 Chương 25: đến tìm
26 Chương 26: gây khó dễ
27 Chương 27: cảnh cáo
28 Chương 28: tìm gặp đêm khuya
29 Chương 29: cô sợ hắn lắm
30 Chương 30: không dám chống đối
31 Chương 31: nhận ra ý đồ
32 Chương 32: bộ dạng ương ngạnh
33 Chương 33: về nhà và đối mặt
34 Chương 34: hắn lại làm càn
35 Chương 35: chống trả
36 Chương 36: can đảm trỗi dậy
37 Chương 37: muốn tìm đồng minh
38 Chương 38: trò chuyện vui vẻ
39 Chương 39: chặn đường tra hỏi
40 Chương 40: tiệc mừng
41 Chương 41: nhìn thấy cảnh thú vị
42 Chương 42: giả vờ
43 Chương 43: quà sinh nhật
44 Chương 44: mắng người
45 Chương 45: khó lòng trốn thoát
46 Chương 46: phản kháng vô ích
47 Chương 47: ác ma
48 Chương 48: dựa vào điều gì?
49 Chương 49: trả đũa
50 Chương 50: quyết định tốt nhất
51 Chương 51: rời đi
52 Chương 52: cuộc sống mới
53 Chương 53: nhanh chân nhanh tay
54 Chương 54: gặp lại người thân
55 Chương 55: bí mật bị che giấu
56 Chương 56: bí mật động trời
57 Chương 57: không yếu đuối nữa
58 Chương 58: bảo vệ bản thân
59 Chương 59: thân thế
60 Chương 60: ly biệt
61 Chương 61: đừng ai đến tìm
62 Chương 62: cô khác rồi
63 Chương 63: lại đến tìm gặp
64 Chương 64: bị bắt
65 Chương 65: ra điều kiện
66 Chương 66: uy hiếp
67 Chương 67: bắt cóc
68 Chương 68: thoả hiệp
69 Chương 69: không thể trốn thoát
70 Chương 70: không tha
71 Chương 71: chán ghét cũng được
72 Chương 72: tất cả đều tệ với cô
73 Chương 73: miệt thị hắn
74 Chương 74: đừng mong rời khỏi
75 Chương 75: thoả hiệp
76 Chương 76: liên kết
77 Chương 77: chọc điên
78 Chương 78: gan to bằng trời
79 Chương 79: bắt lại
80 Chương 80: độc chiếm
81 Chương 81: lên kế hoạch
82 Chương 82: rơi vào bẫy
83 Chương 83: từ bỏ
84 Chương 84: buông tha
85 Chương 85: vô tình gặp lại
86 Chương 86: diễn kịch
87 Chương 87: gặp nguy
88 Chương 88: kiểm tra lại
89 Chương 89: điều dưỡng
90 Chương 90: hồi tưởng
91 Chương 91: chuyển biến tốt
92 Chương 92: bình phục
93 Chương 93: đùa bỡn
94 Chương 94: lên kế hoạch
95 Chương 95: càng diễn càng vui
96 Chương 96: sống cùng nhau
97 Chương 97: tìm đến gây sự
98 Chương 98: 'thứ đó'
99 Chương 99: chuẩn bị sân khấu
100 Chương 100: cảnh cáo
101 Chương 101: tính kế
102 Chương 102: chuyện xấu kéo đến
103 Chương 103: xả vai
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: cô nhi
2
Chương 2: không được chào đón
3
Chương 3: không được yêu thương
4
Chương 4: sinh nhật (1)
5
Chương 5: sinh nhật (2)
6
Chương 6: quà
7
Chương 7: vở kịch
8
Chương 8: hạ màn
9
Chương 9: đau lòng
10
Chương 10: hắn không xứng
11
Chương 11: mơ mộng hão huyền
12
Chương 12: chủ động đến tìm
13
Chương 13: dò hỏi
14
Chương 14: xa cách
15
Chương 15: dọn đi và gặp lại
16
Chương 16: ai là vua
17
Chương 17: chịu phạt
18
Chương 18: bệnh
19
Chương 19: bị dồn ép
20
Chương 20: sỉ nhục
21
Chương 21: thô lỗ
22
Chương 22: về rồi
23
Chương 23: dị ứng
24
Chương 24: kích động
25
Chương 25: đến tìm
26
Chương 26: gây khó dễ
27
Chương 27: cảnh cáo
28
Chương 28: tìm gặp đêm khuya
29
Chương 29: cô sợ hắn lắm
30
Chương 30: không dám chống đối
31
Chương 31: nhận ra ý đồ
32
Chương 32: bộ dạng ương ngạnh
33
Chương 33: về nhà và đối mặt
34
Chương 34: hắn lại làm càn
35
Chương 35: chống trả
36
Chương 36: can đảm trỗi dậy
37
Chương 37: muốn tìm đồng minh
38
Chương 38: trò chuyện vui vẻ
39
Chương 39: chặn đường tra hỏi
40
Chương 40: tiệc mừng
41
Chương 41: nhìn thấy cảnh thú vị
42
Chương 42: giả vờ
43
Chương 43: quà sinh nhật
44
Chương 44: mắng người
45
Chương 45: khó lòng trốn thoát
46
Chương 46: phản kháng vô ích
47
Chương 47: ác ma
48
Chương 48: dựa vào điều gì?
49
Chương 49: trả đũa
50
Chương 50: quyết định tốt nhất
51
Chương 51: rời đi
52
Chương 52: cuộc sống mới
53
Chương 53: nhanh chân nhanh tay
54
Chương 54: gặp lại người thân
55
Chương 55: bí mật bị che giấu
56
Chương 56: bí mật động trời
57
Chương 57: không yếu đuối nữa
58
Chương 58: bảo vệ bản thân
59
Chương 59: thân thế
60
Chương 60: ly biệt
61
Chương 61: đừng ai đến tìm
62
Chương 62: cô khác rồi
63
Chương 63: lại đến tìm gặp
64
Chương 64: bị bắt
65
Chương 65: ra điều kiện
66
Chương 66: uy hiếp
67
Chương 67: bắt cóc
68
Chương 68: thoả hiệp
69
Chương 69: không thể trốn thoát
70
Chương 70: không tha
71
Chương 71: chán ghét cũng được
72
Chương 72: tất cả đều tệ với cô
73
Chương 73: miệt thị hắn
74
Chương 74: đừng mong rời khỏi
75
Chương 75: thoả hiệp
76
Chương 76: liên kết
77
Chương 77: chọc điên
78
Chương 78: gan to bằng trời
79
Chương 79: bắt lại
80
Chương 80: độc chiếm
81
Chương 81: lên kế hoạch
82
Chương 82: rơi vào bẫy
83
Chương 83: từ bỏ
84
Chương 84: buông tha
85
Chương 85: vô tình gặp lại
86
Chương 86: diễn kịch
87
Chương 87: gặp nguy
88
Chương 88: kiểm tra lại
89
Chương 89: điều dưỡng
90
Chương 90: hồi tưởng
91
Chương 91: chuyển biến tốt
92
Chương 92: bình phục
93
Chương 93: đùa bỡn
94
Chương 94: lên kế hoạch
95
Chương 95: càng diễn càng vui
96
Chương 96: sống cùng nhau
97
Chương 97: tìm đến gây sự
98
Chương 98: 'thứ đó'
99
Chương 99: chuẩn bị sân khấu
100
Chương 100: cảnh cáo
101
Chương 101: tính kế
102
Chương 102: chuyện xấu kéo đến
103
Chương 103: xả vai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play