KHÓ LÒNG TRỐN THOÁT

KHÓ LÒNG TRỐN THOÁT

Chương 1: cô nhi

Nếu như có thể tự làm chủ cuộc đời của chính mình thì chẳng ai muốn trở thành một nhánh tầm gửi phải sống bám vào cổ thụ, Giang Yểm Ly cũng như thế.

Cây đại thụ mà cô phải sống dựa vào vừa là nơi che chắn an toàn, cũng là nơi khiến cho cuộc sống của cô khó khăn hơn bao giờ hết.

Thành phố A, viện mồ côi Phúc An.

Giang Yểm Ly 6 tuổi đang cùng với những đứa trẻ khác đang chơi ở ngoài sân thì viện phó đã đến gọi cô, đứa trẻ ngây thơ trên mặt dính đầy đất, cơ thể hơi gầy gò và nước da có chút đen nhẽm, bà đưa cô bé vào trong phòng viện trưởng, ở đó khá rộng rãi và sạch sẽ, khác xa hoàn toàn so với căn phòng mà cô đang sống cùng với những đứa trẻ khác.

Cô bé quan sát xung quanh, những thứ không biết được làm bằng gì mà lại sáng lấp lánh khiến cho cô bé nhìn mãi không rời mắt, vì mãi nhìn ngó mà chẳng hề hay biết có một người đàn ông đang tiến về phía mình.

Ông ta quá cao lớn đối với một đứa trẻ con, Giang Yểm Ly có chút sợ lui về sau nhưng viện trưởng laiij nhanh chóng chạy đến phía sau lưng rồi kéo cô bé trở lại vị trí ban đầu, giọng nói mang theo chút xu nịnh:

"Chủ tịch Dương, mong ngài thông cảm, con bé còn nhỏ, sợ người lạ chứ không có ý gì đâu ".

Đứa bé 6 tuổi lúng túng thấy rõ, dường như sợ người trước mắt sẽ làm hại đến mình, ông ấy lại chẳng hề nói gì cả, chỉ đứng đó nhìn cô, nhưng tại sao ánh mắt lại buồn thế?

Dương Thành Trung năm nay đã 36 tuổi, trong viện mồ côi tồi tàn này chỉ có mình ông mặc bộ vest đen nhìn thật đẹp, ông quỳ xuống trước mặt Giang Yểm Ly, bất chấp bộ dạng dơ bẩn trên người cô bé, ông ôm chằm lấy, giọng nói man mác buồn:

"Cuối cùng cũng tìm thấy con rồi ".

Giang Yểm Ly lần đầu được vòng tay ấm áp ôm lấy, ban đầu có chút sợ hãi nhưng giây sau lại cảm thấy an tâm đến lạ, cô bé biết người này không có ý hại mình.

Cô đã rời khỏi cô nhi viện như thế đấy, được Dương Thành Trung đưa đi.

Ngồi trong con ngựa sắt đen tuyền và vô cùng êm ái, cô thích thú vô cùng, khi nó chạy đi thì cô nhìn ra ngoài ngắm phong cảnh, nó chạy rất lâu rồi ngừng lại trước một biệt phủ xa hoa.

Dương Thành Trung bế cô vào bên trong, nơi này so với phòng của viện trưởng còn đẹp hơn, cô trố mắt ra để nhìn, thực khó để che giấu gương mặt hứng thú.

Ông nhìn cô vui vẻ thì trong lòng cũng vui theo, dịu dàng xoa đầu rồi nói:

"Từ nay con sẽ ở lại nơi này ".

"Oa ".

Được ở nơi xinh đẹp thế này thật thích, Giang Yểm Ly 6 tuổi cười hề hề, nhưng chẳng thể ngờ được đây là nơi bắt đầu chuỗi ngày đau khổ.

Dương Thành Trung bế cô bé vào trong phòng khách lớn, Giang Yểm Ly nhìn thấy bên trong có một dì rất xinh đẹp nhưng gương mặt lại lộ ra vẻ không vui pha lẫn tức giận, đứng bên cạnh là một bé gái nhỏ hơn cô vài tuổi và một bé trai cao hơn cô cả cái đầu, cùng với một chị đang ngồi ở sofa. Nhìn thấy ông bước vào, dì xinh đẹp ấy nhìn một lúc rồi liếc mắt nhìn cô, ánh mắt này hệt như viện trưởng nhìn cô và đám trẻ ở cô nhi viện vậy, khinh miệt hệt như nhìn cỏ rác, lớn giọng:

"Cái gì đây? ".

Tiếng quát to đến mức dù đã có linh cảm không tốt nhưng cô bé vẫn bị doạ cho giật mình, vì sợ mà càng nép vào lòng của Dương Thành Trung hơn.

"Từ bây giờ đứa bé này sẽ ở đây, anh đã nhận nó làm con nuôi " - Dương Thành Trung lên tiếng.

"Là con của người đàn bà chết tiệc kia có đúng không? Quả nhiên anh không quên được ả ta, dù ả đã không còn nhưng anh vẫn không quên được, còn dám đem con của ả về đây, con nuôi gì chứ? Tôi không đồng ý, có chết cũng không đồng ý!!! " - Từ Phi gào lên.

Dương Thành Trung dường như khá quen với việc vợ mình làm loạn cho nên chỉ thở dài:

"Em đừng có nói bậy, anh chỉ xem Lâm Thê Thê như em gái, em ấy đã mất rồi, giờ đây đâu thể để đứa bé chịu khổ, dù sao thì trẻ con là vô tội ".

"Anh còn dám nhắc đến tên cô ta? Trẻ con vô tội? Vậy thì con anh thì không vô tội sao? Tôi thì có tội hay sao? " - Từ Phi phẫn uất đến đau thương.

Giang Yểm Ly còn quá nhỏ, hoàn toàn không hiểu câu chuyện đó có ý nghĩa gì, chỉ là không muốn người lớn phải cãi nhau.

Hot

Comments

Linh Vũ Ngọc

Linh Vũ Ngọc

bạn vào đọc truyện của mình rồi cho mình xin feedback được không ạ

2024-08-28

0

Lúa Lúa

Lúa Lúa

🌹

2024-06-09

0

Anh Nguyen

Anh Nguyen

rời đi

2024-04-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: cô nhi
2 Chương 2: không được chào đón
3 Chương 3: không được yêu thương
4 Chương 4: sinh nhật (1)
5 Chương 5: sinh nhật (2)
6 Chương 6: quà
7 Chương 7: vở kịch
8 Chương 8: hạ màn
9 Chương 9: đau lòng
10 Chương 10: hắn không xứng
11 Chương 11: mơ mộng hão huyền
12 Chương 12: chủ động đến tìm
13 Chương 13: dò hỏi
14 Chương 14: xa cách
15 Chương 15: dọn đi và gặp lại
16 Chương 16: ai là vua
17 Chương 17: chịu phạt
18 Chương 18: bệnh
19 Chương 19: bị dồn ép
20 Chương 20: sỉ nhục
21 Chương 21: thô lỗ
22 Chương 22: về rồi
23 Chương 23: dị ứng
24 Chương 24: kích động
25 Chương 25: đến tìm
26 Chương 26: gây khó dễ
27 Chương 27: cảnh cáo
28 Chương 28: tìm gặp đêm khuya
29 Chương 29: cô sợ hắn lắm
30 Chương 30: không dám chống đối
31 Chương 31: nhận ra ý đồ
32 Chương 32: bộ dạng ương ngạnh
33 Chương 33: về nhà và đối mặt
34 Chương 34: hắn lại làm càn
35 Chương 35: chống trả
36 Chương 36: can đảm trỗi dậy
37 Chương 37: muốn tìm đồng minh
38 Chương 38: trò chuyện vui vẻ
39 Chương 39: chặn đường tra hỏi
40 Chương 40: tiệc mừng
41 Chương 41: nhìn thấy cảnh thú vị
42 Chương 42: giả vờ
43 Chương 43: quà sinh nhật
44 Chương 44: mắng người
45 Chương 45: khó lòng trốn thoát
46 Chương 46: phản kháng vô ích
47 Chương 47: ác ma
48 Chương 48: dựa vào điều gì?
49 Chương 49: trả đũa
50 Chương 50: quyết định tốt nhất
51 Chương 51: rời đi
52 Chương 52: cuộc sống mới
53 Chương 53: nhanh chân nhanh tay
54 Chương 54: gặp lại người thân
55 Chương 55: bí mật bị che giấu
56 Chương 56: bí mật động trời
57 Chương 57: không yếu đuối nữa
58 Chương 58: bảo vệ bản thân
59 Chương 59: thân thế
60 Chương 60: ly biệt
61 Chương 61: đừng ai đến tìm
62 Chương 62: cô khác rồi
63 Chương 63: lại đến tìm gặp
64 Chương 64: bị bắt
65 Chương 65: ra điều kiện
66 Chương 66: uy hiếp
67 Chương 67: bắt cóc
68 Chương 68: thoả hiệp
69 Chương 69: không thể trốn thoát
70 Chương 70: không tha
71 Chương 71: chán ghét cũng được
72 Chương 72: tất cả đều tệ với cô
73 Chương 73: miệt thị hắn
74 Chương 74: đừng mong rời khỏi
75 Chương 75: thoả hiệp
76 Chương 76: liên kết
77 Chương 77: chọc điên
78 Chương 78: gan to bằng trời
79 Chương 79: bắt lại
80 Chương 80: độc chiếm
81 Chương 81: lên kế hoạch
82 Chương 82: rơi vào bẫy
83 Chương 83: từ bỏ
84 Chương 84: buông tha
85 Chương 85: vô tình gặp lại
86 Chương 86: diễn kịch
87 Chương 87: gặp nguy
88 Chương 88: kiểm tra lại
89 Chương 89: điều dưỡng
90 Chương 90: hồi tưởng
91 Chương 91: chuyển biến tốt
92 Chương 92: bình phục
93 Chương 93: đùa bỡn
94 Chương 94: lên kế hoạch
95 Chương 95: càng diễn càng vui
96 Chương 96: sống cùng nhau
97 Chương 97: tìm đến gây sự
98 Chương 98: 'thứ đó'
99 Chương 99: chuẩn bị sân khấu
100 Chương 100: cảnh cáo
101 Chương 101: tính kế
102 Chương 102: chuyện xấu kéo đến
103 Chương 103: xả vai
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: cô nhi
2
Chương 2: không được chào đón
3
Chương 3: không được yêu thương
4
Chương 4: sinh nhật (1)
5
Chương 5: sinh nhật (2)
6
Chương 6: quà
7
Chương 7: vở kịch
8
Chương 8: hạ màn
9
Chương 9: đau lòng
10
Chương 10: hắn không xứng
11
Chương 11: mơ mộng hão huyền
12
Chương 12: chủ động đến tìm
13
Chương 13: dò hỏi
14
Chương 14: xa cách
15
Chương 15: dọn đi và gặp lại
16
Chương 16: ai là vua
17
Chương 17: chịu phạt
18
Chương 18: bệnh
19
Chương 19: bị dồn ép
20
Chương 20: sỉ nhục
21
Chương 21: thô lỗ
22
Chương 22: về rồi
23
Chương 23: dị ứng
24
Chương 24: kích động
25
Chương 25: đến tìm
26
Chương 26: gây khó dễ
27
Chương 27: cảnh cáo
28
Chương 28: tìm gặp đêm khuya
29
Chương 29: cô sợ hắn lắm
30
Chương 30: không dám chống đối
31
Chương 31: nhận ra ý đồ
32
Chương 32: bộ dạng ương ngạnh
33
Chương 33: về nhà và đối mặt
34
Chương 34: hắn lại làm càn
35
Chương 35: chống trả
36
Chương 36: can đảm trỗi dậy
37
Chương 37: muốn tìm đồng minh
38
Chương 38: trò chuyện vui vẻ
39
Chương 39: chặn đường tra hỏi
40
Chương 40: tiệc mừng
41
Chương 41: nhìn thấy cảnh thú vị
42
Chương 42: giả vờ
43
Chương 43: quà sinh nhật
44
Chương 44: mắng người
45
Chương 45: khó lòng trốn thoát
46
Chương 46: phản kháng vô ích
47
Chương 47: ác ma
48
Chương 48: dựa vào điều gì?
49
Chương 49: trả đũa
50
Chương 50: quyết định tốt nhất
51
Chương 51: rời đi
52
Chương 52: cuộc sống mới
53
Chương 53: nhanh chân nhanh tay
54
Chương 54: gặp lại người thân
55
Chương 55: bí mật bị che giấu
56
Chương 56: bí mật động trời
57
Chương 57: không yếu đuối nữa
58
Chương 58: bảo vệ bản thân
59
Chương 59: thân thế
60
Chương 60: ly biệt
61
Chương 61: đừng ai đến tìm
62
Chương 62: cô khác rồi
63
Chương 63: lại đến tìm gặp
64
Chương 64: bị bắt
65
Chương 65: ra điều kiện
66
Chương 66: uy hiếp
67
Chương 67: bắt cóc
68
Chương 68: thoả hiệp
69
Chương 69: không thể trốn thoát
70
Chương 70: không tha
71
Chương 71: chán ghét cũng được
72
Chương 72: tất cả đều tệ với cô
73
Chương 73: miệt thị hắn
74
Chương 74: đừng mong rời khỏi
75
Chương 75: thoả hiệp
76
Chương 76: liên kết
77
Chương 77: chọc điên
78
Chương 78: gan to bằng trời
79
Chương 79: bắt lại
80
Chương 80: độc chiếm
81
Chương 81: lên kế hoạch
82
Chương 82: rơi vào bẫy
83
Chương 83: từ bỏ
84
Chương 84: buông tha
85
Chương 85: vô tình gặp lại
86
Chương 86: diễn kịch
87
Chương 87: gặp nguy
88
Chương 88: kiểm tra lại
89
Chương 89: điều dưỡng
90
Chương 90: hồi tưởng
91
Chương 91: chuyển biến tốt
92
Chương 92: bình phục
93
Chương 93: đùa bỡn
94
Chương 94: lên kế hoạch
95
Chương 95: càng diễn càng vui
96
Chương 96: sống cùng nhau
97
Chương 97: tìm đến gây sự
98
Chương 98: 'thứ đó'
99
Chương 99: chuẩn bị sân khấu
100
Chương 100: cảnh cáo
101
Chương 101: tính kế
102
Chương 102: chuyện xấu kéo đến
103
Chương 103: xả vai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play