Chương 17: chịu phạt

Dương Nghiêm vẫn duy trì nụ cười trên gương mặt, nhưng cô nhận ra được sự đáng sợ mà hắn đang giấu đi.

Hắn ghét tiếp xúc với người lạ, không thích động chạm, trò chuyện vui vẻ chỉ là miễn cưỡng, cô cũng không muốn có bất cứ quan hệ nào với hắn.

Người đàn ông nhìn con số trong tay, ngẫm nghĩ lệnh của 'vua', sắc mặt liền trở nên không tốt, người được lam vua lúc này chỉ thấy hắn đứng lên liền nhìn xung quanh rồi lên tiếng hỏi:

"Số ba là ai thế? Đã chơi thì phải chơi đến cùng nha, không được trốn tránh đâu ".

Giang Yểm Ly lúc này vẫn chưa chịu đứng lên, cô thực sự muốn xé nát con số trong tay rồi chạy trốn nhưng người bên cạnh đã nhanh hơn, nhìn sang con số trong tay cô rồi lớn tiếng:

"Số ba là Giang Yểm Ly ".

Cô xoay sang nhìn người đó với gương mặt bất mãn, chỉ thấy cậu ta tủm tỉm cười rồi chọc ghẹo:

"Sao thế? Cậu ngại à? Nhưng mà có chơi thì có chịu nha ".

Cô gái nhỏ dưới sức ép của người xung quanh lúng túng thấy rõ, Dương Nghiêm vẫn đứng ở đó nở một nụ cười, điều này thực sự khiến cho cô sợ hãi.

"Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi! ".

Mọi người reo hò vì phấn khích, người đàn ông trái ngược đứng yên, Giang Yểm Ly cảm thấy mọi điều khó xử đều nhắm vào mình vậy.

Cô đứng lên, chậm rãi cắn môi rồi tiến đến bàn vơ lấy một cốc bia to rồi nín thở uống cạn, mọi người nhìn thấy như thế liền trở nên mất hứng, một trong số bạn học bực dọc mà nói:

"Không phải chứ? Cậu thà uống bia còn hơn phải hôn giảng viên Dương, chẳng lẽ... cậu ghét anh ấy đến vậy sao? ".

Dương Nghiêm đứng đó nhìn cô, gương mặt không lộ biểu cảm, nhưng lúc hắn như thế thì mới đáng sợ, chẳng biết con độc xà đó có đang mưu tính điều gì hay không.

Giang Yểm Ly có chút men trong người liền trở nên gan dạ hơn, hai má cô thoáng chốc ửng hồng, nóng rang, đặt cốc bia đã cạn xuống bàn, cô mở miệng:

"Mọi người ở đây đều ngưỡng mộ giảng viên Dương, nếu như tớ làm vậy thì chẳng phải trở thành địch thủ của những người ngưỡng mộ anh ấy sao? Chừa cho tớ con đường sống với ".

Gương mặt của cô xinh đẹp động lòng người, lộ ra vài phần yếu đuối, nay lại có thêm tý men say cho nên khiến cho người khác không muốn gây khó dễ.

"Thôi thì cậu ấy cũng đã chịu phạt rồi, tiếp tục thôi nào " - Một bạn học lên tiếng.

Lúc đó cô mới thở phào nhẹ nhõm, Giang Yểm Ly ngồi xuống, trong lòng thực sự cảm thấy vô cùng rối rắm, chỉ vừa mới bắt đầu chưa được bao lâu thì đã thế này, nếu càng chơi lâu thì không biết sẽ thế nào nữa. Đang lúc không biết nên làm thế nào để rời khỏi nơi này thì điện thoại trong túi reo lên, là số của quản gia, cô vội bắt máy, chỉ nghe thấy giọng nói của quản gia gấp gáp:

/Cô đến bệnh viện ngay lập tức đi, chủ tịch hiện tại muốn gặp cô /.

"Cha nuôi bị làm sao? " - Cô gấp gáp hỏi.

/Chủ tịch lên cơn đau tim, hiện tại đã ổn nhưng ông ấy muốn gặp cô, mau đến bệnh viện /.

Giang Yểm Ly nghe thấy thì chấn động, cô cúp máy, gương mặt trở nên tái đi, vội vàng đứng lên, đờ đẫn cất lời:

"Tớ có việc, phải đi trước ".

Xung quanh không ngớt lời bàn tán, đa phần đều có ý không hay:

"Chẳng lẽ sợ cho nên định trốn sao? ".

"Nhìn gương mặt thế kia thì có lẽ không phải diễn đâu, có vẻ như nhà có việc thật đấy ".

"Hừ, dù thế nào đi nữa thì cũng không nên bỏ đi nhanh như thế, đúng là mất cả vui ".

Người đàn ông ngồi ở giữa đám đông cầm lấy cốc bia rồi uống chậm rãi như muốn dùng hành động đó che đi biểu cảm lúc bấy giờ.

Ánh mắt của hắn mang theo nghĩ ngợi và bất lương, nhìn vào vị trí ban nãy mà cô gái đã ngồi, lát sau liền đứng lên rồi nói:

"Mọi người cứ tiếp tục đi, tôi còn có việc nên phải về sớm, ngại quá, chầu này tôi sẽ trả xem như chuộc lỗi nhé! ".

"Giảng viên Dương, thế này không được, dù sao đây cũng là buổi tiệc chia tay, sao có thể để anh chi trả được? ".

"Mọi người vui là được, mục đích là tạo kỷ niệm, đừng nên tính toán như thế " - Dương Nghiêm cười nhẹ rồi đáp.

Dù sao thì mọi người ở đây đều là sinh viên, ăn một bữa ngon lành lại có người trả tiền đương nhiên trong lòng vui như mở hội, từ chối chỉ là giả vờ.

Hắn là hạng người như thế nào chứ? Đương nhiên hắn hiểu được ai đang thật lòng, ai đang giả tạo.

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Cuốn quá đi tg ôi

2024-02-16

0

Tuyết Tuyết🎐🧸

Tuyết Tuyết🎐🧸

tặng tui chap đi cam ơi

2024-02-15

0

Trương Hoa Anh

Trương Hoa Anh

hay vcl ấy hóng vc Cam oiii 🙊

2024-02-15

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: cô nhi
2 Chương 2: không được chào đón
3 Chương 3: không được yêu thương
4 Chương 4: sinh nhật (1)
5 Chương 5: sinh nhật (2)
6 Chương 6: quà
7 Chương 7: vở kịch
8 Chương 8: hạ màn
9 Chương 9: đau lòng
10 Chương 10: hắn không xứng
11 Chương 11: mơ mộng hão huyền
12 Chương 12: chủ động đến tìm
13 Chương 13: dò hỏi
14 Chương 14: xa cách
15 Chương 15: dọn đi và gặp lại
16 Chương 16: ai là vua
17 Chương 17: chịu phạt
18 Chương 18: bệnh
19 Chương 19: bị dồn ép
20 Chương 20: sỉ nhục
21 Chương 21: thô lỗ
22 Chương 22: về rồi
23 Chương 23: dị ứng
24 Chương 24: kích động
25 Chương 25: đến tìm
26 Chương 26: gây khó dễ
27 Chương 27: cảnh cáo
28 Chương 28: tìm gặp đêm khuya
29 Chương 29: cô sợ hắn lắm
30 Chương 30: không dám chống đối
31 Chương 31: nhận ra ý đồ
32 Chương 32: bộ dạng ương ngạnh
33 Chương 33: về nhà và đối mặt
34 Chương 34: hắn lại làm càn
35 Chương 35: chống trả
36 Chương 36: can đảm trỗi dậy
37 Chương 37: muốn tìm đồng minh
38 Chương 38: trò chuyện vui vẻ
39 Chương 39: chặn đường tra hỏi
40 Chương 40: tiệc mừng
41 Chương 41: nhìn thấy cảnh thú vị
42 Chương 42: giả vờ
43 Chương 43: quà sinh nhật
44 Chương 44: mắng người
45 Chương 45: khó lòng trốn thoát
46 Chương 46: phản kháng vô ích
47 Chương 47: ác ma
48 Chương 48: dựa vào điều gì?
49 Chương 49: trả đũa
50 Chương 50: quyết định tốt nhất
51 Chương 51: rời đi
52 Chương 52: cuộc sống mới
53 Chương 53: nhanh chân nhanh tay
54 Chương 54: gặp lại người thân
55 Chương 55: bí mật bị che giấu
56 Chương 56: bí mật động trời
57 Chương 57: không yếu đuối nữa
58 Chương 58: bảo vệ bản thân
59 Chương 59: thân thế
60 Chương 60: ly biệt
61 Chương 61: đừng ai đến tìm
62 Chương 62: cô khác rồi
63 Chương 63: lại đến tìm gặp
64 Chương 64: bị bắt
65 Chương 65: ra điều kiện
66 Chương 66: uy hiếp
67 Chương 67: bắt cóc
68 Chương 68: thoả hiệp
69 Chương 69: không thể trốn thoát
70 Chương 70: không tha
71 Chương 71: chán ghét cũng được
72 Chương 72: tất cả đều tệ với cô
73 Chương 73: miệt thị hắn
74 Chương 74: đừng mong rời khỏi
75 Chương 75: thoả hiệp
76 Chương 76: liên kết
77 Chương 77: chọc điên
78 Chương 78: gan to bằng trời
79 Chương 79: bắt lại
80 Chương 80: độc chiếm
81 Chương 81: lên kế hoạch
82 Chương 82: rơi vào bẫy
83 Chương 83: từ bỏ
84 Chương 84: buông tha
85 Chương 85: vô tình gặp lại
86 Chương 86: diễn kịch
87 Chương 87: gặp nguy
88 Chương 88: kiểm tra lại
89 Chương 89: điều dưỡng
90 Chương 90: hồi tưởng
91 Chương 91: chuyển biến tốt
92 Chương 92: bình phục
93 Chương 93: đùa bỡn
94 Chương 94: lên kế hoạch
95 Chương 95: càng diễn càng vui
96 Chương 96: sống cùng nhau
97 Chương 97: tìm đến gây sự
98 Chương 98: 'thứ đó'
99 Chương 99: chuẩn bị sân khấu
100 Chương 100: cảnh cáo
101 Chương 101: tính kế
102 Chương 102: chuyện xấu kéo đến
103 Chương 103: xả vai
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: cô nhi
2
Chương 2: không được chào đón
3
Chương 3: không được yêu thương
4
Chương 4: sinh nhật (1)
5
Chương 5: sinh nhật (2)
6
Chương 6: quà
7
Chương 7: vở kịch
8
Chương 8: hạ màn
9
Chương 9: đau lòng
10
Chương 10: hắn không xứng
11
Chương 11: mơ mộng hão huyền
12
Chương 12: chủ động đến tìm
13
Chương 13: dò hỏi
14
Chương 14: xa cách
15
Chương 15: dọn đi và gặp lại
16
Chương 16: ai là vua
17
Chương 17: chịu phạt
18
Chương 18: bệnh
19
Chương 19: bị dồn ép
20
Chương 20: sỉ nhục
21
Chương 21: thô lỗ
22
Chương 22: về rồi
23
Chương 23: dị ứng
24
Chương 24: kích động
25
Chương 25: đến tìm
26
Chương 26: gây khó dễ
27
Chương 27: cảnh cáo
28
Chương 28: tìm gặp đêm khuya
29
Chương 29: cô sợ hắn lắm
30
Chương 30: không dám chống đối
31
Chương 31: nhận ra ý đồ
32
Chương 32: bộ dạng ương ngạnh
33
Chương 33: về nhà và đối mặt
34
Chương 34: hắn lại làm càn
35
Chương 35: chống trả
36
Chương 36: can đảm trỗi dậy
37
Chương 37: muốn tìm đồng minh
38
Chương 38: trò chuyện vui vẻ
39
Chương 39: chặn đường tra hỏi
40
Chương 40: tiệc mừng
41
Chương 41: nhìn thấy cảnh thú vị
42
Chương 42: giả vờ
43
Chương 43: quà sinh nhật
44
Chương 44: mắng người
45
Chương 45: khó lòng trốn thoát
46
Chương 46: phản kháng vô ích
47
Chương 47: ác ma
48
Chương 48: dựa vào điều gì?
49
Chương 49: trả đũa
50
Chương 50: quyết định tốt nhất
51
Chương 51: rời đi
52
Chương 52: cuộc sống mới
53
Chương 53: nhanh chân nhanh tay
54
Chương 54: gặp lại người thân
55
Chương 55: bí mật bị che giấu
56
Chương 56: bí mật động trời
57
Chương 57: không yếu đuối nữa
58
Chương 58: bảo vệ bản thân
59
Chương 59: thân thế
60
Chương 60: ly biệt
61
Chương 61: đừng ai đến tìm
62
Chương 62: cô khác rồi
63
Chương 63: lại đến tìm gặp
64
Chương 64: bị bắt
65
Chương 65: ra điều kiện
66
Chương 66: uy hiếp
67
Chương 67: bắt cóc
68
Chương 68: thoả hiệp
69
Chương 69: không thể trốn thoát
70
Chương 70: không tha
71
Chương 71: chán ghét cũng được
72
Chương 72: tất cả đều tệ với cô
73
Chương 73: miệt thị hắn
74
Chương 74: đừng mong rời khỏi
75
Chương 75: thoả hiệp
76
Chương 76: liên kết
77
Chương 77: chọc điên
78
Chương 78: gan to bằng trời
79
Chương 79: bắt lại
80
Chương 80: độc chiếm
81
Chương 81: lên kế hoạch
82
Chương 82: rơi vào bẫy
83
Chương 83: từ bỏ
84
Chương 84: buông tha
85
Chương 85: vô tình gặp lại
86
Chương 86: diễn kịch
87
Chương 87: gặp nguy
88
Chương 88: kiểm tra lại
89
Chương 89: điều dưỡng
90
Chương 90: hồi tưởng
91
Chương 91: chuyển biến tốt
92
Chương 92: bình phục
93
Chương 93: đùa bỡn
94
Chương 94: lên kế hoạch
95
Chương 95: càng diễn càng vui
96
Chương 96: sống cùng nhau
97
Chương 97: tìm đến gây sự
98
Chương 98: 'thứ đó'
99
Chương 99: chuẩn bị sân khấu
100
Chương 100: cảnh cáo
101
Chương 101: tính kế
102
Chương 102: chuyện xấu kéo đến
103
Chương 103: xả vai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play