Chương 3: Xuyên không (2)

"Mình chết rồi sao?"

"Con gái mình thì sao?"

Những hối tiếc còn sống cứ quay quẩn trong tâm trí Nhân...

Nhưng dường như cậu chưa chết.

Nhân mơ hồ tỉnh lại...

-Đả linh long hồn chưởng! - cậu mơ hồ nghe bên tai tiếng hô chiêu thức, mắt cậu mở to ra, đập thẳng vào là cảnh vật xa lạ.

"Xuyên không à?" Nhưng cậu không còn thời gian suy nghĩ vì sau tiếng hô chiêu thức đó là một thân ảnh vừa giống người vừa giống rồng đang lao đến cậu với bàn tay phải được bao phủ trong hắc khí.

Bụm!

"Cái tình tiết con mẹ gì đâyyyyy!!??"

Cú đấm quá mạnh khiến Nhân có cảm giác mình bị đẩy ra khỏi cái gì đó, ý thức cậu lại dần mơ hồ.

"Cho tao chuyển sinh rồi để tao chết lần hai à???MÁ" cậu tức giận gầm lên trong tiềm thức, tức vì cuộc đời cậu...

***

Tại một tòa cung điện tráng lệ...

Có một ông lão râu tóc bạc phơ nhưng dung mạo vẫn còn giữ được nét phong trần của nam nhân đang ngồi chiễm chệ trên ngai vàng.

-Còn kẻ nào sống sót không? - lão hỏi, giọng nói già nua của lão vang vọng khắp đại sảnh rộng lớn.

Bên dưới lão, có 5 người mặc giáp toàn thân, bên hông đeo trường kiếm đang cúi đầu.

-Thưa tộc trưởng! Thần đảm bảo không còn ai sống sót! - một thanh niên với gương mặt tỏ rõ sự trung thành của mình lên tiếng, hắn ôm quyền cúi đầu với ông lão.

Ông lão là tộc trưởng Long Tộc.

-Được rồi! ngươi lui xuống đi! - ông lão phất phất tay nói.

Người thanh niên cúi đầu quay người lại rồi ra hiệu cho những kẻ khác rời đi. Ông lão cũng quay người và đi đến một căn phòng, ở đó có một chiếc hộp đỏ đầy họa tiết những con rồng. Ông đi tới rồi mở hộp ra, bên trong là một chiếc ấn làm bằng vàng, bên trên được chạm khắc một con rồng. Con rồng được khắc tinh tế đến nỗi nếu nhìn vào nó lâu ta cũng có thể mường tượng ra cảnh nó gầm lên rồi bay vút đi. Ông sờ vào chiếc ấn và thở dài.

-100 năm... haiz! có cố thì ta cũng chẳng thay đổi được thiên ý! chi bằng ta biến sự hy sinh của các ngươi trở nên có ích, giúp Long Tộc hưng thịnh hơn...!

...

Người thanh niên sau khi rời đi liền lộ ra nụ cười nham hiểm...

-Hắc Long đã bị diệt sạch, không còn ai cản trở ta nữa rồi! sớm thôi! Ma Long sẽ phục sinh! haha.. để ta xem lần này không có Lạc Long Quân thì ai sẽ ngăn bọn ta thống trị Việt Nam đây! hahaha...

***

Tại một vực thẳm tối tăm, chết chóc...

Tận sâu nơi đáy vực, nơi một cậu bé đang nằm trong tình trạng toàn thân đầy những vết thương. Không ai chắc cậu bé còn sống hay không.

Bỗng nhiên cậu mở mắt ra rồi bật ngồi dậy thở dốc, trán đầy mồ hôi, như thể vừa trải qua ác mộng.

-Ha...ha...ha... má! Hết bị xe đâm chết, rồi lại bị một thằng ất ơ nào đó đấm chết, không biết giờ lại là gì nữa đây? - cậu là Nhân. Nói đúng hơn, linh hồn là Nhân nhưng thân xác là của người khác.

Cậu phải mất vài phút để tâm mình bình ổn.

-Xuyên không thật rồi à? - Nhân thầm thốt lên sau khi nhận ra thân xác này không phải của mình. Sau khi xác nhận, cậu thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Lần này cậu thật sự đã xuyên không! sống lại rồi!

-Ơ!? cái con mẹ gì đây? - cậu nhìn quanh rồi bỗng tức giận chửi thề.

Sống lại thì tốt đấy nhưng ai lại muốn từ một thằng lành lặn lại trở thành một thằng cụt tay phải, mình đầy thương tích đâu.

-Ahhh! - Đến lúc này mọi cơn đau đớn trên thân xác này mới truyền đến cậu.

Cậu là sát thủ, bị thương vốn là bình thường, nhưng thân thể này bị thương quá nặng, quá nhiều, một số vết còn cắt rất sâu vào thịt, lộ cả xương trắng. Xét trên cảm nhận của mình đối với thân xác này, Nhân đoán cơ thể này tầm 8-10 tuổi.

-Sao thằng nhóc này lại chịu đựng được? đau chết ta rồi!!! - cậu đau đớn nằm quằn quại trên đất. Cơn đau thể xác chưa qua đi thì bỗng đầu cậu lại truyền đến một cơn đau dữ dội.

Là kí ức của chủ nhân cơ thể này! nó đang dung nhập vào trong cậu.

Chủ nhân cơ thể này tên là Long Ngạo Phong, thuộc tộc Hắc Long, một tộc nhỏ của Long Tộc. Tộc Hắc Long có thể xem là mạnh nhất trong Long Tộc, nhưng bù lại cứ 10 đứa trẻ Hắc Long sinh ra thì chỉ có 2 đứa là sống hơn mười tuổi. Không ai rõ lí do cho điều đó.

Ngạo Phong là đứa trẻ may mắn sống qua 10 tuổi. Bởi vậy, mọi người và cha cậu, là Tộc trưởng của Hắc Long tộc, cũng là Tướng quân của Long Tộc đã đặt hết niềm tin vào cậu, xem cậu như người thừa kế xứng đáng cho vị trí Tộc trưởng tương lai.

Hắc Long là một tộc mạnh mẽ, cũng là lực lượng trọng yếu của cả Long Tộc.

Nhưng rồi...

Vào một buổi tối cách đây ba ngày trước...

Tại một căn nhà khá đồ sộ nằm ngoài rìa Long Tộc...

-Cha! ngày mai cho con gặp Ngọc Linh được không cha? - lúc này, cả gia đình cậu đang ăn tối trong căn nhà. Bỗng Ngạo Phong hỏi cha mình.

-Được! Linh nhi dạo này không gặp con cứ ủ rủ mãi! - Cha cậu nhìn cậu rồi trả lời. Ngạo Phong nhận được câu trả lời mình muốn liền hớn hở ra mặt, cậu rất mong chờ vào ngày mai. Mẹ cậu bên cạnh nở nụ cười hiền từ nhìn cậu.

Bỗng lúc này, bên ngoài vang lên những tiếng la hét chói tai...

-Giết chúng! giết sạch lũ Hắc Long ! - cả gia đình cậu bất giác đưa mắt nhìn ra cửa sổ, bên ngoài là một đám rất đông Long Tộc mặc giáp kéo đến bao vây tộc Hắc Long.

-Ở yên đây! - dự cảm điều chẳng lành, cha cậu dặn dò vài câu rồi mở cửa, cầm kiếm lao ra ngoài.

Vũ Long đứng nép bên mẹ mình. Mắt cậu dán vào bóng lưng của cha mình dần khuất đi sau cánh cửa nên không để ý đến nét mặt mẹ mình đang co lại, thở ra từng hơi nặng nề, cô lo lắng nhìn ra cửa. Một cảm giác ngột ngạt bao trùm không gian.

...

Còn tiếp...

Hot

Comments

SugaredLamp 007

SugaredLamp 007

Kinh ngạc với truyện này, tác giả quá tài năng 🌟👌

2024-12-16

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play