Chương 18

Khi cậu ta muốn chết đi thì một hình bóng quen thuộc xuất hiện , chính là cô ấy người con gái mà cậu ta yêu , cô ấy nhẹ nhàng bước đến bên cạnh cậu ta vào lúc này mọi thứ u tối ở xung quanh cậu đột nhiên trở nên rực rỡ như những ngọn đèn sáng lấp lánh , Jeong vội chạy đến để ôm cô ấy nhưng khi chỉ còn một bước nữa thì anh lại dừng lại , anh không muốn dùng đôi tay đã từng nhuốm máu tươi chạm vào cô , cô ấy thấy vậy thì không ngần ngại mà chạy đến ôm Chầm lấy anh rồi cô nói với anh rằng - em không có ghét anh hay là hận thù gì anh đâu nên anh đừng cảm thấy hối hận và cũng đừng có cảm thấy tiếc nuối , vì dù nếu như có thì em cũng đã quyết định tha thứ cho anh rồi .

Nghe vậy đôi tay của anh run rẩy ôm lấy cô , môi của anh run rẩy nói - anh xin lỗi ! Anh xin lỗi … anh rất là xin lỗi , anh đã không thể nào tha thứ cho lỗi lầm của mình …… anh …

Cô dùng tay che miệng của anh lại - mọi chuyện đã qua rồi , bóng tối đã qua ngày mới lại đến , nên anh đừng vì như vậy mà tự trách bản thân mình , thấy anh như vậy em đã rất đau lòng .

Cậu ta không biết nên nói gì , chỉ biết ôm cô thật chặt trong lòng mình , sợ rằng cô sẽ rời xa cậu ta mãi mãi.

- đến lúc em phải rời khỏi đây rồi .

- em muốn đi đâu ? Anh hốt hoảng nắm lấy tay cô hỏi , cô với tông giọng buồn đáp lại lời anh - trước đây em không thể nào buông bỏ anh được , em đã luôn ở bên cạnh anh nhưng giờ đây em phải đi , cho dù em không muốn nhưng cũng không thể làm cách nào khác , xin anh … xin anh hãy quên em đi … xin anh hãy buông bỏ em đi .

Cô và anh đều không thể cầm được nước mắt của bản thân mình mà để chúng lẳng lặng rơi xuống , cơ thể của cô bắt đầu tan biến thành những cánh hoa , nhìn cô biến mất trước mặt anh , anh lại chẳng thể làm gì , anh chỉ biết gọi tên của cô trong tuyệt vọng

- Dang Deop !

Cậu ta giật mình tỉnh dậy , cậu ta từ từ đưa tay lên gò má của mình , hai hàng nước mắt bất chợt rơi xuống , cậu ta không hiểu tại sao trong lòng mình lại cảm thấy như vừa mới mất đi một thứ gì đó rất là quan trọng , cậu ta cố gắng để nhớ ra đó là gì nhưng chẳng thể nhớ được dù chỉ là một chút , trong lúc cậu ta đang suy tư thì Y Liên Na bước vào trên tay của cô cầm một đĩa đậu hũ trắng , cô đặt xuống bàn trước mặt của cậu ta - có người gửi cho cậu cái này !

- đậu hũ trắng ?

Cậu ta tỏ ra vô cùng bất ngờ .

- ai đã gửi cái này cho tôi vậy ?

- tôi không thể nói !

- vậy sao ?

Cậu ta nhìn miếng đậu hũ trắng ở trên đĩa mà lòng lại rối bời .

- mà này …… mà thôi không có gì đâu .

Giường như Y Liên Na muốn nói cái gì đó nhưng rồi lại không nói .

Đợi cậu ta ăn xong Y Liên Na đưa bức tranh ra cho cậu ta - tranh của cậu đây bức tranh này tôi sẽ tạm thời không lấy tiền của cậu , đợi đến khi nào cậu tìm được một công việc có được việc rồi thì quay lại trả tiền cho tôi .

- nhưng mà ……

- không nhưng nhị gì hết !

Cậu ta cầm lấy bức tranh rồi lưỡng lự rời khỏi tiệm , sau khi cậu ta rời đi thì có bốn tên đầu gấu bước vào trong tiệm , Y Liên Na thấy chuông ở trước cửa không hề reo lên thì biết họ không phải là người hữu duyên nên giọng nói của cô trở nên lạnh nhạt .

- xin lỗi tiệm đã đóng cửa rồi !

Hot

Comments

Tiểu Ánh Ánh ♡

Tiểu Ánh Ánh ♡

Mình nghĩ là gạch đầu dòng xong thì cậu nên viết hoa nha!!

2024-06-13

0

Tiểu Ánh Ánh ♡

Tiểu Ánh Ánh ♡

Bà này tốt thật , thích tính cách của nv này ghê !!/Smile//Smile/

2024-06-13

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play