Đã nhiều năm rồi tôi vẫn còn nhớ mãi sự việc ấy, sự việc đã làm thay đổi cuộc đời tôi từ cuộc đời đầy màu sắc nay chỉ còn là một màu đen đầy sự đau đớn và dằn vặt...
Bác sĩ tâm lý
Nghe có vẻ nghiêm trọng nhỉ...Nếu không phiền, cô có thể kể lại cho tôi về những gì mà cô đã trải qua không?? Biết đâu tôi có thể giúp được cô.
Cậu bác sĩ tâm lý này là người mới tới, cậu ta là một người vui vẻ và luôn muốn giúp đỡ người khác bằng nhiều cách, và chữa bệnh cũng là một trong số đó, sau khi nghe 1 vị bệnh nhân đặc biệt, người ở bệnh viện tâm thần lâu nhất trong số các bệnh nhân, cậu ta đã xin trưởng khoa để được vào nói chuyện tư vấn tâm lý kiêm chữa trị cho bệnh nhân đặc biệt này. Cậu ta vào căn phòng bệnh đặc biệt này với 2 mục đích chính, 1 là chữa trị cho bệnh nhân đặc biệt này, 2 là sự tò mò của cậu ta, nhưng vì lâu rồi chưa có ai trò chuyện với bệnh nhân nên đó cũng là một cơ hội mà cậu bác sĩ này nghĩ có thể tiếp cận bệnh nhân, cậu cũng đặc niềm tin vào bản thân mình chắc chắn có thể trị bệnh cho vị bệnh nhân đặc biệt này cũng như là tìm hiểu điều gì đã khiến bệnh nhân thành ra thế này.
Tôi
Hahaha, cậu cũng khéo đùa chứ nhỉ! Nếu những bác sĩ khác cũng nói như cậu thì tôi đã ra viện lâu rồi.
Bác sĩ tâm lý
*Nhìn bệnh nhân này nói chuyện cũng giống người bình thường mà nhỉ? Mình không hề thấy dấu hiệu gì bất thường từ nãy giờ cả*
Tôi
Nhìn nét mặt trầm ngâm của cậu thì tôi biết cậu đang suy nghĩ gì về tôi rồi!!
Bác sĩ tâm lý
Hả!!??
Tôi
Cậu đã nghĩ rằng tại sao tôi nói chuyện rất giống với người bình thường và cậu chả thấy dấu hiệu nào giống một bệnh nhân điên từ tôi, đúng không?
Bác sĩ tâm lý
Hả!!!Sao cô biết!!??Cô có siêu năng lực đúng không???
Tôi
Hahaha...Ôi!!! Cậu có biết cái suy nghĩ của cậu đã được rất nhiều vị bác sĩ khác suy nghĩ không?
Bác sĩ tâm lý
*Ồ!!Thì ra là có nhiều vị tiền bối cũng suy nghĩ giống mình, vậy mà lúc gặp các vị tiền bối, họ lại tỏ ra mình cao siêu lắm, ai ngờ lúc gặp bệnh nhân này thì ai cũng như ai kkkk*
Tôi
Thật ra thì ban ngày, tôi giống như một người bình thường thôi, nhưng đến tối thì tôi còn điên hơn tất cả bệnh nhân điên trong bệnh viện này, nên đó là lý do căn phòng này trống không, chỉ có mỗi chiếc giường và nhà vệ sinh thôi đấy! À những vị bác sĩ trước cũng nghĩ tôi bình thường cho đến khi tới trời tối, họ mới nhận ra tôi bất thường đấy! Hahaha!!!
Bác sĩ tâm lý
haizz, nhưng dù sao tôi cũng biết rõ về bệnh tình của cô hơn.
Bác sĩ tâm lý
Quay trở lại vấn đề chính, cô có thể kể cho tôi tất tần tật về câu chuyện của cô không, tôi hứa không kể cho ai đâu và như lúc đầu tôi đã nói, nếu cô kể hết toàn bộ câu chuyện, biết đâu tôi có thể giúp cô.
Tôi
Haiz, được rồi, vì tôi thấy anh là 1 con người đầy màu sắc nên tôi mong tôi sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút nếu như có anh nghe và tương tác câu chuyện
Tôi
Và cũng may cho anh là anh đang gặp tôi trong trạng thái bình thường nhất đấy, chớ nếu như anh gặp tôi lúc tôi đang trong trạng thái không tỉnh táo thì chắc chắn tôi sẽ phóng ra và cào vài đường vào người anh mất.
Bác sĩ tâm lý
Ồ ra là vậy, tôi đã biết thêm một chút về bệnh tình của cô rồi.
Tôi
À anh có đem mấy dụng cụ dự phòng không??
Bác sĩ tâm lý
Hả???Dụng cụ dự phòng gì??
Tôi
Không phải là chiếc túi đặt dưới chân anh sao??
Trước khi đi vào gặp bệnh nhân lâu năm này, trưởng khoa đã dúi vào cậu bác sĩ trẻ 1 chiếc túi, điều đó đã khiến cho cậu bác sĩ trẻ rất ngạc nhiên xen lẫn với sự tò mò, cậu hỏi trưởng khoa nhưng trưởng khoa chỉ nói rằng:"cậu sẽ biết nó là gì khi vào căn phòng đặc biệt kia", và khi có cơ hội mở chiếc túi thì thứ trong thứ đã làm cậu ngạc nhiên đến mức há mồm: cồng tay, thuốc an mê, thuốc an thần, thuốc trị liệu dạng viên và rất nhiều kim tiêm. Cậu vừa cầm, vừa đọc những món đồ trong túi, khiến cho bệnh nhân kế bên cậu cũng phì cười.
Tôi
Sao cậu ngạc nhiên thế nhờ, đối với tôi mấy thứ này chỉ là bình thường thôi,hahaha!!!
Bác sĩ tâm lý
BÌNH THƯỜNG Á!!???
Tôi
Đúng rồi, bởi vì khi tôi điên loạn lên bác sĩ sẽ còng tôi và cho tôi tiêm 1 liều thuốc an thần, và anh có thấy một vài bảo vệ cao to đang đứng ngoài phòng tôi cách đó không xa không?
Bác sĩ tâm lý
Tôi thấy, bởi vì khi tôi chuẩn bị bước vào căn phòng này để nói chuyện với cô, thì họ nhìn tôi với ánh mắt lo lắng kèm theo đó là lời chúc bình an cho tôi, nhưng tại sao lại có vài bảo vệ cao to ngay gần phòng bệnh của cô??
Tôi
Đơn giản thôi, bởi vì một mình bác sĩ không thể ôm tôi lại một mình được đâu, vậy nên khi tôi điên loạn lên thì bác sĩ sẽ bấm một vật gì đó giống như điều khiển để báo hiệu, bảo vệ sẽ vào ngay lập tức và khống chế cơ thể tôi, và bác sĩ sau đó sẽ làm những gì mà tôi vừa nói cho cậu ngay lúc nãy.
Bác sĩ tâm lý
Thì ra là vậy
Tôi
Thật ra, khi tôi điên loạn thì tôi sẽ không nhận thức được những gì xung quanh đâu, bởi vì trong đầu tôi khi đó toàn là những hình ảnh của sự việc đó, và những gì tôi nói với cậu vừa rồi là do những vị bác sĩ hay bảo vệ kể lại cho tôi biết.
Bác sĩ tâm lý
Cộng thêm một dấu hiệu mà tôi có thể biết rõ về bệnh tình của cô.
Bác sĩ tâm lý
Bây giờ chúng ta bắt đầu câu chuyện được chưa nhỉ?
Comments