[Đam Mỹ Ngược] Đợi Đến Ngày Đôi Ta Tương Phùng
Thay máu
Cánh cửa phòng bệnh nhẹ nhàng mở ra
Hôm nay lại là một ngày đông lạnh giá
Diên Vĩ
Bà ơi, cháu đến rồi!/ hớn hở /
Bà Ngoại
Nấm nhỏ của bà, cháu mặc ít như vậy không sợ lạnh sao?/ ôm lấy cậu ủ ấm /
Diên Vĩ
Cháu khoẻ lắm, hôm nay đã truyền thuốc chưa bà?
Vừa hỏi, tay Diên Vĩ vừa cẩn thận bày trái cây cùng với những thứ đồ khác lên bàn, em xắn tay áo lên đem trái cây đi rửa rồi gọt vỏ
Bà Ngoại
Xong cả rồi, bà cảm thấy khoẻ hơn hôm qua đấy, mà dạo này tiệm hoa của cháu ổn cả chứ?
Diên Vĩ
À, cháu mới vừa sang nó lại cho Dì, sắp tới cháu có việc phải đi một thời gian, cửa tiệm đó dù sao cũng cần phải có người trông coi bà nhỉ / cười tươi /
Bà Ngoại
Cháu…cháu định đi đâu?
Diên Vĩ
À, bạn cháu vừa giới thiệu cho cháu công việc mới, bọn cháu sẽ ra nước ngoài làm việc, chỉ cần hoàn thành xong dự án này, chúng cháu sẽ thu được bộn lắm!
Diên Vĩ
Lúc đó cháu sẽ chữa hết bệnh cho bà, rồi đưa bà đi du lịch khắp nơi, mua đồ mới cho bà, dẫn bà đi ăn nữa / hôn bà /
Nụ hôn của Diên Vĩ thoang thoảng hương thơm bạc hà lạ lùng khiến người ta an tĩnh hẳn
Em cẩn thận đút trái cây cho bà ăn, cố gắng nói chuyện với bầ nhiều hơn để bà được vui vẻ
Vì giờ đây, em chỉ còn mỗi mình bà trên đời này, với em, hi vọng, động lực để em tiếp tục sống duy nhất chỉ có mình bà thôi
Bà Ngoại
Cháu đi rồi bà sẽ nhớ Nấm nhỏ của bà lắm, con nhớ cẩn thận nghe chưa / xoa đầu cậu /
Dì Hoa
Ồ, mẹ đã truyền thuốc xong cả chưa? / từ tốn đi vào /
Bà Ngoại
Xong rồi xong rồi, con đến đây một mình à?
Người dì này của em hoàn toàn phớt lờ lời chào khi nãy
Bởi chung quy lại, bà ta chẳng yêu thương gì em
Trong lòng bà ấy tự dưng sinh ra một nỗi niềm chán ghét sau đậm đối với em, bởi mẹ của em, cũng chính là em gái của bà đã cướp đi người đàn ông bà yêu
Và nhìn em, nhìn đôi mắt xanh biếc kia, bà lại chẳng thể cầm lòng được mà nhớ đến người đàn ông đã từng phụ bạc bà
Diên Vĩ
Nếu…nếu có dì đến rồi thì cháu xin phép về trước, cháu phải thu dọn hành lí, nhờ dì chăm bà giúp cháu / lặng lẽ ra về /
Diên Vĩ đã được đưa tới tư gia của Vũ Thành từ rất sớm, bởi hôm nay, hôn thê của hắn sẽ phải đi thay máu định kì
Mặc Tuỳ Ân
Cậu là Diên Vĩ phải không? Tên cậu đẹp thật đấy / bắt tay em /
Diên Vĩ
Cảm ơn Tống phu nhân đã khen, cô thật xinh đẹp/ cười tươi /
Mặc Tuỳ Ân
Ấy ấy, tôi và A Thành mặc dù có hôn ước nhưng chúng tôi vẫn chưa cưới nhau, cậu gọi tôi là Tuỳ Ân là được rồi
Diên Vĩ
Vâng, Tuỳ Ân tiểu thư
Mặc Tuỳ Ân
Người đâu, dẫn cậu ấy đến phòng ta đã sắp xếp đi, lát nữa, cậu xuống dùng chung bữa sáng với tôi bà A Thành rồi chúng ta cùng đến bệnh viện nhé!
Mặc Tuỳ Ân
Phiền cậu lần này rồi / nhìn em cười ái ngại /
Diên Vĩ
Không có gì đâu, Tuỳ Ân tiểu thư
Mặc Tuỳ Ân
Mà cậu cũng là Omega sao? Tôi thấy cậu có đeo vòng cổ…
Diên Vĩ
Vâng, nhưng tôi chỉ là Omega lặn thôi / đôi mắt buồn bã /
Mặc Tuỳ Ân
Diên Vĩ! Màu mắt của cậu, đẹp thật đấy, là thật à?/ hứng thú /
Diên Vĩ
Vâng, vì bố tôi có mắt xanh, nên tôi cũng giống ông ấy
Chỉ qua vài câu nói xã giao, Diên Vĩ cũng phần nào hiểu thêm được tính cách của vị tiểu thư này
Cô ấy thật sự là người tốt!
Tuy là Omega nhưng cô ấy vẫn là mang gen trội hơn em, cô ấy lại còn rất xinh đẹp nữa
Bất giác nghĩ đến đây em cảm thấy ngày trước bản thân chia tay Vũ Thành vẫn là điều đúng đắn
Bởi em vẫn là không có gì xứng đáng ở bên hắn cả
Diên Vĩ
Ức…hức / loạng choạng/
Diên Vĩ
/ Đặt tay lên cửa kính nơi Tuỳ Ân đang nằm sau khi thay máu /
Diên Vĩ
“ Mình chỉ là người hiến máu thôi mà lại mệt đến không còn đứng vững thế này, còn cô ấy ngày nào cũng chống chọi với bệnh tật mà vẫn lạc quan như vậy, thật là mạnh mẽ “
Em ngồi phịch xuống dãy ghế trước phòng bệnh, tay quấn băng trắng ôm lấy đầu, xoa xoa thái dương
Tống Vũ Thành
Uống cái này đi!/ dí một hộp sữa vào người em /
Tống Vũ Thành
Cái này bổ cho thể trạng của cậu
Diên Vĩ
A..tôi cảm ơn anh / bối rối nhận lấy /
Hộp sữa nhanh chóng bị hút cạn
Tống Vũ Thành
Nữa không? / Nhìn em cười /
Tống Vũ Thành
Tạm thời trong tuần sẽ có hai ngày phải đi thay máu, việc đảm bảo sức khoẻ cho cậu cũng nằm trong hợp đồng thoả thuận nên nếu thấy cơ thể bất ổn, hãy nói cho tôi
Vũ Thành theo phản xạ đưa tay đỡ lấy đầu của em, khiến Nấm nhỏ Diên Vĩ giật mình hốt hoảng
Em đứng phắc dậy, cúi đầu không ngừng xin lỗi Vũ Thành
Chính hắn cũng hiểu rõ vì sao em lại như vậy mà không làm khó em nữa
Vì tuổi thơ Diên Vĩ đã sống trong sự bạo hành của người cha trong suốt thời gian dài nên tính tình cực kì nhút nhát và dễ giật mình chột dạ
Tống Vũ Thành
Haiz, tôi sẽ cho người đưa cậu về tạm thời cứ về nghĩ ngơi, nếu cần gì tôi sẽ nói cậu
Comments
Shaaa
thắc mắc là hôn vào má hay hôn vào môi .. não tui ns bị ss ớ mn thông cảm
2024-12-15
0