[ ĐN Tinh Hán Xán Lạn ] ...
chương 2
_______________________________
Nữ tướng võ điềm tĩnh chào hỏi lão phu nhân nhưng thần sắc của bà lại bất động chẳng thể vui nổi . Cát thị cũng phép tắc cười cười chào hỏi tẩu tẩu
Trình lão phu nhân
Về rồi .
Trình lão phu nhân
Ngươi về rồi . Đại lang, nhi tử ta đâu ? ( ngó nghiêng tìm kiếm )
Trình Thủy
Nguyên Y !!! ( gọi lớn )
Trình Thủy
Nguyên Y !! Bánh mật ong nàng thích
Nam nhân mặc giáp vẻ mặt hớn hở hô lớn , trên tay là cặp bánh được gói ghém cẩn thận . Có lẽ vì quá vui nên nam nhân vội chạy chẳng thèm đế ý đến ai .
Khiến cho vị kia thân hình gầy gò bị húc sang một bên .
Trình phu nhân - Tiêu Nguyên Y mỉm cười , xuống ngựa tiến về phía lang quân
Tuy nhiên tác phong có vẻ không bằng một phần của lão phu nhân , nghe giọng hài tử bà vội vàng chạy đến nơi . Vừa chạy vừa mừng rỡ gọi
Trình lão phu nhân
Đại lang !
Trình lão phu nhân
Nhi tử à~
Trình lão phu nhân
Con của ta!!!
Người tính không bằng trời tính . Lão phu nhân chạy một đằng , một lòng hướng về phía hài tử . Vậy mà hài tử của bà lại ngốc nghếch chạy về phía nương tử của nó
Bỏ mặc cái thân già đứng một cõi
Trình Thủy
Nguyên Y ! Ai ngờ mười mấy năm rồi , vẫn là bà lão đó làm ( kinh ngạc kể )
Trình Thủy
Nhân lúc còn nóng mau nếm thử .
Tiêu Nguyên Y
Ừm ( gật đầu cười )
Đôi phu thê ân ái chẳng màng đến cái thân già của lão phu nhân làm cho bà không ngừng tủi thân oán trách , vò muốn nhàu nát cái khăn tay vô tội
Trình lão phu nhân
Vào đến thành rồi lại chẳng biết về nhà , mà lại đến hàng bán điểm tâm mua bánh cho nương tử mới của ngươi ( lầm bầm )
Trình lão phu nhân
( rưng rưng nước mắt ) Cũng không biết đường mua cho a mẫu một phần.
Một bên là sự trách mắng yêu thương . Một bên là đôi phu thê thắm thiết , thiếp đút chàng trông , Trình phu nhân đút bánh cho lang quân nhưng ông lại từ chối , muốn dành hết phần bánh ngon này cho nương tử
Bên còn lại lại là vẻ mặt khó chịu của Cát thị . Dường như sự đố kị bao trùm cả người bà
Trình lão phu nhân
Đại lang à...
Trình lão phu nhân
Đại lang !!
Nghe thấy giọng gọi quen thuộc Trình tướng quân quay lại tìm người trong giọng
Đồng loạt binh lính tác phong dạt sang bên , nhường đường cho chủ tử
Trình lão phu nhân
Đại lang ( xúc động tiến về phía trước )
Cái ôm mẫu tử đầy nhung nhớ , phải nói cũng mười mấy năm rồi , xa cách nhau như vậy . Lão phu nhân quả thực nhớ hài tử của mình rất nhiều
Hai người xúc động ôm chặt , không nỡ buông . Lão phu nhân vuốt ve mặt hài tử , ánh mắt đầy thương nhớ
Đang lúc tình cảm rúng động thì
Trình Thủy
( vẻ mặt bất lực ) Hôm nay mẫu thân lại ăn hành cay rồi phải không ?
Lão phu nhân xấu hổ cười qua chuyện . Trình tướng quân đã quá quen với lối sinh hoạt của mẫu thân , cười nói
Trình Thủy
Vừa nhìn là biết ăn no quá rồi
Trình Thủy
Sao mười mấy năm rồi mà a mẫu vẫn không thay đổi được thói quen khi ở quê thế ?
Nhi tử nói thế bà liền đánh yêu một phát ai ngờ mình cứng giáp cứng chỉ tổ đau tay thân già
Trình lão phu nhân
( cười hạnh phúc ) Tiểu tử bất hiếu này
Lúc này Tiêu phu nhân nhìn vào trong ngưỡng cửa , Cát thị thấy vậy liền nhu mì mỉm cười tỏ thiện ý . Không hiểu sao trong lòng nghĩ ngợi điều chi , thoáng qua đã thấy nét buồn hiện rõ
Trình lão phu nhân
( nối lại chuyện xưa ) Nếu năm đó a mẫu không vất vả làm ruộng ở quê thì sao mà nuôi được ba huynh đệ các ngươi lớn khôn ?
Dứt lời bà liền đánh mấy hồi yêu thương lên ngực nhi tử
Trình Thủy
( hùa theo khen ngợi ) Nắm đấm của mẫu thân đúng là mạnh thật . Chẳng thua gì năm đó
Tiêu Nguyên Y
Mẫu thân , Tướng quân chinh chiến bên ngoài nhiều năm vẫn luôn lo lắng cho sức khoẻ của người .
Tiêu Nguyên Y
Giờ xem ra , mẫu thân vẫn khoẻ như xưa , hẳn sức khoẻ người vẫn tốt . Chúng con cũng thấy yên tâm
Nói đến đây , Tiêu phu nhân ngân lại vài nhịp , rồi nói
Tiêu Nguyên Y
Mười mấy năm nay , Nguyệt Nguyệt và Niệu Niệu ở nhà có ngoan không ?
Tiêu Nguyên Y
Vất vả cho mẫu thân rồi
Vừa mới nhắc đến tỷ muội Tứ nương tử , ngay tức khắc nụ cười trên môi lão phu nhân vụt tắt . Vẻ mặt sượng trân không biết nên nói gì
Cát thị cũng không kém phần , thần sắc của bà cứng đờ , nhịp tim đập loạn xạ hết cả
Trình Thủy
( nhớ ra ) Đúng rồi . Hai đứa đâu ?
Trình Thủy
Sao tụi nhỏ vẫn chưa ra đón chúng con ?
Lão gia và phu nhân đều ngóng về phía cửa phủ
Trình lão phu nhân
Tụi nó à... ( len lén lau mồ hôi )
Trình lão phu nhân
Không ở đây .
Lương Khâu Khởi
Xe ngựa đằng trước , dừng lại để kiểm tra .
Người đánh xe ngựa - xà ích điều khiến cho ngựa dừng lại
Lý quản phụ bước đến hành lễ
Lý quản phụ
Tướng quân , ngăn chúng ta lại là có việc gì ?
Lương Khâu Khởi
Truy bắt nghi phạm theo lệnh triều đình . Người đâu , lục soát xe ngựa .
Trong xe vẫn nghe rõ mồn một sự tình bên ngoài . Lý quản phụ nghe lệnh , mau chóng đáp
Lý quản phụ
Trong xe ngựa là Tứ nương tử và Ngũ nương tử nhà Trình hiệu úy Trình Thủy . Không còn ai khác
Lý quản phụ
Các vị tướng quân , hai vị tiểu thư nhà ta chưa thành gia thất ( nói lý ) Sao có thể để nam nhân soát xe được ?
Trình Thiếu Thương
Lý quản phụ , im miệng ( từ trong xe vọng ra )
Trình Tử Nguyệt
Niệu Niệu ( nhỏ tiếng ngăn cản )
Trình Thiếu Thương
( nắm tay Tử Nguyệt ) Tỷ tỷ yên tâm .
Trình Thiếu Thương
Chúng ta là gia quyến nhà võ tướng lại càng phải làm việc theo lệnh . Sao có thể làm lỡ việc công của các vị tướng quân ?
Trình Thiếu Thương
Các vị tướng quân...
Trình Tử Nguyệt
[ Muội như vậy làm sao ta yên tâm được chứ... ]
Tử Nguyệt nhìn muội muội mà bận tâm . Đó là người của triều đình ngộ nhỡ muội ăn nói không phải phép , cái mạng nhỏ này đền không hết tội .
Bất quá muội muội cứng đầu...
Trình Thiếu Thương
Nể tình bà ta bộ dạng xấu xí , ngu ngốc như lợn xin đừng trách mắng .
Lăng Bất Nghi
Tiểu thư dám cho chúng ta soát xe thật sao ?
Trình Thiếu Thương
Nếu là triều đình truy bắt nghi phạm quan trọng , Trình thị tất sẽ nghe theo . Làm việc không thẹn với lòng tất sẽ dám .
Trình Thiếu Thương
Chỉ là trước khi soát xe mời Thiếu tướng quân qua đây nói mấy lời .
Trình Tử Nguyệt
( không phản ứng kịp ) Niệu Niệu muội–
Tử Nguyệt sốt vó , Thiếu Thương nắm tay a tỷ chấn an . Coi như xong rồi đáng lí y định dùng cách khác tình báo chuyện này , không mang tội bất hiếu , không làm hại gia tộc mang tội danh che giấu nghi phạm .
Muội muội ngốc... Biết trước kết cục như vậy y nguyện dùng trăm cái miệng ngăn cản .
Lăng tướng quân ung dung cưỡi ngựa đi đến gần xe
Thông qua cửa sổ nói chuyện
Ngữ khí vẫn lạnh lùng cất tiếng
Trình Thiếu Thương
Thiếu tướng quân , soát xe thì có gì thú vị . Đống cỏ khô cạnh nhà ta thú vị hơn nhiều ( ám chỉ )
Nói rồi nàng vươn tay chỉ về hướng đống rơm rạ chất đống ngoài xa kia
Trình Thiếu Thương
Thời tiết hanh khô . Nếu lỡ mà đống cỏ khô đó bị cháy , nói không chừng lại có thể biến ra được người sống .
Trình Thiếu Thương
Đến lúc đó thì còn thú vị hơn nhiều
Lý quản phụ hớt hãi chạy đến
Lý quản phụ
Ấy! Tướng quân . Ngũ nương tử nhà ta bệnh nặng hơn nửa tháng rồi . Suốt ngày ăn nói linh tinh
Lý quản phụ
Tướng quân , ngài đừng coi là thật–
Trình Thiếu Thương
( cướp lời ) Có là thật hay không đốt thử là biết ngay .
Trình Thiếu Thương
Thiếu tướng quân , tuy nhà ta không phải nhà giàu có gì nhưng một đống cỏ khô thì vẫn đốt được ( thuyết phục )
Lý quản phụ
( gào lên ) Ấy zá !!! Không đốt được . Không đốt được . Không đốt được
Không cần lệnh , lính vệ đã hiểu ý xông lên kìm lại lão nô làm loạn
Lý quản phụ bị bịt miệng , hoảng đến phát khóc
Một thân vệ của Lăng tướng quân rời ngựa chạy đến
Lương Khâu Phi
Thiếu chủ , chúng ta không thể nghe lời một phía của nàng ta ( đề phòng ) Vẫn nên mời vị tiểu thư này xuống để soát xe thì hơn
Lương Khâu Phi định kéo rèm cửa nhưng lại bị thiếu chủ - Lăng tướng quân cản lại
Chỉ một cái ngoảnh đầu của Lăng Bất Nghi hắn , tên binh lính đã tuân mệnh cầm ngọn đuốc chạy về phía đống cỏ khô hành sự
Ngọn lửa rất nhanh đã cháy phần ba đống rơm , Lý quản phụ không ngừng dãy dụa , con ngươi mở lớn .
Rất nhanh đã cháy sắp trụi
Đột nhiên một thân người từ trong bụi rơm lăn ra ngoài
Nhanh chóng bị áp giải đến trước mặt Lăng tướng quân
Đổng thương quản
Hiểu lầm rồi , tướng quân . Đừng bắt ta
Đổng thương quản
Đừng bắt ta
Đổng thương quản
Hiểu lầm , hiểu lầm mà .
Trình Tử Nguyệt
Chuyện đã đến nước này . Mong vị tướng quân niệm tình cho qua...
Trình Tử Nguyệt
Nhà tiểu nữ còn có chuyện lớn , không thể chậm trễ ! ( từ trong xe vọng ra )
Lăng Bất Nghi
[ Là giọng nói khác . ]
Lăng Bất Nghi không biết dính phải bùa chú gì , ánh mắt cứ dán chặt trên tấm màn che cửa . Dường như muốn xuyên thủng tấm màn , xem xem bên trong rốt cuộc có gì
Đợi chờ không thấy hồi âm
Trình Tử Nguyệt
[ Sao không lên tiếng . Ý gì chứ ]
Lương Khâu Phi nhìn màn cửa rồi nhìn thiếu chủ xong lại quay qua màn cửa , khó hiểu gọi
Lương Khâu Phi
Thiếu chủ !
Thấy thiếu chủ nhìn mình , nam nhân liền chỉ chỉ về phía xe ngụ ý có cho qua hay không ?
Lăng Bất Nghi
Cho qua ( lạnh nhạt nói )
Xe ngựa bắt đầu di chuyển . Lý quản phụ hoảng loạn không biết phải làm như nào mới phải . Mặt mũi tèm lem nước mắt trông thật quá khổ
Trình Thiếu Thương
Lý quản phụ , Tướng quân đã cho qua rồi . Bà vẫn không chịu đi à ? ( khích tướng )
Lý quản phụ
Ngũ nương tử ! ( nghiến răng nói )
Lý quản phụ
Ngươi , Ngươi...
Lão nô phát rồ với nha đầu máu não còn chưa sạch này , điên cuồng chỉ vào trong xe ngựa như muốn ăn tươi nuốt sống
Trình Thiếu Thương
Muốn sống thì đừng phí lời ( cảnh cáo )
Lăng tướng quân cũng chú ý động tĩnh phía nhà họ Trình , một mặt lạnh tanh , cái liếc mắt chết người quan sát mọi sự
Lý quản phụ
Ngươi , ngươi , đồ bất– ( giận dữ mắng )
Trình Tử Nguyệt
( cướp lời ) Phù Đăng !
Phù Đăng nhanh nhẹn tới bịt miệng lão nô kéo đi . Tránh cho bà ta gây thêm phiền phức
Bên này ngoài Lăng tướng quân ra , Lương Khâu Phi cũng hóng hớt không kém .
Tên nghi phạm được kéo lết đến trước mặt Thiếu tướng , tra hỏi
Đổng thương quản
( khóc lóc rên rỉ ) Có hiểu lầm , có hiểu lầm hư hư hức! Hư hư~
Đổng thương quản
Tướng quân , tha mạng , tha mạng ( bò rạp dưới đất van xin )
Đổng thương quản
Ta là cữu phụ của Trình hiệu úy Trình Thủy ( khóc lóc ỉ ôi )
Nghe vậy Lương tướng quân không khỏi kinh ngạc ra mặt
Đổng thương quản
Nể tình các ngươi đều là đồng đội trong quân doanh , xin hãy nương tay , nương tay . ( dập đầu cầu xin )
Lương Khâu Phi
Vừa nãy người ngồi trên xe ngựa có phải Tứ nương tử và Ngũ nương tử Trình gia thật không ? ( khó hiểu thốt lên )
Lương Khâu Phi
( quay sang phạm nhân ) Ngươi thật sự là lão cữu gia của nàng ta ?
Đổng thương quản ngỡ rằng sẽ được tha tội , mau chóng nhận họ hàng nói
Đổng thương quản
Đúng vậy đấy ạ .
Lý quản phụ
Phu nhân rộng lượng vốn đã tha thứ cho lỗi sai của tỷ muội Tứ nương tử . Nhưng hiện giờ , ngươi lại hại Đổng cữu lão gia gặp nạn .
Lý quản phụ
Dù có là phu nhân cũng không thể bảo vệ ngươi nữa
Trình Thiếu Thương
So với việc nhị thẩm súyt thì hại cả Trình gia gặp nạn , thì việc ta bán đứng Đổng cữu lão gia chỉ là việc nhỏ mà thôi . ( đối lý lẽ )
Trình Tử Nguyệt
Niệu Niệu đừng nói nữa ( can ngăn )
Trình Thiếu Thương
A tỷ~ ( phụng phịu gọi )
Nhìn vẻ mặt này thử mà coi , ai nói không mềm lòng chính là nói láo . Muội muội y lớn lên xinh đẹp động lòng người như vậy ngay cả nữ nhân - y đây còn khó khước từ
Dẫu vậy , phận làm tỷ tỷ , Tử Nguyệt vẫn nên cứng rắn dạy dỗ
Trình Tử Nguyệt
Đừng có trưng cái bộ mặt đó với ta ( đẩy trán Niệu Niệu )
Trình Thiếu Thương
Ửm~ ( xị mặt )
Trình Tử Nguyệt
Việc làm ban nãy của muội tuy trượng nghĩa nhưng không phải đạo ( giảng giải )
Trình Thiếu Thương
Sao lại không phải đạo ?
Trình Tử Nguyệt
Bất hiếu là tội nặng !
Trình Thiếu Thương
( không đồng tình ) Rõ ràng muội chính là giúp Trình gia . Là báo hiếu . Sao lại biến thành tội bất kính rồi...
Trình Tử Nguyệt
Chúng ta có thể dùng cách khác . A phụ a mẫu sắp trở về , chỉ cần nói rõ tự khắc sẽ được giải quyết .
Trình Tử Nguyệt
Như vậy , thuận cả đôi đường . Trượng nghĩa , không mang danh bất hiếu ( ôn nhu nói )
Trình Tử Nguyệt
Muội rõ ràng đã quá nóng vội , ngông cuồng !
Thấm nhuần những lời chỉ bảo của y , Ngũ nương tử nghĩ ngợi , mặt lại càng rầu rĩ thêm mấy phần
Trình Thiếu Thương
Muội đã sai rồi... A tỷ , tỷ đừng giận . ( nhận lỗi )
Thấy muội muội hiểu chuyện ngoan ngoãn , tự khắc hiểu rõ . Tứ nương tử không khỏi càng thêm sủng nịnh
Trình Tử Nguyệt
A tỷ không giận , ta chỉ muốn nói cho muội hiểu . ( hiền hoà giải thích )
Trình Tử Nguyệt
Muội hành sự không sai nhưng cách thức lại không đúng . Trước tiên làm việc gì đều phải cân nhắc cẩn thận ( căn dặn )
Trình Thiếu Thương
Được ( mỉm cười , gật đầu đáp )
Lý quản phụ nghe vậy , mau chóng nói móc nói xỉa
Lý quản phụ
Tứ nương tử , a phụ a mẫu các ngươi còn nửa tháng nữa mới về . Giờ ngũ nương tử giở thói ngang ngược ngay bây giờ , e là...
Liên Phòng
Lão gia và phu nhân thực sự sắp trở về rồi ( vui mừng nói )
Lý quản phụ
( nói tiếp ) Giờ vui mừng thì còn hơi sớm . Nếu họ thật sự yêu thương nữ hài tử các ngươi thì sao lại bỏ rơi từ khi mới vừa lọt lòng ?
Tử Nguyệt nãy giờ trong người mệt mỏi , thần sắc có phần xanh xao hơn nửa canh giờ trước . Mồ hôi lấm tấm , môi trắng dã . Còn đâu thần khí mỹ nhân .
Đường xá xa xôi , Lý quản phụ hối thúc xá ích nhanh chóng trở về phủ để cáo trạng vụ việc vừa rồi . Làm y , cơ thể đang sốt nhẹ lại gặp phải xe ngựa xóc qua xóc lại . Suýt thì nôn mửa trong xe
Tinh thần dần dần không tỉnh táo , vì để mọi người không phải lo lắng , y lén quẹt đi mồ hôi vương trên trán ngài . Cố cầm cự tinh thần đến khi về phủ .
Chỉ còn cách tự nhéo cho thật đau , cưỡng ép trong cơn sốt tỉnh táo lại
Mệt nhọc đã đành , mụ già chanh chua kia lại còn đổi trắng thay đen . Tứ nương tử đánh mắt về phía muội muội ngốc , rõ là bị lão nô lừa dối .
Thấy vậy tâm trạng vốn không tốt của y leo hẳn mấy bậc , đã nương nhờ xe của chủ tử lại còn chua ngoa đặt điều trước mặt y và Niệu Niệu
Cố đè nén cơn nhọc trong lòng , chỉnh giọng điệu một chút
Trình Tử Nguyệt
Phù Đăng !
Phù Đăng
( đi sát lại bên cạnh cửa sổ ) Tiểu thư , có chuyện gì sao ?
Trình Tử Nguyệt
Lôi Lý quản phụ xuống xe ( giọng nói khàn khàn )
Lý quản phụ ngạc nhiên nhìn vào trong xe ngựa , chưa kịp nổi đoá đã bị Phù Đăng lôi xuống xe , í ới gào lên . Tuy nhiên thân già làm sao đọ lại sức trẻ nam nhân .
Trình Tử Nguyệt
Cho xe chạy nhanh một chút
Lệnh rõ , xà ích mau chóng cho ngựa chạy nhanh hơn . Đám nữ hầu tính chạy lại đỡ nhưng một lần nữa bị bà ta hất ra , bực dọc đuổi theo xe ngựa .
Liên Phòng
Hứ ( hếch mặt đắc ý ) Bà ta đúng là có phúc mà không biết hưởng . Đã nương nhờ xe chủ tử lại còn lên giọng đặt điều
Nhiên Nhiên
( cười nói ) Tiểu thư người đúng là uy vũ !
Trình Tử Nguyệt
Hành sự với người già như vậy . Có gì mà đáng khen ( nhắc nhở )
Nhiên Nhiên
Nhưng rõ là Lý quản phụ thân là nô mà lại hống hách lên mặt với chủ tử không biết bao nhiêu lần .( nghĩ ngợi nói )
Nhiên Nhiên
Người làm vậy là quá bao dung cho bà ta .
Tử Nguyệt nhíu mày , hai nữ hầu lập tức im bặt , cười hì hì lấy lòng
Trình Tử Nguyệt
( để ý Thiếu Thương ) Đừng bao giờ nghe điều gì từ một phía .
Ngũ nương tử nhìn a tỷ , sau đó bắt đầu quay trở lại nội tâm của nàng .
Trình Thiếu Thương
[ A tỷ luôn miệng nói a phụ a mẫu không phải vậy . Tuy nhiên rõ ràng tỷ ấy còn chẳng biết mặt mũi họ ra sao . ]
Trình Thiếu Thương
[ Dáng người như thế nào . Ngay cả người ngoài còn rõ chuyện năm đó hơn tỷ muội chúng ta . Tỷ không hay ta không tỏ làm sao chắc chắn điều Lý quản phụ nói không phải thực . ]
Trình Thiếu Thương
[ Mười mấy năm ta và a tỷ đã phải khổ sở , sao người có thể ung dung nghĩ tốt cho họ được kia chứ ? ]
Trình Thiếu Thương
[ Là trong lòng tỷ cũng phiền muộn nhưng không muốn ta bi quan nên mới nói vậy , có phải không ? ]
Đổng thương quản
Trình Tử Nguyệt , Trình Thiếu Thương . Hai nha đầu đó từ nhỏ đã không có a phụ a mẫu ở bên , là đồ ăn hại không ai dạy dỗ ( phỉ báng )
Lương Khâu Phi
Ngươi nhầm rồi , người tố cáo ngươi chỉ có mình Ngũ nương tử–
Đang thuật lại , Lương tướng quân đã im bặt bởi cái liếc mắt của thiếu chủ nhà hắn
Đổng thương quản
( khóc lóc oán trách ) Bọn nó thì hiểu lễ nghĩa phép tắc gì .
Đổng thương quản
Kẻ sướng người hoạ , nha đầu thối đó thấy muội muội không hiểu chuyện cũng không ngăn cản . Đúng là bất hiếu mà
Đổng thương quản
( chấp tay van lạy ) Tướng quân , nể tình Trình hiệu úy ngài tha cho ta đi hư hư hức! Hư hư hư...
Đổng thương quản
Hây za~ hư hư ức...
Không biết sát thần nghĩ gì , một mực quay mã làm cho Đổng thương quản sợ phát khiếp .
Nhanh chóng cưỡi chiến mã đuổi theo xe ngựa nhà họ Trình rồi dừng lại ở một khoảng nhất định , suy tư gì đó
Lăng Bất Nghi
[ "Có chuyện lớn" ? ]
Lăng Bất Nghi
( ý vị thâm sâu ) Trình Tử Nguyệt
Lăng Bất Nghi vẫn dáng vẻ làm người khác kinh hãi , đáy mắt hiện lên tia phức tạp . Không biết đang suy tư điều chi
Lão phu nhân cùng hài nhi mẫu tử tình thâm , hai người nắm tay nhau xúc động lời qua tiếng lại
Trình lão phu nhân
Ây zô~ Đại lang à . Mẫu thân nhớ ngươi chết mất
Trình lão phu nhân
Nào , nào , mau há miệng ra .
Trình lão phu nhân nhanh tay lấy điểm tâm đút cho hài tử . Nhưng có lẽ hơi mạnh tay làm cho lão gia phản ứng không kịp có hơi khước từ
Trình Thủy
Con tự ăn , con tự ăn. ( cầm lấy miếng bánh ngọt )
Trình lão phu nhân
Được , ha ha ha ha~
Trình lão phu nhân
( lia mắt thấy Cát thị ) ... Con à
Trình lão phu nhân
Những gì Cát thị vừa nói cũng không phải không có lý .
Thấy quân cô vẫn nhớ đến mà nói đỡ cho mình , Cát thị không khỏi thở phào một hơi .
Nghe thấy nhắc đến nữ hài tử của mình , Tiêu Nguyên Y đang dở tay uống nước cũng khựng lại vài nhịp
Trình lão phu nhân
Tỷ muội Tứ nương tử này , tính cách ngang ngược . Ta đưa nó về quê là để dạy dỗ nó cho tốt .
Trình lão phu nhân
Hơn nữa , ta...
Cát thị cũng nương theo lời nói của quân cô mà biểu thị thần sắc
Xe ngựa của Trình gia đã tới nơi . Lý quản phụ gấp gáp hô dừng sau đấy chạy vội vào trong phủ
Tiếng gọi ầm ĩ từ xa vọng vào , Cát thị giật nảy , phun hết ngụm trà đang uống ra ngoài .
Mọi người đồng loạt nhìn ra coi thử có chuyện gì
Lý quản phụ
XẢY RA CHUYỆN LỚN RỒI , PHU NHÂN !!
Lão phu nhân nghe vậy , mau chóng đứng dậy ra xem
Cát thị luống cuống hấp tấp chạy ra ngoài
Trình lão gia và Trình phu nhân nhìn nhau .
Lý quản phụ
PHU NHÂN~ XẢY RA CHUYỆN LỚN RỒIIII
Lý quản phụ
TỶ MUỘI TỨ NƯƠNG TỬ , CÓ SANH MẪU MÀ KHÔNG CÓ DƯỠNG MẪU ĐÓ LÀM HẠI ĐỔNG CỮU GIA...
Nghe đến đây , Tiêu phu nhân kinh ngạc nhìn về phía giọng nói . Cát thị hốt hoảng ngăn chặn
Cát thị
Ây za! Ngươi nói lung tung gì thế hả ?
Trình lão phu nhân
Đổng cữu gia , Đổng cữu gia làm sao ?
Tiêu Nguyên Y
( chất vấn ) Vừa rồi ngươi nói ai có sanh mẫu mà không có dưỡng mẫu ?
Lý quản phụ
( vạ miệng ) Chính là tỷ muội Trình Tử–
Lão phu nhân và Cát thị ra hiệu im miệng nhưng Lý quản phụ mồm mép không giữ , đến khi thấy lão gia và phu nhân bước ra thì mới bàng hoàng , kinh hãi đến ngất xỉu
Trình lão phu nhân và Cát thị gượng gạo , đồng loạt ngượng ngùng quay về phía Trình Thủy và Tiêu Nguyên Y
Lúc này Liên Phòng , Phù Đăng chạy vào , quỳ gối cáo trạng
Liên Phòng
Lão gia cứu mạng . Tứ nương tử sốt cao không hạ , Ngũ nương tử bệnh tật đến mệt mỏi bị bọn họ bỏ mặc ở điền trang tự sinh tự diệt
Liên Phòng
Suýt thì mất mạng ( vẻ mặt uất ức )
Liên Phòng
Hôm nay Lý quản phụ đột nhiên đến nói rằng...
Liên Phòng
Nói rằng dù có chết cũng phải kéo hai vị chủ tử về rồi chết !
Sự tình lộ ra , lão gia và phu nhân hốt hoảng ra mặt
Trình Thủy
Thế Nguyệt Nguyệt và Niệu Niệu nhà ta giờ đang ở đâu ? ( gấp gáp hỏi )
Trình Tử Nguyệt
A phụ , a mẫu...
Trình Thiếu Thương
A phụ , a mẫu , hai người cuối cùng đã về rồi .
Trước cửa phủ , Nhiên Nhiên và Thiếu Thương dìu Tử Nguyệt bước vào
Nhìn mà coi , có ra dáng tiểu thư nhà quan hay không chứ ?
Ăn mặc thì đơn sơ , quần áo cũ kĩ phạc màu , gương mặt hốc hác , thần sắc khó coi đến cực điểm
Lão gia và phu nhân hận không thể bay tới nhanh hơn
Trình Thủy
Nguyệt Nguyệt , Niệu Niệu
Tiêu Nguyên Y
Nguyệt Nguyệt.... Niệu Niệu !
Cả hai vẻ mặt thương tâm , xúc động đè lên giọng nói , rưng rưng gọi tên nhi tử
Trình Thủy
Sao hai đứa lại tiều tụy thế này ?
Trình hiệu úy nhìn một lượt từ trên xuống dưới , trái tim ông như có ngàn cây kim đâm chọt .
Xanh xao , gầy gò ,... Vô vàn từ ngữ thương tâm dán lên hai nữ hài tử của ông
Phu nhân đôi mắt đã sớm phiếm đỏ , bàn tay chai sạn dừng giữa không trung , muốn vuốt ve đứa con xa cách ròng rã mấy năm trời
Trình Thiếu Thương
Niệu Niệu và a tỷ cuối cùng cũng đã sống mà đợi được hai người trở về
Lão phu nhân cùng Cát thị đi đến gần , biểu thị ghét bỏ đều lộ hết trên mặt , nha đầu này rốt cuộc tính bày trò gì nữa đây ?
Dứt câu Thiếu Thương ho mấy cái liền , lão gia và phu nhân sốt sắng vỗ về , trái tim đau nhói nhìn thân thể yếu đuối của nữ nhi
Lúc này , tình trạng của Tử Nguyệt đang rất tệ , y vẫn cố gắng chịu đựng
Nhiên Nhiên phát hiện chủ tử có gì không đúng , định bụng lên tiếng lại bị y ngăn cản .
Nhìn tiểu thư nhà mình cấu rách cả tay mà trong lòng chua xót . Y chính là như vậy , y không phiền đến ai , không ai phiền đến y . Vả lại y cũng không muốn ngày đầu gặp mặt đã để mọi người lo lắng , ấn tượng quả xấu.
Trình Thủy
Mười lăm năm nay , ta liều mạng chiến đấu bên ngoài . Tưởng rằng Niệu Niệu và Nguyệt Nguyệt ở nhà có người chăm sóc , chắc sẽ có cơm ăn áo mặc đầy đủ
Trình Thủy
Không ngờ , tụi nhỏ lại bị nuôi dưỡng thành thế này .
Trình lão phu nhân
Đại lang , ngươi nói thế là đang trách mẫu thân sao ?
Không biết thật giả , giọng điệu của lão phu nhân vô cùng khổ tâm
Trình lão phu nhân
Quả nhiên , già rồi bị người ta ghét bỏ rồi .
Trình lão phu nhân
( uất ức nói ) Con à , bao năm nay ngươi không về nhà . Vừa về là mua điểm tâm cho nương tử mới của ngươi, lấy lại công bằng cho nữ hài nhi của ngươi .
Trình lão phu nhân
( rơm rớm nước mắt ) Nhưng còn mẫu thân thì sao ? A mẫu vất vả bao năm nay .
Trình lão phu nhân
Để giờ bệnh tật đầy người.
Dứt câu bà liền ho mấy tiếng , Cát thị bên cạnh cũng thu liễm sự ghen ghét ban nãy , tỏ ra vẻ mặt đồng cảm , vỗ về an ủi quân cô
Lão gia , phu phân khó xử , quay qua định bụng giải thích vậy mà Niệu Niệu lại ho khan mấy cái khiến hai người quay đầu , lão phu nhân cũng ngừng cơn ho ban nãy
Cát thị ra hiệu cho lão phu nhân , bà liền hiểu ý lên tiếng nức nở
Trình lão phu nhân
Ây za~ Khi phụ thân ngươi mất , mấy huynh đệ các ngươi nói thế nào ?
Trình lão phu nhân
Nói các ngươi lớn lên thành đạt , sẽ hiếu thuận với a mẫu . Còn bây giờ thì sao ?
Trình lão phu nhân
Con rõ ràng là đang muốn mẫu thân chết đi mà ( oán trách )
Cát thị
( nương theo nói ) Tế bá , chuyện này phải trách ta . Ngày thường chuyện gì ta cũng nghe theo tỷ muội Tứ nương tử
Cát thị
Vậy nên chẳng ai ngờ lại dạy dỗ hai vị thành ngang ngược đến thế .
Cát thị
( tố giác ) Lần trước ngũ nương tử suýt thì con bé đã hại chết đứa cháu Yêu Ca bên nhà mẫu thân ta đấy
Trình lão phu nhân
Ấy za~ đúng , đúng , đúng
Cát thị
Tứ nương tử thì làm ầm ĩ , một mực bênh Thiếu Thương rõ là đã làm sai .
Cát thị
Chúng ta đưa tụi nhỏ đến trang viên ban đầu cũng là để rèn giũa tính nết cho bọn nó . Không ngờ tỷ muội Tứ nương tử thân thể yếu ớt , không chịu nỗi dạy dỗ như thế
Lão phu nhân cùng Cát thị , kẻ hoạ người sướng , nửa giả nửa thật đặt điều , lấp liếm việc làm của bản thân
Niệu Niệu thấy vậy không khỏi khinh thường ra mặt , xem xem họ diễn thế nào để còn ứng phó .
A tỷ có thể nhẫn nhịn nhưng nàng thì không , nàng nhất quyết lấy lại sự công bằng cho tỷ muội nàng
Trình Thủy và Tiêu Nguyên Y , phận làm con , làm thân phụ thân mẫu khó xử đủ đường . Họ chỉ là không biết nên xử sự như nào mới phải
Chứ cái vở kịch của Cát thị , họ đã xem đến chán rồi . Bà ta rõ là xúi giục lão phu nhân đối xử với Nguyệt Nguyệt và Niệu Niệu như vậy
Cát thị
( kể khổ ) Hơn mười mấy năm nay ta vẫn luôn hết lòng quan tâm chăm sóc đến hai vị nương tử
Thanh Thung
Hết lòng ? ( chen ngang )
Thanh Thung
Chính là ngay cả cái áo tươm tất cũng không cho Tứ nương tử và Ngũ nương tử mặc sao? ( chất vấn )
Thanh Thung
Ngay cả một tiện tì cho kẻ khác sai bảo cũng có thể lớn tiếng nhục mạ chủ tử
Trình lão phu nhân
( ánh mắt coi thường ) Ngươi là ai ? Chuyện của Trình gia ta không đến lượt người ngoài xen vào
Tiêu Nguyên Y
Quân cô , Thanh Thung không phải người ngoài mà là nghĩa muội của con .
Tiêu Nguyên Y
Mấy năm nay vẫn luôn đi theo con trong quân doanh
Trình Thủy
Người ngoài còn biết thương người hơn người trong nhà . ( lẩm bẩm oán trách )
Trình Thủy
Người đâu ! Áp giải mụ già kia đến phòng chứa củi . Để bà ta rèn giũa tính nết
Trình lão phu nhân
Đại lang !
Mấy nữ võ tuân lệnh áp giải Lý quản phụ đi
Trình lão phu nhân ngăn cản không được , bà bắt đầu ầm ĩ làm loạn
Trình lão phu nhân
Ây zaaa , nghiệp chướng mà !
Trình lão phu nhân
Mười lăm năm ngươi không ở nhà .
Trình lão phu nhân
( khóc lóc ) Ngươi nghe lời xúi giục của ai mà vừa về nhà đã ra oai với ta ?
Trình lão phu nhân
Trong mắt ngươi có còn người làm a mẫu này không ?!!!
Vở kịch đến đoạn cao trào , Cát thị nắm lấy vạt áo sau lưng ra hiệu , lão phu nhân tâm đầu ý hợp định giả vờ ngất
Ý nghĩ hô hoán quân cô bệnh tim tái phát
Ai ngờ khi này lại bị Tử Nguyệt chen ngang
Tứ nương tử yếu ớt lên tiếng khiến cho lão gia và phu nhân không tiếp tục xem họ diễn .
Cát thị và Trình lão phu nhân bị hớ một nhịp , đứng như trời trồng
Trình Tử Nguyệt
Phụ thân , mẫu thân...
Trình Thủy
Nguyệt Nguyệt à .( nhíu mày thương xót )
Tiêu phu nhân nãy giờ vẫn luôn âm thầm quan sát thần sắc của Tử Nguyệt , cảm thấy không ổn bà liền lên tiếng nhưng bị ngắt lời
Tiêu Nguyên Y
Nguyệt Nguyệt , con–
Trình Tử Nguyệt
Mười mấy năm nay tỷ muội chúng con vẫn sống tốt , nữ nhi nhìn thấy a phụ a mẫu vẫn khoẻ mạnh trong lòng thập phần yên tâm .
Trình Tử Nguyệt
Có điều đường xá xa xôi , cần nghỉ dưỡng gấp hư–
Nhiên Nhiên
Tiểu thư !!!! ( kinh ngạc gọi lớn )
Mọi người hoảng loạn , sốt sắng gọi tên Tứ nương tử .
Trình Thủy
Sốt cao rồi , mau gọi đại phu ! Mau gọi đại phu !!
Lão gia nhanh chóng bế hài tử lên phòng . Phu nhân , Niệu Niệu cũng chạy theo sau . Lo lắng không thôi .
Ai ai cũng bỏ đi để mặc Cát thị và lão phu nhân ở đó . Không ai xem họ diễn nữa rồi .
Có lẽ vì ông trời quá chướng mắt nữ nhân này , nên liền cho ngất lịm đi . Nhưng cũng phải để ý , trên đường cơn sốt còn đang âm ỉ , tốt số tốt mệnh thế nào vừa về đến phủ mới bùng phát cao
Vậy mà không biết tốt xấu , mau chóng nghỉ ngơi . Nghĩ mình là thần tiên ? Có thể chống chọi được với bệnh tật hay sao ?
_______________________________
Comments