[ ĐN Tinh Hán Xán Lạn ] ...
chương 1
_______________________________
Thanh âm va chạm chậm chạp , cách đó không xa , một nam nhân với thần sắc kiệt quệ , miệng lưỡi khô khốc cưỡi trên chiến mã tiếp cận cổng thành
Mắt thấy đã gần cổng thành , nam nhân thoáng chốc hừng hực khí thế , tay cầm cờ đỏ hiệu vàng ném lên không trung .
Gió nhẹ dạo qua lá cờ tung bay trên không trung
Chiến mã theo sự chỉ huy tốc thắng về phía cổng thành
Nam nhân hết sức hô lớn :
" MỞ CỔNG THÀNH ! MAU MỞ CỔNG THÀNH "
Cổng thành được mở rộng , thoáng chốc đã vào diện kinh thành . Khí thế hừng hực , nam nhân lại báo :
" LŨNG HỮU ĐẠI THẮNG , ĐẠI QUÂN KHẢI HOÀN "
Vừa dứt vài nhịp nam nhân nọ lại hô lớn tin báo một lần nữa , một lần nữa ,...
Từng hồi trống chào mừng trang trọng vang khắp vách thành
Hàng vạn quân lính , quan tướng cưỡi mã chiến tiến về phía cổng thành
Khung cảnh vô cùng uy nghiêm , lẫy lừng . Lá cỡ in đậm chữ Lăng tung bay
Dẫn đầu chính là hắc vệ giáp
Ngay khi Tào thường thị tiến lên phía trước , hắc vệ giáp quy củ dẫn ngựa dạt sang hai bên tạo thành một lối đi
Nam nhân cưỡi hắc mã ung dung tiến đến , theo sau là hai vị tướng võ thân cận .
Ánh trời dường như đang chiếu rọi trên gương mặt như hoạ của hắn , hào quang chói rọi mắt người
Nam nhân này quả thực , khôi ngô tuấn tú , lãnh khốc uy vũ cũng không đủ để miêu tả dung mạo hắn
Tào thường thị
Lăng Bất Nghi nghe chỉ !!!
Tào thường thị nghiêm nghị hô lớn
Ngắt lời , vị tướng quân tiêu soái rời hắc mã , bước đến tiếp chỉ
Tào thường thị
Hoàng thượng có lệnh tiền tướng quân Lăng Bất Nghi chém tướng diệt địch giành chiến thắng ngàn dặm xa xôi quét sạch uy danh quân giặc , cầm vũ khí chiến đấu .
Tào thường thị
Qua trận chiến này , thiên hạ bước đầu ổn định , công lao hiển hách .
Tào thường thị
Nay phong Lăng Bất Nghi làm Quang Lộc Huân phó úy thống lĩnh Vũ Lâm Vệ Tả Kỵ Doanh .
Tào thường thị
Ngoài ra , tổng thống lĩnh Việt Kỵ Uý Bắc quân ngũ hiệu .
Thăng quan Thị Trung được vào nơi cấm nhận chức , đặc cách mang kiếm đi giày lên điện , vào triều không phải bước nhanh , lạy chầu không hô thẳng tên .
Lăng Bất Nghi
Thần , tạ ơn !
Tào thường thị bước đến ý đỡ nam nhân
Tào thường thị
Lăng tướng quân đứng lên đi . Tướng quân hãy tiếp chỉ ( giao chỉ )
Nam nhân họ Lăng hai tay tiếp chỉ , sau đó liền đưa thánh ý cho thân vệ
Tào thường thị
Nghe nói tướng quân trở về là Thánh thượng cả đêm không chợp mắt . Người muốn đích thân ra nghênh đón lại bị Ngự sử Tả đại nhân ngăn lại ( cười nói )
Tào thường thị
( trên tay cầm khay y phục ) Lăng tướng quân mau thay y phục Thánh thượng ban cho
Tào thường thị
Chúng ta về cung trước , Thánh thượng đích thân bày tiệc tẩy trần cho ngài .
Tào thường thị chưa dứt câu đã thấy Lăng tướng quân nhận lấy áo choàng được ban , anh tuấn khoác lên mình . Phút chốc đã yên vị trên chiến mã tuyền
Đúng là tướng võ , chỉ cái một đã thuần thục tại vị
Lăng Bất Nghi
Chuyển lời cho Thánh thượng thần nhận được tin báo quan trọng . Đợi khi xử lý xong sẽ hồi cung dùng bữa cùng Thánh thượng
Lăng Bất Nghi
Lúc ấy , thần sẽ đích thân tạ tội với thánh thượng
Nói xong hắn ngưng lại một chút sau đấy ra lệnh
Hắc vệ giáp uy mãnh hô :
" Rõ " đầy khí phách
Tào thường thị không phản ứng kịp ậm ừ khó hiểu
Tào thường thị
Ếy ếy... ( dõi theo phía Lăng tướng quân ) Chuyện gì mà vội vàng thế ?
Tiếng chíp chíp của gà con , tiếng chẻ củi , tiếng lục đục lạo xạo của những dân thôn nơi đây . Đủ thứ tạp âm phát ra.
Khung cảnh thực sự rất đơn sơn , mộc mạc . Nói thô ra chính là nghèo mạt
Ngay cả trẻ con cũng phải nhăn mặt với cái cối xay đậu nặng tay này . Trẻ nhỏ cũng phải làm việc trái ngược với kinh thành đầy áp tiếng cười đùa của đám con nít
Bên ngoài lại thấy hai người trông có vẻ là hầu nữ đang ồn ào đập cửa
Còn có cả nam nhân đứng phía sau , ngó tới ngó lui
Nữ nhân kia càm ràm :
" Lẽ nào bệnh chết ở trong đó rồi sao ? "
Người nọ liền tiếp lời :
" Có câu "Tai hoạ lưu ngàn năm" . Mới bị bệnh có hơn một tháng không dễ chết thế đâu "
Không chịu nổi ý tứ của bọn họ nam nhân nọ liền nói
Phù Đăng
Đã nói với các ngươi rồi . Tứ nương tử sốt cao cả mấy ngày liền . Ngũ nương tử cũng vì bệnh nặng mà sức khoẻ giảm sút .
Phù Đăng
Còn không phải do bị các ngươi bỏ mặc ở điền trang , chậm trễ tìm lang y hay sao ? ( oán trách )
Phù Đăng
Hiện tại hai vị nương tử vẫn chưa khoẻ , không thể đi được
Từ đằng xa , giọng nói the thé chua ngoa gạt phăng cái lý của nam nhân
Lý quản phụ
Không đi được cũng phải đi . Còn nửa tháng nữa là lão gia trở về . Giờ đừng nói là mấy người bị ốm , cho dù chết rồi thì cũng phải theo ta về ( mạnh dạn tuyên bố )
Nói xong , lão nô đứng trước cửa căn thôn vọng vào
Lý quản phụ
Tứ nương tử , chắc hẳn mấy ngày nay cũng không được ăn đồ gì nóng . Hôm nay ta làm rất nhiều đồ ăn mang tới đây cho các ngươi . Ăn cho no để còn lên đường .
Nói đến đây lão nô liền tay cầm tráp tay đập cửa
Lý quản phụ
Nếu các ngươi còn không mở thì ta sẽ đổ hết hộp đồ ăn này đấy ( hù doạ )
Nhân lúc lão nô không để ý , một cánh tay nhanh như cắt mở cửa , cướp lấy tráp sau đó mạnh bạo cài khoá cửa lại
Lão nô không kịp trở tay , tức xì khói
Lý quản phụ
Này ...
Xem cái đức hạnh này ( chỉ chỏ )
Lúc này bên phía rừng trúc cách trang điền không xa
Tiếng chân ngựa nối tiếp nhau khuấy đảo bụi lá một trận hình như rất vội
Chính là Lăng tướng quân cùng Hắc vệ giáp . Bọn họ chạy đến đây làm gì ?
Bên ngoài đã đơn sơ không muốn nói
Bước vào trong khung cảnh sập sệ lại càng thảm
Cái chậu có khói nghi ngút kia chẳng biết có nên gọi là chậu than hay không .
Chỉ vì trông quá ít than , toàn là mùn cưa và than cũ , không đủ để sưởi ấm . Thảm đến đáng thương
Tiếng ho sặc làm mọi người chú ý đến
Trình Tử Nguyệt
Niệu Niệu , từ từ thôi
Thanh âm khàn khàn phát ra từ phía giường nằm , nữ nhân với thần sắc xanh xao , bờ môi trắng toát làm người khác kinh ngạc
Thân thể tựa cả vào thành giường giống như chẳng còn chút sức lực nào cả
Trình Tử Nguyệt
Chậm thôi , ăn như vậy e là sẽ hại dạ dày ( nhắc nhở )
Thiếu nữ nọ chỉ lo cắm cúi ăn , giống bị bỏ đói lâu ngày.
Nữ hầu đồng tình , khuyên nhủ nói
Liên Phòng
Đúng vậy , tiểu thư người vừa bệnh nặng không thể ăn vội được ( lo lắng )
Trình Thiếu Thương
Đâu phải ngươi không biết ta đói bao lâu rồi . ( nuốt vội )
Cánh cửa kẽo kẹt đầy chói tai mở ra , nữ hầu lam y nhạt đang bưng bát thuốc vừa mới sắc xong đem vào
Nhiên Nhiên
Tiểu thư , đến giờ uống thuốc rồi . Đại phu dặn phải uống liền sau khi vừa sắc thì mới nhanh khỏi
Thấy vậy Liên Phòng liền nhanh tay rót sẵn ly nước cho Ngũ nương tử . Tiếp đó múc ra chén cháo nóng hổi bưng đến cạnh giường
Liên Phòng
Tiểu thư người mau mau uống thuốc rồi ăn cháo nóng . Như vậy mới có sức được
Vẻ mặt lắng lo của hai thị nữ làm Tử Nguyệt buột miệng cười
Hai nữ hầu ngây ngốc nhìn nhau rồi quay qua Tử Nguyệt tỏ vẻ không hiểu
Trình Tử Nguyệt
Xem xem vẻ mặt các ngươi cứ như ta bệnh sắp chết vậy ( đưa tay đón lấy chén thuốc )
Trình Tử Nguyệt
( nhỏ giọng ) Liên Phòng , ngươi đem bát cháo qua cho Niệu Niệu , nhắc muội ấy từ từ ăn
Trình Tử Nguyệt
Nếu không e là sẽ bội thực mất
Liên Phòng
Tiểu thư ! Người không ăn gì sao ? ( thắc mắc )
Trình Tử Nguyệt
Ngươi xem , đám người này đúng thật là . Mang cái tráp lớn như thế mà chỉ có chút đồ mọn . Niệu Niệu đang tuổi lớn , nhiêu đấy làm sao đủ no ( giọng khàn khàn khẽ trách )
Cái tráp này có thể đựng được tầm năm đến sáu món . Vậy mà chỉ loanh quanh hai bát cháo , một chén canh , vài cái bánh tiêu lót bụng . Nhiêu đây liệu đủ cho bốn người ăn không hả ?
Nhiên Nhiên
( bất bình ) Đúng là ức hiếp người khác quá đáng
Ngay lúc Liên Phòng đang do dự không biết nên làm thế nào
Thiếu Thương đã qua loa lau miệng chạy tới chỗ tỷ tỷ nói
Trình Thiếu Thương
Muội đã ăn đủ rồi ( cười tươi ) Tỷ mau uống thuốc rồi ăn cháo . Không cần lo cho Niệu Niệu
Dứt lời , Thiếu Thương áp tay lên trán đo thân nhiệt cho tỷ tỷ . Phút chốc gương mặt tinh nghịch cười rộ lên
Trình Thiếu Thương
A tỷ , tỷ hạ sốt rồi này .
Trình Tử Nguyệt
Thực sự đã no rồi sao ?
Ánh mắt của Tử Nguyệt nhìn vị muội muội vô cùng sủng nịnh
Trình Thiếu Thương
Ừm! ( ngốc nghếch gật đầu )
Trong lúc Tử Nguyệt đang uống thuốc , bên ngoài vẫn đập cửa không ngớt tay , ầm ĩ vọng vào
Trình Thiếu Thương
( cáu giận ) Gõ , gõ , gõ . Đòi mạng đấy à ?
Vừa dứt câu , Thiếu Thương liền nấc cụt khiến cho người sủng nịnh muội muội như Tử Nguyệt chỉ biết cười trừ , sai bảo Nhiên Nhiên đem nước cho tiểu thư
Liên Phòng
( oán trách ) Đám nô bộc này còn có mặt mũi đến đây . Tháng nay tiểu thư sốt cao suýt thì mất mạng , người sốt người bệnh lại không một ai đến thăm hỏi .
Liên Phòng
( uất ức ) Bữa nhịn bữa thiếu . Giờ sắp khỏi bệnh rồi thì lại vác mặt đến . Chắc chắn chẳng có ý tốt gì
Thiếu Thương nhanh chóng nhận bát nước từ tay Nhiên Nhiên , uống cạn
Trình Thiếu Thương
Kẻ sắp chết như bọn ta , ngay cả a phụ , a mẫu cũng chẳng thèm ngó ngàng đến . Bây giờ lại có người đến . Đúng là lạ thật...
Trình Tử Nguyệt
Niệu Niệu , muội đừng bi quan .
Trình Tử Nguyệt
A phụ a mẫu ở xa nơi chiến trường mới không lo được cho chúng ta . Chắc cũng vì lo cho an toàn của hai tỷ muội nên mới để hai ta lại cho nhị thẩm và tổ mẫu chăm sóc
Quá đắng miệng , Tử Nguyệt đưa nửa bát thuốc còn lại cho Nhiên Nhiên , ngụ ý đợi lát nửa cho bớt nóng .
Y nhìn vị muội muội lanh lợi đáng yêu của mình , nhìn thật lâu thật trìu mến . Trong lòng cảm thán đúng là thời gian trôi nhanh thật , muội muội ngốc đã lớn lên xinh đẹp lại còn thông minh hoạt bát .
Thấy cái vẻ mặt trầm tư suy nghĩ ý vị không tốt kia Tử Nguyệt khẽ đưa ngón trỏ đẩy nhẹ vầng trán bướng bỉnh kia
Thiếu Thương ngây ngốc nhìn a tỷ
Liên Phòng
Tiểu thư ! Mấy năm nay lão gia và phu nhân luôn cho người gửi thư về . Đủ thấy trong lòng họ vẫn nhớ thương hai người
Trình Thiếu Thương
Bao nhiêu năm nay chỉ dựa vào mấy bức thư thương nhớ . Đúng là lần đầu gặp đấy . May mà phúc đức mạng lớn , không cái họ nhận được là thư báo tử đấy .
Tự giễu trong lòng . Liên Phòng cũng ngậm ngùi không biết nói gì thêm
Nhiên Nhiên
Ngân lượng lão gia và phu nhân gửi về bao nhiêu năm nay đều vào hết túi của Cát thị . Thành ra tiểu thư , hai người mới phải sống khổ sở như này .
Nghe vậy Tử Nguyệt liền quay sang nhắc nhở nữ hầu
Trình Tử Nguyệt
Công ơn dưỡng dục của nhị thẩm...
Nói đến đây , đáy mắt Tứ nương tử ánh lên một tia trầm mặc khó hiểu
Trình Tử Nguyệt
Chút lượng bạc nhỏ đó xem như là để báo đáp .
Trình Thiếu Thương
A tỷ , tỷ đừng nói tốt cho họ nữa có được không ?!
Thiếu Thương không hiểu , vì sao tỷ tỷ lại luôn nói đỡ cho tổ mẫu và nhị thẩm .
Từ bé đã không được yêu thương , lớn lên một chút thì bị tống về quê . Manh áo gạo tiền bị cắt xén , người hầu khinh bỉ lên mặt . Chỉ có Nhiên Nhiên , Liên Phòng và Phù Đăng là trung thành tận tụy
Bữa nhịn bữa thiếu . Sức khoẻ đã vốn giảm sút , ngày hôm đó tuyệt nhiên phát sốt cũng không kêu ca gì , Liên Phòng và Nhiên Nhiên bị đám hầu nữ ác ý đánh ngất đem nhốt ở phòng củi , Phù Đăng vẫn chưa trở về . A tỷ liền sốt sắng dầm mưa đi tìm đại phu
Chẳng qua bản thân nàng chỉ sốt nhẹ , cảm mạo thông thường nhưng a tỷ lại rất lo lắng không ngại giằng co với sinh mệnh đi tìm đại phu .
Đến lúc trở về lập tức ngất xỉu , sốt cao mấy ngày . Bốn người , ai ai cũng sốt sắng lo lắng cho y
Chẳng ai thèm dòm ngó , tiền tiết kiệm cũng vì mua thuốc mà hết sạch
Vậy mà y lại luôn miệng nói đỡ cho họ...
Trình Tử Nguyệt
( cười trừ ) Chuyện này từ nay đừng nhắc đến nữa .
Trình Tử Nguyệt
Liên Phòng , Nhiên Nhiên . Hai ngươi thu dọn một ít đồ đạc .
Cả ba người đồng loạt ngây ngốc nhìn y , đi theo Lý quản phụ trở về ?
Trình Tử Nguyệt
Xem ra phụ thân và mẫu thân sắp trở về ( giải đáp )
Trình Thiếu Thương
Sao tỷ biết ? ( thắc mắc )
Lúc nào cũng vậy , Tử Nguyệt luôn dùng vẻ mặt đầy sủng nịnh với bảo bối Thiếu Thương của y .
Ngũ nương tử mỗi khi nói chuyện với tỷ tỷ đều lộ rõ sự ngốc nghếch không phòng bị , tươi không cần tưới.
Lý quản phụ
Ăn xong chưa ? Ăn đồ ta mang đến rồi thì phải đi theo ta .
Lý quản phụ
Trình gia không có đồ ăn miễn phí cho các ngươi
Giọng nói chua ngoa , đập cửa ầm ĩ liên hồi
Lý quản phụ đưa mắt qua khe cửa dò xét tình hình bên trong
Thấy vậy Niệu Niệu nghĩ ngợi gì đấy , sau đó thì thầm vào tai Liên Phòng
Trên lưng đồi , Lăng tướng quân cùng hắc vệ giáp đang đứng xem xét tình hình của điền trang
Từ trên nhìn xuống bao quát được toàn bộ khung cảnh bên dưới
Lương Khâu Khởi
Thiếu chủ , có bắt không ? ( nhìn Lăng tướng quân )
Lăng Bất Nghi
... Không vội
Phù Đăng
Dù thế nào Tứ nương tử và Ngũ nương tử cũng là chủ tử của các ngươi. Các ngươi làm thế này lẽ nào muốn bắt nạt chủ tử hay sao ( lên tiếng bất bình )
Lý quản phụ
Ha ( cười khẩy ) Chỉ là mấy nha đầu không ai thèm ngó ngàng đến . Còn tự coi mình là chủ tử nữa
Lý quản phụ khinh bỉ nói . Bà ta lại inh ỏi một trận
Lý quản phụ
( đập cửa ) Ngươi có mở cửa không ? Ngươi còn không mở cửa là ta phá cửa vào đấy ( đe doạ )
Nghe vậy hai tiện tì nhanh tay định xông vào đập cửa tiếp sức nhưng bị lão nô ngăn cản
Lý quản phụ
Lùi ra sau , lùi ra sau .
Lý quản phụ
Hây! Ay~ ( cảm thán )
Lý quản phụ vừa lùi bước vừa nói
Lý quản phụ
Ta không tin hôm nay ta không dẫn các ngươi đi được ( khởi động xương khớp )
Lý quản phụ
Ta... ( lấy đà )
Lý quản phụ
Ta... ( xông lên )
Lý quản phụ
Ngươi theo ta vềee... !!! Ấyyyy áiii ( hét lên )
Lão nô theo quán tính mà ngã lăn ra đất , đụng phải mớ đồ khô còn phơi trên sạp . Bao nhiêu là thứ đổ hết lên người Lý quản phụ
Bộ dạng nhếch nhác đến cả con bò còn không thèm nhìn tới
Liên Phòng núp sau cửa ló đầu ra . Phù Đăng thấy vậy liền hiểu ngay . Là trò của Ngũ nương tử , nhân lúc Lý quản phụ xông vào thừa cơ mở cửa làm cho bà ta thê thảm như bây giờ .
Lão nô được một phen hắt hơi nhớ đời , tức xì khói dãy nảy
Lý quản phụ
Ai cho các ngươi bày đống bã này ở trước cửa ? Cố ý hại ta phải không hả ?
Phù Đăng , Liên Phòng được một phen cười đã . Nam nhân tán dương nữ nhân hành động chuẩn xác .
Thiếu Thương cùng Nhiên Nhiên dìu Tử Nguyệt , khoác chăn mỏng, từ tốn bước ra
Thấy chủ tử , Liên Phòng cũng nhanh chân chạy lại bên cạnh người
Trình Thiếu Thương
Lý quản phụ !
Thiếu Thương bày ra vẻ mặt ốm yếu , cô đúng là ốm thật nhưng đã khỏi từ mấy ngày
Lão nô nghe tiếng ngẩng đầu , hai mắt lườm nguýt tức sôi máu nhìn hai vị nương tử
Trình Thiếu Thương
Chắc Lý quản phụ quên rồi . Mấy ngày trước ta sai Liên Phòng báo cho nhị thẩm rằng căn phòng này nhiều côn trùng quá không ở được .
Trình Thiếu Thương
Nhị thẩm nói tỷ muội ta đến chỗ này là để hối lỗi chứ không phải để hưởng phúc . Nên ta đã sai chuẩn bị một ít tro than
Trình Thiếu Thương
Vừa nãy ta nghe tiếng Lý quản phụ gõ cửa , sợ tro than hun phải bà nên mới bảo Liên Phòng mau mang những thứ này ra ngoài . Ai ngờ bà không hiểu phép tắc .
Trình Thiếu Thương
Lại đột nhiên xông vào . Bà làm thế là làm khó vãn bối rồi
Nhìn sự đắc ý của Ngũ nương tử , rõ là nàng ta cố ý chơi khăm lão bà đây .
Giận đến mất trí , Lý quản phụ thừa cơ đem chậu tro còn lại hất về phía Ngũ nương tử
Mọi người trở tay không kịp , Thiếu Thương bất động tại chỗ khó phản ứng kịp thời
Tiếc là hành vi mất trí của lão bà không thành , Tứ nương tử nhanh tay cởi chăn mỏng che chắn cho Thiếu Thương . Bao nhiêu tro than bắn bẩn tấm chăn cũ
Được a tỷ bảo vệ , Ngũ nương tử nhìn tỷ tỷ nhà mình mà cười ngốc nghếch
Chỉ có Tử Nguyệt là tức giận mắng
Trình Tử Nguyệt
Hỗn xược !
Hai chữ cũng đủ để Lý quản phụ thức tỉnh . Mặc dù hai nha đầu này ngày thường muốn khinh thế nào thì khinh thế nấy nhưng nửa tháng nữa lão gia và phu nhân sẽ trở về .
Không khéo hành động hỗn láo ban nãy của lão nô sợ là sẽ bị cáo trạng . Vẫn là nên bình tâm dừng lại đây . Nếu không lão phu nhân cũng khó mà che chở nổi .
Ha nếu lão gia và phu nhân không về chắc chắn lão nô đây sẽ đích thân dạy cho hai nha đầu này một bài học đáng nhớ
Nghĩ ngợi một chút , Lý quản phụ cũng bày ra giọng nói thoả hiệp
Lý quản phụ
Ngũ nương tử , đừng nói những lời không ai tin đó để đuổi lão nô đi . Lão nô biết ngươi không cam lòng . Nhưng có trách...
Lý quản phụ
Thì chỉ trách ngươi phẩm hạnh KHÔNG ĐOAN TRANG !! ( cao giọng )
Lý quản phụ
Phu nhân nhốt các ngươi ở đây hối lỗi là để dạy dỗ các ngươi ( chỉ chỏ )
Lý quản phụ
Tránh cho sau này các ngươi không hiểu phép tắc gây tai hoạ cho Trình gia ( đạo lí )
Lý quản phụ hống hách đá đồ đạc sang bên rìa , ngang nhiên bước đến trước mặt chủ tử lên giọng
Lý quản phụ
Tỷ muội Tứ nương tử nên cảm ơn tấm lòng của phu nhân mới phải ( vẻ mặt đanh đá )
Nghe đến đây , Tử Nguyệt không khỏi tự giễu trong lòng , miệng cười đáp
Trình Tử Nguyệt
Tất nhiên là phải cảm ơn . Cảm ơn các ngươi đã không để tỷ muội ta chết đói ở đây .
Ánh mắt của Tử Nguyệt không có ý cười nhưng khoé miệng vẫn giương cung hoà nhã.
Kẻ oang oác như Lý quản phụ tự nhiên cảm thấy rùng mình , miệng khép mắt nháy lảng tránh nhìn chỗ khác
Một lão phu nhân mình đeo đầy trang sức quý đang ung dung ăn món hành cay , biểu cảm cho thấy đây là món khoái khẩu
Nhưng có lẽ nụ cười vui sướng của lão phu nhân không phải vì được thưởng thức món ăn mà là...
Trình lão phu nhân
( lắc lắc cái đầu ) Ếy . Xem đi . Có phải đôi bông tai vàng mới này của ta trông sang trọng hơn hẳn đôi mà Vạn lão thái thái hàng xóm đeo lần trước không ?
Nói xong lão phu nhân không thể ngừng bộc lộ sự sung sướng và tự đắc của bản thân
Tuy nhiên người nói chuyện với lão phu nhân lại có tâm trạng đối lập . Thấp thỏm , lo sợ là những từ để miêu tả trạng thái lúc này
Cát thị
Từ sáng sớm , mí mắt ta đã nháy liên tục ( day day thái dương )
Cát thị
Trong lòng cứ thấp thỏm không yên. Mẫu thân, lẽ nào sắp xảy ra chuyện gì ư ?
Trình lão phu nhân
( ném vỏ hành ) Ầy~ Ngươi đừng phiền ta . Đại lang nhà ta chiến công hiển hách . Giờ sắp trở về rồi
Trình lão phu nhân
Có chuyện gì mà nó không xử lý được ? ( trách mắng )
Cát thị
Ta chính là lo chuyện này đấy . Người hiểu thì biết mẫu thân đưa tỷ muội Tứ nương tử đến trang viên là để dạy dỗ con bé .
Cát thị
Kẻ không biết thì còn tưởng rằng !!
Cát thị
Mẫu thân và ta hợp mưu để đối xử hà khắc với bọn nó đấy .
Lỡ nha đầu này nói năng lung tung để Tiêu Nguyên Y đó biết được thì lại nghĩ rằng , năm đó mẫu thân cố tình giữ tỷ muội Tứ nương tử lại chính là để bọn nó phải chịu khổ ( lo sợ đủ điều )
Lý quản phụ
( bịa đặt ) Khoảng thời gian này , phu nhân lúc nào cũng quan tâm đến bệnh tình của Tứ nương tử và Ngũ nương tử
Lý quản phụ
Hôm nay sai ta đến đón hai ngươi về .
Liên Phòng
( đáp trả ) Tiểu thư nhà bọn ta còn chưa khỏi bệnh hẳn . Không chịu nổi mệt nhọc bôn ba .
Lý quản phụ
( quay qua Liên Phòng ) Chủ tử các ngươi có phải nặn bằng đất sét đâu có thể bị lăn lóc vỡ nát chắc .
Lão nô hung dữ nói lý , chỉ tay mắng Liên Phòng
Lý quản phụ
Ngươi đừng có mà cản trở ở đây !!
Lý quản phụ
Người đâu . ( vẫy tay ra hiệu ) Dẫn hai vị chủ tử lên xe
Nghe lệnh đám thị nữ sắn tay áo hành xử cứ như chuẩn bị áp giải tiện tì
Nhiên Nhiên và Liên Phòng tiến lên trước ngăn chặn không cho càn quấy
Trình Tử Nguyệt
Động tay động chân làm cái gì
Trình Tử Nguyệt
Bọn ta có chân tự đi được
Tứ nương tử đã lên tiếng , đám giai nhân cũng dừng lại .
Y ung dung bước lại sát Lý quản phụ khiến cho bà ta kiêng dè mà lùi bước .
Lý quản phụ
Ấy ấy !! ( chao đảo )
Có lẽ vì tuổi già nên lão nô quên mất mình đang bước xuống bậc thềm , trẹo chân mà ngã nhào ra phía sau .
Cú bổ này có vẻ đau điếng thân mình
Suýt xoa mấy hồi bà ta liền trừng mắt oán trách Tử Nguyệt
Lý quản phụ
Ngươi , ngươi , ngươi ....
Lý quản phụ một tay xoa mình một tay chỉ thẳng Tử Nguyệt .
Tứ nương tử dùng ánh mắt đầy khinh thường nhìn lão nô lem luốc , tiện tay lấy tấm chăn bị tro bám bẩn trên tay Nhiên Nhiên ném vào người Lý quản phụ .
Đang chống tay đứng dậy lại bị tấm chăn bẩn trùm vào người suýt thì mất thăng bằng té ngửa lần nữa
Tử Nguyệt bỏ mặc đám giai nhân , tay dẫn Thiếu Thương bước ra xe ngựa
Đám hầu nữ tính lại đỡ Lý quản phụ nhưng bà ta ôm cục tức vùng vẫy tự đứng dậy . Cáu giận chỉnh lại manh áo .
Lương Khâu Phi
Bà già đanh đá đó chuẩn bị lên xe ngựa rồi ( quan sát )
Lương Khâu Phi
Xem ra tên Đổng tặc không ở trên xe ngựa
Lương Khâu Khởi
Mắt ngươi còn phải rèn luyện thêm . Làm gì có bà già đanh đá nào . Rõ ràng là tiểu cô nương
Lương Khâu Phi
Tiểu thư nhà ai mà lại ăn mặc xấu xí thế ? ( cảm thán )
Lý quản phụ
Làm gì đấy hả ? Làm gì đấy hả ? Mau lên xe còn lề mề cái gì đấy hả ? ( thúc giục )
Lý quản phụ lại bị ánh mắt của Tử Nguyệt làm cho ngậm mồm lần nữa . Phút chốc Tứ nương tử lại mỉm cười trở lại
Trình Tử Nguyệt
Lý quản phụ , ngươi vất vả rồi
Cái biểu cảm cười như không cười này của nha đầu làm bà ta lạnh hết sống lưng . Có phải nha đầu này đã phát hiện ra gì rồi hay không ? Sao lại nhìn bụi rơm lâu như thế ?
Không đành nào được , lão nô chỉ có thể hối thúc hai tiểu nha đầu mau lên xe , sau đấy đẩy đẩy hai thị nữ của họ để trút giận .
Phù Đăng thấy vậy liền ngăn cản hành động giận cá chém thớt này .
Lý quản phụ
Ngươi tránh ra ( đẩy Phù Đăng ) Vướng tay vướng chân .
Liên Phòng
Sao trên xe lại toàn mùi mồ hôi ?
Liên Phòng sờ soạng đệm ghế ngồi , ngửi thử mùi hương trên bàn tay , một cỗ mùi khó chịu sộc lên
Liên Phòng
Mùi ở đây nồng nhất . Lẽ nào là từ người Lý quản phụ ?
Nghe vậy lão nô liền hoảng loạn cất tiếng
Lý quản phụ
Ấy ( vẫy ta ra hiệu ) Đi mau ! Đi mau !!
Liên Phòng
Một hạ nhân như bà ta lại biết hưởng thụ thật đấy ( trách móc ) Đúng là không coi tiểu thư ra gì .
Trình Thiếu Thương
( lựa chọn tư thế ngồi thoải mái ) Không phải mùi trên người Lý quản phụ . Đây là mùi nam nhân lâu ngày không tắm rửa .
Nhiên Nhiên
Nam nhân ? ( ngửi thử mùi trên tay Liên Phòng )
Liên Phòng
Nam nhân có mùi gì ? ( nhỏ giọng hỏi )
Bên ngoài vẫn tiếng hò của Lý quản phụ :
" Mau đi ! Mau đi !!! "
Hẳn bà ta đang gấp gáp gì đó
Trình Thiếu Thương
( ghé lại gần ) Mùi hôi
Liên Phòng , Nhiên Nhiên đều nhăn mặt nhìn lại cái chỗ đệm ngồi bốc mùi khó chịu đấy
Quan sát tình hình , đoàn người đã bắt đầu di chuyển
Cái vẻ mặt lạnh tanh đáng sợ đó không biết đang suy tư điều gì
Không lệnh không rằng dẫn ngựa chạy đi
Trong xe ngựa được mở cửa sổ cho thoáng khí nhưng vẫn có che màn lại kín đáo
Thiếu Thương lôi từ trong túi ra hai cái bánh tiêu , chia cho tỷ tỷ một cái nhưng a tỷ không ăn nàng đành đem gói lại cất đi
Tử Nguyệt nhìn muội muội ăn cái bánh tiêu nhỏ mà trong lòng đầy xót xa . Đôi tay ngọc ngà xuất hiện vết chai mỏng , vén vài sợi tóc rối bời trên trán nhỏ .
Trình Tử Nguyệt
( tâm trạng trùng xuống ) Muội muội chịu khổ rồi...
Trình Thiếu Thương
( ngừng ăn ) A tỷ... muội không có chịu khổ . Có tỷ ngày đêm vì lo cho muội mà cực khổ rồi .
Tử Nguyệt khẽ cười , ngón tay đẩy nhẹ vầng trán ngài nói
Trình Tử Nguyệt
Khổ cái gì mà khổ . Muội muội ngốc !
Hai nữ hầu đi theo chủ tử từ bé thấy cảnh này không khỏi thương xót . Ngày thường chủ tử đối xử với họ thực sự rất tốt nên hai người mới trung thành tận tụy như vậy .
Dù bị đối xử tệ cũng không mặc họ đói . Tứ nương tử luôn nghĩ cách kiếm tiền , nào là thêu khăn tay , sai Phù Đăng và Liên Phòng đem đi bán . Hay vá quần áo , đan sọt , say đậu ,...
Những việc này cũng chỉ ít ỏi mấy đồng bạc . Nhưng tiểu thư vẫn lạc quan , chăm chỉ làm việc . Mấy điều này đều học được từ người dân trong thôn trang . Họ cũng rất nhiệt tình chỉ bảo đổi lại Tứ nương tử giúp họ làm không công mấy việc vặt .
Thân là nữ hầu vậy mà lại để chủ tử bận tay bận chân . Hai người có nói mãi để họ làm , vậy mà bị phớt lờ.
Ngũ nương tử cũng muốn giúp tiểu thư một tay nhưng đều bị ngăn cản . Thêu thùa thì bị kim đâm chảy máu mấy lần ,... Tiểu thư rất xót vị muội muội của y . Tứ nương tử quả thực thập phần thương Ngũ nương tử .
Liên Phòng
Chỉ mong lão gia và phu nhân sớm ngày trở về . Đến lúc đó chúng ta muốn ăn gì chẳng được ( hởn hở trở lại )
Trình Thiếu Thương
( phản bác ) Ai nói a phụ a mẫu trở về là sẽ có đồ ăn ? Ngày tháng sau này , tốt hay xấu . Vẫn chưa biết được
Liên Phòng
Tất nhiên là sẽ không bị người khác bắt nạt giống như bây giờ ( nhanh nhảu đáp ) Hôm nay lại vội vàng , tiểu thư chỉ mới hạ sốt cũng phải trở về
Liên Phòng
Gấp gáp thế này chẳng biết là vì chuyện gì . ( nghĩ ngợi )
Trình Thiếu Thương
Còn vì chuyện gì nữa ? Tất nhiên là vì trong phủ đã xảy ra chuyện còn lớn hơn cả chuyện dồn a tỷ và ta vào chỗ chết nữa .
Trình Thiếu Thương
Ah a ahh! ( kêu đau )
Trình Thiếu Thương
A tỷ , tỷ mau buông tay au~ ah ah
Tử Nguyệt mạnh tay nhéo má Thiếu Thương
Trình Tử Nguyệt
Muội còn ăn nói lung tung , coi như cái má này vứt bỏ được rồi ( nhướng mày )
Trình Thiếu Thương
Muội không có nói lung tung ( biện minh )
Trình Thiếu Thương
Ah ah! Au~ ah a tỷ , vậy tỷ nói xem rốt cuộc là chuyện gì ? Phụ thân , mẫu thân nửa tháng nữa mới trở về , sao lại gấp gáp hối chúng ta trở về làm gì chứ ?!
Lúc này Tử Nguyệt mới buông tha cho cái má trắng trẻo . Thiếu Thương phụng phịu xoa xoa má đỏ
Trình Tử Nguyệt
Trong phủ đương nhiên là xảy ra chuyện
Trình Tử Nguyệt
Nhưng không có chuyện...
Nói đến đây Tử Nguyệt liền quay sang nhìn muội muội tỏ ý
Trình Thiếu Thương
Ừm ừm! Muội không dám nói bậy nữa . Không dám , không dám .( dơ ba ngón tay thề thốt )
Trình Tử Nguyệt
( hài lòng ) Phụ thân , mẫu thân sắp trở về cư nhiên nhị thẩm phải nôn nóng đưa chúng ta về .
Nhiên Nhiên
Àa~ Nô tì hiểu rồi . Như vậy thì sẽ che đậy được việc phu nhân chèn ép , làm tiểu thư khổ sở mấy năm trời ( thông suốt )
Trình Tử Nguyệt
( bật cười ) Nha đầu ngốc , làm sao nhị thẩm chắc chắn chúng ta không cáo trạng !
[ Đó chỉ là một phần, chắc gì a phụ a mẫu sẽ tin lời chúng ta... ]
Trình Thiếu Thương
( khó hiểu ) Vậy chung quy lí do là gì chứ ?
Tử Nguyệt nghiêng người về phía trước , cả đám ăn ý xúm sụm lại tập trung nghe ngóng
Trình Tử Nguyệt
Lát nữa sẽ tỏ
Chốt câu , Tử Nguyệt cười đẩy ẩn ý .
Liên Phòng
Tiểu thư người làm nô tì tò mò chết đi được !
Nhiên Nhiên
Ưm ưm! ( gật đầu đồng tình )
Riêng Thiếu Thương , nàng đang suy nghĩ gì đó . Lời tỷ tỷ nói chắc chắn có liên quan đến mấy vết tích ban nãy .
Chỉ có Lý quản phụ đang nghe lỏm cuộc trò chuyện là trong lòng hết sức lo sợ , tim đập chân run . Cũng may là lão nô đã ngồi bên ngoài xe chứ nếu là đi bộ cái thân già đã vì sợ run chân mà khụy xuống .
Trình lão phu nhân
Tính tình tỷ muội Tứ nương tử y hệt a mẫu nó
Trình lão phu nhân nói với vẻ mặt ghét bỏ
Trình lão phu nhân
Khiến người ta ghét ( nhăn nhó )
Trình lão phu nhân
Tiêu Nguyên Y đó là nữ nhân hai đời phu thì có gì tốt đẹp chứ . Đại lang lại không phải ả ta thì không lấy .
Lão phu nhân càng nói càng thể hiện sự không ưng ý ra mặt
Trình lão phu nhân
Thôi , không nói nữa ( xua tay )
Trình lão phu nhân
À đúng rồi , sáng nay ngươi đã cho người đi đón tỷ muội Tứ nương tử rồi chứ ?
Trình lão phu nhân
Tụi nó khổ mấy cũng không khổ bằng ta . ( kể khổ )
Ta nuôi ba đứa con khôn lớn . Nhớ năm đó chương phụ ngươi mất sớm
Lão phu nhân tủi thân than thở , tuy nhiên có vẻ chuyện này thường xuyên xảy ra khiến cho thứ tức không khỏi chán nản ra mặt
" Về rồi , về rồi , về rồi ! "
" Lão phu nhân , về rồi ! "
Nữ hầu hấp tấp chạy vào vội vàng báo với giọng điệu mừng rỡ
Trình lão phu nhân
( trách mắng ) Về rồi thì về rồi . Hét ầm ĩ làm cái gì . Ta đang có hứng nói . Đưa nó về phòng nằm là được rồi .
Nét mặt Cát thị cũng giãn ra phần nào , thở phào một hơi ra hiệu cho nữ hầu mau đi làm nhiệm vụ
" Không , không phải Tứ nương tử và Ngũ nương tử . Là lão gia về " . Nữ gia nhân vui vẻ thông báo
Trình lão phu nhân
Ai ? ( bất ngờ ) ...
Trình lão phu nhân
Đại lang , nhi tử về rồi . Nhi tử của ta về rồi !!!
Dứt lời Trình lão phu nhân bật dậy nhanh chóng chạy đi đón , kèm theo đó là tràng cười mừng rỡ .
Đối lập , Cát thị lại bất lực lo toan
Cát thị
Sao lại nhanh thế ?
Cát thị nhanh chân tới đỡ lão phu nhân ra nghênh đón . Theo sau là bốn nữ hầu đi theo phò tá . Lão phu nhân không ngừng vui mừng luôn miệng kêu " Đại lang của ta trở về rồi "
Trình lão phu nhân
( cười không ngớt ) Thần tiên phù hộ . Thần tiên phù hộ cho nhi tử ta quay về . Ah ha ha~
Nụ cười trên môi lão phu nhân bỗng tan biến . Trước mặt lão phu nhân đây là một nữ tướng võ cưỡi mã chiến , ung dung đi đến .
Không ai khác chính là Tiêu Nguyên Y - trưởng tức đáng ghét .
_______________________________
Comments