• Κẻ ʟậᴘ ᴅị // Quỷ Khóc //
#2 | ° Chương II °
' Lưu ý '
Bình thường.Mình hay viết nhanh nên có thể sai sót,nếu có mong mọi người để lại bình luận để mình sửa lại a
Nói Chuyện
'Nói Nhỏ'
"Suy Nghĩ"
/Hành động/
Nguyên một đêm hôm đó,tôi chỉ ngủ thôi,nhưng nó chỉ hơi ồn ào,rất khó vào giấc.
ʟýмιɴнтʀạcн
Xem ra lầu 3 đang giấu bí mật gì đó rồi.Bốc mùi cho đến đèn trần,rốt củ lầu 3 đang giấu gì vậy?
Lúc này tôi có vẻ dậy khá sớm,nên thời gian lúc này cũng nhàn,đánh răng rửa mặt là xong.
Vừa ra khỏi cửa một lúc,bất chợt có tiếng của một cô gái hét lên,có lẽ phát ra từ phòng cuối.Nghe thấu tiếng thét này,tôi tò mò không biết chuyện gì nên đi ra ngoài.Thì đã thấy hai người Tiêu Nhất Bạch và Lưu Thiên Bang chạy ngang qua.Tôi cũng đi theo sau để xem tình hình
Tôi tò mò cũng hùa thôi hỏi,hoá ra là chị áo tím vừa hết lên.Nhìn gương mặt hoảng sợ của chị ta tôi cũng tò mò rốt cuộc là chuyện gì.
Chị ta run rẩy không nói lên lời,nước mắt cứ rưng rưng chỉ vào bên trong phòng
Tiêu Bạch lúc này tính mở cửa phòng ra xem tình hình liền bị anh chàng áo xanh cản lại :
тιểuQuý
Phía trong kinh lắm
Tiêu Nhất Bạch ngật đầu,tay cầm lấy nắm cửa vặn một cái.Lập tức hình ảnh bên trong rõ hơn
Tôi cũng muốn xem lắm,lập tức mắt dán vào bên trong,chỉ thấy có vệt m·áu tươi.Nhưng bị anh chàng áo xanh lấy tay bịt mắt tôi và nói :
ʙắcđảo
Nhóc con không nên xem.Ra ngoài đi
ʟýмιɴнтʀạcн
Ơ..Để em xem tí rồi ra
Tôi không đồng ý cũng không kháng cự.Chỉ tách bàn tay anh chàng đó ra và bước theo sau trong phòng.
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Ch·ết t·iệt, xác chết à? Quá đáng sợ rồi đấy..
Tay của Lưu Thiên Bang chỉ vào cái x·ác đang nằm trên giường không động tĩnh,tay cứ run rẩy rồi lại rúc vào
ʟýмιɴнтʀạcн
Huh? Là con chị gái đây mà
Tôi thản nhiên nhìn cái x·ác trước mắt,không biết nói sao.Nhưng, hành động của tôi lúc này lại không giống một học sinh sinh viên cho lắm.
Tiêu Nhất Bạch nhìn cái x·ác mồi hồi rồi vội vã chạy ra ngoài.
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Không- Đừng,tiểu bạch ơi. Đợi tôi chút,anh đi đâu thế? Tôi sợ quá
ʟýмιɴнтʀạcн
Đi theo với..Em cũng sợ
Tôi thấy vậy cũng đi theo sau.Dù sao tôi cảm thấy đi theo Tiêu Nhất Bạch cứ cho cảm giác gì đấy,mặc dù không biết
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
"Tên nhóc này,bộ mặt lúc này rõ là không sợ mà"
Tất cả những người xung quanh cũng không muốn ở lại tầng 2. Bèn chạy theo ba người xuống lầu 1
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch? Anh làm gì trong bếp vậy.
ʟýмιɴнтʀạcн
"Hoá ra là tìm cái này sao? hình như"
тιêuɴнấтʙạcн
Thiếu mất một đôi
Anh chàng áo sơ mi trắng lúc này lắp bắp hỏi :
ʙắcđảo
Thiếu,thiếu gì? Mất một đôi dao nĩa ăn bò à?..
ʟýмιɴнтʀạcн
"Thịt bò? Có hả"
Anh chàng áo sơ mi trắng lại tiếp tục đặt một câu hỏi,lần này ngữ điệu có chít hoang mang :
ʙắcđảo
Là do đôi dao nĩa.Liệu có liên quan gì đó x·ác ch·ết trên kia?
тιêuɴнấтʙạcн
Vết thương trên x·ác Vương Vũ Ninh.Chính là do dao nĩa để lại
ʟýмιɴнтʀạcн
. . . "Từ,vậy tiếng dao nĩa là tiếng kim loại cọ xát tối qua sao.Hình như nó xuất hiện từ dưới lên trên"
Anh chàng áo xanh giật mình.Có chút không tin,giọng nói còn lắp bắp hỏi lại cho chắc chắn hơn :
тιểuQuý
Tiêu nhất bạch,anh nói gì vậy? Anh chắc chứ?
Nhưng Tiêu Nhất Bạch không trả lời.Mà nhìn 2 cô gái kia,liền hỏi :
тιêuɴнấтʙạcн
Hai người. Đêm qua có nghe thấy tiếng kêu cứu của Vương Vũ Ninh?
Hai người phụ nữ không trả lời,hơi trầm mặc một chút,cúi đầu xuống như đang nhớ lạ,và ngẩng lên trả lời
ɴнᴀɴнữuʙìɴн
Không,đêm qua chúng em ngủ say quá.Ngủ rất nhanh
ʙắcđảo
Tôi..Tôi có nghe thấy
Tiêu Nhất Bạch để ý đến lời nói này kiền chú ý tới anh chàng áo sơ mi trắng kia và hỏi
тιêuɴнấтʙạcн
Nghe thấy gì?
ʙắcđảo
Chính là âm thanh kim loại cọ xát. Nghĩ lại bây giờ,nghe rất tiếng dao cắm xuống
ʟýмιɴнтʀạcн
Em cũng vậy,đêm qua có chút ồn ào nên có hơi khó ngủ chút.
Tiêu Nhất Bạch nghe vậy,cũng không tiếp tục tra hỏi nữa mà quay sang Lưu Thiên Bang kêu :
тιêuɴнấтʙạcн
Râu xồm.Nấu cháo đi. Nhớ cho thật nhiều thịt,tôi lên xem bà già kia
тιêuɴнấтʙạcн
Được rồi, Thiên Bang
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Anh cẩn thận nhé.
Lúc này,Anh chàng áo xanh liền lên tiếng hỏi :
тιểuQuý
Vậy còn chúng tôi?
тιêuɴнấтʙạcн
Các anh đi với tôi.Nhan Hữu Bình,Lưu Thiên Bang và Lý Minh Trạch ở lại nấu cháo
Tôi liền ngơ ngác.Khoan đã,hình như tôi chưa giới thiệu tên cho Tiêu Nhất Bạch phải không?
Tiêu Nhất Bạch nói xong liền dẫn đoàn người lên lầu
ʟýмιɴнтʀạcн
"Hơ hơ. Cho nhiêu thịt thế nào bà cụ cũng ói hết thôi,vốn dĩ bà cụ biết đó là thịt ng·ười,nên đút cháo thì bà ói thịt"
Cuối cùng cũng xong.Lưu Thiên Bang là người mang bát cháo lên,tôi chỉ đi theo sau thôi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch.Cháo nguội rồi nè.Đã để nguội bằng nước đá rồi.
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Không bỏng,có thể uống được ngay đấy
Tiêu Nhất Bạch nghe vậy đáp lại một tiếng và cầm lấy bát cháo từ tay Lưu Thiên Bang
Tiêu nhất bạch cầm bát cháo đến ngần bà cụ. Đút bà ấy một miếng,nhưng sau đó bà lại nhả hết thịt ra.Tôi thấy vậy cũng không khỏi suy nghĩ
ʟýмιɴнтʀạcн
"Bà cụ này,rốt cuộc có phải là bà chủ hôm đó ghé sát vào tai bà nói đó là thịt ng·ười không đấy"
Lúc này.Tôi thấy Tiêu Nhất Bạch đang cúi tai xuống miệng bà,có lẽ là để nghe rõ hơn.Nhưng cái động tác này thật dễ khiến bọn họ giật mình a
тιêuɴнấтʙạcн
Râu xồm,mau đi nấu nước cháo không có thịt đi,nhanh lên
ʟýмιɴнтʀạcн
"Có lẽ anh Bạch đã nghe được gì rồi.Vậy là bà cụ gì vậy?"
Nghe vậy,Lưu Thiên Bang tỏ ra vẻ mặt nghe ngác.Nhưng vẫn làm theo lời Tiêu Nhất Bạch nói
ʟýмιɴнтʀạcн
'Anh Bạch.Bà cụ nói gì vậy'
Lúc này,tôi đến ngần Tiêu Nhất Bạch và hỏi.Tiêu Nhất Bạch cũng không nói hì,chỉ im lặng.Tôi không đáng tin vậy sao? Nhưng Tiêu Nhất Bạch sau một lúc không nói gì rồi đáp lại :
тιêuɴнấтʙạcн
'Lát sau rồi nói"
тιêuɴнấтʙạcн
"Tên nhóc này trông chả giống Sinh viên đại học.Nếu là người bình thường,thì chẳng bình tĩnh nãy giờ thế đâu.Nhóc cũng thật biết diễn"
Tiêu Nhất Bạch chỉ nói ra bốn chữ đó,không phải là câu trả lời tôi mong muốn,có lẽ tôi hỏi không đúng lúc à...
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Cháo chín rồi đây.
Lưu Thiên Bang nãy giờ cuối cùng cũng đã quay lại,trên tay cầm bát cháo không thịt đưa cho Tiêu Nhất Bạch.Lần này bà cụ không ói ra nữa
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Chuyện quái gì vậy? Cháo có thịt ăn thì lại nôn,cháo trắng thôi thì lại không nôn
Bát cháo cuối cùng cũng hết trước sự kinh ngạc của mọi người,tôi không để tâm lắm. Và đi theo Tiêu Nhất Bạch
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch, chuyện là thế nào?
тιêuɴнấтʙạcн
Rất phức tạp,rồi sẽ nói sau.
Lưu Thiên Bang thấy hành động của tôi,lập tức hỏi tôi một câu tương tự
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Chuyện là sao vậy nhóc
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
. . . "Tên nhóc này,sao hôm nay bí ẩn thế"
Lúc này,Tiêu Nhất Bạch lên tiếng hỏi người :
тιêuɴнấтʙạcн
Đúng rồi.Á Mộng đâu?
ʟýмιɴнтʀạcн
"Á Mộng? Là chị gái nào vậy?"
Lúc này,mọi người trầm mặc nhớ lại những gì vừa xảy ra.Hình như có một chị gái áo vàng chạy ra và hét toáng lên,đó là Á Mộng?
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Á Mộng! Về ăn cơm nhanh kìa
Lưu Thiên Bang hét lớn gọi người.Nhưng không có hồi âm,chỉ có đáp lại bằng im lặng
тιêuɴнấтʙạcн
Đi tìm dưới nhà xem đi
Mọi người nghe vậy cũng đồng tình mà xuống dưới nhà. Cánh cửa thì mở toang ra,bên ngoài thì gió lạnh âm u.Á Mộng chạy ra ngoài rồi ư?
тιêuɴнấтʙạcн
Khỏi tìm nữa,cô ta chạy trốn ra ngoài rồi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Nó nhát thế mà chạy trốn ra ngoài rồi
Tôi chỉ thầm phàn nàn một câu,dù sao con gái cũng có hai kiểu.Một là tính cách mạnh mẽ,hai là yếu ớt.Chỉ vậy thôi cũng đủ hiểu Á Mộng là cô gái loại nào rồi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiêu Nhất Bạch.Cậu đang tìm cái gì vậy?
тιêuɴнấтʙạcн
Thật là không có giầy của đàn ông
ʟýмιɴнтʀạcн
Vậy là.. Người chồng trong lời bà chủ nói,là sao?
Lưu Thiên Bang lúc này cũng ngờ ngợ hiểu ra liền lắp bắp nói
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiêu nhất bạch..Ý cậu là-
Tiêu Nhất Bạch cũng không giải thích gì nữa.Liền lập tức đưa ra giải thuyết và các tình huống
тιêuɴнấтʙạcн
Có hai tình huống.Thứ nhất,chồng bà do một số lý do đã chuyển đi khỏi đây. Thứ hai là..
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Thứ hai là gì?-..Tiêu Nhất Bạch cậu nói đi
тιêuɴнấтʙạcн
Thứ hai là bà ấy không có chồng.
ʟýмιɴнтʀạcн
"Có thể là vậy.Nhưng,mình để tâm làm gì nhỉ?"
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Không có chồng à? Không đúng!. Nếu vậy thì,con gái bà ấy từ đâu ra
Tiêu Nhất Bạch lập tức đặt ra câu hỏi cho Lưu Thiên Bang hiểu:
тιêuɴнấтʙạcн
Tại sao cậu cho rằng.Bé gái đó là con của bà ấy? Chỉ vì bà ấy dắt tay bé đó à?
ʟýмιɴнтʀạcн
Chắc là con nuôi,hoặc là bắt cóc về làm con
Lưu Thiên Bang như vừa nhận được tin chấn kinh vì câu hỏi của Tiêu Nhất Bạch và câu trả lời của Lý Minh Trạch.Nếu đúng là vậy thật thì,khó nói
Tiêu Nhất Bạch không nói gì nữa,đứng dậy và đóng cửa.Và đi vào phòng khách,anh chàng áo xanh liền hỏi Tiêu Nhất Bạch
тιểuQuý
Bà lão kia vừa nói cái gì?
ʟýмιɴнтʀạcн
Đúng rồi. Bà cụ đó nói gì thế
тιêuɴнấтʙạcн
Bà ấy nói thịt chưa chín
ʟýмιɴнтʀạcн
. . . "Xạo ke,xạo cho',xạo ..."
Lưu Thiên Bang phản ứng nhanh nhất,liền dở ra thói chó mèo :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Thịt chưa chín cái đầu bà,nói bậy bạ gì đó.Thịt chín hay chưa, ta không biết hả
тιêuɴнấтʙạcн
Vậy nghĩa hai chứ đầu không phải là Thịt Ngon
Anh chàng áo xanh liền hoang mang nhìn sang phía Tiêu Nhất Bạch hỏi rõ.Tiêu Nhất Bạch cũng trả lời thật :
тιêuɴнấтʙạcн
Bà lão ở trên tầng cao tuổi và,sức khỏe rất kém.Tình trạng tinh thần cũng không ổn định.Bà ấy nói không rõ lắm
тιêuɴнấтʙạcн
Còn chúng ta thì có suy nghĩ chủ quan.Do vương vũ ninh trước đó,nên vô thức cho rằng,hai chữ đầu tiên bà nói là Thịt Thơm
тιêuɴнấтʙạcн
Nhưng thực ra,tôi cảm thấy bà lão trên lầu,không hề có ý nói ba chữ đó
Nghe Tiêu Nhất Bạch nói,tôi cũng cảm thấy có lý,nhưng bà chủ có từng nói.Sức khỏe tổng quát của bà cụ khá tốt sao,sao giờ lại yếu? Kiểm tra khám sức khoẻ cũ à
Anh chàng áo sơ mi lập tức phản bác lại,có vẻ khá tức giận.Vì từ ban đầu,8 người đã trở thành 6
ʙắcđảo
Ai mà quan tâm tên sát nhân đó nói cái gì.Các cậu có thấy không .Bên cạnh bà ấy có để cạnh dao nĩa sáng nay không
ʙắcđảo
Rõ ràng là bà ấy đã g·iết Vương Vũ Ninh.Mấy chỗ mất da thịt trên người Vương Vũ Ninh,đã bị bà ta ăn hết rồi
Lưu Thiên Bang cũng không chịu thua,lập tức phản bác lại :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Mày đang kể cái gì thế Bắc Đảo? Làm cô bé sợ muốn chết kìa.
Lưu Thiên Bang nhắc thì tôi mới để ý thấy,cô gái áo tím đang run rẩy sợ hãi khi suy nghĩ đến hình ảnh đó.Tôi thì,các bạn biết rồi ha,không quan tâm
ʙắcđảo
Tôi không muốn ch·ết đâu,cũng không muốn ch·ết giống như vương vũ ninh
ʙắcđảo
Các cậu có thấy không? Rõ ràng là cô ấy bị người khác ăn thịt mất rồi.. Quá đáng sợ,thực sự rất đáng sợ..-
Lúc nãy, người đàn ông áo sơ mi khá can đảm để nói ra câu đó,nhưng sau đó lại tỏ ra sợ hãi.Nói chuyện như sắp xụp đổ đến nơi
тιểuQuý
Thôi nói đủ rồi đấy,ai muốn ch·ết chứ? Ai cũng đang cố tìm cách mà?
ʟýмιɴнтʀạcн
"Bọn họ lại võ mồm rồi à"
Tôi chỉ thầm cảm thán mấy người này. Thực sự tôi bây giờ không biết họ đang là có cảm súc gì,có lẽ là tức giận chăng?
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiêu Nhất Bạch,cậu có nghĩ ra cách nào chưa?
тιêuɴнấтʙạcн
Có một phỏng đoán.Đêm này cần một người có nhiều can đảm,đi cùng tôi kiểm chứng
Tiêu Nhất Bạch nói đến đây.Mọi người đều cúi ngầm mặt xuống.Đáng nhẽ là tôi thường là sẽ kiểu không thèm quan tâm,nhưng nói chuyện với người thông minh chắc tôi có thể chăm chỉ một chút,dù sao.Có lẽ tôi đang phân biệt thì phải,nói chuyện với người không có não to như tôi cứ có cảm giác chán nản.
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch,tại sao phải đi ra ngoài vào ban đêm? Ban ngày có được không?
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tôi xin đi cùng anh
Tôi cũng liền chen chân vào muốn đi theo.Dù sao không có Tiêu Nhất Bạch nói chuyện cùng,lại đi nói với mấy người này.Có chút nhàm chán
тιêuɴнấтʙạcн
Được,tối nay hai người đi cùng tôi
тιêuɴнấтʙạcн
"Có một người lại luôn bình tĩnh như Lý Minh Trạch,và người trong lá thư bí ẩn.Có lẽ sẽ thành công"
Bất chợt có tiếng động lớn vang vọng từ trên lầu,là một tiếng thét của phụ nữ?
Tiêu Nhất Bạch không chần chừ lập tức chạy lên lầu xem tình hình,liền nhìn thấy phòng cuối hành lang,lại đang có m·áu từ trong đó loang ra
Theo sau Tiêu Nhất Bạch đẩy cửa.mọi người đều lập tức chấn kinh,lại tiếp tục nữa rồi..
ʟýмιɴнтʀạcн
Ồ,phòng 7 này bị ma ám à
Tôi quan sát cái thi th·ể đang treo lơ lủng trên đầu.Quan sát một hồi,tôi đang muốn hỏi Tiêu Nhất Bạch thì :
тιểuQuý
Chờ đã,các cậu phát hiện ra chưa. Thi th·ể Vương Vũ Ninh biến mất rồi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Vậy thi thể đi đâu rồi?
Tất cả mọi người đều thất kinh khi cái thi thể đó lại biến mất không dấu tích,mọi thứ đều sạch sẽ.
тιêuɴнấтʙạcн
Đi thôi. Xuống tầng trước đã
Tiêu Nhất Bạch không nhìn gì nữa,bèn phải đi xuống lầu để họp bàn lại.Nhưng anh chàng áo sơ mi có vẻ khá lo cho cái thi th·ể Á Mộng
ʙắcđảo
Xuống tầng thì thi thể của Á Mộng sao?
ʟýмιɴнтʀạcн
"Anh tự dọn đi"
тιêuɴнấтʙạcн
Khỏi lo,sẽ có người dọn dẹp
тιểuQuý
Tiêu Nhất Bạch này.Ý cậu là ai?
тιêuɴнấтʙạcн
Tên sát nhân đó
Tiêu nhất bạch thản nhiên trả lời trước ánh mắt hoang mang của anh chàng áo sơ mi.
ʙắcđảo
Là bà già ở tầng hai à?
ʟýмιɴнтʀạcн
. . . "Sao bà già cái gì cũng bị tống lên đầu vậy?
Có vẻ anh chàng này khá ám ảnh về bà cụ,nhưng lời tiêu Nhất Bạch là nói đúng.Và mọi chuyện chắc chắn không đơn giản thế đâu.
Tất cả đều ở phòng khách im lặng,tôi cũng không biết nên nói gì để phá vỡ không khí này,có vẻ là hình ảnh cắn nhau quen hơn.Tất cả đều trầm mặc cúi thấp người xuống suy nghĩ,mãi cho đến tận chiều tà
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tôi đi nấu cơm đây
тιêuɴнấтʙạcн
Lúc này,cũng đừng ai làm gì.Tốt nhất không nên đi lẻ
Không nói gì thêm.Cả ba người đều đi vào phòng bếp để lại những người kia.Nhưng lần này,Nhan Hữu bình không đi theo nữa,lạ thật
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch.Tối nay cậu muốn lên lầu ba phải không?
тιêuɴнấтʙạcн
Có vẻ cậu cũng không ngu đến mức độ đó.Diễn ngoài bày trong à
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu bạch,có điều mà tôi không hiểu.Sao chúng ta không đi vào ban ngày mà phải đi vào ban đêm? Nơi đó hẳn là rất nguy hiểm mà?
Tiêu Nhất Bạch nghe đến đây.Vẫn giải thích từ tốn và dễ hiểu cho Lưu Thiên Bang cho ông chú hiểu :
тιêuɴнấтʙạcн
Tầng 3 thực sự rất nguy hiểm,nhất là ban ngày
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Ý cậu là tên sát nhân đó.Không phải là bà già ở tầng 2,mà là ở tầng 3
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Ban ngày nó ở tầng 3 nghỉ.Ngửi thấy mùi là ra kiếm ăn.Vậy bà già là người bình thường
ʟýмιɴнтʀạcн
"Thương bà.Cuối cùng cũng được minh oan"
тιêuɴнấтʙạcн
Đúng vậy,là con quái vật trong biệt thự.Dùng bà lão làm mồi câu.Và tôi có một suy đoán rất tồi tệ,nhưng phải đến đêm nay mới có thể kiểm chứng
Tiêu Nhất Bạch nói song.Vẫn tiếp tục lục lọi khay thịt trong tủ lạnh.Cuối cùng là lấy cái bịch,rồi lấy ra :
тιêuɴнấтʙạcн
Râu xồm,cắt mở cái này ra xem
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch.Cái này là cái gì vậy?
тιêuɴнấтʙạcн
Mở ra là biết thôi mà
ʟýмιɴнтʀạcн
. . . Là thịt Người đấy
Lưu Thiên Bang nghe vậy,lòng có chút xùng xục,nhưng vẫn có chút rén với lời nói ban nãy của tôi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Nhóc con.Đừng đùa
Nói song.Lưu Thiên Bang lại đặt bịch thịt đó lên thớt và dùng dao cắt bọc ra,hoàn toàn chấn kinh và hoang mang
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
M·ẹ k·iếp,trong túi đó thực sự là thịt Người
Lúc này Lưu Thiên Bang mặt tái mét.Lập tức ói ra những gì bên trong dạ dầy,k·inh t·ởm đến cực điểm
тιêuɴнấтʙạcн
Tôi nghĩ lý do,tại sao bà cụ lầu 2 không ăn thịt nữa
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Đó là tại sao?..
тιêuɴнấтʙạcн
Vì trước đó khi chúng ta tới.Có người từng cho bà cụ ăn những miếng thịt đó. Khiến bà cụ có ám ảnh tâm lý nguyên trọng với thịt.
Tiêu Nhất Bạch đưa ra giải thuyết nói ra,tôi cũng cảm thấy hợp lí.Thực sự Tiêu Nhất Bạch,là thú y à,não to thế ư..
ʟýмιɴнтʀạcн
Ồ..Khác suy đoán của em
тιêuɴнấтʙạcн
Vậy ra từ đầu nhóc đã biết mà không có nói.Vậy suy đoán của nhóc là gì?
ʟýмιɴнтʀạcн
Đơn giản. Bà chủ hôm đấy ghé sát vào tai bà cụ nói,nên bà cụ mới biết đó là thịt người và nhả ra.Đó chỉ là giả thuyết tạm thời,có vài điểm chắc chắn không hợp lí
Tiêu Nhất Bạch nghe được giải thuyết của cậu cũng không nói gì thêm,và quay lại chủ đề ban nãy
тιêuɴнấтʙạcн
Anh không thấy kì lạ sao?
Lưu Thiên Bang hoang mang,vẫn không hiểu cho lắm.Bèn lại giải thích tiếp cho ông chú
тιêuɴнấтʙạcн
Bà cụ rõ ràng đã bị liệt. Nhưng trong phòng,cửa sổ bị ngắn đầy các thanh sắt. Giống như sợ bà cụ chạy thoát vậy
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch.Cậu nghĩ rằng, việc bà cụ bị liệt là thật hả?
тιêuɴнấтʙạcн
Là thật,nhưng đó không đáng sợ,điều thực sự đáng sợ là phía sau.
Lưu Thiên Bang cỏ vẻ hơi hoảng hồn,nhưng Tiêu Nhất Bạch cũng không để ý mà tiếp tục nói ra các chi tiết mới phát hiện ra
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Còn điều gì đáng sợ hơn nữa hả?
тιêuɴнấтʙạcн
Anh không thấy nhà này không có một tấm hình nào sao?
тιêuɴнấтʙạcн
Và nếu tôi không nhìn nhầm.Những đôi giầy ở giá để giầy cửa phòng
Nói rồi,Tiêu Nhất Bạch lại chìm trong suy nghĩ.Im lặng đến đáng sợ,Tiêu Bạch liền bình tĩnh trở lại và nói :
тιêuɴнấтʙạcн
Thôi nấu cơm đi. Rất nhiều nghi vấn,có lẽ đêm nay sẽ có câu trả lời
Có vẻ là Ông chú râu xồm đang suy nghĩ một điều gì đó,trông có vẻ khá trầm tư.Theo nguyên tác của tôi,không quan tâm
тιểuQuý
Lưu Thiên Bang.Sao anh ăn rau không vậy?
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Thịt à, về thịt thì. Bụng tôi không thoải mái
ʟýмιɴнтʀạcн
"ông chú nói dối tệ nhỉ?"
Tôi gắp một miếng thịt trên đĩa vào bát mình mà thản nhiên ăn,tuy biết đó là thịt người. Nhưng,tôi không có cảm thấy ghê tởm mà vẫn thản nhiên. Chính bản thân tôi còn cảm thấy chính mình thật kì lạ... Còn gì hay hơn khi có hai cặp mắt nhìn tôi đâu
Lưu thiên bang trước đây là người ăn nhiều thịt nhất,bây giờ toàn gắp rau,xới khá ít cơm.Tất nhiên là bọn họ không nói đến việc đó là thịt người đâu,vì vốn hiện giờ đã hỗn loạn,nếu nói ra chúng lại càng hỗn loạn hơn
Nhưng có vẻ.. Anh chàng tóc xanh đã nhận ra được có điều gì chẳng lành rồi.
Sau khi cơm tối song,bọn họ đối mặt với vấn đề khác.Tôi chả thèm quan tâm,vậy thôi..
тιểuQuý
Hay là bắt cô ta ngủ một mình trong một căn phòng?
ɴнᴀɴнữuʙìɴн
Em không muốn ngủ một mình đâu...
ʙắcđảo
Vậy thế này nhé,cô ngủ với tên nhóc kia đi,dù sao nhóc đó cũng ngủ một mình.Nhóc có được không?
Tôi nghe vậy,cũng không có phản kháng gì,cũng không đồng ý và từ chối :
ʟýмιɴнтʀạcн
Không sao,miễn là không làm phiền em. Nhưng mà chắc đêm nay thế nào chị gái vẫn phải ở một mình,bởi vì tối nay em đi rồi.
Anh chàng áo sơ mi kia im lặng một hồi rồi đưa ra quyết định,cuối cùng nói lên :
ʙắcđảo
Thôi được rồi,cô cứ ngủ chung phòng chúng tôi đi,hai người đàn ông chúng ta sẽ ngủ cùng một giường.
Nghe vậy,tôi cũng suy nghĩ lại nên đổi phòng không,nghĩ đến đây.Tôi nhìn sang Tiêu Nhất Bạch và nói lên suy nghĩ của mình :
ʟýмιɴнтʀạcн
À mà..Em đổi phòng sang hai người Anh Bạch và Thiên Bang được không? Cho dễ hành động.
тιêuɴнấтʙạcн
/gật đầu/ Vậy đi.
Tiêu Nhất Bạch không từ chối bà ngược lại đồng ý.Dù sao như vậy cũng tốt.
тιêuɴнấтʙạcн
Được rồi,trời cũng không còn tối nữa,mọi người nghỉ sớm đi nhé.
тιêuɴнấтʙạcн
Ngoài ra nhớ kiểm tra cửa sổ,phải đóng chặt lại nhé.Hôm nay qua rồi đấy, còn lại ba ngày thôi.Là chúng ta có thể rời khỏi đây.
Tiêu Nhất Bạch nói song,và nhắc nhở tất cả mọi người.Liền dẫn đầu mọi người lên lầu,tôi tính ở lại với Anh Bạch tắt đèn nhưng bị từ chối
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch,cậu không sao chứ?
тιêuɴнấтʙạcн
Tôi không sao
Lưu Thiên Bang lúc này tiến lên phía trước đối mặt với Tiêu Nhất Bạch,rờ tay để xác định là người sống.Mà thở phào nhẹ nhõm mà nói :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch, anh thực sự quá đỉnh.Tôi cứ tưởng anh sẽ không quay lại được rồi.
ʟýмιɴнтʀạcн
. . . "Không nhẽ ch·ết à"
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Bên ngoài hành lang vừa rồi,có cái đó xuất hiện phải không?
Lưu Thiên Bang lúc này tò mò hỏi Tiêu Nhất Bạch.Cũng không dấu diếm,Tiêu Nhất Bạch nói ra sự thật :
тιêuɴнấтʙạcн
Đúng vậy,nó ở sau người tôi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
N-nó không g·iết cậu à..
Ông chú râu xồm liền chấn kinh,nếu là vậy thật.Thì Tiêu Nhất Bạch cũng quá may mắn,không chỉ vậy,mà lại còn rất thông minh và điềm tĩnh.
тιêuɴнấтʙạcн
Tôi đoàn là nó không thể giết chúng ta tùy tiện được.Chỉ khi chúng ta kích hoạt điều kiện t·ử v·ong. Nó mới có thể ra tay với chúng ta.
Tiêu Nhất Bạch không lòng vòng gì nhiều.Liền lập tức đưa ra nghi vấn khiến Lưu Thiên Bang vẻ mặt có chút nghi ngờ mà hỏi :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu bạch à. Cậu biết điều kiện t·ử v·ong là gì chưa
тιêuɴнấтʙạcн
Tôi đã nói một phần với các bạn trước đó rồi. Nhưng chúng không phải là tất cả điều kiện t·ử v·ong. Có chính xác bao nhiêu,có lẽ chỉ có nó biết.
тιêuɴнấтʙạcн
điều chúng ta cần làm ngay bây giờ. Là điều tra sự thật càng nhanh càng tốt
Tôi nghe vậy cũng thấy rất đúng, hiện giờ điều tra càng nhanh càng tốt. Nếu như chậm trễ hơn nữa,thì chưa đủ 5 ngày,tất cả đều ch·ết
ʟýмιɴнтʀạcн
Vậy đó mới là lý do Anh Bạch lên lầu 3 sao.
Lưu Thiên Bang một mặt tỏ vẻ sợ hãi khi nghĩ đến hình ảnh đó.Và nói ra nỗi lo của bản thân
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Nhưng ngay cả khi biết sự thật. Cũng không giúp ích nhiều cho việc sống sót cả
тιêuɴнấтʙạcн
Sự thật chắc chắn cũng sẽ đi cùng cách đối phó với nó.Cậu còn nhớ gã đàn ông áo vest đã nói gì không?
"Thế giới phía sau cánh cửa máu,luôn có nhiều hơn một lối thoát.Có vẻ nguy hiểm đến kinh hoàng.Nhưng cũng không hoàn toàn bất lực phản kháng"
тιêuɴнấтʙạcн
Huống hồ lúc đó người phụ nữ áo đỏ đã cảnh báo. Không được vào tầng ba của biệt thự,chắc chắn nơi đó rất quan trọng.
ʟýмιɴнтʀạcн
Bởi vì nó là nơi để giải đáp tất cả các thắc mắc.Và tầng 3,chắc chắn có một bí mật mà bà chủ đang muốn dấu diếm.Em cũng không biết nữa,nhưng chắc trên đó nhiều xác lắm
Lưu Thiên Bang một vẻ mặt trầm,có vẻ đã chấp nhận vì thói miệng nhanh hơn nói,lỡ theo lao là phải đâm theo lao thôi :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
. . . Được rồi tiểu Bạch à.Cậu bảo lúc nào đi,tôi đi cùng cậu.Ch·ết thì cùng ch·ết, cũng đỡ đi một mình
ʟýмιɴнтʀạcн
"nghe xui rủi quá.Có khi nào đang lên có con gì nó rượt mình không?"
тιêuɴнấтʙạcн
Không vội để chút nữa xem sao
Đêm cũng đã buông xuống,càng lúc lại càng tối hơn.Âm thanh tiếng mưa rì rào kèm theo tiếng dao xọ xát lại với nhau,càng nghe càng quái dị
Lưu Thiên Bang đứng ngần ngay trước cửa như đang canh gì đó,cùng lúc nói :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Con quái vật tầng 3 xuống kiếm ăn rồi kìa
Tiêu nhất bạch thầm suy nghĩ và húp vài ngụm trà để bình tĩnh và suy nghĩ.Tôi thì ngồi trên giường và chờ đợi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu bạch trong tình huống này vẫn còn thong thả uống trà,còn nhóc này nữa. Ngồi đó im lặng mà còn thong thả hơn nữa.. Chắc hai người là đầu tiên tôi thấy vậy đấy
тιêuɴнấтʙạcн
Tôi cũng rất căng thẳng. Nhưng mỗi người đều có cách thể hiện khác nhau. Khi tôi căng thẳng,tôi thích ăn hoặc uống gì đó
ʟýмιɴнтʀạcн
/sống chill nhất team/
Lúc này,âm thanh cọ xát kim loại lại càng gần hơn nữa,Lưu Thiên Bang nghe thấy vậy một mặt hoảng hốt,vì con quái vật đó đang đúng trước cửa.Cũng may là nó cũng đi rồi
ʟýмιɴнтʀạcн
"Phòng bên cạnh có vẻ không ăn may rồi"
Tiêu nhất bạch lúc này cũng chịu đúng dậy,áp sát tại vào cánh cửa nghe tình hình,thấy ổn rồi dần dần mở cửa ra ngoài.Tôi thấy vậy cũng đứng lên đi theo
тιêuɴнấтʙạcн
'Đã đến lúc rồi,đi mau'
ʟýмιɴнтʀạcн
'Được,rõ đội trưởng.'
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
"Tên nhóc này rõ là không căng thẳng,mà còn đùa được nữa.Này còn giống quái vật hơn"
Bây giờ.Ba người đang đi sát tường và nối đuôi nhau,đến ngần cửa tầng 3. Tôi lại cảm thấy lạ
ʟýмιɴнтʀạcн
"Ổ Khoá mở rồi? Quả là nó ở tầng 3,vậy thì. Á Mộng bị g·iết bởi con quái vật khác sao?"
Tiêu Nhất Bạch dẫn đầu,mở cửa ra và tiến vào trong.Mùi ở trên này không khác gì ở tầng,nhưng nó nặng hơn. Vấn đề bốc mùi hoá ra là ở đây,hằng đêm tôi phải ngủ với cái mùi này đủ khổ
Tầng 3,trên sàn thì nhớp nháp,mùi cũng rất khó chịu.Phải bịt mũi lại mới miễn cưỡng đỡ mùi hơn
Đang đi giữa chừng.Lưu Thiên Bang không chịu được mùi này lập tức ói ngửa.Tiểu nhất bạch thấy vậy vỗ vỗ lưng Lưu Thiên Bang để đỡ hơn.Tôi cũng liền hỏi
ʟýмιɴнтʀạcн
Thiên Bang.Anh ổn không?
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Hai người.. Cảm ơn nhiều lắm
Lưu Thiên Bang gật đầu rồi tiếp tục đi,tiếp tục vào sâu tầng 3 hơn.Đến một cánh cửa,mùi nồng rất nhiều.Tôi nhìn liền nhận ra rồi nhắc Lưu Thiên Bang chuẩn bị tinh thần
ʟýмιɴнтʀạcн
Thiên Bang.Anh đừng có mà bị núi x·ác mà bị doạ Hai người cứ xem đi,tôi đi đằng trước xem có phòng nào không.
Nói song,chưa kịp để hai người kia nói mà tôi đã thẳng thắn đi vô sâu bên trong tầng 3 hơn.Hai người kia,Tiêu Nhất Bạch và Lưu Thiên Bang cùng lúc gật đầu và mở cửa
Nhưng cũng phải nói,sàn nhà thực sự khó đi.Tôi đang toan tính đi mở cửa từng phòng xem có gì khác không,nhưng nó khác mỗi cái x·ác thôi
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Trời ơi.. Hoá ra nước thối ở trên cái trần nhà phòng mình,là do đây cơ à.Nhưng quá nhiều xác như vậy từ đâu ra? Hay là-
Lưu Thiên Bang hoảng thật rồi.Nhìn thấy những cái x·ác ch·ết chất lên nhau,càng nhìn càng đáng sợ,không kém phần quái dị
ʟýмιɴнтʀạcн
Ồ,phòng này cũng chất như núi luôn này,xem ra có những người đi trước ta.
Tôi chỉ cảm thán một câu rồi đi sang phòng khác mở tiếp,nhưng cũng chill phết. Lưu Thiên Bang thì sợ,còn tôi thì nhàn nhã mở cửa xem x·ác ch·ết, càng ngày tôi cảm thấy chính mình càng quái ngở hơn
тιêuɴнấтʙạcн
Tất cả các cư dân gốc của cả khu biệt thự.Đều nằm trong những căn phòng này rồi sao
Tiêu Nhất Bạch lúc này nói một câu khiến Lưu Thiên Bang chỉ có thể sợ hãi,ám ảnh tâm lý không chừng.Không dám tin,liền hỏi lại cho chắc.
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Con quỷ ẩn nấp tầng 3 biệt thự,ăn thịt hết người ở trong khu rồi ư?
тιêuɴнấтʙạcн
Như Lý Minh Trạch nói.Chắc chúng ta không phải là đội y tá đầu tiên đến đây.Tầng dưới thiết kế nhiều phòng như vậy
тιêuɴнấтʙạcн
Còn làm cả nhà vệ sinh riêng nữa là,chắc là dành cho những đội y tá. Tới biệt thự chăm sóc người già đấy
Tiêu Nhất Bạch đưa thêm một tin sốc hơn nữa làm Lưu Thiên Bang không dám nghĩ đến.Liền đánh mắt sang Tiêu Nhất Bạch và nói một câu khá ngớ ngẩn :
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Tiểu Bạch,hay mình quay lại đi. Nó trở lại là chúng ta sẽ giống mấy cái x·ác ở đây thôi.
тιêuɴнấтʙạcн
Đừng sợ,gần ra sự thật rồi,anh không tò mò sao? Con quái vật ăn cả khu biệt thự là cái gì? Là người hay quỷ
Tiêu Nhất Bạch lên tiếng trấn an,và nói hết thảy các câu hỏi mà anh ta đang tìm kiếm. Lưu Thiên Bang giật mình rồi chối
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Không phải vậy. Thấy hai người thực sự không sợ ch·ết đấy. Sự thật quan trọng hơn cả mạng sống sao?
Lưu Thiên Bang nhất thời không biết nên nói làm sao với người đồng đội.Tiêu Nhất Bạch không muốn lòng vòng mãi cái chủ đề này liền hỏi ngược lại Lưu Thiên Bang,và giải đáp câu hỏi đó cho Lưu Thiên Bang hiểu :
тιêuɴнấтʙạcн
Anh có thể rời khỏi tầng này không? Rời khỏi biệt thự? Rời khỏi cả khu được không? Ai biết được những quy tắc g·iết người là gì nữa không
тιêuɴнấтʙạcн
Có lẽ từ ngày chúng ta bước vào đây,đã kích hoạt quy tắc của nó rồi.Chỉ là may mắn chưa đến lượt mình thôi,không mau tìm ra đi. Giờ nó hiện đi kiếm ăn ở dưới rồi đấy,có thể đang thịnh soạn ở bên cạnh mình đấy
тιêuɴнấтʙạcн
Với mỗi người ch·ết. Những người còn lại càng nguy hiểm hơn
Lưu Thiên Bang lúc này cũng suy nghĩ kĩ hơn dựa theo manh mối mà Tiêu Nhất Bạch nói.Và cuối cùng cũng mở miệng,vó vẻ đã hiểu
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Ừ, lần này phòng mình gần nhất rồi đấy
Tôi lúc này mở hết cửa ra rồi,đa số toàn là chất cái x·ác lên với nhau.Nhưng căn phòng cuối này rất lạ,nên tôi mới lên tiếng gọi.Nếu không thì tôi mặc kệ mở cửa tiếp rồi
ʟýмιɴнтʀạcн
Này.Mau lại đây,em thấy chỗ này khác mấy phòng kia lắm
Chỗ này,không giống như mấy căn phòng vừa nãy tôi mở lắm
Hai người Tiêu Nhất Bạch và Lưu Thiên Bang nghe vậy,liền đi tới chỗ mà tôi nói.Vừa đi,Lưu Thiên Bang cứ nhìn mấy căn phòng chất x·ác nầy,đến mức không dám nhìn nữa.Đến nơi,Tiêu Nhất Bạch nói :
тιêuɴнấтʙạcн
Chắc sự thật ở ngay đây rồi.Vào trong xem nào
Vào trong.Đập vào mắt là một bộ x·ương,trông có vẻ cũng khá lâu rồi thì phải.Cả ba đều kéo nhau vào
тιêuɴнấтʙạcн
Xác này không bị ăn thịt,trên xương không có vết dao và nĩa gì cả.Khi kiểm tra x·ác Vương Vũ Ninh và Á Mộng,tuy vị ăn phần n·ội t·ạng và một số cơ
тιêuɴнấтʙạcн
Nhưng trên xương vẫn có vết dao nĩa.Còn bộ xương này thì không.
ʟưᴜᴛʜɪêɴʙᴀɴɢ
Không bị ăn thịt,vậy chết như thế nào?
Tôi nghe câu hỏi của Lưu Thiên Bang vậy,cũng nhàn nhã mà trả lời. Dù sao cũng không có hại gì cả
ʟýмιɴнтʀạcн
Bệnh tật,thiếu lương thực thì mới bị vậy.Trong phòng này có cái gì mà khiến con quái vật không vào đây vậy?
Tiêu Nhất Bạch cũng nói theo.Và dựa vào quan sát mà đưa ra các điểm mà Tiêu Nhất Bạch thấy lạ mà nói ra
тιêuɴнấтʙạcн
Con quái vật bên ngoài,không vào phòng này được.Nhưng cô cũng không thể ra ngoài,bị mắc kẹt trong đây rồi
тιêuɴнấтʙạcн
Không ăn,không uống.Hầu hết người sẽ hết trong 3-5 ngày thôi,này nhìn kìa.Cửa sổ bị đinh sắt
Tiêu Nhất Bạch không nói gì nữa,và nhìn lên cửa sổ.Tiếp tục suy đoán và nói rằng :
тιêuɴнấтʙạcн
Các đinh đã bị rỉ sét nhiều,khác với phòng bà lão tầng 2. Cho thấy những thanh sắt này được đóng từ rất lâu rồi
Comments
Desperate Painter
Em thấy nó hơi ngược ngược á bồ
2024-12-01
0
Tiếu Hy
quá số lg chữ nên phải chụp lại, bái ohục tg
2024-09-29
1
Tiếu Hy
thấy cx thú vị ^°^
2024-09-29
2