Chương 5: Cái cớ xin phương thức liên lạc

Nhất Phong nhăn mày, hắn ta quay ngoắt lại. Trước mặt hắn là một người con trai tóc ngắn theo xu hướng mà bọn con gái hay mê, ngũ quan thanh tú cùng với Âu phục chỉnh tề. Hắn ta cao khoảng tầm 1,85 cm. Cao hơn Nhất Phong một chút

- nửa đêm nửa hôm bắt nạt con gái, thật mất mặt đám đàn ông

Nhất Phong nhăn mày, quát:

- Mày biết cái gì mà nói? Vả lại chuyện này không liên quan đến mày

- Tuy không liên quan nhưng thấy bất bình là phải nói. Với lại hình như cô gái này, là bạn của tôi

Nhất Phong thả Vũ Uyên ra khỏi, sau đó tiến gần lại hơn về phía của người mới đến. Ánh mắt đầy sát khí, đầu tức giận đến mức muốn lao vào đánh nhau

Vũ Uyên cứng đờ người, nhất thời cô không biết phải làm như thế nào. Người đàn ông mới đến này, cô không biết chắc mình có quen hay không. Nhưng hình như anh ta muốn giúp đỡ cô

Cô chỉ sợ mình tránh được vỏ dưa thì mình sẽ gặp vỏ dừa, vả lại lúc nãy làm cô có chút hơi hoảng sợ nên bây giờ con nghĩ im lặng là cách tốt nhất

Nhất Phong được nước, thấy chuyện mình muốn làm bị bỏ dở hắn ta không cam tâm quát:

- đừng có ở đó mà nhận vơ, đây là bạn gái của tao Tao muốn làm gì thì tao làm

- Ồ, bạn gái. Hỏi quý cô đây là gì thì biết mà?

Nói rồi chàng trai lạ mặt đó đưa ánh mắt nhìn thật dịu dàng về phía Vũ Uyên

- Cô có thể nói gì đó được chứ, cô gái.

Lúc nãy khá hoảng sợ nên cô không thể nhìn nhận ra được đây là người lạ hay là người quen. Nhưng khi định thần lại tâm trí, Vũ Uyên liền nhận ra người đàn ông ngay trước mắt. Là bạn học cũ từ lâu mà cô chưa gặp, anh ta nổi tiếng hồi cấp 3 học lớp kế bên - Tiêu Dương Kì

- Tôi không phải bạn gái của anh ta

- Thế thì tốt rồi, vậy quý ngài đây đừng làm phiền con gái nhà người ta nữa nhé. Mất công phải vào đồn vì tội quấy rối người khác

Nghe được câu trả lời ưng ý, Tiêu Dương Kì nở một nụ cười nhẹ. Ánh mắt nhìn Nhất Phong trở nên sắc bén hơn, tựa như một con hổ đang muốn cắn nát con mồi đối diện

- Mày ...

- Được rồi, anh đi được rồi. Tôi là bạn của cô ấy, hãy để tôi đưa cô ấy về. Anh đơn nhiên không cần lo

Nói rồi Nhất Phong như một con thú điên lao vào người đàn ông kia với sự bất ngờ. Cũng may đòn đánh đó, anh né được.

Ngay sau đó, trước sự không phòng bị của mình. Tiêu Dương Kì nắm lấy tay trái của hắn, anh dùng lực mạnh mà quật hắn xuống đường

- Anh cũng vừa vừa phải phải thôi. Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn. Nếu anh muốn đánh nhau, tôi sẽ đưa anh lên đồn cảnh sát

Nhất Phong ngã ra đất, lực tay của Tiêu Dương Kì rất mạnh, anh ta bị một lần thì xanh cả mặt. Dù ngày xưa có đánh nhau nhưng lần này làm Nhất Phong có chút dè chừng

Chưa đầy một phút sau hắn ta đã biến mất như chưa từng được xuất hiện

Tiêu Dương Kì bước về chỗ Vũ Uyên, là dáng vẻ nhiều năm mà cô chưa được nhìn thấy. Chàng trai năm ấy với sự ngây ngô nay đã trưởng thành. Ngày cô rời sang thành phố khác học tập, cả hai chẳng còn liên hệ nữa

Vũ Uyên là người bắt chuyện trước

- Lâu rồi không gặp, chẳng biết cậu còn nhớ tớ là ai không?

Anh ta bỏ tay vào túi quần, thể hiện ra cho cô ấy thấy đây là một nụ cười bất đắc dĩ

- Sao lại không biết, Cậu chính là Vũ Uyên, Vũ Như Uyên. Chúng ta đã từng làm MC cho một sự kiện diễn ra tại trường

- Thì ra là cậu vẫn còn nhớ. Bạn học Tiêu, xin lỗi vì đã làm phiền cậu vào hôm nay

Trong mắt Vũ Uyên, một chàng trai nhẹ nhàng như ánh trăng vào ban đêm làm cô cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái. Sự cuốn hút ấy có lần đã khẽ làm cô rung động, như thật sự, chẳng bao lâu.

- Thế, cậu có ý định bù cái gì đó cho tôi không? Cậu hiểu tính tôi từ cấp ba mà nhỉ? Tôi không làm điều gì đó không công

Trong lòng người con trai ấy hiểu rõ , anh không cần cái gì từ cô hết. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt đó của cô, anh dường như không khống chế được bản thân. Lỡ miệng nói ra một số thứ

- Cậu muốn tớ làm gì ?

- Chẳng gì cả. Chỉ là tôi muốn nói những gì tôi làm sẽ có mục đích và lợi nhuận. Bây giờ thì tôi chưa muốn cậu làm bất cứ gì, nhưng trong tương lai sẽ có

Vũ Uyên hướng đôi mắt của mình, cô cười nhạt. Chiếc túi xách trong tay, vô ý mà làm rơi xuống đất

Chưa kịp định thần thì Tiêu Dương Kì đã nhặt nó lên, đưa lại vào tay của cô. Khuôn mặt anh không ửng đỏ nhưng trong lòng có chút gì đó loạn nhịp

- Chúng ta trao đổi WeChat đi, khi nào tôi muốn cậu trả ơn thì cũng tiện liên lạc

Vũ Uyên có hơi lưỡng lự, nhưng cô cũng đồng ý

- Được, đây là WeChat của tớ. Giờ cũng muộn rồi, tớ ũng xin phép được về trước

Đưa điện thoại có thông tin WeChat cửa mình trước mặt Tiêu Dương Kì. Rất nhanh chóng đã gửi đến cô một lời mời kết bạn

Sau đó, chào tạm biệt Tiêu Dương Kì mà rời đi

- Tôi có thể đưa cậu về được không?

Vũ Uyên vuốt mái tóc mình cho đỡ bối rối, quay người mình lại. Vô thức, trái tim Tiêu Dương Kì lỡ một nhịp

Dù biết đây là buổi tối nhưng điều đó không làm lu mờ đi vẻ đẹp vốn có của Vũ Uyên. Nụ cười cô rực rỡ như đóa hoa hướng dương

- Thật ngại quá. Tớ tự về được, cậu đi đường cẩn thận nhé

Hot

Comments

Nàng Ther

Nàng Ther

Anh hùng cứu mỹ nhân à anh oi =)))) cần em phụ giúp gì hok nè

2024-08-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thật ra cũng không tình cờ
2 Chương 2: Họp lớp
3 Chương 3: Nhất Phong làm loạn
4 Chương 4: Tiêu Dương Kì giải vây
5 Chương 5: Cái cớ xin phương thức liên lạc
6 Chương 6: Nhân viên mới
7 Chương 7: Cá tháng Tư tỏ tình
8 Chương 8: Hồi tưởng
9 Chương 9: Nảy sinh tình cảm
10 Chương 10: Giá phải trả
11 Chương 11: Cô đơn của Lục Hạ
12 Chương 12: Giấc mơ kì lạ
13 Chương 13: Đường Nhược Châu hối lỗi
14 Chương 14: Hối thúc lấy vợ
15 Chương 15: Xóa bỏ hiểu lầm
16 Chương 16: Khẩn cấp!!
17 Chương 17: Kế hoạch thất bại
18 Chương 18: Trần Ánh Dương
19 Chương 19: Anh đã thích cô ấy
20 Chương 20: Câu trả lời trong tim
21 Chương 21: Tớ chọn quên đi
22 Chương 22: Xuất viện
23 Chương 23: Chuyển chỗ
24 Chương 24: Khác biệt
25 Chương 25: Bị phỏng
26 Chương 26: Thuyết trình dự án
27 Chương 27: Một buổi dã ngoại
28 Chương 28: Tăng 2
29 Chương 29: Buổi tiệc hôm ấy
30 Chương 30: Tôi lo cho cô
31 Chương 31: Lại một lần nữa
32 Chương 32: Nhất Phong đến
33 Chương 33: Bỏ chạy
34 Chương 34: Chỉ biết trông chờ
35 Chương 35: Làm phiền
36 Chương 36: Tôi là Lục Hạ
37 Chương 37: Kí ức mơ hồ
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Tỏ tình
40 Chương 40: Anh đã thua rồi
41 Chương 41: Đông về
42 Chương 42: Hẹn hò
43 Chương 43: Trò chuyện
44 Chương 44: Công ty cần cậu
45 Chương 45: Ngọt ngào (1)
46 Chương 46: Ngọt ngào (2)
47 Chương 47: Giám đốc bí ẩn của Bắc Ái
48 Chương 48: Bước đệm
49 Chương 49: Biến mất
50 Chương 50: Cuộc sống riêng
51 Chương 51: Em không tìm anh nữa
52 Chương 52: Sang Pháp
53 Chương 53: Paris - Mộng mơ
54 Chương 54: Tuần lễ thời trang
55 Chương 55: Em nhớ anh
56 Chương 56: Cơ hội chỉ có một
57 Chương 57: Chúng ta cần nói chuyện
58 Chương 58: Anh đợi em ở nhà
59 Chương 59: Con đã về
60 Chương 60: Cô ấy chuyển nhà rồi
61 Chương 61: Dỗ dành
62 Chương 62: Chị à, bỏ đi
63 Chương 63: Buổi hội nghị đặc biệt
64 Chương 64: Đi công tác
65 Chương 65: Căng thẳng
66 Chương 66: Kì phùng địch thủ
67 Chương 67: Không vui
68 Chương 68: Quấy rối
69 Chương 69: Hôn
70 Chương 70: Mộng
71 Chương 71:
72 Chương 72: Cầu hôn
73 Chương 73: Cảm xúc còn lại
74 Chương 74: Trước hôm đám cưới
75 Chương 75: Thành một gia đình
76 Ngoại truyện 1: Gia đình hạnh phúc
77 Ngoại truyện 2: Nhà họ Hứa
78 Ngoại truyện 3: Kết thúc
79 Thông báo end truyện và giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Thật ra cũng không tình cờ
2
Chương 2: Họp lớp
3
Chương 3: Nhất Phong làm loạn
4
Chương 4: Tiêu Dương Kì giải vây
5
Chương 5: Cái cớ xin phương thức liên lạc
6
Chương 6: Nhân viên mới
7
Chương 7: Cá tháng Tư tỏ tình
8
Chương 8: Hồi tưởng
9
Chương 9: Nảy sinh tình cảm
10
Chương 10: Giá phải trả
11
Chương 11: Cô đơn của Lục Hạ
12
Chương 12: Giấc mơ kì lạ
13
Chương 13: Đường Nhược Châu hối lỗi
14
Chương 14: Hối thúc lấy vợ
15
Chương 15: Xóa bỏ hiểu lầm
16
Chương 16: Khẩn cấp!!
17
Chương 17: Kế hoạch thất bại
18
Chương 18: Trần Ánh Dương
19
Chương 19: Anh đã thích cô ấy
20
Chương 20: Câu trả lời trong tim
21
Chương 21: Tớ chọn quên đi
22
Chương 22: Xuất viện
23
Chương 23: Chuyển chỗ
24
Chương 24: Khác biệt
25
Chương 25: Bị phỏng
26
Chương 26: Thuyết trình dự án
27
Chương 27: Một buổi dã ngoại
28
Chương 28: Tăng 2
29
Chương 29: Buổi tiệc hôm ấy
30
Chương 30: Tôi lo cho cô
31
Chương 31: Lại một lần nữa
32
Chương 32: Nhất Phong đến
33
Chương 33: Bỏ chạy
34
Chương 34: Chỉ biết trông chờ
35
Chương 35: Làm phiền
36
Chương 36: Tôi là Lục Hạ
37
Chương 37: Kí ức mơ hồ
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Tỏ tình
40
Chương 40: Anh đã thua rồi
41
Chương 41: Đông về
42
Chương 42: Hẹn hò
43
Chương 43: Trò chuyện
44
Chương 44: Công ty cần cậu
45
Chương 45: Ngọt ngào (1)
46
Chương 46: Ngọt ngào (2)
47
Chương 47: Giám đốc bí ẩn của Bắc Ái
48
Chương 48: Bước đệm
49
Chương 49: Biến mất
50
Chương 50: Cuộc sống riêng
51
Chương 51: Em không tìm anh nữa
52
Chương 52: Sang Pháp
53
Chương 53: Paris - Mộng mơ
54
Chương 54: Tuần lễ thời trang
55
Chương 55: Em nhớ anh
56
Chương 56: Cơ hội chỉ có một
57
Chương 57: Chúng ta cần nói chuyện
58
Chương 58: Anh đợi em ở nhà
59
Chương 59: Con đã về
60
Chương 60: Cô ấy chuyển nhà rồi
61
Chương 61: Dỗ dành
62
Chương 62: Chị à, bỏ đi
63
Chương 63: Buổi hội nghị đặc biệt
64
Chương 64: Đi công tác
65
Chương 65: Căng thẳng
66
Chương 66: Kì phùng địch thủ
67
Chương 67: Không vui
68
Chương 68: Quấy rối
69
Chương 69: Hôn
70
Chương 70: Mộng
71
Chương 71:
72
Chương 72: Cầu hôn
73
Chương 73: Cảm xúc còn lại
74
Chương 74: Trước hôm đám cưới
75
Chương 75: Thành một gia đình
76
Ngoại truyện 1: Gia đình hạnh phúc
77
Ngoại truyện 2: Nhà họ Hứa
78
Ngoại truyện 3: Kết thúc
79
Thông báo end truyện và giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play