Chương 7: Cá tháng Tư tỏ tình

Rất nhanh chóng Tô Bội Chi để phân công xong nhiệm vụ mới cho Tiêu Kỳ. Thực ra cậu ấy cũng có bằng đại học cho ngành Marketing nên việc chuyển qua đây cũng được coi là một nhiệm vụ không quá khó khăn

Tiêu Dương Kì cậu ấy vừa mới đến mà đã thuần thục làm việc như thế này. Vũ Uyên cũng rất là nể phục

- cậu làm việc có gì không quen thì có thể hỏi Vũ Uyên

- Dạ em hiểu rồi Cảm ơn chị Tô

Tô Bội Chi nghe xong thì cười trừ, tiếp tục nói

- chị cái gì mà chị chứ ? Tôi với cậu bằng tuổi nhau, gọi chị ý là chê tôi già hả ?

Đường Nhược Châu nghe xong thì bật cười, cô nàng những việc đánh máy, cũng tinh nghịch xen một chút vào câu chuyện

- em nghĩ cậu ấy không cố ý nói như vậy đâu. Theo em thì em nghĩ điều này cậu ấy nói là để chị tuổi nghề. Với lại chị cũng làm ở công ty mình lâu lắm rồi, mà còn cậu ấy mới vào nên mới vậy thôi

- Đúng đó chị Tô

- các cô Cậu im lặng Tôi đang hỏi Tiêu Dương Kì

Tiêu Dương Kì cười bối rối, anh nhìn Vũ Uyên thất cô vẫn chăm chú làm công việc của mình. Ánh mắt này được Đường Nhược Châu nhìn thấy

- Em không có ý đó, em gọi chị là do tuổi nghề với lại từ giờ nhờ chị giúp đỡ

- Cậu cứ gọi tôi là sếp, đừng gọi chị tôi không thích điều đó chút nào. Bằng tuổi mà gọi chị tôi thấy hơi ấy... haiza ... có lẽ là tôi mẫn cảm với tuổi tác

...****************...

Công công ty chẳng mấy chốc đến với giờ nghỉ trưa. Lần này Vũ Uyên quyết định ăn ở tại công ty thay vì đi ra ngoài như thường lệ

- Trưa nay dì Ôn có nấu món thịt bò kho sả, dạo này em hay bị cảm hay là hai chị em mình đi ăn chung đi

- Được, Đường Nhược Châu em đi xuống trước đi. Chị có việc cần giải quyết một chuyện

Mấy giờ văn phòng Marketing Chỉ Còn Lại Một Mình Cô và Tiêu Dương Kì

Một lúc sau để xóa bỏ không khí ngượng ngùng giữa hai người, Tiêu Dương Kì lên tiếng nói trước

- cậu không hỏi tôi tại sao tôi lại chuyển qua văn phòng của cậu chứ ?

Nghe thấy câu hỏi Vũ Uyên không nhanh không chậm mà trả lời

- cậu có lý do riêng của cậu. Có lẽ chuyên ngành Marketing sẽ phù hợp với cậu hơn thay vì chuyên ngành cũ cậu làm trước đó hoặc có lẽ là do sự ngột ngạt, căng thẳng. Nói chung thì tôi nghĩ đây là chuyện của cậu, tôi có thắc mắc thì cũng sẽ không giải quyết được điều gì

- được rồi tạm gác qua một chút đi. Lý do tôi chuyển sang đây là vì tôi thích cậu

Cơn gió trong công ty đột nhiên thổi mạnh, Tiêu Dương Kì làm Vũ Uyên có chút bối rối nhưng hơn hết trong mắt cô đó là một sự ngại ngùng thao túng tâm trí

- cái gì vậy chứ chúng ta chỉ vừa mới gặp lại thôi mà. A, Tôi quên mất hôm nay là ngày Cá Tháng Tư cậu cậu đùa này hơi quá rồi đó

Khuôn mặt Tiêu Dương Kì che giấu rất giỏi, cậu sau khi thấy được phản ứng của cô thù xem như không có chuyện gì xảy ra

- Đúng rồi hôm nay là ngày Cá Tháng Tư. Tôi định chọc cậu để cậu bất ngờ, ai mà ngờ được cậu nhận ra đây là ngày cá tháng tư, thật là khiến tôi quê một cục rồi

- lần sau cậu đừng làm như vậy. Biết là ngày cá tháng tư nhưng đùa quá trớn có thể khiến người khác cảm thấy khó chịu. Tôi chỉ muốn khuyên cậu như vậy thôi, lần sau cậu chú ý nhé!

Tiêu Dương kỳ sắc mặt hơi khó coi. Tuy nhiên cậu không để lộ quá nhiều sơ hở khiến Vũ Uyên chú ý

- được tôi biết rồi, lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm. Còn cậu bây giờ nên đi ăn đi khẻo đói

- cậu nói phải, Đường Nhược Châu đang chờ tôi ở dưới bếp ăn. Cậu cũng vậy đi nha. Đi ăn đi, marketing nhìn vậy chứ công việc khổ lắm, phải ăn mới có sức làm được

Nói rồi Vũ Uyên nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc, bây giờ chỉ còn một người duy nhất trong phòng là Tiêu Dương Kì. Anh chàng đi tới bệ cửa sổ trong văn phòng, sẵn cốc cà phê vừa mới pha ban nãy ở phòng cà phê. Anh nhìn lên những đám mây đang trôi nhẹ nhẹ, lòng trực dâng lên những cảm xúc khó tả

Anh nhớ về những cái hồi ức ngày xưa, nhớ về những ngày tháng cấp 3 vô tư ở tuổi học trò, những nỗ lực, những cố gắng đạt được vào nguyện vọng và ngôi trường đại học mà mình yêu thích

Bất chợt anh nhớ về cô gái mà mình đã từng thích vào ngày xưa. Sự chân thành, dịu dàng, quan tâm cô gái đó dành cho tất cả mọi người làm anh xiêu lòng. Đôi mắt của cô ấy anh lên như những vì sao, đó là một đôi mắt sáng, một đôi mắt đẹp mang đến cho người ta những tia hi vọng về cuộc đời về hoài bão và ước mơ

Nhưng giá như vào sự kiện ngày hôm ấy anh có mặt, anh có tham gia thì biết đâu bây giờ mọi thứ sẽ đi vào một kết cục khác, kết cục mà anh có thể đem lại cho cô ấy hạnh phúc

- Tiêu Dương Kì, Tại sao cuộc thi bóng rổ năm đó cậu lại không tham gia ? Cậu có biết nhờ cuộc thi đó mà Nhất Phong trở nên nổi tiếng và vào được đội tuyển không hả ?

- cậu ... Sao vậy hả? Trả lời tớ đi chứ? tại sao lại không tham gia vào cuộc thi bóng rổ ? Nếu như cậu tham gia thì bây giờ mọi chuyện sẽ khác

- có biết rằng vì cậu không tham gia nên nhà trường mới cử Nhất Phong đi thay cậu không hả? Thôi bỏ qua chuyện đó đi, người cậu thích bây giờ để có đối tượng rồi

- mà nếu như bây giờ tôi nói với cậu người mà cậu thích bây giờ lại thích người mà cậu ghét cay ghét đắng thì không biết cậu sẽ cảm thấy như thế nào nhỉ ?

Hot

Comments

Nàng Ther

Nàng Ther

Ey nghe ngon v, cho em tham gia ăn chung với :∆

2024-08-22

0

Ngọc Vy

Ngọc Vy

ảnh chuyển vì chị đó c ơi /Sneer/

2024-07-09

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thật ra cũng không tình cờ
2 Chương 2: Họp lớp
3 Chương 3: Nhất Phong làm loạn
4 Chương 4: Tiêu Dương Kì giải vây
5 Chương 5: Cái cớ xin phương thức liên lạc
6 Chương 6: Nhân viên mới
7 Chương 7: Cá tháng Tư tỏ tình
8 Chương 8: Hồi tưởng
9 Chương 9: Nảy sinh tình cảm
10 Chương 10: Giá phải trả
11 Chương 11: Cô đơn của Lục Hạ
12 Chương 12: Giấc mơ kì lạ
13 Chương 13: Đường Nhược Châu hối lỗi
14 Chương 14: Hối thúc lấy vợ
15 Chương 15: Xóa bỏ hiểu lầm
16 Chương 16: Khẩn cấp!!
17 Chương 17: Kế hoạch thất bại
18 Chương 18: Trần Ánh Dương
19 Chương 19: Anh đã thích cô ấy
20 Chương 20: Câu trả lời trong tim
21 Chương 21: Tớ chọn quên đi
22 Chương 22: Xuất viện
23 Chương 23: Chuyển chỗ
24 Chương 24: Khác biệt
25 Chương 25: Bị phỏng
26 Chương 26: Thuyết trình dự án
27 Chương 27: Một buổi dã ngoại
28 Chương 28: Tăng 2
29 Chương 29: Buổi tiệc hôm ấy
30 Chương 30: Tôi lo cho cô
31 Chương 31: Lại một lần nữa
32 Chương 32: Nhất Phong đến
33 Chương 33: Bỏ chạy
34 Chương 34: Chỉ biết trông chờ
35 Chương 35: Làm phiền
36 Chương 36: Tôi là Lục Hạ
37 Chương 37: Kí ức mơ hồ
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Tỏ tình
40 Chương 40: Anh đã thua rồi
41 Chương 41: Đông về
42 Chương 42: Hẹn hò
43 Chương 43: Trò chuyện
44 Chương 44: Công ty cần cậu
45 Chương 45: Ngọt ngào (1)
46 Chương 46: Ngọt ngào (2)
47 Chương 47: Giám đốc bí ẩn của Bắc Ái
48 Chương 48: Bước đệm
49 Chương 49: Biến mất
50 Chương 50: Cuộc sống riêng
51 Chương 51: Em không tìm anh nữa
52 Chương 52: Sang Pháp
53 Chương 53: Paris - Mộng mơ
54 Chương 54: Tuần lễ thời trang
55 Chương 55: Em nhớ anh
56 Chương 56: Cơ hội chỉ có một
57 Chương 57: Chúng ta cần nói chuyện
58 Chương 58: Anh đợi em ở nhà
59 Chương 59: Con đã về
60 Chương 60: Cô ấy chuyển nhà rồi
61 Chương 61: Dỗ dành
62 Chương 62: Chị à, bỏ đi
63 Chương 63: Buổi hội nghị đặc biệt
64 Chương 64: Đi công tác
65 Chương 65: Căng thẳng
66 Chương 66: Kì phùng địch thủ
67 Chương 67: Không vui
68 Chương 68: Quấy rối
69 Chương 69: Hôn
70 Chương 70: Mộng
71 Chương 71:
72 Chương 72: Cầu hôn
73 Chương 73: Cảm xúc còn lại
74 Chương 74: Trước hôm đám cưới
75 Chương 75: Thành một gia đình
76 Ngoại truyện 1: Gia đình hạnh phúc
77 Ngoại truyện 2: Nhà họ Hứa
78 Ngoại truyện 3: Kết thúc
79 Thông báo end truyện và giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Thật ra cũng không tình cờ
2
Chương 2: Họp lớp
3
Chương 3: Nhất Phong làm loạn
4
Chương 4: Tiêu Dương Kì giải vây
5
Chương 5: Cái cớ xin phương thức liên lạc
6
Chương 6: Nhân viên mới
7
Chương 7: Cá tháng Tư tỏ tình
8
Chương 8: Hồi tưởng
9
Chương 9: Nảy sinh tình cảm
10
Chương 10: Giá phải trả
11
Chương 11: Cô đơn của Lục Hạ
12
Chương 12: Giấc mơ kì lạ
13
Chương 13: Đường Nhược Châu hối lỗi
14
Chương 14: Hối thúc lấy vợ
15
Chương 15: Xóa bỏ hiểu lầm
16
Chương 16: Khẩn cấp!!
17
Chương 17: Kế hoạch thất bại
18
Chương 18: Trần Ánh Dương
19
Chương 19: Anh đã thích cô ấy
20
Chương 20: Câu trả lời trong tim
21
Chương 21: Tớ chọn quên đi
22
Chương 22: Xuất viện
23
Chương 23: Chuyển chỗ
24
Chương 24: Khác biệt
25
Chương 25: Bị phỏng
26
Chương 26: Thuyết trình dự án
27
Chương 27: Một buổi dã ngoại
28
Chương 28: Tăng 2
29
Chương 29: Buổi tiệc hôm ấy
30
Chương 30: Tôi lo cho cô
31
Chương 31: Lại một lần nữa
32
Chương 32: Nhất Phong đến
33
Chương 33: Bỏ chạy
34
Chương 34: Chỉ biết trông chờ
35
Chương 35: Làm phiền
36
Chương 36: Tôi là Lục Hạ
37
Chương 37: Kí ức mơ hồ
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Tỏ tình
40
Chương 40: Anh đã thua rồi
41
Chương 41: Đông về
42
Chương 42: Hẹn hò
43
Chương 43: Trò chuyện
44
Chương 44: Công ty cần cậu
45
Chương 45: Ngọt ngào (1)
46
Chương 46: Ngọt ngào (2)
47
Chương 47: Giám đốc bí ẩn của Bắc Ái
48
Chương 48: Bước đệm
49
Chương 49: Biến mất
50
Chương 50: Cuộc sống riêng
51
Chương 51: Em không tìm anh nữa
52
Chương 52: Sang Pháp
53
Chương 53: Paris - Mộng mơ
54
Chương 54: Tuần lễ thời trang
55
Chương 55: Em nhớ anh
56
Chương 56: Cơ hội chỉ có một
57
Chương 57: Chúng ta cần nói chuyện
58
Chương 58: Anh đợi em ở nhà
59
Chương 59: Con đã về
60
Chương 60: Cô ấy chuyển nhà rồi
61
Chương 61: Dỗ dành
62
Chương 62: Chị à, bỏ đi
63
Chương 63: Buổi hội nghị đặc biệt
64
Chương 64: Đi công tác
65
Chương 65: Căng thẳng
66
Chương 66: Kì phùng địch thủ
67
Chương 67: Không vui
68
Chương 68: Quấy rối
69
Chương 69: Hôn
70
Chương 70: Mộng
71
Chương 71:
72
Chương 72: Cầu hôn
73
Chương 73: Cảm xúc còn lại
74
Chương 74: Trước hôm đám cưới
75
Chương 75: Thành một gia đình
76
Ngoại truyện 1: Gia đình hạnh phúc
77
Ngoại truyện 2: Nhà họ Hứa
78
Ngoại truyện 3: Kết thúc
79
Thông báo end truyện và giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play