Chương 1: Biến cố trong đêm

Màn đêm dần buông xuống, bao trùm lấy tất cả không gian bằng một sự im lặng đến rợn người.

Ở những vùng nông thôn như thế này, người dân thường đi ngủ từ rất sớm. Chỉ mới qua tám giờ tối thôi nhà nào nhà nấy đều đã tắt đèn đi ngủ hết rồi. May ra mới được một hai nhà là hãy còn đang sáng đèn mà thôi.

Vốn là người sinh ra và lớn lên trên thành phố nên Thùy không quen với việc đi ngủ từ sớm ở đây. Mặc dù nó đã chuyển về đây sống được gần nửa năm rồi. Vì vậy dù đã nằm trên giường từ rất lâu nhưng nó vẫn không tài nào chợp mắt nổi.

Đang trằn trọc vì không ngủ được thì bỗng nhiên Thùy nghe thấy có tiếng động lạ ở bên ngoài sân. Nó bắt đầu cảm thấy không đúng và cố đoán thử âm thanh kia là cái gì.

Nhưng tội cái là nó có nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được. Rốt cuộc cái âm thanh kia là cái gì, được phát ra từ đâu.

Thấy giờ cũng không còn sớm sủa gì nữa, bà ngoại thì đã ngủ từ lâu rồi. Trong nhà cũng chỉ có hai bà cháu ở với nhau mà thôi. Thuỳ liền đặt ra nghi vấn. Thế thì ai đang ở ngoài sân kia?

Rồi bỗng nhiên một suy nghĩ đáng sợ loé lên, nó giật mình nghĩ liệu có khi nào là có trộm cạy cửa lẻn vào nhà hay không?

Để kiểm chứng suy nghĩ ấy có đúng hay không Thuỳ đã ngay lập tức nhỏm người ngồi dậy rồi đưa tay đẩy khẽ một bên cánh cửa sổ phòng mình. Tạo ra một khe hở nhỏ đủ để có thể nhìn ra bên ngoài sân.

Do bên ngoài trời tối đen như hũ nút nên Thùy nhất thời không thể nhìn rõ được tình hình ở bên ngoài. Phải sau một lúc khá lâu mắt của nó mới quen dần được với bóng tối. Lại đúng lúc có thêm ánh sáng từ mặt trăng rọi xuống sân nên lúc này nó mới có thể thấy khá rõ được tình hình ở bên ngoài kia.

Kì lạ! Thế mà lại chẳng có lấy một bóng người nào ở ngoài đó cả. Mọi thứ vẫn y nguyên không có gì suy chuyển, dù chỉ là một chút. Thùy thầm nghĩ chắc âm thanh kì lạ mà khi nãy nó nghe được chỉ là do mình gặp ảo giác âm thanh hoặc nghe nhầm tiếng gì đó mà ra thôi nên trong lòng cũng yên tâm hơn phần nào.

Nhưng chưa kịp nằm xuống giường thì bên tai Thùy lại vang lên cái âm thanh lạch cạch giống như khi nãy. Âm thanh này giống như tiếng của vật cứng va chạm với mặt đất tạo ra vậy. Lần này thì nó vang lên rất rõ và kéo dài liên tục mãi không dứt.

Thùy cố gắng lắng nghe thêm một lúc để chắc chắn rằng mình không hề nghe nhầm. Đồng thời nó cũng muốn định vị xem âm thanh kia thực sự có phải phát ra từ phía sân trước hay không...

Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Thùy lại lần nữa nhìn ra bên ngoài qua khe cửa sổ. Lần này thì rất nhanh nó đã thấy ngoài kia có một cái bóng đang chật vật lôi kéo một vật gì đó ở đầu hiên nhà.

Thùy như nín thở theo dõi theo từng hành động của cái bóng kì lạ kia. Bỗng nhiên cái bóng đó dừng lại một lúc lâu. Thùy vừa căng tròn mắt để nhìn vừa thấp thỏm chờ đợi hành động tiếp theo của cái bóng đen đó.

Một tiếng động lớn bất ngờ vang lên phá vỡ sự im lặng mấy giây trước đó. Âm thanh ấy nghe như tiếng kim loại rơi xuống nền đất tạo thành vậy. Thùy bỗng giật mình khi thấy bà ngoại xuất hiện ngay sau đó. Hóa ra là bà nó đang kéo chiếc ghế bành bằng tre mà ngày thường bà rất yêu thích ở trong góc hiên ra. Không may chiếc ghế lại bị kẹt giữa thanh sắt chuyên dùng để cắm cờ với những chiếc ghế bằng gỗ mộc bày trước hiên nhà. Nên khi lấy ghế không tránh khỏi việc bị mắc chân vào bộ ghế mộc kia. Thảo nào cứ có tiếng lạch cạch mãi không dứt ở phía trước nhà.

Thùy tò mò nhìn thêm một lúc nữa, nó định xem bà ngoại định làm gì tiếp. Bởi vì nó không hiểu tại sao giờ này muộn như thế rồi mà bà nó lại đi lấy ghế ra giữa sân ngồi. Hay là bà không ngủ được nên mới ra ngoài ngồi hóng gió một chút cho dễ chịu nhỉ? Cũng có khi là thế thật. Chứ bình thường ai lại kê ghế ra giữa sân ngồi vào cái giờ mà hàng xóm người ta tắt đèn đi ngủ tự bao giờ rồi như thế.

Thế rồi Thùy khẽ thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm rồi tiếp tục nằm xuống giường, trong lòng nó khẽ nhủ thầm may mà không phải là trộm. Nếu không chắc nó với bà đêm nay không biết phải xoay sở làm sao. Vì tầm này người làng đều đã ngủ hết cả rồi. Có cầu cứu la hét chắc cũng chả ai đến cứu kịp.

Nằm được một lúc nó lại thấy trong lòng cứ bất an mãi không thôi nên nhổm người dậy thêm một lần nữa rồi nhìn ra ngoài cửa sổ như thể đang muốn chắc chắn rằng mình không hề nhìn nhầm.

Đến khi thấy bà ngoại vẫn đang ngồi ở ngoài sân thì nó mới an tâm nằm xuống một lần nữa.

"Nhưng mà lạ thật đấy! Có mất ngủ thì cũng không đến mức phải ra ngoài ngồi lúc muộn như thế chứ. Vả lại ngày thường cứ vào tầm giờ này là bà đã ngủ từ lâu rồi cơ mà. Sao tự nhiên hôm nay bà lại mất ngủ rồi ra ngoài sân ngồi làm gì thế không biết". Thuỳ thắc mắc.

Mà khoan đã, rõ ràng trước lúc về phòng mình ngủ nó đã luôn túc trực bên giường của bà để đợi bà ngủ rồi mới đi về cơ mà. Sao bây giờ bà lại ra ngồi ở ngoài sân rồi? - Thuỳ chợt nhớ ra điều quan trọng này trong lúc đang mải suy nghĩ về chuyện kia.

"Ngoài trời thì đang nổi gió lớn, bà ra ngoài mà lại không mặc áo ấm thế kia thì có khi lại ốm mất." Thùy nghĩ thầm trong bụng rồi tặc lưỡi đứng dậy đi xuống khỏi giường.

Dọc theo hành lang tối mờ, nó nhanh chóng đi sang mở cửa phòng của bà ngoại rồi bước vào. Căn phòng tối om phát ra một thứ mùi thơm thoang thoảng như mùi dầu tràm vậy. Lần sờ mãi nó mới tìm thấy được cái công tắc bật đèn ở trên tường.

...Tách...

Đèn vừa sáng lên Thùy ngay lập tức tá hỏa khi nhìn thấy hai cánh cửa sổ ở phòng bà bị mở toang ra bên ngoài, trên giường dưới đất đâu đâu cũng là quần áo, giấy tờ đủ các loại nằm la liệt.

Ở chỗ chiếc bàn trong góc phòng Thùy còn thấy có mấy cái hộp gỗ nâu trầm mà bà rất quý được lót lụa đỏ ở bên trong đang nằm lăn lóc trên bàn dưới đất. Còn có mấy cái hộp còn bị mở bung ra. Có thể thấy rõ ở bên trong vẫn còn mấy sợi dây chuyền vàng, vòng lắc bạc, trang sức có giá trị đang vương vãi khắp nơi từ trên mặt bàn cho đến dưới mặt đất. Nhìn đâu cũng thấy đồ vàng này nọ.

Nhìn khung cảnh hiện tại ở trong phòng Thuỳ thầm cảm thán nó thật hỗn độn. Thoạt nhìn thôi đã đủ thấy căn phòng bị xáo trộn không hề ít. Cảnh tượng này có chút giống với hiện trường bị trộm ghé thăm như trên tivi nói vậy.

Nhưng đời nào lại có ăn trộm thấy vàng mà không lấy chứ. Kiểu này có khi lại do bà của Thùy làm rồi. Chắc bà đi tìm thứ gì đó nên mới lục tung phòng ốc lên như vậy.

Chợt nhớ đến bà ngoại vẫn đang ở ngoài sân, Thuỳ không kịp nghĩ thêm gì nhiều, nó đưa tay lấy vội một cái áo khoác trên móc treo xuống rồi chạy ngay ra ngoài sân để đưa cho bà mặc.

Thế nhưng khi ra đến nơi, nó lại thêm một phen điêu đứng vì bất ngờ nữa. Ở ngoài sân thế mà lại chẳng thấy bóng dáng của bà ngoại đâu. Cái ghế bành bằng tre vẫn còn nằm chỏng gọng ở giữa sân, chỉ có bà ngoại của nó là biến mất một cách kì lạ. Thùy khẽ nuốt nước bọt một cái rồi nhìn khắp xung quanh để tìm kiếm nhưng vẫn không thấy bà mình ở đâu.

"Bà ơi?". Thùy khẽ lên tiếng gọi nhưng qua một hồi lâu vẫn không thấy có tiếng trả lời.

Trong lòng nó lúc này bỗng dâng lên một cỗ cảm giác sợ hãi không nói thành lời. Khóe mắt cũng bắt đầu rưng rưng nước mắt vì không kiềm được lòng. Nó sợ! Sợ bà đi ra ngoài rồi gặp chuyện thì nó có chết cũng không đền hết được tội. Nó lại càng sợ sẽ mất đi người bà mà nó yêu quý nhất. Người mà nó luôn hết mực kính trọng trong cuộc đời của mình.

Bởi vì bà luôn là người ở bên động viên nó những lúc nó yếu đuối nhất. Cho nó cảm nhận được tình thương của gia đình thực sự là như thế nào. Đối với nó, bà ngoại là tất cả của nó.

Dù mới được ở với bà nửa năm, nhưng những lúc bà ở bên chăm sóc khi nó bị ốm, chủ động chia sẻ tâm sự trong lòng với nó, rồi còn thường xuyên quan tâm đến chuyện hàng ngày đã khiến Thuỳ càng thêm yêu mến người bà đức hạnh và nhân hậu của mình.

Trước là qua lời kể của mẹ về bà mà yêu mến bà, sau là do tiếp xúc với bà nhiều, được bà yêu thương, tận tình chăm sóc nên cái sự yêu mến và kính trọng với bà của Thuỳ ngày càng thêm phần sâu sắc và chân thành.

Vậy nên, nó càng sốt sắng hơn khi nghe tiếng ếch nhái kêu bất thường ở ngoài vườn. Liệu bà nó có đi ra ngoài vườn kia không nhỉ? Thuỳ khẽ nghĩ thầm ở trong lòng. Nếu giờ này bà mà ra đó, không cẩn thận ngã xuống ao hay trượt chân ngã ở ngoài đó mà nó không biết thì hậu quả lớn tới cỡ nào.

Bỗng nhiên, một tiếng mèo kêu lớn vang lên từ phía vườn ngoài kia. Tiếng kêu ấy nghe rất chói tai. Giống như kiểu tiếng mèo bị bắt mất đi vậy.

Hot

Comments

Duy Anh

Duy Anh

Mở đầu gấc thú zị/Good//Good/

2024-07-09

2

tg đã quay lại 🥵

tg đã quay lại 🥵

hù một cái bay 8 9 linh hồn/Skull/

2024-08-27

0

tg đã quay lại 🥵

tg đã quay lại 🥵

hồi hộp vaiz:))

2024-08-27

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 0: Giới thiệu
2 Chương 1: Biến cố trong đêm
3 Chương 2: Ngủ chung
4 Chương 3: Cuốn nhật kí của mẹ.
5 Chương 4: Vụ án lúc nửa đêm (1)
6 Chương 5: Vụ án lúc nửa đêm (2)
7 Chương 6: Vụ án lúc nửa đêm (3)
8 Chương 7: Anh là ai?
9 Chương 8: Thắc mắc không có lời giải đáp.
10 Chương 9: Tâm lí bị đả kích.
11 Chương 10: Hồi ức (1)
12 Chương 11: Hồi ức (2)
13 Chương 12: Mẹ
14 Chương 13: Buổi sáng bất ổn
15 Chương 14: Trao đổi điều kiện.
16 Chương 15: Chính là hắn.
17 Chương 16: Đại loạn ở căn tin.
18 Chương 17: Tử địa cấm và Làng Ngạ Quỷ
19 Chương 18: Địa ngục trần gian.
20 Chương 19: Bạn bè không thể bỏ mặc nhau.
21 Chương 20: Chuyến xe kì lạ
22 Chương 21: Tâm sự lúc nửa đêm
23 Chương 22: Miếu hoang nơi rừng sâu
24 Chương 23: Gặp nhau cũng nhờ cái duyên cái số
25 Chương 24: Hang Cư Hổ
26 Chương 25: Hang Cư Hổ - Ổ xác người (1)
27 Chương 26: Hang Cư Hổ - Ổ xác người (2)
28 Chương 27: Đi vào hang hổ
29 Chương 28: Căn cứ của quỷ bà bà
30 Chương 29: Đêm dài khó ngủ
31 Chương 30: Bữa sáng kinh hoàng có một không hai
32 Chương 31: Kế hoạch bỏ trốn
33 Chương 32: Năng lực kì lạ của Thuỳ.
34 Chương 33: Hạnh
35 Chương 34: Trang (1)
36 Chương 35: Trang (2)
37 Chương 36: Nỗi lòng riêng
38 Chương 37: Chuẩn bị
39 Chương 38: Tiến hành kế hoạch trong đêm
40 Chương 39: Sự bất thường và phát hiện muộn màng
41 Chương 40: Chết hụt
42 Chương 41: Máu trừ tà
43 Chương 42: Truyền nhân của thôn Huyền
44 Chương 43: Cầu xin
45 Chương 44: Chuyện lạ
46 Chương 45: Tiểu Nhất và Tiểu Nhị
47 Chương 46: Lời thủ thỉ của người thương
48 Chương 47: Hẹn gặp lại nhau ở một ngày không xa trong tương lai
49 Chương 48: Ứng cứu kịp thời
50 Chương 49: Nhờ vả
51 Chương 50: Đường ai nấy đi
52 Chương 51: Giấu xác trấn hồn
53 Chương 52: Cách bày trấn hồn trận
54 Chương 53: Thôn Vĩnh Dạ (1)
55 Chương 54: Thôn Vĩnh Dạ (2) - Câu chuyện về những người lính cụ Hồ
56 Chương 55: Thôn Vĩnh Dạ (3) - Câu chuyện của vùng đất cấm.
57 Chương 56: Chuyện kiếp trước
58 Chương 57: Phá trận không thành
59 Chương 58: Đại nạn không chết
Chapter

Updated 59 Episodes

1
Chương 0: Giới thiệu
2
Chương 1: Biến cố trong đêm
3
Chương 2: Ngủ chung
4
Chương 3: Cuốn nhật kí của mẹ.
5
Chương 4: Vụ án lúc nửa đêm (1)
6
Chương 5: Vụ án lúc nửa đêm (2)
7
Chương 6: Vụ án lúc nửa đêm (3)
8
Chương 7: Anh là ai?
9
Chương 8: Thắc mắc không có lời giải đáp.
10
Chương 9: Tâm lí bị đả kích.
11
Chương 10: Hồi ức (1)
12
Chương 11: Hồi ức (2)
13
Chương 12: Mẹ
14
Chương 13: Buổi sáng bất ổn
15
Chương 14: Trao đổi điều kiện.
16
Chương 15: Chính là hắn.
17
Chương 16: Đại loạn ở căn tin.
18
Chương 17: Tử địa cấm và Làng Ngạ Quỷ
19
Chương 18: Địa ngục trần gian.
20
Chương 19: Bạn bè không thể bỏ mặc nhau.
21
Chương 20: Chuyến xe kì lạ
22
Chương 21: Tâm sự lúc nửa đêm
23
Chương 22: Miếu hoang nơi rừng sâu
24
Chương 23: Gặp nhau cũng nhờ cái duyên cái số
25
Chương 24: Hang Cư Hổ
26
Chương 25: Hang Cư Hổ - Ổ xác người (1)
27
Chương 26: Hang Cư Hổ - Ổ xác người (2)
28
Chương 27: Đi vào hang hổ
29
Chương 28: Căn cứ của quỷ bà bà
30
Chương 29: Đêm dài khó ngủ
31
Chương 30: Bữa sáng kinh hoàng có một không hai
32
Chương 31: Kế hoạch bỏ trốn
33
Chương 32: Năng lực kì lạ của Thuỳ.
34
Chương 33: Hạnh
35
Chương 34: Trang (1)
36
Chương 35: Trang (2)
37
Chương 36: Nỗi lòng riêng
38
Chương 37: Chuẩn bị
39
Chương 38: Tiến hành kế hoạch trong đêm
40
Chương 39: Sự bất thường và phát hiện muộn màng
41
Chương 40: Chết hụt
42
Chương 41: Máu trừ tà
43
Chương 42: Truyền nhân của thôn Huyền
44
Chương 43: Cầu xin
45
Chương 44: Chuyện lạ
46
Chương 45: Tiểu Nhất và Tiểu Nhị
47
Chương 46: Lời thủ thỉ của người thương
48
Chương 47: Hẹn gặp lại nhau ở một ngày không xa trong tương lai
49
Chương 48: Ứng cứu kịp thời
50
Chương 49: Nhờ vả
51
Chương 50: Đường ai nấy đi
52
Chương 51: Giấu xác trấn hồn
53
Chương 52: Cách bày trấn hồn trận
54
Chương 53: Thôn Vĩnh Dạ (1)
55
Chương 54: Thôn Vĩnh Dạ (2) - Câu chuyện về những người lính cụ Hồ
56
Chương 55: Thôn Vĩnh Dạ (3) - Câu chuyện của vùng đất cấm.
57
Chương 56: Chuyện kiếp trước
58
Chương 57: Phá trận không thành
59
Chương 58: Đại nạn không chết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play