PHONG HOA NGUYỆT TUYẾT
Kể từ giây phút nên vợ nên chồng với ông Hoàng, bà Xuân đã biết cuộc sống sau này không dễ dàng, nhưng bà chấp nhận. Bỏ đi lời răn đe của cha má, bà khăn gói về Đồng Nai cùng chồng. Mặc kệ lời cười chê bàn tán nói bà ngu muội, mê đắm thằng mồ côi nghèo đến nổi bỏ cha bỏ má, bỏ luôn cả cái gia đình danh giá của mình. Bà, Thị Xuân, vốn là cô cháu gái lớn của ông Hội đồng huyện nức tiếng ngày xưa. Tuy má bà không kế thừa chức Hội đồng của ông ngoại, nhưng của cải trong nhà lại không hề ít. Sau khi lấy cha bà, là một người thông tuệ và tài ba, từ bàn tay trắng cũng lập nên sự nghiệp, cuộc sống phải gọi là dư ăn dư mặc. Thế nên khi bà về thưa chuyện kết hôn với cha má thì lập tức nhận được phản đối quyết liệt. Cha má cho rằng đàng trai không xứng, cho rằng bà bị lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, lợi dụng. Cấm đoán, ngăn trở đủ điều, cuối cùng bà đành chọn theo chồng mà không nhận bất kì khoản hồi môn nào từ nhà gái.
Lấy chồng gần một năm thì mang thai, rồi sinh đứa con trai đầu lòng vào tháng Tư, chồng bà bèn đặt tên Hạ Phong.
Không lâu sau lại cấn bầu, nhưng lần này không suôn sẻ như lần đầu, trong lúc ôm thúng đi bán tăm tre thì vấp té, phải sinh sớm. Nhìn con gái đỏ hỏn, nhỏ bé bởi vì sinh thiếu tháng mà phải theo dõi trong lồng kính, bà Xuân rơm rớm nước mắt hỏi chồng, nên đặt tên con là gì đây. Ông Hoàng ôm lấy vợ, đứa trẻ này chắc là bởi vì ham Tết nên vừa qua Tết liền đòi ra. Vậy thì đặt tên Xuân Hoa đi. Bà Xuân tặc lưỡi, thôi thì đặt tên tươi sáng một chút để cầu may mắn cho con bé cũng vừa hay.
Xuân Hoa chưa tròn một tuổi thì bà Xuân lại có dấu hiện thêm con. Bà trách chồng, thì ông ấy chỉ cười lấy lòng, con cái là phúc trời ban, ai đời nhận được phúc mà cáu kỉnh bao giờ. Cũng may sau khi sinh đứa thứ hai, ông Hoàng cũng dần ổn định làm ăn, mở được một cửa hàng vật liệu xây dựng nho nhỏ, có vài mối quen nên gia cảnh cũng đỡ vất vả hơn trước. Đứa nhỏ này đến vừa hay đúng lúc. Khi mà Xuân Hoa đã có thể tự chơi còn Hạ Phong cũng biết giúp mẹ trông em gái. Tháng tám, bà Xuân sinh một bé gái trắng trẻo môi son. Trước khi chìm vào giấc ngủ vì mỏi mệt, bà Xuân thoáng cười, có lẽ bà đã đoán được cô con gái này tên gì rồi.
Thu Nguyệt bập bẹ được tiếng mẹ thì lên chức chị. Bà Xuân dở khóc dở cười mà nhận lời chúc mừng của làng xóm. Đợt vừa rồi cửa hàng vật liệu xây dựng của ông bà có đối thủ lớn cạnh tranh, tình hình kinh tế cũng có chút ảm đạm. Ông Hoàng nhanh nhẹn nhận thêm việc sửa chữa vật dụng trong nhà quanh xóm. Từ bàn, ghế, tủ giường cho đến bóng đèn hay sơn phết cửa, tường, việc gì ông cũng làm được. Khi nghe thấy vợ mình lần nữa "trúng số" ông bèn an ủi vợ.
"Trời sinh trời nuôi, người ta cầu con không được, con mình tự đến tìm mình chẳng lẽ lại đuổi nó đi?"
Mấy lời này nói ra thật là dư thừa, nhưng mà không thể phủ nhận tính thuyết phục của nó. Bà Xuân nương theo lời chồng, hơn nữa nhìn thấy sự phấn đấu mỗi ngày của ông, dần dà bà cũng bắt đầu lấy lại phấn chấn.
Mùa đông năm ấy bà hạ sinh một bé gái bụ bẫm, tên là Đông Tuyết. Sinh được vài ngày thì Noel cũng đến, cả nhà quây quần bên nhau. Bất giác cảm thấy mùa đông năm nay cũng không lạnh lắm.
"Con chào cô Lý, con chào chú Tư."
"Ừ, đi học về rồi đó hả Phong?"
"Con chào cô Lý, con chào chú Tư!!!"
"Ờ!!! Cô chú chào Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt luôn nha"
Thế là mọi người ở đó cùng cười vang. Từ khi bọn nhỏ nhà ông Hoàng, bà Xuân bắt đầu đi học, cứ mỗi năm lời chào cứ thế càng dài thêm. Mà sau khi bé Nguyệt theo anh chị đến trường thì mọi người mới để ý đến cách đặt tên đầy ý nghĩa của người hàng xóm lâu năm. Mấy ông bạn trà sẽ đôi lần chọc ghẹo bạn mình, cũng văn vẻ đó!
Ông Hoàng cười xoà, văn vẻ gì đâu, con đông nên đặt tên để đánh dấu kẻo đến lúc già cả lẩm cẩm lại quên. Vốn trước kia khi còn nhỏ dại cũng mê đọc truyện kiếm hiệp nên cũng có chút gọi là văn chương chút đỉnh. Lúc lấy vợ thì lập tức nghĩ đến việc chọn tên cho con, sợ đến lúc thật sự cần thì lại không kịp nghĩ. Nếu là con trai thì tên Phong, con gái thì tên Hoa. Trai thì mạnh mẽ, gái thì xinh xắn, người gặp người thương. Nào ngờ vợ ông tài giỏi, vừa sinh con trai thì tòi luôn ra cô con gái, không bỏ phí cái tên nào. Thằng bé Phong sinh tháng 4, đầu mùa hè, vậy thì đặt Hạ Phong đi. Con bé Hoa sinh sớm tháng 2, sau Tết âm lịch, lại làm mẹ nó lo lắng một phen, vậy lấy tên Xuân Hoa, để lúc nào cũng nhớ đến công lao của mẹ. Rồi đứa thứ ba, thứ tư đến không báo trước, vậy thì hỏi vợ vậy. Bà Hoa cười cười, đứa sinh mùa thu, mặt sáng như trăng, tên Thu Nguyệt. Cô út lấy tên theo anh chị, để cả đời được anh chị bao bọc, bảo ban.
Updated 34 Episodes
Comments
💟♑️Ma Kết♑️💟
tên của những đứa con rất đẹp và dễ thương lắm
2024-10-10
1