Chỉ Bạc Quấn Lấy Ánh Trăng

Chỉ Bạc Quấn Lấy Ánh Trăng

Chương 1: Nạn tới trong ngày.

Tình như trăng.

. . .

Ôn Sương Hàn dựa lưng lên ghế, dáng vẻ u sầu cô độc, ánh cam vàng từ đèn led của quán bar bao trùm lên người cô, ngón tay xinh đẹp tinh tế vân vê cốc rượu vang đỏ trên bàn.

Mùi hương gỗ của quán hòa lẫn với nhiều mùi nước hoa nhàn nhạt khác nhau, khiến Sương Hàn cảm thấy có chút không mấy thoải mái, nhưng có sao đâu chứ. Nơi đây là vậy, trụy lạc phóng khoáng, cô rũ mắt, nhìn ngắm sắc đỏ óng ánh của rượu vang.

Hôm nay Sương Hàn không trang điểm, dưới ánh đèn mờ ảo càng khiến da thịt cô óng ánh như tuyết, hai má ửng hồng do rượu. Vành tai hồng hồng, khuyên tai ngọc trai sắc trắng khẽ đung đưa, Sương Hàn thở dài một tiếng:

"Tên khốn nạn."

Trên dưới cô đều bị ướt mưa, tóc dài xoăn nhẹ buông xõa, dù chỉ mặc len mỏng cổ cao giản dị cùng quần đen ống rộng, nhưng ở Sương Hàn lại toát lên khí chất hiếm có. Mi cong khẽ run, tầm nhìn cô trở nên mơ hồ, mọi thứ xung quanh cứ nhòa đi bởi sương mỏng đọng trên đôi mắt u sầu.

Thời điểm quay về bốn tiếng trước, Ôn Sương Hàn, là một bác sĩ tâm lý đang làm việc tại bệnh viện thành phố A.

Cô dựa mình vào lưng ghế, uể oải kêu trời kêu đất, cái bụng nhỏ của Sương Hàn cũng đã đói meo rồi, thế mà cô vẫn chưa hết lịch. Sương Hàn chỉnh lại quần áo cho chỉnh tề, ngồi thẳng lưng, nói vọng:

"Bệnh nhân tiếp theo."

Cánh cửa được mở ra, truyền đến bên tai cô là thanh âm của cao gót trên nền sàn, sau đó là bóng dáng một cô gái xinh đẹp. Tóc đen lỏng lẻo xõa dài, thân hình nhỏ bé, cử chỉ vô cùng nhẹ nhàng mềm yếu, liễu yếu đào tơ. Đôi mắt hoa đào xinh đẹp, lúc nào cũng như có sương đọng lại, thân mặc váy trắng hai dây, để lộ ra xương quai xanh cân đối.

Sương Hàn nhìn đến ngẩn ngơ, đến cô là con gái cũng dễ dàng bị hút hồn, cô gái kia ngồi xuống ghế, dáng ngồi yêu kiều. Giọng nói vô cùng dễ thương:

"Bác sĩ ơi."

Sương Hàn mỉn cười, tiếp lời cô gái nhỏ:

"Ừm, tôi ở đây."

[Trời ơi, sao lại có người đáng yêu tới mức này cơ chứ.]

Cô gái mấp máy môi hồng, gương mặt hiện lên vẻ khó xử. Sương Hàn là bác sĩ, nhìn rõ cô ấy có điều khó nói.

Sương Hàn dịu giọng:

"Năm nay em bao nhiêu tuổi rồi, tên là gì?"

"Nói cho chị biết, được không?"

Cô gái nhỏ khẽ gật đầu, lời nói ra bắt đầu tự nhiên hơn:

"Em năm nay mới là sinh viên năm nhất, em tên Diệp Tịch Tuyết."

Lời này vừa nói xong, Tịch Tuyết lại im lặng, tay nắm chặt vải váy, dè dạt nói tiếp:

"Chị bác sĩ ơi, yêu một người có phải sai không?"

Sương Hàn không biết cô gái trước mắt gặp phải chuyện gì, nhưng điều mà bác sĩ cần làm lúc này là giữ bệnh nhân bình tĩnh, Sương Hàn đứng dậy. Đi về phía Tịch Tuyết, cô vỗ về lên đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn, rồi nói:

"Tình yêu không sai, yêu một người cũng không phải là sai, vậy em có thể chia sẻ cho chị biết tình trạng em đang gặp được không?"

"Tịch Tuyết à, chị là người muốn giúp em, chia sẻ cho chị biết nhé."

Tịch Tuyết nắm lấy tay Sương Hàn, nói:

"Chị bác sĩ ơi, người yêu em đã có vợ sắp cưới, bác sĩ có thể tư vấn cho em cách để người yêu bỏ con vợ sắp cưới kia đi được không ạ."

"..."

Sương Hàn bắt đầu cảm thấy cấn cấn, cô không nghe nhầm đấy chứ, cô gái nhỏ đáng yêu đáng yêu trước mắt thế mà lại là tiểu tam, Sương Hàn cảm thấy bắt đầu không mấy thoải mái cho lắm.

Cô vẫn bình tĩnh, xoa nhẹ lên tay Tịch Tuyết, cố gắng khuyên bảo:

"Tịch Tuyết này, em còn trẻ như vậy, sao lại phải chọn đi theo hướng này."

Sương Hàn nhìn qua, cũng hiểu cô gái trước mắt không phải người thiếu thốn về tài chính, chiếc váy nhìn có vẻ đơn giản mà Tịch Tuyết mặc cũng là của một hãng đắt đỏ. Chưa kể đến khuyên tai cô gái này đeo, cũng đã có giá hơn chục triệu là ít.

Tịch Tuyết nhíu mày, khuôn mặt xinh đẹp khi tức giận nhìn cũng chỉ như hờn dỗi:

"Nhưng con mụ ấy và anh yêu em không hợp nhau, cô ta không xứng với anh ấy, chỉ có em mới hợp thôi."

"Người được yêu là người chiến thắng mà chị bác sĩ."

Sương Hàn cạn lời, cô biết đối chất như nào với cô gái nhỏ mang tam quan lệch lạc này thế này bây giờ, không lẽ tát cho con bé tỉnh ra. Tịch Tuyết thấy Sương Hàn không nói gì, cô gái này bắt đầu khó chịu, nói:

"Bác sĩ à, em trả tiền là để được giúp đỡ, chứ không phải là dạy đời em."

Sương Hàn nhìn cô gái chưa trải sự đời trước mắt, vẫn cố kìm nén sự tức giận nơi đáy lòng, dịu giọng nói:

"Có phải em hỏi chị làm sao để người yêu em bỏ vợ sắp cưới đúng không?"

Tịch Tuyết gật đầu lia lịa.

Sương Hàn nhìn cô bé trước mắt, nói tiếp:

"Nếu hắn yêu em thật lòng, thì anh ta sẽ không như vậy, sẽ không khiến em phải hỏi tới việc này, đây là một mối quan hệ sai trái độc hại, đàn ông rất nguy hiểm."

Tịch Tuyết tức giận nói:

"Không, anh ấy yêu em thật lòng, chúng em đã ngủ với nhau rồi mà."

Thế mà đã trao thân rồi.

Sương Hàn lường trước chuyện này, cảm thấy bất lực không thôi. Tịch Tuyết phản ứng giữ dội, đẩy cô một cái mạnh, vừa đi ra cửa vừa tức tối nói:

"Chị không biết gì thì đừng nói."

Đúng là Sương Hàn không biết gì thật, nhưng cô biết Tịch Tuyết chắc chắn sai, tên đàn ông kia cũng càng sai. Thôi thì chuyện người ta, không nên bận tâm, cho đỡ dính vào mớ phiền phức, nhưng vẫn không sao rời bỏ suy nghĩ khỏi câu chuyện này, lòng Sương Hàn đau nhói, cô cảm thấy xót xa cho người vợ sắp cưới trong câu chuyện kia, cảm thấy tức giận cho sự ngu muội đến mù quáng kia.

Đây cũng là bệnh nhân cuối cùng trong ngày của Sương Hàn, sắp được giải thoát vậy mà cô lại cảm thấy có chút buồn bực, hôm nay là kỉ niệm 18 năm ngày yêu của Sương Hàn với người yêu. Thế mà anh lại bận việc, Tư Hàm là giảng viên đại học của một trường có tiếng, cô cũng là một bác sĩ giỏi, có thể nói hai người rất tương xứng, môn đăng hộ đối.

Sương Hàn chưa muốn về nhà, cô ở lại kiểm lại sổ sách, bệnh tình của bệnh nhân. Sương Hàn mệt mỏi, hướng ánh mắt về phía cửa sổ bên, cô thở dài một hơi, gục mặt xuống bàn. Mi mắt bắt đầu nặng trĩu, cơn buồn ngủ kéo đến bên Sương Hàn, mi mắt rũ xuống, bóng đen đưa cô vào mộng say.

Sương Hàn cảm thấy người nhẹ nhõm, lim dim mở mắt, cũng không biết mình đã bất cẩn chợp mắt từ bao giờ, xoa xoa mi tâm.

Cô nhẹ giọng nói: 

"Mình ngủ từ bao giờ thế này."

Sương Hàn vươn vai một cái, ngồi thẳng dậy, đưa mắt nhìn về phía đồng hồ treo tường. Cô ngơ ngác vài giây, bây giờ đã là 19:23 rồi, Sương Hàn đã ngủ nhiều đến vậy cơ à.

Cô ngẩn người, vẫn chưa thể thoát khỏi giấc mộng không tên, Sương Hàn trong mơ hồ, dọn lại đồ trên bàn. Chuẩn bị ra về, khi cô ra ngoài, trời đã chuyển tối, Sương Hàn bất giác nhớ về Tư Hàm.

Trong tâm suy tư:

"Không biết giờ này anh ấy đã ăn tối chưa, làm nhiều như vậy, không tránh khỏi mệt mỏi."

Cô hôm nay cũng không đi xe, từ bệnh viện về tới chung cư cũng không quá xa, vốn là định giảm cân. Mấy hôm trước, Tư Hàm cứ trêu Sương Hàn béo, không được như xưa.

Hot

Comments

trà meo checkk👉👈

trà meo checkk👉👈

nghe là bt đẹp rồi á tr..

2024-10-21

0

Khôn Khôn Tiểu

Khôn Khôn Tiểu

mẫn nhi:)

2024-10-21

0

Emi 💫

Emi 💫

Đm... đụng vào cân nặng của con gái là tới số may mà chj Sương Hàn ko so đo tính toán gì

2024-09-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nạn tới trong ngày.
2 Chương 2: Tình tàn theo mưa.
3 Chương 3: Cảm xúc mơ màng chiếm lấy tâm trí.
4 Chương 4: Mộng say dưới mưa.
5 Chương 5: Tuyết trắng nơi tình nên duyên.
6 Chương 6:Buông bỏ kẻ không còn tình.
7 Chương 7: Sắc trắng thanh bạch, giả tạo kinh người.
8 Chương 8: Bình minh chưa tới, mãi mãi không tới.
9 Chương 9: Chìm đắm trong cuồng si.
10 Chương 10: Lệ rơi trong thầm lặng.
11 Chương 11:Thanh âm hỗn loạn điên cuồng.
12 Chương 12: Tình đẹp như hoa.
13 Chương 13: Hôn lễ, tơ hồng nối duyên tình.
14 Chương 14: Ấm áp tựa gió thu.
15 Chương 15: Lời yêu đường mật.
16 Chương 16: Lời yêu không đáng tin.
17 Chương 17: Chăm sóc vợ nhỏ.
18 Chương 18: Cục bông nhỏ.
19 Chương 19: Tìm người trong giấc mộng.
20 Chương 20: Nhà mới.
21 Chương 21: Đuôi nhỏ bên anh.
22 Chương 22: Dần dần cách xa.
23 Chương 23: Người hỏi người đáp.
24 Chương 24: Hoàng yến trong tay, trái tim trong lồng.
25 Chương 25: Mợ tán cậu.
26 Chương 26: Cảm xúc kỳ lạ nơi đáy lòng.
27 Chương 27: Mộng tỉnh người tuôn lệ.
28 Chương 28:Hoàng yến trong lồng, vô vạn bi sầu.
29 Chương 29: Lòng ấm người cười.
30 Chương 30: Chỉ bạc dẫn lối em đi.
31 Chương 31: Người trở về, Cố Thanh Chi.
32 Chương 32: Gió đông nổi lên.
33 Chương 33: Tình ý mù quáng.
34 Chương 34: Tuyết trắng đọng lại trên sinh mạng.
35 Chương 35: Ấm áp tựa ánh bình minh.
36 Chương 36: Rối bời trong dòng cảm xúc.
37 Chương 37: Em sốt anh chăm.
38 Chương 38: Cùng có một cảm xúc kỳ lạ.
39 Chương 39: Tâm... có động hay không?
40 Chương 40: Chữ tình, khó quá.
41 Chương 41: Chậu này không thể cướp.
42 Chương 42: Đồng minh.
43 Chương 43: Cảm xúc kỳ lạ giữa hai ta.
44 Chương 44: Diễn, không chỉ một người biết.
45 Chương 45: Gió tới tuyết rơi.
46 Chương 46: Gặp lại cơn ác mộng.
47 Chương 47: Bóng đêm bủa vây.
48 Chương 48: Giả vờ.
49 Chương 49: Gần mà xa.
50 Chương 50: Giọt lệ ký ức.
51 Chương 51: Ôn Gia.
52 Chương 52: Tình cũ không quên.
53 Chương 53: Nhịp đập của trái tim.
54 Chương 54: Duyên trời.
55 Chương 55: Dỗ nhóc con lớn tuổi.
56 Chương 56: Theo sát bên người.
57 Chương 57: Tôi sẽ là đôi mắt của cô.
58 Chương 58: Tội ác sau ánh hào quang.
59 Chương 59: Hơi ấm từ anh.
60 Chương 60: Đón sinh nhật.
61 Chương 61: Gặp lại người ấy.
62 Chương 62: Lùi bước.
63 Chương 63: Lại gần bên anh.
64 Chương 64: Đưa ra ánh sáng.
65 Chương 65: Nói ra lời yêu.
66 Chương 66: Cố chấp lại càng thêm đau.
67 Chương 67: Giải thuốc.
68 Chương 68: Cùng bệnh!
69 Chương 69: Mật tình luyến ái.
70 Chương 70: Không có lý do.
71 Chương 71: Người trong lòng.
72 Chương 72: Không chịu buông.
73 Chương 73: Sự thật không thể chối.
74 Chương 74: Lợi dụng.
75 Chương 75: Lòng tin.
76 Chương 76: Bức tường vô hình.
77 Chương 77: Mắc kẹt.
78 Chương 78: Lửa giận chờ ngày.
79 Chương 79: Bảo vệ em.
80 Chương 80: Đặc biệt quan tâm.
81 Chương 81: Một khắc rung động.
82 Chương 82: Nuông chiều.
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Nạn tới trong ngày.
2
Chương 2: Tình tàn theo mưa.
3
Chương 3: Cảm xúc mơ màng chiếm lấy tâm trí.
4
Chương 4: Mộng say dưới mưa.
5
Chương 5: Tuyết trắng nơi tình nên duyên.
6
Chương 6:Buông bỏ kẻ không còn tình.
7
Chương 7: Sắc trắng thanh bạch, giả tạo kinh người.
8
Chương 8: Bình minh chưa tới, mãi mãi không tới.
9
Chương 9: Chìm đắm trong cuồng si.
10
Chương 10: Lệ rơi trong thầm lặng.
11
Chương 11:Thanh âm hỗn loạn điên cuồng.
12
Chương 12: Tình đẹp như hoa.
13
Chương 13: Hôn lễ, tơ hồng nối duyên tình.
14
Chương 14: Ấm áp tựa gió thu.
15
Chương 15: Lời yêu đường mật.
16
Chương 16: Lời yêu không đáng tin.
17
Chương 17: Chăm sóc vợ nhỏ.
18
Chương 18: Cục bông nhỏ.
19
Chương 19: Tìm người trong giấc mộng.
20
Chương 20: Nhà mới.
21
Chương 21: Đuôi nhỏ bên anh.
22
Chương 22: Dần dần cách xa.
23
Chương 23: Người hỏi người đáp.
24
Chương 24: Hoàng yến trong tay, trái tim trong lồng.
25
Chương 25: Mợ tán cậu.
26
Chương 26: Cảm xúc kỳ lạ nơi đáy lòng.
27
Chương 27: Mộng tỉnh người tuôn lệ.
28
Chương 28:Hoàng yến trong lồng, vô vạn bi sầu.
29
Chương 29: Lòng ấm người cười.
30
Chương 30: Chỉ bạc dẫn lối em đi.
31
Chương 31: Người trở về, Cố Thanh Chi.
32
Chương 32: Gió đông nổi lên.
33
Chương 33: Tình ý mù quáng.
34
Chương 34: Tuyết trắng đọng lại trên sinh mạng.
35
Chương 35: Ấm áp tựa ánh bình minh.
36
Chương 36: Rối bời trong dòng cảm xúc.
37
Chương 37: Em sốt anh chăm.
38
Chương 38: Cùng có một cảm xúc kỳ lạ.
39
Chương 39: Tâm... có động hay không?
40
Chương 40: Chữ tình, khó quá.
41
Chương 41: Chậu này không thể cướp.
42
Chương 42: Đồng minh.
43
Chương 43: Cảm xúc kỳ lạ giữa hai ta.
44
Chương 44: Diễn, không chỉ một người biết.
45
Chương 45: Gió tới tuyết rơi.
46
Chương 46: Gặp lại cơn ác mộng.
47
Chương 47: Bóng đêm bủa vây.
48
Chương 48: Giả vờ.
49
Chương 49: Gần mà xa.
50
Chương 50: Giọt lệ ký ức.
51
Chương 51: Ôn Gia.
52
Chương 52: Tình cũ không quên.
53
Chương 53: Nhịp đập của trái tim.
54
Chương 54: Duyên trời.
55
Chương 55: Dỗ nhóc con lớn tuổi.
56
Chương 56: Theo sát bên người.
57
Chương 57: Tôi sẽ là đôi mắt của cô.
58
Chương 58: Tội ác sau ánh hào quang.
59
Chương 59: Hơi ấm từ anh.
60
Chương 60: Đón sinh nhật.
61
Chương 61: Gặp lại người ấy.
62
Chương 62: Lùi bước.
63
Chương 63: Lại gần bên anh.
64
Chương 64: Đưa ra ánh sáng.
65
Chương 65: Nói ra lời yêu.
66
Chương 66: Cố chấp lại càng thêm đau.
67
Chương 67: Giải thuốc.
68
Chương 68: Cùng bệnh!
69
Chương 69: Mật tình luyến ái.
70
Chương 70: Không có lý do.
71
Chương 71: Người trong lòng.
72
Chương 72: Không chịu buông.
73
Chương 73: Sự thật không thể chối.
74
Chương 74: Lợi dụng.
75
Chương 75: Lòng tin.
76
Chương 76: Bức tường vô hình.
77
Chương 77: Mắc kẹt.
78
Chương 78: Lửa giận chờ ngày.
79
Chương 79: Bảo vệ em.
80
Chương 80: Đặc biệt quan tâm.
81
Chương 81: Một khắc rung động.
82
Chương 82: Nuông chiều.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play