Chu Hạ như vừa mở ra được bầu trời mới,ngơ ngẩn hỏi:"thì ra bệnh sạch sẽ trong truyền thuyết là có thật!"
Lúc này Hứa Thành và Lục Yến Yến một trước một sau bước vào lớp,vì tiết cuối là tiết tự học nên không có giáo viên trông coi.Chu Hạ cảm thấy rất chi là có lỗi với tảng băng lạnh lớp mình.
Chu Hạ lẩm bẩm:"không nên so đo với người bị bệnh!"
Bỗng có giọng nói vang lên bên cạnh cậu:"ai bị bệnh?"
Chu Hạ giật bắn mình theo bản năng lùi ra bên cạnh,cậu hoảng loạn nhìn người mình vừa nói xấu đứng ngay cạnh đang tươi cười nhìn mình:"haha lớp...lớp trưởng!"
Hứa Thành:"Cô Lý gọi cậu lên văn phòng!"
như sét đánh ngang tai,Chu Hạ như vừa được vớt ra khỏi chậu nước đá thì lại bị thả ngay vào chảo dầu sôi vậy,cậu mất hồn đứng dậy chuẩn bị đi thì Hứa Thành sát vào tai cậu nói:"cậu không so đo với người ta, chưa chắc người ta không so đo với cậu!"
Nói xong bỏ lại cậu đứng ngây như phỗng đứng đó,Chu Hạ nhìn bóng lưng của hắn nói:"ông đây còn lâu mới sợ!" sau đó bỏ đi.
Vừa đến cửa văn phòng đã nghe tiếng cô Lý chửi:"học hành thế này thì làm sao mà tốt nghiệp được! ôi sao đời tôi lại khổ thế này!"
Chu Hạ rón rén gõ cửa rồi nói:"chào cô!"
Cô Lý chả thèm nhìn cậu:"vào đây!"
Chu Hạ rụt rè bước vào,Cô lý còn chả thèm để cậu nước đến gần đã oang oang nói:"Chu Hạ! Em nói xem học hành như này thì cô làm sao kéo được em,đã thế bài tập còn không làm nữa!"
Chu Hạ rất nhanh đã lấy lòng cô:"cô bớt giận! Cô xem tức giận chắc chắn sẽ để lại nếp nhăn,mà để lại nếp nhăn thì cô sẽ già đi,như vậy thật sự quá tiếc cho khuôn mặt xinh đẹp này,cô nói có đúng không? Vậy nên cô phải bình tĩnh có gì chúng ta từ từ nói chuyện!"
Cô Lý thở dài, đứa nhỏ này tâm tư chả thèm đặt vào học hành mà chỉ giỏi dỗ người ta thôi:"vậy em nói phải làm sao đây!"
Hỏi đến đây Chu Hạ cũng không biết,cậu im lặng không nói gì.cô Lý thở dài nói:"đây là lần thứ 15 em bị ghi vào sổ rồi,theo luật của nhà trường em phải dọn đến ktx để trường tiện quản hơn! cô sẽ nói với ba mẹ em!"
Chu Hạ giật mình,cậu quên mất việc này a! Phải làm sao đây,cậu luống cuống nói:"cô,cô nghĩ lại được không? ở lại trường không được đâu!
Cô Lý không muốn nghe cậu lý do lý trấu gì nữa,phất tay nói:"không nói nữa! Chuyện đã quyết rồi cô cũng không cứu được!"
Cứ thế Chu Hạ bị đuổi ra khỏi phòng,Cậu thất thần đi về phòng học.
"Hỏng rồi,còn đâu những ngày tháng cấp ba đầy ao ước của mình nữa, còn đâu những ngày rong chơi cùng đám bạn đến khuya mới về nữa! Giờ đây bị bủa vây trong ngôi trường rộng rãi mà không có tình người này sao mà sống được đây! đời tàn rồi"
Khi cậu vừa về đến phòng học thì cũng là lúc được nghỉ,Lâm Thanh Thương hớn hở kéo tay cậu xuống căn tin:"mau mau,món sườn không nhanh là hết đó!"
Chu Hạ bị nó kéo như bay đến căn tin,cậu ngồi ngây như phỗng nhìn khay cơm của mình rồi thở dài,Lâm Thanh Thương ngồi đối diện thấy cậu một tí là thở dài thở ngắn hỏi:"sao thế?"
Chu Hạ khóc không thành tiếng nói:"tao bị giữ lại ở trường để nhận quản chế rồi!"
Lâm Thanh Thương không thèm nể mặt mà cười ha hả vào mặt cậu,nó còn vừa cười vừa an ủi:"không sao! ở trường cũng không phải chuyện gì xấu phụt hahahah"
Chu Hạ đã bực rồi còn gặp đứa ngứa đòn này nữa,thật sự muốn nổ tung ở đây mà!
Cậu đang chuẩn bị đứng dậy đập cho tên này một trận thì Trần Ngạn bước đến,cô ngồi xuống cạnh Lâm Thanh Thương nói:"chuyện cậu nhờ tôi tìm được rồi!"
Chu Hạ lập tức vui vẻ,cậu ngồi xuống hỏi:"cô ấy nói sao?"
Trần Ngạn rướn người thì thầm:"cô ấy nói cô ấy thích những người giỏi hơn cô ấy!"
Sau đó Trần Ngạn nhìn qua một lượt trên người cậu phán một câu:"cậu không được!"
Như một nhát dao đâm thẳng vào tim,Chu Hạ đứng phắt dậy nói:"con trai không thể liên quan đến từ "không được" cậu hiểu không?"
Lâm Thanh Thương vừa gặm sườn nói:"tổng thể thì cũng ổn nhưng học dốt quá! Không với được đâu!"
Chu Hạ tức muốn mắng người, nhưng nó nói cũng không phải hoàn toàn sai sự thật,ài!
Trần Ngạn chẹp miệng nói:"việc ấy thôi mà! Chỉ cần học là được có gì khó đâu?"
Chu Hạ liền từ địa ngục lên tới thiên đường luôn,cậu hớn hở ăn nhanh khay cơm rồi quay về lớp học.
"được học thôi mà! Không có việc gì có thể làm khó được ông đây!!!"
Lâm Thanh Thương nhanh chóng đuổi theo,bấy giờ Hứa Thành đi đến bên cạnh Trần Ngạn nói:"được chưa?"
Trần Ngạn vui vẻ nhìn điện thoại mình tinh lên một cái,cô tươi cười nói:"yên tâm sếp Hứa,tôi đã ra tay làm sao mà không hòa thành nhiệm vụ?"
Hứa Thành cười nhìn bóng người đi khuất kia,chẹp miệng nói:"ha không thoát được!"
Lục Yến Yến lắc đầu nhìn hai người bạn của mình:"nam mô a di đà phật! Hãy siêu thoát đi hai con quỷ!"
Updated 54 Episodes
Comments
Nguyễn Khánh Linh
dẻo miệng quá zị 😃
2025-01-27
5
Rimuru Tempest
chời quay xe khét lẹt 🤣🤣
2024-12-27
17
Munmun
hetcuu^^
2024-12-22
3