Chúng Ta Không Phải Anh Em.
C3.LÀM KHÓ
Nguyễn Hoàng Trung
|đi xuống lầu|
Nguyễn Thế Minh
|ung dung ăn|
Nguyễn Hoàng Trung
|ngồi lại ghế|
Trên cơ thể anh đã có vài nốt đo đỏ do dị ứng. Uống thuốc tuy đã không sao nhưng thật sự trông vẫn có chút không được ổn lắm...
Nguyễn Thế Minh
Anh trai,lâu quá đấy,đồ ăn sắp nguội mất rồi.
Nguyễn Hoàng Trung
|cười nhẹ|
Nguyễn Hoàng Trung
Em nói xem, người động tay chân vào ly nước kia nên xử lý thế nào?
Nguyễn Thế Minh
Tuỳ anh xử lý.
Nguyễn Hoàng Trung
Quản gia, sa thải người làm ban nãy mang nước ra.
Người làm
Không, tôi không có, cậu hai giúp tôi với...
Chỉ là một cô gái,cô ta quỳ xuống vội bò tới chỗ hắn.
Nguyễn Hoàng Trung
Cô hại cậu chủ, còn muốn ăn vạ sao?
Nguyễn Hoàng Trung
|nhìn hắn|
Nguyễn Hoàng Trung
Em lên tiếng chút đi em trai yêu quý?
Nguyễn Thế Minh
|vẫy tay với quản gia|
Quản gia
Vâng, người đâu đưa cô ta đi.
Người làm
Không, không, cậu hai!!
Nguyễn Hoàng Trung
|nhếch môi|
Nguyễn Thế Minh
*Cũng biết phản kháng rồi? Hừ, cũng chỉ là trò vặt,xem anh đắc ý bao lâu.
Nguyễn Hoàng Trung
*Vẫn khó chịu quá,thằng nhãi kia rốt cuộc kêu người cho bao nhiêu bột bắp vào nước vậy chứ.
Điện thoại của anh bỗng reo lên
Nguyễn Hoàng Trung
Trung Kiên...?
Nguyễn Hoàng Trung
*Đm thằng bạn ở thế giới kia, liệu thế giới này nó có như thằng em mình không vậy,nam mô a di đà Phật..
Nguyễn Hoàng Trung
📞"Alo?"
Lưu Trung Kiên
📞"Alo,thằng quỷ kia,mày lại lên cơn gì sao lại tự làm hại bản thân?Tao phải bay từ bên Mỹ về đấy, thế nào rồi,mai tao qua thăm nhé?"
Nguyễn Hoàng Trung
📞"Không sao, vết thương nhỏ thôi,mai tao phải đi làm, để tối cùng đi ăn cũng được."
Lưu Trung Kiên
📞"Nhỏ cái con khỉ,má chứ ngu cũng vừa vừa phải phải thôi."
Nguyễn Hoàng Trung
📞"Thôi được rồi."
Lưu Trung Kiên
📞"Có phải thằng em mày lại làm khó mày phải không?Má chứ thằng đấy cho rằng bản thân là con ruột của tập đoàn thì muốn làm gì thì làm chắc."
Nguyễn Hoàng Trung
📞"Được rồi,ăn nhờ ở đậu bị chút chuyện cũng là chuyện thường mà. Tao đi ngủ sớm đây nói chuyện sau nhé."
Nguyễn Hoàng Trung
*Đúng rồi...đã là được được nhận nuôi còn muốn tranh chức vụ với thằng bé,nó muốn giết mình cũng là chuyện thường tình.Trung ơi là Trung,mày giành với chủ làm gì chứ?!
Quản gia
Cậu hai có gì sai bảo?
Nguyễn Thế Minh
Mang này lên cho thằng Trung đi.
Quản gia
Thuốc..?Vâng tôi hiểu rồi.
Nguyễn Thế Minh
Đừng có nói là tôi đưa.
Quản gia
*Anh em nhà này lạ thật, đấu đá nhau xong lại kêu mình chạy vặt dùm?
Nguyễn Hoàng Trung
Có chuyện gì?
Quản gia
Thuốc của cậu cả đây ạ.
Nguyễn Hoàng Trung
|nhíu mày|
Nguyễn Hoàng Trung
Sao lại có thuốc này?
Quản gia
Ban nãy tôi thấy dưới bếp,chắc là dùng được cho bệnh dị ứng của cậu cả nên mới mang đến.
Nguyễn Hoàng Trung
Vâng, cảm ơn bác
Quản gia
Việc nên làm thôi ạ.
Nguyễn Hoàng Trung
*Chắc trong nhà này vẫn là bác quản gia đáng tin cậy nhất...
Nguyễn Thế Minh
|đứng một góc|
Nguyễn Thế Minh
*Không phải vì mẹ hay cho người giám sát anh, thì tôi đã cho anh đi đời lâu rồi.
Nguyễn Hoàng Trung
*Vẫn là phải đi làm công ăn lương.
Anh đứng trước cổng một tập đoàn lớn,ánh mắt thoáng buồn nhìn khung cảnh trước mắt.
Nguyễn Hoàng Trung
|đi vào trong|
...
Đến đúng lúc lắm,cậu xuống dưới mua dùm tôi ly cà phê với.
Nguyễn Hoàng Trung
Chuyển tiền đi,à chuyển cả phí đi lại nữa nhé,chứ đi từ đây xuống cũng tốn thời gian lắm .
...
Có mấy đồng bạc mà cũng keo kiệt.
Nguyễn Hoàng Trung
Phải keo chứ,ví dụ mình cô thì không sao chứ nhiều người như cô thì tôi chẳng lẽ phải bán mạng để bao mấy người?
...
Rồi rồi chuyển tiền là được chứ gì.
Cậu vui vẻ đi mua cà phê dùm,dù sao cũng đúng lúc cậu định đi mua.
Ấy vậy mà ra ngoài lại đụng độ em trai.
Nguyễn Hoàng Trung
*Gặp ma rồi.
Nguyễn Hoàng Trung
Chưa tới giờ vào làm,anh-...tôi muốn ra ngoài mua cà phê.
Nguyễn Hoàng Trung
|rời đi|
Nguyễn Thế Minh
|nhìn theo|
Lúc sau cậu cầm hai ly cà phê trên tay, đi vào vẫn đụng mặt hắn.
Nguyễn Hoàng Trung
*Đứng đây bắt nhân viên đi làm muộn hay gì trời.
Nguyễn Thế Minh
|lấy một ly cà phê từ tay cậu|
Nguyễn Hoàng Trung
Ủa?NÀY!
Hắn rời đi trong thoáng chốc,cậu thì hoang mang.
Nguyễn Hoàng Trung
*Chưa kịp đòi tiền mà
Nguyễn Hoàng Trung
*Ôi vl, một ly cà phê 10củ?Ôi ngon,đúng em trai yêu của anh.
Cậu lại vui vẻ đi vào trong.
Nguyễn Hoàng Trung
Cà phê của cô
...
Trưởng phòng ơi, ra nhờ cái
Nguyễn Hoàng Trung
*Má,sao ở cái nơi chết tiệt này mình lại trở thành người bị sai vặt rồi?
Trần Văn Kha
Trưởng phòng Nguyễn Hoàng Trung của bộ phận này đâu rồi nhỉ?
...
1:Ôi,là thư ký riêng của giám đốc Minh đấy
|nói nhỏ|
...
2:Thằng ngốc kia lại gây chuyện à?
|nói nhỏ|
Nguyễn Hoàng Trung
*Đời mình lại sắp tàn à?
Nguyễn Hoàng Trung
Chuyện gì thế?
Trần Văn Kha
*Má chứ ông sếp toàn giao làm mấy việc linh tinh gì không á trời, khó chịu vô cùng.
Trần Văn Kha
À thì bản hợp đồng này giám đốc điều hành kêu tôi mang đến cho cậu, nói cậu nội trong tuần này phải làm xong.
Nguyễn Hoàng Trung
*Vãi cả l đùa nhau à?
...
1: Thằng này chạy vặt được thôi chứ có biết gì đâu mà làm?
|bàn tán|
...
2:Ừ trước tranh giành với sếp giờ bị sếp đì cho khổ vl.
|nói nhỏ|
Nguyễn Hoàng Trung
*Cái thân xác này tồi tàn đến mức nào vậy? Đến cả nhân viên cũng chửi được, trong khi mình chức vị cao hơn?
Nguyễn Hoàng Trung
Tôi biết rồi.
Trần Văn Kha
|gật nhẹ rồi rời đi|
Nguyễn Hoàng Trung
*Thằng nhóc chết tiệt, may sao cái não hiện tại này hơn cái não trước của thân xác này một chút...
____________________________________
Comments