Chúng Ta Không Phải Anh Em.
C1.THẾ GIỚI MỚI I
_Hình ảnh các nhân vật do tác giả lấy trên mạng, không có ý nói người / nhân vật thật trong ảnh_
____________________________________
Mùi thuốc khử trùng của bệnh viện dần dần lao thẳng vào khoang mũi,đi sâu vào ý thức của anh.
Nguyễn Hoàng Trung
|mơ màng mở mắt|
Nguyễn Hoàng Trung
*Bệnh viện?Mình chưa chết sao...tốt quá rồi...
Cậu cố gượng ngồi dậy,dựa lưng vào thành giường bệnh.
Anh chăm chằm nhìn vết cắt trên tay,có chút khó hiểu.
Nguyễn Hoàng Trung
*Không phải mình bị tai nạn giao thông sao?Từ bao giờ bệnh viện lại cắt tay bệnh nhân để trị thương vậy nhỉ?
Trước đó,anh đang trên đường đi về nhà, một xe đi quá tốc độ và vượt đèn đỏ đã tông trúng anh.Bây giờ tỉnh lại chỉ thấy choáng nhẹ với nhức tay thật sự là kì quái quá đi.
Y tá
Tỉnh rồi?Cậu thấy trong người thế nào,có ổn không?
Nguyễn Hoàng Trung
Cũng ổn...ai đưa tôi tới đây vậy?
Y tá
Thấy nói là người làm nhà cậu thì phải.
Nguyễn Hoàng Trung
Người làm?..
|lí nhí|
Y tá
Ài da,đám thanh niên các cậu bây giờ cứ hở ra là lại tự tử,đúng là hỏng não thật rồi.
Y tá
|nhún vai rời đi nhanh chóng|
Nguyễn Hoàng Trung
*Cô y tá đó sao ăn nói lạ vậy?
Nguyễn Hoàng Trung
*Mình bị tai nạn mà?
Cạch,cánh cửa lại mở ra lần nữa.
Nguyễn Hoàng Trung
Minh!Em sao lại ở đây?
Nguyễn Thế Minh
Muốn chết như vậy,sao không nhảy một phát xuống bên dưới cho nhanh?Hành hạ bản thân như vậy làm gì,phí phạm thời gian.
Nguyễn Hoàng Trung
Hả?Em đang nói gì thế?
Nguyễn Thế Minh
Ha, ngủ một giấc thì mất não luôn rồi à? Anh anh em em, nghe kinh quá đấy.
Nguyễn Hoàng Trung
Em làm sao thế?
Nguyễn Hoàng Trung
|với tay tới chỗ hắn|
Nguyễn Thế Minh
Đừng có chạm bàn tay bẩn thỉu của anh vào người tôi.
Nguyễn Hoàng Trung
*Em ấy không phải trước tới giờ luôn ngoan ngoãn sao?Tại vì sao hôm nay lại biến thành bộ dạng như thế này rồi?Vả lại... không phải thằng bé vẫn đang ở nước ngoài sao?
Nguyễn Thế Trọng
Ồn ào cái gì vậy hả?
Hoàng Thị Ly
Con lại làm loạn cái gì vậy hả? Con tưởng mạng sống là rác hay thế nào mà thích thì sống không thích thì chết? Con mà có mệnh hệ gì mẹ biết ăn nói với...
|khựng lại|
Nguyễn Thế Trọng
Có biết là bố mẹ rất bận cũng phải tới xem con không?Lớn như vậy rồi,25 rồi chứ còn nhỏ đâu mà làm toàn mấy trò trẻ con.
Nguyễn Thế Minh
Bố mẹ cứ nhiều lời với tên không não như vậy làm gì? Muốn chết thì cho chết luôn.
Hoàng Thị Ly
Minh! Không được ăn nói vớ vẩn như thế với anh.
Nguyễn Thế Minh
Chẳng lẽ con nói sai?Anh ta cũng xứng có được mạng sống à?
Nguyễn Thế Trọng
Thôi ngay,con lo mà làm việc của bản thân đi.
Nguyễn Hoàng Trung
*Rốt cuộc bọn họ đang nói gì vậy?
Hoàng Thị Ly
Con nghỉ ngơi đi,đừng nghĩ với làm mấy chuyện vô bổ nữa, chẳng may không phát hiện kịp thì sao? Minh ra ngoài nói chuyện với bố mẹ.
Nguyễn Hoàng Trung
...
*Mà cái Thư đâu nhỉ?...
|nhíu mày|
Cả ba dần dần rời đi, để anh đầu óc quay cuồng cùng một mớ hỗn độn.
Nguyễn Hoàng Trung
Cái chó má gì thế này?
Nguyễn Hoàng Trung
Điện thoại đâu rồi,mình phải xem nay là ngày nào, rốt cuộc là mơ hay thật.
Anh lật đật nhìn quanh, thấy điện thoại ở trên bàn gần đó liền xuống giường tới lấy.
Nguyễn Hoàng Trung
Đúng ngày 28 tháng 2, hôm nay mình rõ ràng bị tai nạn,tại sao lại thành tự sát như này?
Cậu suy nghĩ hồi lâu,có chút rùng mình đành mở máy xem chút tin tức.
Nguyễn Hoàng Trung
Cái chó má gì nữa đây...
Nguyễn Hoàng Trung
Có quyền,giết người sẽ không phải đi tù? Thế không phải loạn hết sao, thế giới quái quỷ gì vậy?
Điều đáng sợ là bên trong các bình luận chẳng ai thấy điều này là sai.
Cậu sợ hại đứng dậy mở cửa định chạy khỏi đây.
Y tá
Ấy...đi đâu vậy hả,mau vào phòng ăn rồi uống thuốc đi.
Nguyễn Hoàng Trung
Đây là nơi quỷ nào thế này...
|lầm bẩm|
Nguyễn Hoàng Trung
Tôi muốn xuất viện.
Y tá
Chưa được,vị kia có nói phải đợi cậu khỏi hoàn toàn mới được. Bệnh viện này đang rất tốt, chúng tôi chưa muốn mất việc, không dám không nghe.
Nguyễn Hoàng Trung
Vị kia là vị nào?Pháp luật chẳng lẽ không trị được mấy người đó?
Y tá
Những người có thế lực lớn, đâu phải muốn trị là trị? Pháp luật còn sợ bị liên lụy ấy chứ, mau vào lại phòng đi.
Nguyễn Hoàng Trung
*Mình rốt cuộc đang ở chỗ quỷ nào đây...
Anh lo lắng đi vào,ngồi lại lên giường bệnh.
Nguyễn Hoàng Trung
Vị mà cô nói...là ai vậy?
Y tá
Đương nhiên là giám đốc điều hành của tập đoàn MT rồi.Cứa tay đâu có động chạm gì tới trí nhớ đâu mà hỏi lạ vậy?
Nguyễn Hoàng Trung
Em trai tôi?
Anh im lặng, nhận bát cháo từ tay y tá,từ từ ăn.
Nguyễn Hoàng Trung
Rốt cuộc là như nào?
Anh đưa tay lên ôm đầu,bát trong tay cũng từ đó mà rơi thẳng xuống sàn nhà.
Nguyễn Hoàng Trung
Aaa,đau đầu quá!
Nguyễn Hoàng Trung
*Đau quá,đau quá, đau chết mất..
Anh ôm đầu lăn lóc trên giường,vì đau mà cơ thể phát run lên.
Y tá
BÁC SĨ!MAU LÊN,BỆNH NHÂN CÓ CHUYỆN RỒI!
Tiếng hô của y tá dần nhỏ lại,anh dần mất đi nhận thức...
Nguyễn Hoàng Trung
*Mình vẫn phải chết sao...
Comments