Chương 5

Dương gia nằm ở đại lộ Đông Phương, cách xa trung tâm thành phố Hồ Nam. Trời hôm nay mưa rất lớn, những cơn mưa như trút nước đập mạnh vào cửa kính xe của anh.
Chiếc xe dừng lại trước cổng lớn của Dương gia, những hạt mưa nặng trĩu rơi xuống tấm kính chắn gió tạo nên âm thanh rì rào không dứt.
Cánh cổng đồ sộ bằng sắt đen bóng, trang trí họa tiết tinh xảo, đứng sừng sững giữa cơn mưa như một biểu tượng quyền uy và truyền thống.
Bác quản gia nhanh nhẹn bước ra khỏi nhà, tay cầm chiếc ô lớn để che chắn cơn mưa. Với bước chân vững chãi, bác tiến thẳng đến cổng, vội vàng mở khóa và đẩy cánh cổng lớn sang một bên.
NV/nam
NV/nam
Quản gia: Thiếu gia đã về * che ô cho anh *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Mau vào nhà thôi bác * nhanh chóng vào nhà *
Vừa bước vào nhà, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt anh là hình ảnh đôi đồng lão - ba mẹ anh - đang ngồi uống trà trong không gian tĩnh lặng của phòng khách.
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Ba mẹ * cởi giày *
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: Văn nhi về rồi sao? * để tách trà xuống *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Vâng * chậm rãi ngồi xuống ghế *
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: Đây là Vương Vũ đó con mau nhìn xem, đúng gu con không? * đưa hình cho anh xem *
Sau đó, anh quay sang nhìn mẹ mình, trong mắt lấp ló sự tức giận.
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Mẹ à, cô ấy rất đẹp nhưng con không thích! * nghiêm túc *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Và con không có ý định kết hôn bây giờ.
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: Con đã gần 30 rồi con định ở vậy sao?
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Ta và mẹ con muốn có cháu bế rồi, con còn không kết hôn? * nhìn anh *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Ra cô nhi nhận nuôi một đứa không được sao? * xoa thái dương *
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: ta không cần biết con phải cưới con bé!
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: Con định cãi bọn ta? Ta nhọc công nuôi con lớn khôn, bây giờ lại giở cái tính không nghe lời? * tức giận *
Nói đến đây, anh càng tức giận hơn. «13 năm qua, họ đã nuôi anh được ngày nào chưa? Là xã hội nuôi anh, chính tay anh nuôi anh.»
Những năm tháng vất vả, tự lập giữa cuộc đời khắc nghiệt, anh đã gồng gánh tất cả để tồn tại, anh không nhịn được mà quát lớn
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Hai người nuôi con ,nói không biết ngượng miệng? Năm con 14 tuổi ai là người ném con ra ngoài tự lập, cắt hết trợ cấp? * tức giận *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Để một đứa nhóc chưa thành niên tự sinh tự diệt ngoài xã hội hiểm ác, tiền học phí là tiền con tự kiếm ba mẹ có chi sao!
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Tiền ăn uống, tiền thuê nhà là một tay con tự kiếm ra, 13 năm qua con không ăn một đồng một cắt nào ở Dương gia cả!
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: bọn ta chỉ muốn tốt cho con. Bây giờ con chịu lấy Vương tiểu thư, công ty ba con sẽ lên đà phát triển!
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Con mặt kệ, cả hai muốn lấy thì tự lấy con không quan tâm! * đứng dậy *
Vừa đứng dậy ba anh bước nhanh đến trước mặt anh, không chút do dự, ông đưa tay tát mạnh vào khuôn mặt thanh tú của anh.
Tiếng tát vang lên trong không gian yên tĩnh, và ngay lập tức, một vết đỏ rõ nét từ 5 ngón tay in hằn lên làn da trắng ngà của anh.
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Thằng bất hiếu! * giận dữ *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
...Ba đánh con? * ngạc nhiên *
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Mày mau chuẩn bị đi, tuần sau tổ chức lễ cưới! * quay lưng *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Con đã nói là con không cưới * quát lớn *
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Mày phải cưới, nếu mày không cưới thì ai giúp Dương thị hả!
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Mày hi sinh một chút đi, vì Dương gia và Dương thị đi được không Dương Bác Văn, nếu mày kết hôn với con gái Vương thị gia đình họ sẽ giúp chúng ta.
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Giúp? Lúc con đã sắp bước vào giai đoạn trầm cảm nặng ba mẹ có bên cạnh giúp con không? * rưng rưng *
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy:...
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Nhưng lúc đó ở bên cạnh con là ai? Là đứa nhỏ Trương Quế Nguyên, chứ không phải ba mẹ...
NV/nữ
NV/nữ
Lục Ngụy: thì sao chứ, Con đang chảy trong người dòng máu Dương gia, con phải giúp Dương gia! * đập bàn *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Người chung dòng máu còn không tốt bằng một người dưng.... * cười lớn *
Anh khẽ nhếch môi, nở một nụ cười đầy khinh miệt và chua chát, ánh mắt lạnh lùng nhìn lại ba mẹ mình.
Cả hai đều đang nhìn anh với khuôn mặt giận dữ, như thể anh là kẻ phản bội lại kỳ vọng của họ.
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Cuối cùng mày có cưới không! * quát *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
CON! KHÔNG! CƯỚI!
NV/nam
NV/nam
Dương Bác Ngũ: Mẹ kiếp, thằng nghịch tử!! * đau tim *
Anh bỏ chạy ra ngoài, áo sơ mi tinh tế đã bị dính mưa một mảng lớn, tạo thành những vệt ướt sũng trên vải.
Trong cơn tức giận và thất vọng, anh mở cửa xe, không kịp để ý đến vẻ ngoài lôi thôi của mình.
______
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Văn ca chưa về nhà? * quăn cặp lên ghế sofa *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Tao cũng không biết, gọi nãy giờ không bắt máy... * lo lắng *
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Chắc tăng ca chăng? * nghi hoặc *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Nếu tăng ca ba sẽ gọi cho tao... * sốt ruột *
Hắn bên này lo lắng cho anh đến mức tê cả da đầu. Sự lo âu không thể che giấu, từng phút từng giây đều dõi theo từng động thái trên màn hình điện thoại
Anh bên này, sau khi rời khỏi Dương gia, chạy vào một quán bar gần đó. Đèn mờ ảo và âm nhạc ầm ĩ của quán bar trái ngược hoàn toàn với không khí nặng nề trước đó.
NV/nữ
NV/nữ
Nhân viên: Quý khách muốn uống gì ạ? * tiến đến *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Rựu mạnh... * châm điếu thuốc *
__________
Hot

Comments

hủ nữ mê đam mĩ🙂🤯

hủ nữ mê đam mĩ🙂🤯

khổ bác ơi ah ấy là ng nằm dưới thưa bác

2024-09-09

2

#哈哈#

#哈哈#

tự nhiên ghét tính bả ghê nha😌

2024-08-31

4

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play