[ Nguyên Văn] Ba Nuôi

[ Nguyên Văn] Ba Nuôi

Chương 1

« Thành phố Hồ Nam»
Ngôi trường trọng điểm số 1 Hồ Nam, trước cổng trường đang một nhóm học sinh tam trung đang tụ tập trước một bức tường cũ rêu phong, chắn đường hai thiếu niên.
NV/nam
NV/nam
Thâm Hải: Má nó Trương Quế Nguyên mày dám cướp bạn gái tao? * Mắng chửi *
Cả nhóm học sinh đều mặc đồng phục trường nhưng quần áo lôi thôi, tay áo xắn lên, tỏ vẻ thách thức. Gió nhẹ thổi qua nhưng không khí trở nên ngột ngạt bởi sự lạnh lẽo hiện rõ trong ánh mắt của hai thiếu niên đang đứng trước nhóm kia.
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Anh trai à, bạn tôi cướp bạn gái anh khi nào vậy? * cười cợt *
NV/nam
NV/nam
Thâm Hải: Nó sáp lại Uyển Hân bạn gái tao rõ ràng như ban ngày mày còn chối? * bực mình *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Xin lỗi anh, nhưng tôi không hề đến gần cô ta * nghiêm túc *
NV/nam
NV/nam
* đưa tấm hình chụp cả hai gần nhau * Thâm Hải: Mày không sáp? Mày đang đùa với ai vậy?
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Đây là lút cô ta nhờ tôi chỉ bài tập * thờ ơ *
NV/nam
NV/nam
Thâm Hải: vậy sao bạn gái tao nói mày quấy rối tình dục em ấy? * tức giận *
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Ê anh trai! Anh kêu bạn gái anh nhìn lại mình đi, đã xấu còn xộn lào nữa!
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Bạn tôi là con cái nhà lành, trong đầu nó chỉ có học và học thôi~ * khoác vai hắn *
NV/nam
NV/nam
Thâm Hải:...
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Nhớ nhé! Mốt kêu bạn gái anh hại người khác đi chứ , hại nhầm thần học thì sai rồi. * khoác vai hắn bỏ đi *
Nhóm người đứng nhìn theo bóng dáng của hai thanh niên rời đi, khuôn mặt thay đổi liên tục, xanh rồi đỏ, như bị nỗi giận dữ dồn nén đến mức không kiềm chế được. Trong lòng họ không khỏi dâng lên ý hận, chỉ muốn lập tức xông tới mà dạy cho cả hai một bài học.
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tối nay đi nhậu không? * cười cười *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Không được rượu, bia rất hại cho cơ thể * từ chối *
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Nhát thế, sợ ba Văn của mày à?
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
ừm * bước nhanh *
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
được rồi, vậy tối nay tao đi một mình vậy * vuốt mái tóc *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Say rồi đừng gọi tao đo 🐦
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Má nó mày đúng là học thần, cái gì cũng nhớ! * tức giận *
Giới thiệu về 2 thanh niên này
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm «gã»
Tả Kỳ Hàm 17 tuổi, thiếu gia họ Tả , đẹp trai 4 tế gã có đủ, nhưng có sở thích quái đản là khi say hay đo 🐦
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên 17 tuổi, trẻ mồ côi, được nhân nuôi năm 7 tuổi, học bá của trường số 1 Hồ Nam, đẹp trai mỗi tội hơi khờ.
_____________
Sau một lúc, hắn cũng về tới nhà. Cánh cửa vừa được mở ra, hắn bước vào, chiếc mũi nhỏ khẽ khịt khịt, lập tức ngửi thấy mùi thơm của thức ăn lan tỏa khắp gian phòng, khiến lòng người bất giác ấm áp hơn.
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Em về rồi sao Quế Nguyên? * bưng đồ ăn ra bàn *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Hôm nay ba nấu món gì thế ạ? * tháo giày, bước vào *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Gà nướng mật ong , là món em thích đó * cười nhẹ *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Thật ạ? * phấn khích *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Ừm, mau lên tắm đi rồi xuống ăn tối * bưng đồ ăn *
Hắn mỉm cười vui vẻ, vội bước nhanh lên phòng. Sau khi tắm rửa qua loa, hắn liền nhanh chóng đi xuống, lòng tràn đầy háo hức hướng về bữa tối thơm phức đang chờ sẵn
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Thơm quá đi, ba Văn nấu ăn chỉ có đỉnh * khen ngợi *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Được rồi ông tướng ăn đi * gắp thêm cho hắn *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Hôm nay kết quả thi thế nào?
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Vẫn đứng nhất ạ
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Vậy sao em muốn thưởng gì không? Anh mua cho em * cười nhẹ *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Em cần thêm sách tiếng anh nâng cao ạ! * vui vẻ *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Ngoài học ra đi , anh thấy em học riết ngốc luôn rồi * gõ đầu hắn *
Hắn suy nghĩ rất lâu, đấu tranh giữa cảm xúc và lý trí, rồi cuối cùng mới dám ngẩng đầu lên nhìn anh, giọng khẽ khàn đặc.
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Em muốn cuối tuần này cùng ba đi công viên... * ngại ngùng *
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Đi công viên? Để anh sắp xếp công việc cuối tuần sẽ đi với em~ * bóp má hắn *
Trương Quế Nguyên «hắn»
Trương Quế Nguyên «hắn»
Thật...thật sao ạ?
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Ừm cuối tuần chuẩn bị đi anh đi với em * cười nhẹ *
Hắn vui mừng đến mức không thể che giấu nụ cười tươi rói trên gương mặt. Ăn vội xong, hắn lập tức giúp anh dọn dẹp bát đũa mà chẳng cần nghĩ ngợi. Sau đó, hắn nhanh chóng lên phòng, trong lòng dường như vẫn còn vang vọng niềm vui vừa trải qua, khiến bước chân nhẹ nhàng hẳn đi.
Hắn vui vẻ như vậy vì anh thường xuyên bận rộn với công việc, không có nhiều thời gian để ở bên hắn. Mỗi lần anh dành thời gian cho hắn, dù là nhỏ, đều trở thành những khoảnh khắc quý giá và hiếm hoi. Chính vì thế, khi có cơ hội ở bên anh, hắn cảm thấy niềm vui tràn đầy, như thể đây là một món quà quý giá mà hắn không muốn bỏ lỡ.
Giới thiệu về anh chút nào
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn «anh»
Dương Bác Văn 27 tuổi, là người nhận nuôi hắn, dịu dàng, khá nghiêm khắc, đặt biệt rất thương hắn.
________
Hot

Comments

tiểu bảo bối ~👾

tiểu bảo bối ~👾

e sợ con ng anh t đó

2024-11-04

2

Nguyễn Lê Ngọc Hân

Nguyễn Lê Ngọc Hân

nhìn nguy hiểm dữ bây

2024-09-23

2

Nguyễn Lê Ngọc Hân

Nguyễn Lê Ngọc Hân

ê ẩu rồi đó b3

2024-09-23

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play