[ Đam Mỹ ] Hạnh Phúc Nào Cho Em
Đông Phong
Hà Niệm Dương
/ Mở cửa nhà /
Hà Niệm Dương
“ Anh ấy về rồi sao?”
Niệm Dương cẩn thận phủi sạch tuyết bám trên giày, cẩn thận xếp gọn gàng lên kệ
Em nhìn Đông Phong đang đánh bàn phím trong phòng khách, tiện tay đến bên lò sưởi tăng nhiệt độ lên một chút
Hà Niệm Dương
Anh mới về à?
Hàn Đông Phong
Ừm, còn em mới đi đâu vậy?/ mắt không rời màn hình /
Hà Niệm Dương
Em vừa đến thăm mái ấm, sẵn tiện hỏi thăm xem sơ An Nhiên tình hình của Dương Khiết…
Nghe đến cái tên “ Dương Khiết “ tay hắn ngừng hẳn, ánh mắt lập tức hướng về em trông mong tin tốt
Hàn Đông Phong
Có tìm được không?
Hà Niệm Dương
Vẫn chưa anh à…
Hàn Đông Phong
Lần sau nếu có tin gì có ích thì em hẳn nói, đừng làm tôi mừng vội như vậy!
Giọng nói Đông Phong lạnh lẽo vang lên, vẻ mặt hiện rõ sự thất vọng
Hắn lại chăm chú vào công việc của mình, chẳng màn để ý đến em đang tần ngần ở đó
Niệm Dương nén nỗi u sầu, nhẹ nhàng đi vào bếp mà hâm nóng phần súp đã cất lại
Hàn Đông Phong
/ Vươn vai, gập màn hình lại /
Hà Niệm Dương
Anh, ăn cái này đi, tranh thủ lúc còn nóng…
Hàn Đông Phong
Em đã ăn chưa vậy?
Hà Niệm Dương
Em ăn rồi! Phần này em để lại cho anh, sợ rằng công việc bận anh sẽ bỏ bữa!/ nói dối /
Hà Niệm Dương
Món anh thích, cần gì thì cứ gọi em nhé!
Niệm Dương đứng một lúc, chính mắt xác nhận Đông Phong đã ăn thì mới từ tốn đi về phía phòng riêng
Hàn Đông Phong
Niệm Dương!/ gọi em /
Hà Niệm Dương
Dạ?/ ngừng bước quay lại nhìn /
Hàn Đông Phong
Cho em cái này…
Niệm Dương đưa hai tay cầm lấy chiếc hộp nhỏ trên tay Đông Phong, hồi hộp mở ra xem bên trong có gì
Hàn Đông Phong
Máy trợ thính mới, cho em
Hàn Đông Phong
Sản phẩm này là do công ty đối tác sáng chế
Hàn Đông Phong
Tốt hơn cái em đang dùng, nên tôi mua tặng em!/ vẫn còn đang ăn /
Niệm Dương…hình như lại thêm phần rung động mất rồi!
Hà Niệm Dương
Em cảm ơn anh nhiều…
Trước mặt hắn, em cẩn thận tháo máy trợ thính màu xanh lam xuống, cẩn thận đeo thử quà của Đông Phong mới vừa tặng
Đúng thật, cái này giúp em nghe rõ hơn giọng nói của đối phương
Hà Niệm Dương
Em cảm ơn!/ cười tươi /
Niệm Dương sinh ra là đứa trẻ bị khiếm thính, thính giác của em vô cùng yếu
Chắc có lẽ đó là lí do gia đình đã bỏ rơi em
Lúc được nhận nuôi, sơ An Nhiên dạy em dùng ngôn ngữ kí hiệu một vài tháng, sau đó mái ấm được một người tốt bụng tài trợ kinh phí cũng khá nhiều, bà đã lập tức mua cho em chiếc máy trợ thính
Thế nên, sơ An Nhiên cũng dạy em nói chuyện, dạy em giao tiếp như người bình thường
Hà Niệm Dương
“ Tốt quá…” / xoa xoa chiếc máy đang đeo /
Hà Niệm Dương
“ Anh ấy…vẫn còn quan tâm mình!”
Tuyết đã ngừng rơi, sáng hôm nay bầu trời đã có những vệt nắng đầu tiên xuyên thấu qua những tầng mây
Hà Niệm Dương
/ Đeo máy trợ thính vào /
Hà Niệm Dương
Anh ơi, anh mau dậy đi, hôm nay anh có cuộc hộp mà đúng không?
Hàn Đông Phong
/ Mơ màng /
Hàn Đông Phong
Anh biết rồi
Niệm Dương lại bắt đầu một ngày mới
Em tất bật chuẩn bị quần áo, làm bữa sáng và chăm sóc vườn hoa của Đông Phong
Hà Niệm Dương
/ Thắt cà vạt cho hắn /
Hàn Đông Phong
Em sao vậy?/ sờ gáy em /
Hàn Đông Phong
Không khoẻ à?
Hàn Đông Phong
Nóng như vậy mà còn lắc đầu!
Hà Niệm Dương
Sáng nay em tắm bằng nước nóng nên vậy thôi, em khoẻ mà / cười nhẹ /
Hàn Đông Phong
Nhà có còn thuốc không? Nếu không một lát nữa tôi nhờ thư kí đem đến cho em
Hà Niệm Dương
Không cần phiền vậy đâu anh, em đâu có bệnh đâu…
Hàn Đông Phong
/ Thở dài /
Hàn Đông Phong
Lát nữa giờ nghỉ trưa tôi sẽ gọi cho em, nếu không ổn thì nhớ nói tôi biết
Hà Niệm Dương
Dạ, anh đi cần thận…
Em tiễn Đông Phong ra trước cổng, khi đảm bảo chiếc xe đã được lái xa khỏi tầm mắt mới dám ho lên một tiếng
Hà Niệm Dương
“Lại vậy nữa rồi…”
Niệm Dương mệt mỏi đi vào nhà, lấy trong túi áo khoác một vỉ thuốc hạ sốt khẩn cấp uống hai viên rồi bắt đầu dọn dẹp nhà cửa
Hà Niệm Dương
“ Ngủ một chút vậy…nếu không thì sợ rằng sẽ ngất mất “
Niệm Dương mở tivi lên, lách camera phòng khách tránh qua hướng khác một chút rồi tuỳ tiện nằm dài trên sopha
Tiếng ho của em ngày càng dồn dập, cảm giác lồng ngực đang nhức nhối lên từng hồi
Hà Niệm Dương
/ Đắp chăn lại /
Hà Niệm Dương
/ Soạn tin nhắn gửi cho Đông Phong /
“ Hôm nay em lại đến chỗ sơ An Nhiên, nếu như anh cần gì cứ gọi cho em nhé!”
Hàn Đông Phong
/ Nhận được tin nhắn /
Hàn Đông Phong
/ Tắt nguồn điện thoại /
Hàn Đông Phong
Thư kí Trần, giữ giúp tôi!
Hàn Đông Phong
Chúng ta tiếp tục cuộc họp!
Hà Niệm Dương
/ Mơ màng thức giấc /
Hà Niệm Dương
“ Vẫn chưa hạ sốt…”
Hà Niệm Dương
“Anh ấy…không gọi cho mình sao…”/ thất vọng /
Niệm Dương trầm ngâm nhìn điện thoại, không hề có bất cứ tin nhắn phản hồi cũng như một cuộc gọi nhỡ nào hiện lên trên màn hình
4 giờ chiều mùa đông, trời đã ngả sang màu chạng vạng
Niệm Dương bị cơn sốt hành hạ vẫn gắng sức xuống bếp chuẩn bị bữa tối
Tối nay Đông Phong không về nhà cùng em…
Hà Niệm Dương
“Anh ấy là đang bận rộn thôi…”
Hà Niệm Dương
“Không sao cả…”
Comments
TeaDay
ui tổng tài
2024-12-27
0
🍋 nhỏ nhà 🐺🐇
Huhu thấy cái cách xưng hô của hai bạn nhỏ trông cũng dễ thương mà mỗi em bé đơn phương cũng tội...😭💔
2024-11-18
1
🍋 nhỏ nhà 🐺🐇
nhìn cái mặt này thì em bé còn khổ dài dài...😞
2024-11-18
1