Chương 3 Bữa cơm gia đình

Bảo Ngọc ba chân bốn cẳng chạy thụt mạng vào nhà, mãi nhìn về phía sau nên cô vô tình đụng trúng vào người Lý Nhã Quân khiến bà ta ngã vào tường. Nhận thấy mình đụng trúng người không nên đụng, Diệp Bảo Ngọc hoảng hốt vội bước đến đỡ bà. Lý Nhã Quân tức giận hất tay Diệp Bảo Ngọc quát.

  "Mày bị mù à, đi đứng kiểu gì thế? Gặp ma giữa ban ngày sao?"

  "Xin lỗi phu nhân con không cố ý đâu ạ."

 Thẩm Mỹ Dung nghe tiếng quát của Lý Nhã Quân thì vội chạy ra, thấy Bảo Ngọc đang bị trách mắng thì vội chạy đến che chắn Bảo Ngọc, cúi đầu xin lỗi Lý Nhã Quân.

  "Phu nhân tha cho, Bảo Ngọc mới đến nên chưa hiểu phép tắc. Tôi sẽ nhắc nhở con bé, xin phu nhân bỏ qua cho."

  Ánh mắt như muốn giết người của Lý Nhã Quân nhìn về phía Thẩm Mỹ Dung và Bảo Ngọc làm cả hai không dám ngước nhìn. Chợt có giọng nói phá tan bầu không khí căng thẳng.

  "Mẹ, sao mẹ ở đây lâu vậy?"

Phó Thế Hào con trai của Lý Nhã Quân nhanh chân bước đến, nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của mẹ mình đang nhìn về phía hai người trước mặt, hắn cũng đưa mắt nhìn theo. Hắn thoáng chút ngẩn ngơ khi trước mặt hắn là một cô gái với nét đẹp thanh thuần mộc mạc nhưng lại khiến người khác không thể rời mắt.

 Ánh mắt hắn nhìn cô say mê, đôi môi hắn nhẹ cong lên lúc nào hắn cũng không biết. Hắn chỉ biết giây phút này hắn muốn thời gian ngừng trôi, để hắn có thể được nhìn cô lâu hơn.

 Lý Nhã Quân nhìn ánh mắt si mê của con trai mình đang nhìn Bảo Ngọc, nhận thấy sự khác thường của con trai mình Lý Nhã Quân vội đứng chắn ngang tầm mắt của Phó Thế Hào. Giọng điệu khó chịu bà lên tiếng hỏi.

  "Con đang nhìn gì thế? Vào đây làm gì?"

  "À...dạ, con... thấy mẹ đi gọi anh cả lâu quá nên con đến xem thôi. Dì Thẩm, cô gái này là ai vậy?"

  Thẩm Mỹ Dung nghe hỏi đến tên thì giật mình ngước mắt lên, rồi cũng nhanh chóng cúi đầu trả lời.

  "Dạ thưa nhị thiếu gia, đây là cháu gái tôi vừa từ quê lên ạ."

  "Vừa từ quê lên sao? Thảo nào lại trong lạ mặt như vậy. Cô tên gì?"

  Lý Nhã Quân thấy con trai mình có vẻ chú ý đến Diệp Bảo Ngọc, bà ta liền một lần nữa chắn ngang giữa tầm nhìn của Thế Hào nói.

  "Con hỏi làm gì, mau lên nhà cho mẹ. Còn cô, mau đi làm việc của mình đi. Nếu còn có lần sau thì đừng trách tôi không nương tay đấy!"

 "Vâng thưa phu nhân."

  Thẩm Mỹ Dung vội kéo Diệp Bảo Ngọc đi, ánh mắt Phó Thế Hào vẫn nhìn theo cô một cách say đắm. Lý Nhã Quân vẻ mặt không vui nhìn Phó Thế Hào nói.

  "Đừng nói là mẹ không nhắc nhở con, con nên nhớ thân phận của mình là thiếu gia Phó gia. Mọi cử chỉ hành động của con đều phải suy nghĩ kỹ càng, đừng vì một chút sắc đẹp trước mắt mà quên đi việc lớn."

  "Mẹ, con biết mình phải làm gì mà."

  "Mẹ nói rồi đấy, con là thiếu gia Phó gia. Người con cần theo đuổi và lấy làm vợ là thiên kim tiểu thư nhà quyền quý, danh gia vọng tộc. Chứ không phải thứ hạng gái quê mùa ít học kia, con nhớ chưa?"

  "Vâng con biết rồi."

  "Được rồi, vào nhà thôi."

  Lý Nhã Quân cùng Phó Thế Hào vừa trở lại phòng ăn thì Phó Từ Minh cũng vừa thay xong bộ quần áo bước xuống. Nhìn cả nhà bốn người bọn họ đang ngồi cùng nhau trên bàn ăn, bàn tay Từ Minh khẽ siết chặt lại. Bao năm qua họ vẫn hạnh phúc như vậy dù không có mình sao? Xem ra trong thời gian mình không ở đây ông ta và bọn họ có cuộc sống thật tốt nhỉ. Ánh mắt Phó lão gia rời khỏi tờ báo nhìn về phía cầu thang, thấy Từ Minh vẫn đứng yên đó không nói gì liền lên tiếng hỏi.

  "Còn không vào ăn cơm, đứng đó làm gì?"

Từ Minh không nói gì, chầm chậm bước đến bàn ăn kéo ghế ngồi xuống. Phó Thế Hào nở nụ cười niềm nở nhìn Từ Minh nói.

  "Anh cả, anh về khi nào vậy? Sao không bảo em ra sân bay đón anh."

  "Không cần giả vờ thân thiết như vậy đâu, tôi không quen."

  "Người ta đã không thích thì anh niềm nở làm gì chứ! "Phó Doãn Kiên thờ ơ nói.

  Nụ cười trên môi Phó Thế Hào trở nên gượng gạo rồi tắt dần, Phó lão gia biết Từ Minh không ưa gì mẹ con Lý Nhã Quân nên lên tiếng cho qua chuyện.

  "Đông đủ rồi thì dùng bữa đi."

  "Dạ ba, con mời ba mẹ anh cả ăn cơm."

  Trong bữa ăn, Từ Minh không nói một lời nào. Không khí bữa ăn vô cùng ngột ngạc. Phó Thế Hào lại lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh.

  "Anh cả, có anh về thật hay quá. Công ty dạo này rất nhiều việc, có anh vào công ty giúp một tay, em và ba thật sự rất vui."

  "Tôi có nói sẽ đến Phó thị làm việc sao?"

Phó Từ Minh buông đũa đưa mắt nhìn về phía Phó Thế Hào lên tiếng hỏi. Phó Thế Hào ánh mắt e dè nhìn anh hỏi.

  "Anh... không định đến Phó thị làm việc sao?"

  "Từ Minh, con đã tốt nghiệp bao nhiêu năm rồi, long bong ở nước ngoài mấy năm chưa đủ sao? Giờ về rồi cũng không muốn đến Phó thị làm việc, con định cứ ăn chơi như thế cả đời sao?"

  "Chẳng phải còn có con trai cưng của ba vẫn giúp ba giải quyết công việc ở Phó thị sao? Tôi có đến đó làm việc hay không cũng có ảnh hưởng gì đâu chứ?"

 "Anh cả, em biết anh có thành kiến với em. Tuy chúng ta không cùng một mẹ sinh ra, nhưng em luôn kính trọng và xem anh như anh ruột. Anh đừng có thành kiến với em nữa được không?"

  "Đóng kịch bao nhiêu năm các người không thấy chán sao? Nhưng tôi thì ngán đến tận cổ vở diễn tình thâm này rồi. Tôi nuốt không trôi nữa, các người cứ tiếp tục ăn đi."

  "Từ Minh, Thế Hào chỉ là quan tâm đến con thôi. Con có cần khó chịu với em mình như thế không?"

Phó Từ Minh vừa bước khởi bàn, nghe lời trách móc của Lý Nhã Quân hắn liền dừng lại. Vẫn một bóng lưng lạnh lùng hắn không nhìn lại nói.

  "Tôi không có người em nào cả. Mẹ tôi chỉ có một mình tôi là con, thế nên dì đừng bao giờ nhắc đến hai từ anh em đó với tôi."

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Ba đừng có khinh thường con trai lớn của ba thế nhé. Nhìn cái dáng vẻ ăn chơi trác táng không màng sự đời thế thôi nhưng có khi con trai của ba lại là một ông chủ lớn nào đó mà ba không thể ngờ được đấy/Proud//Proud//Proud/

2024-09-21

9

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Tâm cơ của bà dì ghẻ thì rõ ràng rồi đấy nhưng còn cậu em trai chung nửa huyết thống này thì như thế nào nhỉ? Cũng mong là một cậu em trai tốt đúng nghĩa chứ không phải kiểu giả tạo bề ngoài cho có.

2024-09-21

8

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hai anh em nhà họ Phó đều để ý tới một cô gái. Vui rồi đây, liệu có vì gái mà anh em tương tàn hay không. Nhỉ/Hey//Hey//Hey//Hey/

2024-09-21

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Nhầm Lẫn
2 Chương 2 Cô gái ở vườn Hướng Dương
3 Chương 3 Bữa cơm gia đình
4 Chương 4 Sao lại là anh
5 Chương 5 Nụ hôn nơi yết hầu
6 Chương 6 Người hầu riêng
7 Chương 7 Rắc rối của Bảo Ngọc
8 Chương 8 Ra điều kiện
9 Chương 9 Thỏa thuận
10 Chương 10 Ra mặt bênh vực
11 Chương 11 Đến công ty
12 Chương 12 Cô ấy là người của tôi
13 Chương 13 Thử chuông
14 Chương 14 Cố tình trêu chọc
15 Chương 15 Cách gọi đại thiếu gia thức giấc
16 Chương 16 Ra mặt bảo vệ
17 Chương 17 Nội tâm trong lòng.
18 Chương 18 Nội tâm của Từ Minh
19 Chương 19 Dạy dỗ
20 Chương 20 Nghi ngờ về quyết định của mình
21 Chương 21 Mưu tính
22 Chương 22 Tai nạn bất ngờ
23 Chương 23 Gọi anh đi
24 Chương 24 Ganh tị
25 Chương 25 Vấn đề ở mỗi người.
26 Chương 26 Khúc mắc năm xưa.
27 Chương 27 Nụ cười rất đẹp
28 Chương 28 Nụ hôn
29 Chương 29 Bị hành cả đêm
30 Chương 30 Đòi lại công bằng
31 Chương 31 Trở về Phó gia
32 Chương 32 Nhẫn nhịn không nhu nhược
33 Chương 33 Gặp người quen
34 Chương 34 Không kiềm chế cảm xúc
35 Chương 35 Mất trộm
36 Chương 36 Điều tra
37 Chương 37 Buộc nhận lỗi
38 Chương 38 Mưu tính
39 Chương 39
40 Chương 40 Hãm hại
41 Chương 41 cứu người
42 Chương 42
43 Chương 43 Trừng trị
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1 Nhầm Lẫn
2
Chương 2 Cô gái ở vườn Hướng Dương
3
Chương 3 Bữa cơm gia đình
4
Chương 4 Sao lại là anh
5
Chương 5 Nụ hôn nơi yết hầu
6
Chương 6 Người hầu riêng
7
Chương 7 Rắc rối của Bảo Ngọc
8
Chương 8 Ra điều kiện
9
Chương 9 Thỏa thuận
10
Chương 10 Ra mặt bênh vực
11
Chương 11 Đến công ty
12
Chương 12 Cô ấy là người của tôi
13
Chương 13 Thử chuông
14
Chương 14 Cố tình trêu chọc
15
Chương 15 Cách gọi đại thiếu gia thức giấc
16
Chương 16 Ra mặt bảo vệ
17
Chương 17 Nội tâm trong lòng.
18
Chương 18 Nội tâm của Từ Minh
19
Chương 19 Dạy dỗ
20
Chương 20 Nghi ngờ về quyết định của mình
21
Chương 21 Mưu tính
22
Chương 22 Tai nạn bất ngờ
23
Chương 23 Gọi anh đi
24
Chương 24 Ganh tị
25
Chương 25 Vấn đề ở mỗi người.
26
Chương 26 Khúc mắc năm xưa.
27
Chương 27 Nụ cười rất đẹp
28
Chương 28 Nụ hôn
29
Chương 29 Bị hành cả đêm
30
Chương 30 Đòi lại công bằng
31
Chương 31 Trở về Phó gia
32
Chương 32 Nhẫn nhịn không nhu nhược
33
Chương 33 Gặp người quen
34
Chương 34 Không kiềm chế cảm xúc
35
Chương 35 Mất trộm
36
Chương 36 Điều tra
37
Chương 37 Buộc nhận lỗi
38
Chương 38 Mưu tính
39
Chương 39
40
Chương 40 Hãm hại
41
Chương 41 cứu người
42
Chương 42
43
Chương 43 Trừng trị
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play