Chương 2

- Lưu Dương, tôi hận anh cả đời này tôi sẽ không hận ai sâu đậm ngoài anh.

Họ không hề hay biết từng hành động từng lời nói của họ đều được thu vào mắt cô.

Mặc kệ hai con người đang ngồi lù lù trước mắt cô lướt qua rồi đi lên phòng.

- Em gái, em có bị thương nặng không?

Lời hỏi thăm của chị ta, cô không dám nhận đâu.

Vì lời nói của chị ta mà cô dừng lại. An An không đáp, nhếch môi cười khinh bỉ rồi tiếp tục những bước đi của mình.

Thấy cô không đáp, chị ta tức tối đứng phắt dậy chỉ tay vào cô hét lớn:

- Con ranh, sao mày hỗn xược vậy?

Cô quay đầu lại:

- Sao? Chị tức à? Tức nhiều không tốt cho sắc đẹp đâu. Nó sẽ trở nên xấu xí, già nua và anh ta sẽ bỏ chị như bỏ rác đấy.

Cô nói xong thì phá lên cười khiến chị ta càng tức hơn.

- Mày...

- Phương An An, cô thôi ngay đi không?

Nghe giọng Lưu Dương gắt lên, cô ngừng cười.

- Sao, anh cũng tức à? Vậy mặc kệ hai người cứ ở đó tức với nhau, nhé!!!

Nói xong cô bỏ lên phòng. Thái độ khác lạ của cô làm hắn thấy không quen.

Trước đây cô đâu có như vậy, cô hiền lành, thục nữ, tốt bụng, đặc biệt không bao giờ cãi lời anh. Tại sao bây giờ lại trở nên cứng nhắc và không coi ai ra gì như vậy?

Tại sao à? Bởi con cô mất rồi, một sinh linh nhỏ bé chưa kịp nhìn ánh sáng Mặt Trời đã phải rời ra thế giới này mãi mãi. Chính là họ, chính họ đã giết chết con cô.

Nỗi đau của người mẹ mất đi đứa con sẽ như thế nào? Trong suốt ba ngày ở bệnh viện, đêm nào cô cũng nghe thấy tiếng khóc của con.

Đứa nhỏ gào khóc vì bị đau, trên người nó toàn là những vết trầy xước làm biến dạng cả thân thể.

Cô mơ thấy con nức nở mà lòng đau như cắt. Chưa đầy ba phút con đã tan biến khiến cô giật mình mà tỉnh giấc. Không ngủ được, cô ngồi khóc...

Những lúc như vậy, người ta có chồng ở cạnh an ủi. Còn cô, ngoài bác quản gia thường xuyên lui tới bệnh viện thì chỉ có một mình. Lại còn phải nghe những lời lẽ không ra gì từ người chồng và chị gái tiểu tam.

Chẳng vậy thì sao, ba mẹ ruột đã ruồng bỏ thì còn ai nữa chứ. Ba mẹ chồng thì ở tận Mỹ sao mà về chứ.

Bạn bè không có nhiều, cô cũng chẳng muốn làm phiền đến họ. Chuyện của bản thân không nên lôi bạn bè vào nhiều quá làm gì.

Về đến phòng cô đóng cửa, thân thể trượt dài xuống sàn nhà lạnh giá. Cô ôm mặt khóc nức nở.

Đây là bộ dạng mạnh mẽ ban nãy ư? Không, đó chỉ là vỏ bọc cô tự tạo ra để cố gắng chứng minh mình rất ổn.

Trước mặt họ, cô không được yếu đuối phải ngẩng cao đầu lên cho họ thấy. Cô- không hề yếu kém .

An An cố lết thân thể yếu ớt của mình vào phòng tắm. Cô xả nước lạnh, đứng trước vòi hoa sen.

Lạnh, lạnh lắm, lạnh giống như lòng cô lúc này. Tâm cô chết rồi, nó chết từ lúc đứa con của cô rời xa nơi này mãi mãi.

Một tuần sau...

- Phương An An, cô muốn li hôn ư? Tôi chơi chưa chán, tôi phải bắt cô trả giá vì đã bắt cóc Lệ Lệ rồi bước vào lễ cưới thay cô ấy.

Hắn vừa gằn từng chữ một vừa dùng tay bóp chặt cằm cô. Tưởng chừng như nó sắp vỡ vụn ra vì đau.

- Tôi sẽ không bao giờ li hôn với cô, đến khi nào cô sống dở chết dở thì tôi còn xem xét lại.

Nói xong hắn hất cằm cô ra khiến một lần nữa nó trở nên đau điếng. Bóng hắn đã khuất, từng giọt nước mắt mặn chát rơi xuống. Cô là đồ vật à, mà nói chơi chưa chán chứ. Tại sao? Tại sao lại gán cho cô cái tội bắt cóc kia chứ?

Hắn ra khỏi nhà lái xe đi, không hiểu sao khi cô đề nghị li hôn hắn lại cảm thấy khó chịu. Vừa lái xe vừa suy nghĩ thì điện thoại đổ chuông.

- Alo, mẹ!

- Chiều nay ba giờ ra sân bay đón mẹ.

- Mẹ về nước ạ?

- Ừm.

Cuộc trò chuyện chỉ có vậy. Không hiểu sao mẹ hắn tự nhiên lại về nước, chẳng biết có chuyện gì.

Thời gian trôi nhanh, đến giờ hắn phải ra sân bay đón mẹ. Từ xa đã thấp thoáng bóng dáng của một người phụ nữ trung niên, ăn mặc giản dị. Đó chính là mẹ hắn- Quang Liễu Hạnh.

- Mẹ.

Hắn muốn ôm bà nhưng bà né tránh, vẻ mặt bà vô tình cùng tức giận mà lướt qua. Hắn liền chạy theo bà đến tận xe, bà ngồi vào xe và hắn cũng vào luôn.

- Mẹ, mẹ sao vậy?

- Tội của anh mà anh còn chưa biết sao?

- Con không hiểu!!

Tội? Tội gì mới được?

Chẳng là mấy ngày trước bác quản gia đã gọi điện và kể tường tận mọi chuyện. Bác kể từ việc lúc mới kết hôn đến tận bây giờ, trong đó có cả việc sảy thai của An An.

Cô con dâu này bà đã ưng ngay từ lần đầu gặp nhưng, nhưng con trai bà lại nhất quyết muốn cưới người phụ nữ kia. Bất lực, vợ chồng bà phải chấp thuận.

Nhưng không hiểu sao, đến ngày cưới Phương Lệ Lệ biến mất và người trở thành con dâu bà lại chính là An An.

Vậy là từ trước đến giờ, bà gọi điện cho cô. Cô chỉ nói cuộc sống rất ổn và không nói không cần bố mẹ lo nhiều.

Thật không ngờ, mọi việc lại trở nên như vậy. Tất cả mọi lời nói của cô đều là để qua mặt bố mẹ chồng.

Nhưng nghe tin cô sảy thai là do người phụ nữ kia mà con bà cũng có phần lỗi. Nên bà quyết định về đây một thời gian để giúp hai đứa ở bên nhau, khiến anh thay đổi.

- Tại sao anh lại đưa con nhỏ Phương Lệ Lệ về nhà khiến con dâu tôi sảy thai!

#còn

Lê T. Quỳnh

Hot

Comments

Linh Thùy

Linh Thùy

á đù câu chửi này chả đem lại một tí sát thương nào hết

2022-09-12

13

Ga Tre

Ga Tre

Yêu mẹ chồng nà

2022-06-10

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play