Chương 3

- Tại sao anh lại đưa con nhỏ Phương Lệ Lệ về nhà khiến con dâu tôi sảy thai!

- Sảy... Sảy thai?

Ngạc nhiên là đúng, bởi hắn có giống nghĩa vụ của người chồng đâu.

- Anh làm chồng cái kiểu gì mà không biết vợ có thai hả?

Hắn cứng đờ người, tại sao? tại sao không ai nói cho hắn biết chứ. Ngay cả cô cũng không nói.

- Về nhà nhanh.

Khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng như không quan tâm nhưng bên trong là bão tố. Cùng với vô vàn câu hỏi.

Hắn lái xe về nhà, An An vì sự xuất hiện của Phương Lệ Lệ nên luôn ở trên phòng. Ngay cả việc mẹ chồng về nước cô cũng không hề hay biết.

Bà bước vào nhà thấy Phương Lệ Lệ đang ngồi vắt chân lên sôfa xem tivi. Bên cạnh toàn là những đống vỏ đồ ăn vặt, nhìn bừa bộn như bãi chiến trường.

Thấy vẻ mặt tự tung tự tác của cô ta bà ngứa mắt , sẵn bên cạnh có cốc nước. Bà cầm lên hất thẳng vào mặt Phương Lệ Lệ.

- Mẹ, mẹ làm gì vậy!

Thấy tình huống như vậy anh chạy lại ngăn cản bà. Người cô ta ướt sũng, vì tức giận mà mặt đỏ bừng. Nhưng dám làm gì chứ, đây là mẹ hắn- Quang Liễu Hạnh.

- Cuốn gói đồ đạc, cút ra khỏi đây.

- Bác, bác bình tĩnh đã ạ.

- Một là tự mang đồ đi, hai là tôi sai người ném cô ra ngoài đường như ném rác đấy.

Mặt cô ta tái mét không còn tí máu nào. Thật không ngờ mẹ hắn lại dữ tợn đến như vậy, nhưng tại sao lại tức giận thế?

Tiếng ồn ào dưới phòng khách làm An An tò mò, liền chậm rãi đi xuống dưới. Trên tay còn cầm theo cốc sữa bác quản gia mang lên nhưng cô không uống.

Bởi cô ghét nhất là uống sữa, sức khỏe cô chưa ổn định cho lắm nên hôm nào bác quản gia cũng mang sữa lên. Cô vờ nhận rồi để đó, nhân lúc bác không có nhà thì đem xuống bỏ đi.

Và hôm nay cũng như mọi hôm.

- Bác, sao bác lại làm như vậy ạ?

- Sao à? Bởi vì cô đã hại chết cháu tôi, cô là ai mà dám đụng vào con dâu của tôi còn xô nó ngã sảy thai chứ. Loại cầm thú như cô không xứng ở trong căn nhà này.

Choang, An An nghe hai từ “ sảy thai” mà ký ức ngày hôm đó ùa về. Đã được vài tuần rồi, cô đang cố gắng quên đi nhưng không được.

Mất thăng bằng cô ngồi thụp xuống cầu thang ôm lấy đầu. Bà Lưu thấy vậy liền chạy tới đỡ cô dậy.

Bên tai cô giờ toàn là những tiếng khóc của đứa nhỏ. Đau, đau lắm. Con cô đang khóc, nó còn kêu đau. An An liên tục lấy tay đánh vào ngực mình như tự trách chính bản thân. Vì đã không bảo vệ được con không bảo vệ được thiên thần nhỏ.

Bà Lưu ôm chặt lấy cô ngăn không cho cô tự đánh bản thân mình nữa. An An ngất luôn trên vai bà.

- Mau đưa con tôi đến bệnh viện, nhanh!

Hắn vẫn dửng dưng, hờ hững không để tâm đến.

- Nếu để mẹ mày tự bắt taxi đi thì coi như Lưu gia không có đứa con như mày. Của cải một đồng cũng không có đâu.

Nói xong bà cùng bác quản gia dìu cô đi từng bước một.

- Dương, hay là anh đưa em ấy đến bệnh viện đi.

- Tại sao?

- Ờ... thì... dù sao An An cũng là em gái của em.

Lời nói bao biện nhưng thực chất lại là vì tiền của Lưu gia.

Hắn nhẹ gật đầu rồi chạy theo Lưu phu nhân, bế cô để vào trong xe rồi lái đi mất.

Lưu phu nhân phải đi taxi vào, hắn vội như vậy là muốn qua mặt bà ư?

Tại bệnh viện...

- Bác sĩ, con dâu tôi sao rồi?

- Bệnh nhân bị sốc do sự việc sảy thai lần trước, có thể đã gây chấn động tâm lý rất lớn. Người nhà nên ở cạnh động viên và an ủi cô ấy sớm vượt qua nỗi đau này.

- Vâng vâng, cám ơn bác sĩ.

Người nhà ư? Cô còn có người nhà sao? Bố mẹ ruột ruồng bỏ, chồng ngoại tình với chính chị gái.

Rốt cuộc kiếp trước cô làm sai điều gì để giờ kiếp này trời lại phạt cô như vậy.

Bà Lưu đến bên giường nắm lấy tay cô:

- Con à, con mau tỉnh lại đi.

- Mẹ, mẹ về nhà nghỉ ngơi đi con phải đến công ty . Mặc kệ cô ta.

Bà để tay cô xuống giường, đứng dậy kéo hắn ra ngoài phòng bệnh. Gắt lên.

- Mày có còn là con người không? Hôm nay không cần đến công ty, ở đây chăm sóc vợ mày đi. Mẹ về lấy vài vật dụng cần thiết. Nên nhớ đừng để khi mẹ vào đã không thấy mày đâu là không xong đâu đấy.

Một tràng dặn dò của mẹ đại nhân. Hắn không thể không nghe theo bởi mẹ rất đáng sợ khi tức giận.

Bà quay gót bước đi, hắn trở vào phòng bệnh ngồi bên giường. Không biết vì mệt hay lý do gì khác mà hắn gục xuống giường bệnh ngủ thiếp đi.

- Con... con... thiên thần của mẹ, đừng... đừng bỏ mẹ mà, con ơi...

Cô vừa mê sảng vừa khua tay chân loạn xạ. Cánh tay của cô đập thẳng vào đầu hắn, vì đau hắn tỉnh giấc.

- Phương An An, cô bị điên à. Tỉnh lại nhanh.

Tiếng quát của hắn kéo cô về thực tại, An An mở to mắt đảo quanh trần nhà. Cô ngồi dậy trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt.

Mất tự chủ, An An nắm lấy cổ áo hắn gằn từng chữ.

- Chính anh, chính anh là người đã giết chết con tôi.

#còn

Lê T. Quỳnh

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Thằng chồng chó má sau này mày quỳ xin chị tha thứ đấy đồn khốn

2023-02-06

1

Akai

Akai

Bà mẹ quá tuyệt vời nhưng sinh ra thằng con trai như....

2023-01-30

0

조화

조화

không cái đau nào bằng cái mất con😔😔

2021-07-06

23

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play