Chương 11: Cảm Xúc Lạ

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Trong không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng mưa rơi bên ngoài. Liên Thành bất giác tỉnh dậy sau cơn mê. Cậu nhìn ngắm người nằm bên cạnh đang say giấc. Miệng lẩm bẩm: "Những lúc cậu ta ngủ mới đáng yêu á chứ" Cậu đưa tay lên vút theo đường sống mũi của Lý Hiên, cảm giác đó trong cậu một lần nữa lại dâng lên. Cậu liền thụt tay lại miệng lại lẩm bẩm: "Gì vậy, sao tim mình đập nhanh vậy? Cảm giác này là sao? Sao mỗi lần mình nhìn Lý Hiên đều có cảm giác này. Vừa hồi hộp vừa khó thở nữa chứ. Không lẽ, mình bị bệnh rồi?"

Hôm sau khi vừa thức giấc, đã thấy Lý Hiên ngồi ở bàn học đợi cậu. Liên Thành mắt nhắm mắt mở nhìn Lý Hiên hỏi: "Cậu chưa về sao??"

Lý Hiên trả lời: "Về rồi, đồ ăn sáng cũng mua rồi, còn đợi mỗi cậu thôi"

Liên Thành ngáp lên ngáp xuống bước xuống giường nói: "Ừ, đợi tôi một chút sẽ xong nhanh thôi" - cậu ta nói tiếp: "À, hôm nay tôi tháo bột rồi, ngày mai không cần cậu mua đồ ăn sáng nữa. Cảm ơn thời gian qua đã giúp tôi" - nói rồi cậu ta vào nhà vệ sinh, còn Lý Hiên trầm mặt nhìn theo. Cậu ta có chút tiếc nuối, khi từ giờ không còn gặp Liên Thành vào lúc sáng nữa. Không được nhìn cậu ta lúc vừa thức dậy với giương mặt còn chưa tỉnh ngủ, mà chỉ có những người thân thuộc mới thấy. Nhưng cũng vui vì chân cậu ta hết đau rồi.

Vào tiết thể dục hôm nay, vì trời mưa nên các bạn được tự do tập. Lúc này Nhất Định ngỏ ý rủ mọi người chơi trò trốn tìm, Lý Hiên từ chối vì cho rằng trò này chỉ có trẻ con mới chơi. Nhưng sau khi thấy Liên Thành làm nũng rủ rê cậu ta ngậm ngùi đồng ý. Vì trời mưa nên phạm vị chơi chỉ được trốn không khu sân vận động của trường. Luật chơi mỗi đội sẽ có hai người, một người đi tìm người còn lại giữ những người đã được tìm thấy tránh trường hợp người chưa tìm được chạy về cứu. Và đội đầu tiên bị là Nhất Đinh và lớp Trưởng. Trong lúc hai người che mắt đếm thì mọi người đưa nhau đi trốn. Liên Thành cùng Lý Hiên trốn vào phòng chứa dụng cụ. Hai người đang lay hay nghỉ ngơi trong phòng thì nghe thấy tiếng Nhất Đinh bên ngoài:

"Liên Thành cậu ở đây đúng không? Mình nhìn thấy cậu rồi. Lúc nào chơi trốn tìm cậu chả vào đây"

Cậu ta từng bước đi lại phía cửa phòng chứa đồ, Liên Thành không dám thở chú ý quan sát. Khi Nhất Đinh tung cửa mở ra thì không thấy hai người họ đâu. Nhất Đinh gãi đầu thắc mắc: "Người đâu rồi? Rõ ràng khi nảy mình nghe tiếng động trong này mà?"

Lý Hiên nhanh trí đã kéo Liên Thành vào tủ đựng dụ cụ thể thao trước khi Nhất Đinh mở cửa. Bên trong khá là nhỏ và chật hẹp. Cả hai không dám phát ra tiếng động vì Nhất Đinh vẫn còn ở đây. Cậu ta vừa đi vừa gọi, còn liên tục tạo ra tiếng động cho hai người sợ nhưng lại chẳng nhận được hồi đáp nào. Không khí bên trong tủ càng lúc càng nóng và khó thở, cơ thể Liên Thành và Lý Hiên đầm đìa mồ hôi. Ánh mắt Liên Thành vô tình nhìn vào cổ Lý Hiên, dù người đầm đìa mồ hôi nhưng cơ thể cậu ta lại rất thơm. Nó như có một sức hút vô hình nào đó liên tục hối thúc Liên Thành, khiến cậu không cưỡng lại được, mà kê sát mặt mình vào cổ Lý Hiên nói: "Thơm thật" - còn chu môi

Lý Hiên ngơ ngác hỏi: "Cái gì thơm??"

Cậu ta giật mình ngập ngừng đáp: "Không có gì"

Lý Hiên lại hỏi: "Sao tim cậu đập nhanh vậy?"

Liên Thành né tránh: "Cậu không thấy trong này ngột ngạt à, thở không được thì tim đập nhanh thôi" - Liên Thành né tránh mở cửa bước ra ngoài: "Nhất Đinh đi rồi, chúng ta cũng đi thôi"

Lý Hiên trong tủ mỉm cười đắt ý: "Cậu có chắc tim đập nhanh do thiếu oxi chứ không phải do cậu có ý đồ xấu với tôi không?"

Liên Thành đỏ mặt đáp: "Cậu bị điên à, tôi làm sao có ý đồ gì với cậu" Cậu ta hối thức: "Nhanh lên, đi thôi"

Trong lúc về lại sân vận động. Nội tâm Liên Thành đang thắc mắc, tại sao lại hành sử như vậy với Lý Hiên, hành động của bản thân lúc nảy là muốn làm gì? Sao lại có cảm giác tim đập nhanh lại còn muốn được hôn cậu ta nữa. Càng nghĩ nội tâm Liên Thành càng hỗn loạn. Lý Hiên đi bên cạnh có hỏi gì cậu cũng không nghe thấy.

Quay lại sân vận động Liên Thành như kẻ mất hồn, mặt phờ phạc thiếu sức sống. Lý Hiên đi lại hỏi thăm, Liên Thành lại vờ như không nghe thấy. Lý Hiên lại nghĩ cậu ta đang giận vì lúc nảy đã treo ghẹo cậu. Sợ cậu giận nên ngỏ ý mời đi ăn bánh Socola nhưng Liên Thành từ chối và có ý né tránh. Một người thích ăn Socola như Liên Thành mà từ chối thì chắc hẳn nội tâm cậu đang bị dằng xé.

Kết thúc buổi học Liên Thành trốn về trước, Lý Hiên bên này vẫn đợi cậu ta ở cổng. Mãi không thấy người đâu, Lý Hiên gọi thì cậu không nghe máy, nhắn tin cũng không trả lời. Lý Hiên cảm thấy có chút phiền lòng, thầm nghĩ: "Không lẽ cậu ta giận mình vì lời đùa lúc nảy" - Lý Hiên lủi thủi đi về một mình, lòng buồn phiền không nói nên lời

Liên Thành về đến nhà vẫn còn nghĩ đến Lý Hiên. Càng nghỉ mặt cậu ta càng đỏ, ngại ngùng không dám nhìn mình trong gương. Cậu phiền lòng vì không biết thứ tình cảm cậu dành cho Lý Hiên là gì, nó chỉ đơn giản là tình bạn thân thiết như cậu nói hay còn hơn thế nữa. Lòng vẫn còn bận tâm thì có người gọi đến, cậu nghỉ đó là Lý Hiên nên không dám nghe máy. Mãi đến khi điện thoại liên tục đổ chuông thì cậu mới để ý tới.

Cậu cầm điện thoại trên tay nói: "Anh Trịnh Nam sao lại gọi cho mình?" cậu nhất máy lên nghe: "Alo có chuyện gì ạ, sao anh lại gọi cho em bất chợt thế?"

Bên kia trả lời: "Phải có chuyện thì mới được gọi cho cậu à? Anh về rồi, mình gặp nhau đi"

Liên Thành đáp: "Chào mừng anh trở về, mình gặp nhau cuối tuần nhé, em sắp thi rồi nên hơi bận một chút"

Bên kia giọng gắt gao đáp: "Không được, anh muốn gặp cậu trong tối nay"

Liên Thành giọng nhẹ nhàng trả lời: "Em còn phải ôn bài. không tiện lắm. Anh đợi đến cuối tuần đi"

Bên kia trả lời: "Vậy để anh qua nhà cậu" nói rồi anh ta cúp máy không cho Liên Thành trả lời.

Khi trời vừa sập tối Lý Hiên đã đến nhà Liên Thành, cậu đứng đợi ngoài cửa gọi cho Liên Thành nhưng cậu ta không trả lời. Liên Thành có lẽ vẫn còn muốn trốn tránh Lý Hiên, cậu chưa dám nhìn mặt Lý Hiên vì sợ cảm giác đó trong lòng cậu lại trỗi dậy. Lý Hiên đang đứng trước nhà Liên Thành thì thấy bóng dáng của một người đàn ông trưởng thành đi lại, anh ta nhìn Lý Hiên với ánh mắt ghi ngờ. Nhưng không hỏi gì. Anh ta gọi cho Liên Thành nói: "Anh đến rồi, ra chào đón anh đi chứ"

Lý Hiên bật chế độ giữ người hỏi: "Anh có quan hệ gì với người trong nhà này"

Anh ta trả lời: "Liên quan gì đến cậu"

Khi không khí sắp trở nên căng thẳng thì Liên Thành bước ra: "Chào mừng anh về nhà"

Lý Hiên quay sang Liên Thành chất vấn: "Tại sao tôi gọi cho cậu cả ngày hôm nay mà cậu không nghe máy??" - cậu nói tiếp: "Còn anh ta vừa gọi cậu đã ra chào đón rồi"

Người đàn ông kia thấy vậy nắm láy tay Liên Thành trả lời: "Vì tôi là người quan trọng của em ấy" nói xong anh ta còn đưa ra vẻ mặt thách thức và nhết môi cười. Khiến nội tâm Lý Hiên hỗn loạn còn Liên Thành thì ngơ ngát không hiểu gì.

Hot

Comments

Hoàng Nguyễn

Hoàng Nguyễn

ủa sao cho ảnh iu nhanh vậy

2024-12-13

0

Tao đu bede thầm kín

Tao đu bede thầm kín

Bệnh biết yêu đó

2024-11-16

0

Trang Phạm Thích Đọc BoyLove

Trang Phạm Thích Đọc BoyLove

Bệnh yêu đó con

2024-11-16

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gặp Gỡ
2 Chương 2: Mở Lòng Đón Nhận
3 Chương 3: Vị Trí Số 1
4 Chương 4: Gắn Kết Mối Quan Hệ
5 Chương 5: Happy Quan Trọng Đến Thế Sao?
6 Chương 6: Đừng Về Thành Phố Nữa, Được Không?
7 Chương 7: Gặp Lại Bạn Cũ
8 Chương 8: Hiểu Lầm
9 Chương 9: Người Ngoài?
10 Chương 10: Ngoại Lệ
11 Chương 11: Cảm Xúc Lạ
12 Chương 12: Tình Địch
13 Chương 13: Không Thể Giận Cậu
14 Chương 14: Không Hiểu Nỗi Mình ( H Nhẹ )
15 Chương 15: Tuổi Mười Bảy
16 Chương 16: Hôn Trộm
17 Chương 17: Xác Nhận Tình Cảm
18 Chương 18: Người Đặt Biệt
19 Chương 19: Nụ Hôn Trong Bóng Tối
20 Chương 20: Không Nở Buông Tay
21 Chương 21: Không Nở Rời Đi
22 Chương 22: Bà Ấy Không Phải Mẹ Tôi??
23 Chương 23: Nên Hay Không Tha Thứ Cho Người Bỏ Rơi Con?
24 Chương 24: Nói Hay Không Nói?
25 Chương 25: Trở Thành Người Nhà
26 Chương 26: Như Vậy Sẽ Tốt Hơn
27 Chương 27: Lý Hiên, Cậu Đi Rồi Tôi Phải Làm Sao
28 Chương 28: Một Mình Liệu Có Ổn
29 Chương 29: Gay Thì Đã Làm Sao
30 Chương 30: Dù Sao Mẹ Vẫn Yêu Con
31 Chương 31: Lý Hiên, Tôi Nhớ Cậu Rồi
32 Chương 32: Sống Cùng Với Cậu Ấy
33 Chương 33: Cuộc Sống Mới
34 Chương 34: Ở Cạnh Cậu Tôi Thành Đứa Hậu Đậu
35 Chương 35: Cậu Chỉ Có Thể Là Của Tôi
36 Chương 36: Gia Đình Hạnh Phúc
37 Chương 37: Cô Em Họ Đáng Yêu Hay Đáng Ghét
38 Chương 38: Lấy Danh Nghĩa Là Người Nhà
39 Chương 39: Gặp Lại Tình Cũ
40 Chương 40: Tôi Ghen Rồi Cậu Hài Lòng Chưa
41 Chương 41: Mượn Rượu Tỏ Tình ( Nhẹ )
42 Chương 42: Cậu Yêu Tôi Tôi Biết, Chỉ Có Tôi Yêu Cậu Là Cậu Không Biết
43 Chương 43: Hẹn Hò Bí Mật
44 Chương 44: Kỳ Đà Cản Mũi
45 Chương 45: Chiếm Hữu
46 Chương 46: Em Ấy Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi
47 Chương 47: Nhiệt Độ Cơ Thể
48 Chương 48: Kẻ Phiền Phức
49 Chương 49: Vấy Bẩn
50 Chương 50: Lời Cầu Hôn Hoàn Hảo
51 Chương 51: Vụng Trộm Không Thể Giấu
52 Chương 52: Cấm Cản
53 Chương 53: Anh Đi Rồi Còn Em Thì Sao
54 Chương 54: Cỗ Máy Của Mẹ
55 Chương 55: Sự Chịu Đựng Quá Mức Cho Phép
56 Chương 56: Chấp Nhận
57 Chương 57: Gặp Lại Cố Hương
58 Chương 58: Tốt Hơn Khi Ở Cạnh Anh
59 Chương 59: Sống Riêng??
60 Chương 60: Em Còn Non Và Xanh Lắm
61 Chương 61: Tai Nạn
62 Chương 62: Hôn Mê
63 Chương 63: Mất Trí Nhớ
64 Chương 64: Tại Sao Lại Đau Khi Thấy Em Khóc?
65 Chương 65: Không Nhớ Em Nhưng Vẫn Ghen
66 Chương 66: Giữ Làm Của Riêng
67 Chương 67: Xin Lỗi Vì Đã Quên Em
68 Chương 68: Kết Hôn Đồng Giới Vẫn Được Sao
69 Chương 69: Mình Buồn Đủ Rồi Mình Hạnh Phúc Thôi ( END )
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: Gặp Gỡ
2
Chương 2: Mở Lòng Đón Nhận
3
Chương 3: Vị Trí Số 1
4
Chương 4: Gắn Kết Mối Quan Hệ
5
Chương 5: Happy Quan Trọng Đến Thế Sao?
6
Chương 6: Đừng Về Thành Phố Nữa, Được Không?
7
Chương 7: Gặp Lại Bạn Cũ
8
Chương 8: Hiểu Lầm
9
Chương 9: Người Ngoài?
10
Chương 10: Ngoại Lệ
11
Chương 11: Cảm Xúc Lạ
12
Chương 12: Tình Địch
13
Chương 13: Không Thể Giận Cậu
14
Chương 14: Không Hiểu Nỗi Mình ( H Nhẹ )
15
Chương 15: Tuổi Mười Bảy
16
Chương 16: Hôn Trộm
17
Chương 17: Xác Nhận Tình Cảm
18
Chương 18: Người Đặt Biệt
19
Chương 19: Nụ Hôn Trong Bóng Tối
20
Chương 20: Không Nở Buông Tay
21
Chương 21: Không Nở Rời Đi
22
Chương 22: Bà Ấy Không Phải Mẹ Tôi??
23
Chương 23: Nên Hay Không Tha Thứ Cho Người Bỏ Rơi Con?
24
Chương 24: Nói Hay Không Nói?
25
Chương 25: Trở Thành Người Nhà
26
Chương 26: Như Vậy Sẽ Tốt Hơn
27
Chương 27: Lý Hiên, Cậu Đi Rồi Tôi Phải Làm Sao
28
Chương 28: Một Mình Liệu Có Ổn
29
Chương 29: Gay Thì Đã Làm Sao
30
Chương 30: Dù Sao Mẹ Vẫn Yêu Con
31
Chương 31: Lý Hiên, Tôi Nhớ Cậu Rồi
32
Chương 32: Sống Cùng Với Cậu Ấy
33
Chương 33: Cuộc Sống Mới
34
Chương 34: Ở Cạnh Cậu Tôi Thành Đứa Hậu Đậu
35
Chương 35: Cậu Chỉ Có Thể Là Của Tôi
36
Chương 36: Gia Đình Hạnh Phúc
37
Chương 37: Cô Em Họ Đáng Yêu Hay Đáng Ghét
38
Chương 38: Lấy Danh Nghĩa Là Người Nhà
39
Chương 39: Gặp Lại Tình Cũ
40
Chương 40: Tôi Ghen Rồi Cậu Hài Lòng Chưa
41
Chương 41: Mượn Rượu Tỏ Tình ( Nhẹ )
42
Chương 42: Cậu Yêu Tôi Tôi Biết, Chỉ Có Tôi Yêu Cậu Là Cậu Không Biết
43
Chương 43: Hẹn Hò Bí Mật
44
Chương 44: Kỳ Đà Cản Mũi
45
Chương 45: Chiếm Hữu
46
Chương 46: Em Ấy Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi
47
Chương 47: Nhiệt Độ Cơ Thể
48
Chương 48: Kẻ Phiền Phức
49
Chương 49: Vấy Bẩn
50
Chương 50: Lời Cầu Hôn Hoàn Hảo
51
Chương 51: Vụng Trộm Không Thể Giấu
52
Chương 52: Cấm Cản
53
Chương 53: Anh Đi Rồi Còn Em Thì Sao
54
Chương 54: Cỗ Máy Của Mẹ
55
Chương 55: Sự Chịu Đựng Quá Mức Cho Phép
56
Chương 56: Chấp Nhận
57
Chương 57: Gặp Lại Cố Hương
58
Chương 58: Tốt Hơn Khi Ở Cạnh Anh
59
Chương 59: Sống Riêng??
60
Chương 60: Em Còn Non Và Xanh Lắm
61
Chương 61: Tai Nạn
62
Chương 62: Hôn Mê
63
Chương 63: Mất Trí Nhớ
64
Chương 64: Tại Sao Lại Đau Khi Thấy Em Khóc?
65
Chương 65: Không Nhớ Em Nhưng Vẫn Ghen
66
Chương 66: Giữ Làm Của Riêng
67
Chương 67: Xin Lỗi Vì Đã Quên Em
68
Chương 68: Kết Hôn Đồng Giới Vẫn Được Sao
69
Chương 69: Mình Buồn Đủ Rồi Mình Hạnh Phúc Thôi ( END )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play