Năm ngày trôi qua tại ngự hoa viên trong hoàng cung, công chúa cùng huynh trưởng mình là hoàng thượng ngồi uống trà ngắm hoa, mấy nay nàng Nguyệt suốt ngày trong phòng chẳng có tâm trạng ra ngoài nay có hoàng thượng rủ nên mới ra.
Ninh Dương Kì - hoàng thượng: hoàng muội ta ơi, phụ hoàng trên trời cao nhìn thấy đứa con gái mà mình thương yêu buồn rầu thế này hoài chắc sẽ báo mộng trách ta mất.
Nàng hai tay chóng cầm mặt đầy buồn rầu " là muội không ở trong cung, đi ra kinh thành nhìn tên tướng quân kia nên không về kịp đ.. để nhìn..hức"
Hoàng thượng thấy nàng sắp bật khóc liền luống cuống dỗ dành" không sao không sao, không phải lỗi của muội đừng tự trách làm gì, thấy thế nào vị tướng quân kia ra sao có hợp mắt muội không "
Hoàng thượng lộ ý thăm dò, trưởng công chúa trước nay luôn ngưỡng mộ vị tướng quân kia, dù chưa nhìn thấy dung mạo nhưng nghe nói oai phong lẫm liệt giáp sắt tướng phục đỏ cầm thương đánh trận , Dạ Nguyệt thì kể suốt với phụ vương và huynh trưởng nàng, hai người biết nàng có ý liền ban chiếu chỉ từ trước gã nàng cho hắn.
Nàng nghe hỏi càng chán nản hơn giọng điệu uể oải giải bày với hoàng huynh " lúc đầu muội tới lầu thành là để nhìn xem vị tướng quân kia trông thế nào dung mạo, phong thái ra sao...ai ngờ đâu"
Ninh Dương Kì nghe Dạ Nguyệt kể nữa vời liền thắt mắt" thế nào hắn không giống như lời đồn á không đẹp sao?"
Ninh Dạ Nguyệt: đẹp thì có đẹp, nước da trắng ngần, ngũ quan thanh tú lại sắc sảo một thân giáp phục đỏ thẫm uy vũ song toàn cưỡi ngựa vào thành.
Ninh Dương Kì: thế thì đúng ý muội rồi còn gì, nước da trắng ngần vì chinh chiến ở phương Bắc ít nắng quanh năm bao phủ toàn tuyết nên vậy thôi, muội có điểm nào không hài lòng nói hoàng huynh xem nào.
Nàng liếc nhìn hoàng huynh rồi lại không nói gì chỉ bỏ lại một câu " nào huynh thấy rồi thì biết , thôi muội mệt rồi bẩm bệ hạ hoàng muội cáo lui" nói xong nàng liền cùng cung nữ rời đi.
A Liên nô tỳ bên cạnh Dạ Nguyệt thấy nàng đang đi một mạch tới trước cổng cung điện liền bấm bụng hỏi " công chúa người đây là định đi đâu ạ?"
Dạ Nguyệt bị hỏi cũng tỉnh người ra nảy giờ nàng suy nghĩ vu vơ đi theo tâm tính một mạch lại tới cổng cung điện" hừm, ngươi kêu Lô Trịnh tới đây cùng ra kinh thành với ta"
A Liên: tuân lệnh công chúa.
Một mặc khác ở kinh thành trong dòng người tấp nập Ám Hy cùng với tỳ nữ của mình đang xuống phố đi dạo chơi, Ám Hy mặc hắc y của nam nhân tóc buộc cao cố định bằng kim quan bạc trong rất giống công tử.
Nàng xin phụ mẫu từ trước xuống thành chơi khi nàng mặc trang phục liền bị mẫu thân phản đối, mẫu thân thì nói trang phục nữ nhân này là vải nhất phẩm, màu đỏ thêu hoa đào trong nhã nhặn, cuốn hút.
Ám Hy nhìn thì cũng thuận mắt nhưng lại chê là rờm rà trong khi vải thì thoáng mát kiểu dáng là dựa theo sở thích của nàng không giản dị mà lại toát vẻ mạnh mẽ, cuối cùng thuyết phục mãi không chịu vẫn là gọi nàng đem theo tỳ nữ A Quỳnh để nàng ta còn thông báo tình hình cho bà.
Mộ Ám Hy: A Quỳnh ngươi có biết tửu quán nào bán rượu ngon không chứ trong thành nhiều chỗ quá ta chẳng biết chọn.
A Quỳnh: bẩm tiểu thư, nô tỳ cũng chẳng rõ, nô tỳ nhớ khi mà đi cùng phu nhân tới chọn vải có nghe một tiểu thư nói là tửu quán tên Liễu Đình có đồ ăn rất ngon.
Ám Hy vừa ngước mắt lên thấy mình đã đứng trước tửu lâu đó, nàng nhìn qua A Quỳnh liền chỉ vào " Liễu Đình đây rồi, vào thôi ngươi cũng có công đi cùng ta nên vào ăn cùng đi ta lo chi phí"
A Quỳnh nghe vậy liền xua tay phản đối" a tiểu thư cứ vào ăn đi nô tỳ không đói đâu ạ với lại nô tỳ còn phải mua một số thứ nữa "
Thấy nàng chối từ Ám Hy liền kéo nàng vào luôn" không cần ngại đâu mà, sáng nay cô toàn đi cùng ta chả thấy cô ăn gì cả đừng chối nữa "
Updated 88 Episodes
Comments