Ái Thê Vạn Sủng
Trong kinh thành đồn thổi rất nhiều về con trai của Mộ tướng quân, vì khi hắn vừa 5 tuổi đã được ngài đưa đến biên cương xa xôi để trấn thủ biên quan.
Khi chiến tranh nổ ra hắn 13 tuổi một mình chỉ huy ba mươi vạn tướng mã đánh tới nổi quân nước Tiêu phải đầu hàng khuất phục chấp nhận nhường vương với sự cai trị của nước Tề.
5 năm qua đi cũng đến lúc vị tướng quân trẻ kia thắng trận trở về, khuê tú kinh thành đứng trên lầu quán, thềm cao để xem ai ai cũng cầm túi thơm chờ hắn suất hiện.
Tại kinh thành Thanh Di, trưởng công chúa cũng đứng cùng các khuê tú trong thành đón chờ vị tướng quân kia, nàng một thân thanh y thêu chim hạt, đầu cài trâm hoa lan vàng gắn ngọc toàn thân đều là ngọc là vàng cũng là phúc tinh của nước Tề được hoàng thượng hết mực cưng chiều.
Khi nước Tề đang trong thời thế nguy nan dân chúng lầm than vì hạn hán thì hoàng hậu sinh ra công chúa, tiếng khóc đầu tiên vang lên trời cao đang nắng liền chuyển mưa, kết thúc hạn hán.
Quốc sư đoán mệnh tháng trước vừa phán hoàng hậu sẽ sinh ra một tiểu công chúa sẽ ban phước lành cho Tề quốc ai ngờ tiên đoán quả không sai, nàng vừa sinh ra liền được ban cho danh hiệu trưởng công chúa tên Ninh Dạ Nguyệt nghĩa là trăng mọc trong đêm, soi sáng cho dân chúng.
Chiến mã chạy vào thành, một thân giáp sắt phục y đỏ thẫm đầy uy vũ, anh dũng bờ vai rộng đầy vững chảy, tướng mạo tuấn tú ngũ quan sáng lạng mà các tiểu thư chờ đợi đâu rồi.
Cũng là cưỡi chiến mã dẫn đầu đoàn người một thân giáp sắt phục y đỏ thẫm nhưng thân hình lại mảnh khảnh nước da trắng ngần vì chinh chiến ở phương Bắc toàn đêm đông, ngũ quan sáng lạng sắc nét, dung mạo tuyệt sắc nữ tướng quân về thành.
Dân chúng ngỡ ngàng các tiểu thư trên thành lầu đợi ném túi thơm khuôn mặt cũng biến sắc " vị tướng quân trẻ chiến công lẫm liệt thế mà lại là nữ nhân!!"
Tại hoàng cung lúc này thái thượng hoàng đang trong tình thế nguy nan tối hôm trước ngài và con trai ngài tức là hoàng thượng vừa lập ra chiếu chỉ ban thưởng cho tướng quân là gã trưởng công chúa Ninh Dạ Nguyệt cho hắn.
Nàng cũng là nữ nhi đước ngài cưng chiều nhất ngài đã cố ráng gượng tới lễ chúc mừng rồi ban thưởng nhìn Dạ Nguyệt suất giá vậy mà...
Bệnh tình ngài đột ngột trở nặng giờ đây bên cạnh chỉ có vợ ngài bây giờ là thái hậu và con trai ngài bây giờ là hoàng thượng ở bên " Dương nhi à ta đi rồi nhớ chăm sóc tốt cho Dạ Nguyệt đừng để ai ăn hiếp nó đấy" ông lại quay sang thái hậu giọng ông trầm trầm lại dịu dàng " thôi nàng đừng khóc...ta chỉ là đi trước mà thôi đừng lo nhé khụ khụ...ta biết nàng sợ nhất là cô đơn thôi thì giờ ở lại hưởng xa hoa đi, ta vẫn sẽ ở dưới đợi nàng cùng luân hồi chuyển kiếp " nói xong ông liền trút hơi thở cuối cùng rồi thanh thản ra đi.
Tiếng trống tang từ hoàng cung truyền khắp kinh thành, bỗng chốc trở thành không khí đau thương, trưởng công chúa Ninh Dạ Nguyệt gấp rút về hoàng cung.
Tại phủ tướng quân.
Mộ lão gia và Mộ phu nhân đã đứng chờ sẵn bên ngoài khi vừa thấy con gái phu nhân liền xúc động hàng nước mắt trong veo vươn trên má bà " Hy nhi cuối cùng con cũng về với nương rồi"
Nàng vừa xuống ngựa đã bị mẫu thân ôm chặt, mẫu thân nàng khi nhìn tới phụ thân mặt liền biến sắc" nữ nhi của ta xinh đẹp thế này vậy mà vừa năm tuổi đã bị lão gia nào đó bế đi biên quan mất hừ "
Mộ lão gia: phu nhân à chuyện đã qua lâu rồi nàng vẫn giận ta sao.
Mộ Ám Hy thấy cảnh này liền mỉm cười, thật ra cũng rất lâu rồi nàng mới thấy mẫu thân liền đứng nhìn nương mình từ trên xuống dưới rất lâu rồi mới nói " thôi con phải vào cung rồi với lại tiếng trống lúc nảy..."
Mộ lão gia: ừm ta nghe mà thôi ở lại đi nào tân vương triệu kiến rồi đi, tiên vương ra đi trước dự kiến nên chưa làm lễ nhường ngôi cho thái tử nên giờ chỉ mới là tạm thời thôi.
Updated 88 Episodes
Comments