Cả Đời Này, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi
- Lâm Tư. Tử Nhi hai con mau xuống Trương Hạo và Quân Quân tới chơi với 2 đứa này
- Dạ\, baba tụi con xuống liền. Tử Nhi vui vẻ chạy xuống trước
- A\,Trương Hạo\, Quân Quân hai cậu tới rồi sao?
- Tử Nhi\, xin chào. Quân Quân chào lại
- Chào cậu\, Tiểu Nhi. Trương Hạo vui vẻ ra mặt chào lại Tiểu Nhi
- Lâm Tư đâu con? Nhất Tử hỏi Tử Nhi
- Em ấy nói con xuống trước cũng không biết em ấy làm gì trên đó
Lâm Tư trong phòng đang loay hoay lấy từ trong ngăn tủ ra một con thỏ bông màu xám. Đây là con thỏ bông lần đó cả 4 đứa được 2 baba đưa đi chơi Quân Quân nhìn thấy đòi chú Trương Hàm mua cho nhưng chú ấy nói giống đồ chơi con gái nên không mua cho Quân Quân.
Hôm trước vô tình cậu được bà nội đưa đến chỗ đó chơi, nhìn thấy con thỏ cậu liền đòi bà mua cho. Hôm nay cậu muốn đem nó cho Quân Quân. Cũng không biết tại sao luôn cảm thấy Quân Quân phiền phức nhưng thật ra trong thâm tâm một đứa trẻ 12 tuổi như cậu khi đó lại luôn muốn mua cho Quân Quân những thứ em ấy thích, không muốn ai được bắt nạt em ấy, trừ cậu.
Lâm Tư chậm rãi đi xuống cầm con thỏ bông dấu sau lưng. Cậu đi thẳng ra ngoài vườn mà không nói gì với baba, cha hay Trương Hạo:
- Quân Quân\, ra đây với tôi. Quân Quân nghe Lâm Tư gọi thì vui mừng chạy theo sau:
- Dạ
Ra đến vườn:
- Anh Lâm Tư có gì muốn nói với Quân Quân sao?
Lâm Tư dơ con thỏ bông ra trước mặt Quân Quân:
- Cho cậu này
- A\, anh Lâm Tư mua cho Quân Quân sao? Quân Quân vui mừng còn Lâm Tư thì ngại ngùng vì đây là lần đầu cậu biết tặng quà cho người khác nhưng không muốn Quân Quân đắc ý nên cậu nói dối:
- Không có\, là bà nội mua nhưng tôi không thích nó thật giống con gái nên cho cậu.
Quân Quân nghe thì hơi buồn 1 chút nhưng rồi lại tươi cười:
- Hì hì không sao chỉ cần đồ anh Lâm Tư đưa. Quân Quân đều thích\, cảm ơn anh ạ
Lâm Tư cũng không biết nói sao nữa nên quay người đi vào nhà.
Vào đến nhà. Thiệu Lâm và Nhất Tử nhìn thấy trên tay Quân Quân cầm con thỏ thì hiểu ra điều gì đó. Thiệu Lâm ghé vào tai Nhất Tử nói:
- Con trai em\, nó biết yêu rồi đấy
Nhất Tử trừng mắt:
- Anh\, con nghe thấy bây giờ. Nó xấu hổ đấy
- Thằng này mới bé tý như vậy đã biết đi câu rồi. Nó hơn cha nó rồi. Thiệu Lâm tấm tắc nói:
- Hừ...đúng là cha nào con nấy mà. Nhất Tử nói
Cả bốn đứa trẻ đều học cùng một trường, nên một trong bốn đứa có chuyện gì thì những người kia đều biết hết.
Hôm nay đến trường, mọi người đều bàn tán về việc cậu bạn hotboy của khối lớp 7 có người yêu. Ai cũng biết tuổi thành niên những đứa trẻ đều có ý muốn được trải nghiệm và thử nghiệm những thứ mới lạ nhưng không ai có thể nghĩ được cậu bạn đó lại có người yêu là một bạn nữ.
Vì hàng ngày mọi người đều quen với hình ảnh một bạn nam cao ráo đẹp trai luôn có theo sau một bạn nam nữa người nhỏ nhắn, khuôn mặt thì dịu dàng có nét nữ tính. Đó không ai khác là Lâm Tư và Quân Quân. Mọi người ai cũng nghĩ hai người đó là người yêu với nhau nhưng không thể hiện ở bên ngoài. Vậy mà bây giờ mọi người lại nghe được Lâm Tư có người yêu là con gái. Có người thất vọng vì nhìn Lâm Tư và Quân Quân thật sự rất xứng đôi cũng có những người lại vui vẻ vì biết được hóa ra hotboy của khối bảy không phải gay.
Ở một góc phía sau trường, Quân Quân trốn ở đó buồn thiu nghĩ đến những điều mà mọi người nói cả ngày nay. Còn Lâm Tư thì tức giận vì tin tức đó một, tức giận mười vì Quân Quân cứ như vậy mà cả ngày hôm nay không thèm đến tìm cậu, ai cho em ấy cái gan không báo 1 tiếng đã mất tắm mất tích như thế.
Đến cuối giờ cả 4 người cùng ra về Lâm Tư mới nhìn thấy Quân Quân cùng Trương Hao đi ra. Lâm Tư vẫn còn giận nên không thèm đoái hoài gì đến Quân Quân. Quân Quân cũng vậy cậu chỉ cúi đầu im lặng tỏng khi Trương Hạo và Tiểu Nhi xôn xao chuyện của Lâm Tư.
- Lâm Tư em yêu cô bé đó thật sao? Tiểu Nhi tò mò hỏi
- Đúng đúng cậu biết yêu rồi sao? Trương Hạo cũng hỏi theo cô bé
- Lâm Tư em trả lời đi chứ.
Lâm Tư đang tỏng cơn giận mà nói to:
- Đúng em yêu bạn ấy đấy thì sao\, hừ. Không phải chuyện của hai người đâu đừng có xía vào nữa.
Quân Quân nghe được điều đó thì tủi thân. Trong lòng cậu từ lâu đã biết cậu thích Lâm Tư dù biết rằng mình còn nhỏ nhưng mà biết làm sao được. Cậu không muốn Lâm Tư gần gũi với ai hơn cậu. Cậu kiên trì đi theo Lâm Tư chỉ vì muốn được anh ấy quan tâm mình, chơi cùng mình, nói chuyện cùng mình mặc kệ những lần anh nói cậu phiền phức.
Một tuần sau đi học cũng như vậy, những lúc nghỉ giải lao Quân Quân không còn tìm đến lớp Lâm Tư nữa. Cậu nghỉ cậu không muốn làm phiền đến anh ấy nữa.
Lâm Tư cả tuần trong người bức bối, nhưng lại vì cái tôi mà không cho phép bản thân đi tìm Quân Quân và nói chuyện với em ấy.
Hôm nay, vô tình baba có nhờ Tử Nhi đem đồ gì đó sang nhà chú Trương Hàm đưa cho chú ấy. Lâm Tư nhanh nhảu dành phần mang đi giúp baba.
Vào đến nhà Trương Hàm, Lâm Tư nhìn quanh xem Quân Quân đâu nhưng không thấy. Cậu bé tò mò hỏi Trương Hàm:
- Chú ơi\, Quân Quân đâu ạ?
- À Quân Quân đến sao? Thằng bé ở trên phòng ấy con lên xem nó xem
- Dạ\, vậy con xin phép lên tìm cậu ấy ạ
- Ừ\, con lên đi
Lâm Tư nhanh chân chạy lên phòng Quân Quân gõ cửa. Quân Quân chậm rãi mở cửa ra cậu nhìn thấy Lâm Tư thì hơi giật mình 1 chút:
- Anh Lâm Tư\, anh đến tìm Quân Quân sao ạ?
- Ừm. Lâm Tư lạnh nhạt trả lời
Quân Quân mặt buồn buồn:
- Anh Lâm tư vào phòng đi Quân Quân có chuyện muốn hỏi anh Lâm Tư.
- Hỏi đi. Lâm Tư bước vào hờ hững nói
- Anh Lâm Tư có bạn gái rồi sao?
Không hiểu sao khi nghe Quân Quân hỏi như vậy Lâm Tư lại tức giận:
- Có thì sao cậu hỏi làm gì?
- Không sao ạ. Quân Quân chỉ tò mò thôi. Quân Quân cười nhẹ nói:
- Không phải việc của cậu đừng quá quan tâm. Phiền Phức.
Quân Quân cũng biết mình phiền phức nên không nói gì nữa:
- Tôi về đây
- Anh Lâm Tư. Quân Quân gọi với lấy.
Lâm Tư cau mày khó chịu nói
- Chuyện gì nữa?
- Em...em sắp sang chỗ bà nội rồi. Từ giờ Quân Quân sẽ không tới làm phiền anh nữa đâu. Quân Quân sẽ nhớ anh lắm.
Lâm Tư chết lặng khi nghe thấy Quân Quân nói điều đó nhưng cậu không biết tại sao bản thân lại nói ra những lời khó nghe như thế:
- Kệ cậu. Cậu đi\, tôi đỡ đi một kẻ gây phiền phức.
- Vâng. Quân Quân sắp khóc đến nơi nhưng vẫn cố nói nốt rồi Lâm Tư bỏ ra về. Trong lòng cậu nhóc chịu nhưng lại không biết vì sao. Chỉ nghĩ đến việc sau này không được gặp Quân Quân nữa cậu lại tức giận.
Về đến nhà cậu không nói không rằng lên phòng đóng sầm cửa lại và trèo lên giường trằn trọc tức tối.
Bữa tối:
- Hai đứa đã nghe tin Quân Quân sẽ sang chỗ bà nội thằng bé chưa?
- Sao ạ? Quân Quân sẽ đi sao? Vậy cậu ấy sẽ không còn ở đây nữa sao baba? Tử Nhi ngạc nhiên hỏi
- Ừm. Nghe chú trương Hàm nói sẽ cho thằng bé sang đó học và sống với bà nội vì bà nội thằng bé sống một mình ở Anh cũng buồn nên muốn 2 đứa trẻ sang sống còn vài năm. Nhưng vì Trương Hạo đang còn phải hoàn thành nốt chương trình học vượt cấp của nó nên không thể đi được nên Quân Quân sẽ sang đó.
- Ồ...vậy là từ nay bọn con sẽ chỉ còn 3 người sao? Sẽ có người rất nhớ cậu ấy đây. Tử Nhi đánh mắt qua Lâm Tư từ nãy tới giờ không nói gì chỉ cúi đầu ăn cơm.
Lâm Tư biết mọi người đang nhìn mình khó chịu bỏ đũa xuống dứng dậy bỏ lên phòng:
- Con ăn xong rồi\, baba\, cha\, chị ăn tiếp đi
Thiệu Lâm nhìn thằng nhóc ngán ngẩm:
- Haiz...con gái à em trai con thất tình rồi
- Hahacha\, em ấy thật sự thất tình rồi sao?
- Hai người thôi ngay đi\, thằng bé nghe thấy bây giờ\, hừ. Nhất Tử lên tiếng
Cả hai cha con đều im tịt đi không dám nói gì nữa chỉ khúc khích cười cười.
Lâm Tư lên phòng cả người khó chịu mà không biết phải làm sao. Cậu nhóc vò đầu bứt tóc đi đi lại lại.
- Hừ...mình bị sao vậy\, khó chịu cái gì không biết
Updated 48 Episodes
Comments
꧁༺ⓣⓘểⓤ Hⓤệ༻꧂
đúng thật là k giống thk cha nó xíu nào cả
2020-08-27
12